Nguyên Huyết Thần Tọa

Chương 145: Chương 145: Mới Hợp Tác ( Thượng)




Tô Trầm không biết là, khi hắn đánh ngã Kim Linh Nhi, trên đài cao đã xôn xao thành một mảng.

Khảo hạch tiến vào ngày thứ ba, thí sinh lưu lại đã càng ngày càng ít, thí sinh tinh anh thì càng ngày xuất hiện càng nhiều ở trên quầng sáng.

Tần suất Tô Trầm xuất hiện cũng tăng rõ ràng, vừa rồi một trận chiến đó càng hoàn toàn bày ra ở trước mặt mọi người.

Tô Trầm thế mà đánh bại Mê Điệp Kim Linh Nhi?

Đêm qua một đêm truy hung, đã khiến biểu hiện của hắn chấn động tất cả mọi người. Nhưng kinh diễm như thế nào nữa, cũng sẽ không giật mình như bây giờ giờ khắc này.

Tuy bản thân tiểu cô nương này vũ lực tương đối bình thường, nhưng có thể khống chế người khác để mình dùng, khiến nàng ở lúc chiến đấu luôn có thể lấy nhiều hiếp ít, lại thêm bản thân cũng có chiến lực không tệ, khiến nàng trong lần khảo hạch này rõ ràng ở vị trí đỉnh cao, gần với số ít mấy người bọn Cơ Hàn Yến Chung Đỉnh.

Không ngờ là một tuyển thủ hạt giống như thế, lại bị một thí sinh không có huyết mạch đánh bại, mọi người đều kinh ngạc không thôi.

Có người đã nói: “Xem ra, Long Phá Quân mới thật sự sắp xuất hiện rồi, lấy điểm của Kim Linh Nhi, mười danh ngạch đầu nhất định có một phần của hắn.”

“Cái gì Long Phá Quân, cũng chỉ là mưu lợi mà thôi. Người này thực lực chân thật phi thường tầm thường, chính diện tác chiến, tuyệt đối không có khả năng là đối thủ của bất cứ một thí sinh nào trong mười hạng đầu, chỉ là trời sanh tính giả dối, thích chơi phục binh.”

“Đúng vậy đúng vậy, trận địa bầu rượu kia hắn bày không tệ, lại chung quy không phải thực lực bản thân, cho dù đến một lần nữa, Kim Linh Nhi cũng sẽ không mắc mưu.”

“Kim Linh Nhi cũng là quá mức sơ ý, mới cho hắn cơ hội lật kèo.”

“Lời tuy như thế, có thể ở dưới loại tình huống đó tính kế được tất cả cái này, cũng không tầm thường rồi.”

“Nhưng chung quy không gánh vác được việc lớn. Con đường cơ mưu giảo quyệt, xét cho cùng là đường nhỏ. Trước mặt đàn thú, kế sách công tâm thế nào cũng là không có ý nghĩa, chỉ có thực lực đao thật thương thực mới là đạo lý cứng rắn.”

“Đúng là như thế, hắn tuy có thể vào mười hạng đầu, nhưng chung quy không phải Long Phá Quân, không có phần thực lực lòng dạ đó của gã.”

“Ta lại cảm thấy, thực lực chung quy có thể tăng lên, tâm trí không thể tu luyện. Nếu là ta, ta càng nguyện ý xem trọng tiểu tử này.”

“... Lời này nghe cũng có chút đạo lý.”

“Nhưng cho dù như vậy, tiểu tử này cũng sẽ không có tương lai gì. Vậy mà dám đuổi giết người Phan gia, hê hê. Phan Tường tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn.”

Một đám quý tộc ùn ùn nghị luận, có kẻ than thở kinh diễm, ác ý hạ thấp có, oán hận phẫn nộ cũng có.

Trong đám người, mấy ánh mắt nhìn chằm chằm Tô Trầm, giống như muốn nhớ kỹ hắn.

Một thanh âm trầm thấp vang lên: “Dám giết con ta, Tô Trầm này phải chết!”

Trong một bên khác, Tô Trường Triệt cũng đang gặp phải phiền não tương tự.

Một mặt, là Tô Trầm thành công tiến vào mười hạng đầu, không ít người đang tới chúc mừng. Nhưng một mặt khác, Tô Trầm giết Phan Việt, nhất định đắc tội một đại huyết mạch quý tộc.

Lúc này, Tô gia nên đi nơi nào?

Tô Trường Triệt nhất thời mờ mịt.

So sánh, Tô Thành An thản nhiên hơn nhiều.

Ở sau khi thấy Tô Trầm giết Phan Việt, tâm tình mâu thuẫn chợt buông xuống.

Lúc đó đang có người hướng Tô Thành An chúc mừng, Tô Thành An trầm giọng nói: “Không cần chúc mừng, nghịch tử kia, đã sớm không phải con ta. Hắn có thành tựu lớn bao nhiêu, không quan hệ với ta, gây họa như thế nào, cũng không quan hệ với ta.”

Một câu cuối cùng này, trái lại đã nói hết tiếng lòng.

***

Gian nan ngồi dậy, Kim Linh Nhi chỉ cảm thấy mũi vừa xót vừa đau, lấy tay lau một lần, thế mà đầy máu tươi.

Khốn kiếp!

Thằng cha này, hắn đánh vào mũi của mình!

Hắn sao có thể làm ra chuyện như vậy đối với một cô gái thanh xuân!

Trong lòng tràn ngập phẫn nộ, nhưng vừa ngẩng đầu, nhìn thấy Tô Trầm hướng nàng đi từng bước, đầy khí phách, rốt cuộc ý thức được không ổn, nàng che ngọc bài kêu lên: “Điểm có thể cho ngươi, nhưng đừng đánh vỡ ngọc bài của ta!”

Tô Trầm dừng bước, trường đao chỉ Kim Linh Nhi: “Bây giờ biết cần đàm phán rồi? Sao không sớm làm?”

Nét phẫn nộ chợt lóe qua trong mắt Kim Linh Nhi: “Nếu không phải ngươi dùng thủ đoạn không biết xấu hổ, ngươi cho rằng ta sẽ sợ ngươi?”

Tô Trầm lắc đầu: “Quả nhiên là tiểu thư đại gia quý tộc, ngay cả cầu xin tha thứ cũng không biết.”

Thuận tay vụt một nhát sống đao ở trên lưng Kim Linh Nhi, đem nàng đánh một phát nằm sấp xuống.

“Ngươi!” Kim Linh Nhi giận dữ.

Từ nhỏ đến lớn, không ai dám đối với nàng như vậy.

Tô Trầm đã bóp chặt cổ họng của nàng, chỉ chỉ thi thể Phan Việt cách đó không xa nói: “Ngươi tốt nhất nhìn cho rõ tình huống bên kia, sau đó ngươi mới có thể hiểu, ngọc bài tan vỡ thật ra không phải kết cục tệ nhất, còn có chuyện so với cái này càng đáng sợ hơn.”

Nhìn thấy thi thể Phan Việt, lòng Kim Linh Nhi run lên: “Ngươi đã giết hắn?”

“Là ngươi cùng ta.” Tô Trầm sửa đúng: “Một đòn Bạo Liệt Hỏa Điểu kia vốn là đánh về phía ngươi. Nhưng cái này đã không quan trọng, quan trọng là ta bây giờ khẳng định đã đắc tội một huyết mạch quý tộc. Cho nên ta cũng không có lý do sợ hãi đắc tội thêm một cái nữa, đúng không?”

Kim Linh Nhi ngơ ngác nhìn hắn, dưới mặt quỷ âm lãnh, đôi mắt vô tình khiến tâm thần Kim Linh Nhi run lên, toàn bộ phẫn nộ cùng bất khuất ở trong phút chốc tan thành mây khói, còn lại chỉ có sợ hãi.

Một khắc đó, cánh mũi nàng cay cay, thế mà ‘Oa’ một tiếng bắt đầu khóc.

Nhìn thấy Kim Linh Nhi cất tiếng khóc rống, Tô Trầm cũng dại ra.

Hắn như thế nào cũng không ngờ được, Mê Điệp Kim Linh Nhi này được liệt vào một trong mấy thí sinh hạt giống cường đại nhất, thế mà còn có một mặt yếu đuối như vậy.

Giờ khắc này khóc như mưa, ta thấy còn thương, nào còn có sự cường thế lúc trước.

Mặc dù Tô Trầm cũng có vài phần không thích ứng, tâm địa vốn cứng như sắt thép cũng vì thế mềm đi vài phần.

Ho nhẹ một tiếng, hắn nói: “Được rồi, đừng khóc nữa, ta chưa nói muốn giết ngươi.”

Tiếng khóc của Kim Linh Nhi không dừng, lại nức nở một hồi lâu mới ngừng được nói: “Vậy ngươi cũng sẽ không đánh nát ngọc bài của ta để cho ta bị loại đúng không?”

“Nếu ngươi cam đoan không tìm ta gây sự nữa.” Tô Trầm trả lời.

“Ta bây giờ còn lấy cái gì gây sự với ngươi.” Kim Linh Nhi than thở: “Thật không dễ gì khống chế được một tên huyết mạch quý tộc, còn đánh mất vì ngươi. Bây giờ tên kia khẳng định vừa thấy ta là chạy, muốn tìm một tên thực lực cường lại dễ khống chế như vậy nữa là không dễ dàng.”

“Nhưng chung quy sẽ tìm được, đúng không?” Tô Trầm cười nói: “Nếu không phải quá kén chọn.”

Kim Linh Nhi lườm hắn: “Được rồi, ta dùng huyết mạch Kim gia ta thề, chỉ cần ngươi không đánh nát ngọc bài của ta, lần thi này ta cũng không tìm ngươi gây sự nữa... Về sau cũng không tìm.”

“Xem, vậy không phải rất tốt.” Tô Trầm thu đao, nhân tiện đem điểm trên ngọc bài của Kim Linh Nhi cướp đi.

Kim Linh Nhi này điểm thật sự không ít, Tô Trầm một lần đã được một trăm sáu mươi hai điểm, Tô Trầm nhìn mà cũng lập tức ngây ngẩn cả người: “Nhiều như vậy?”

Khuôn mặt nhỏ của Kim Linh Nhi giật giật, ủy khuất đến tột đỉnh: “Nhiều nữa không phải vẫn bị ngươi đoạt đi rồi. Bây giờ xong rồi, một lần mất nhiều điểm như vậy, mười hạng đầu khẳng định không có nữa.”

Bộ dáng thế mà lại muốn khóc.

Tô Trầm vội an ủi: “Này, này, ngươi đừng khóc nha. Không phải là mười hạng đầu sao? Có gì hiếm lạ. Không cần để ý những hư danh này.”

“Ngươi biết cái gì!” Kim Linh Nhi kêu lên: “Thí sinh có thể tiến vào mười hạng đầu của thi quận, sẽ được liệt vào hạt giống tiềm lực, ở Tiềm Long viện sẽ có rất nhiều lợi ích thêm vào.”

“Lợi ích thêm vào?” Tô Trầm sửng sốt: “Có cái gì?”

“Cái đó thì nhiều lắm. Ví dụ như nơi tu luyện tốt nhất, ví dụ như quyền hạn mượn đọc ở thư viên lớn, còn có thể chỉ định đạo sư của mình, tóm lại, rất nhiều đặc quyền chỉ có hạt giống tiềm lực mới có thể đạt được. Bằng không ngươi cho rằng bổn cô nương cần gì liều mạng kiếm được như vậy? Nếu chỉ vì danh ngạch tiến vào Tiềm Long, bổn cô nương bây giờ dừng tay cũng không có gì ảnh hưởng. Không ngờ xui xẻo như vậy gặp ngươi, rõ ràng thực lực so ra kém người ta, lại vẫn thua ngươi.” Kim Linh Nhi càng nói càng ủy khuất.

Nàng nếu thua người thực lực mạnh hơn mình cũng sẽ tiếp nhận, nhưng gặp được Tô Trầm kẻ khác loại như vậy, rõ ràng thực lực không bằng nàng, lại dùng giảo quyệt thắng nàng, trong lòng tự nhiên không phục các kiểu.

“Thì ra là như thế.” Tô Trầm sờ sờ cằm.

Đối với nơi tu luyện các thứ, Tô Trầm ngược lại không thèm để ý, hắn có đôi mắt nguyên năng, nhu cầu đối với tu luyện tài nguyên cực ít, nhưng quyền hạn đọc ở thư viện lớn ngược lại là rất quan trọng.

Ở thế giới này, tri thức là có giá, từ trước tới nay không có khả năng không trả giá gì mà dễ dàng có được.

Thư viện lớn của Tiềm Long viện nghe nói có được sách cất chứa số lượng phong phú nhất trong nước Long Tang, không chỉ có phong phú các loại nguyên kỹ, thuật hấp thu, tương tự cũng có các loại tri thức trân quý.

Nhưng muốn đọc những thứ này đều cần quyền hạn thư viện, không có quyền hạn là không có khả năng mượn đọc được bất cứ một quyển sách nào.

Tô Trầm không biết hạt giống mười hạng đầu có thể đạt được quyền hạn cấp mấy, nhưng nếu đây là một con đường tắt đạt được quyền hạn, quả thực phải tranh thủ.

Nhất là... Hắn hình như đã không cần tranh thủ nữa.

Ở sau khi đạt được điểm trên thân đám người Kim Linh Nhi, Phan Việt, điểm của Tô Trầm đã đạt tới 587 điểm.

Tô Trầm không biết điểm này là bao nhiêu, nhưng có thể khẳng định, điểm cao như thế, quá nửa đã đứng trong mười hạng đầu.

Một điểm này chỉ cần tính toán chút là có thể biết.

Lần này thí sinh tổng cộng hơn một vạn người, chia đều mỗi người ba điểm, chính là tổng điểm hơn ba vạn, lại thêm đưa vào hung thú vân vân, nhắm chừng tổng điểm sẽ không vượt qua năm vạn.

Lấy Tô Trầm 587 điểm làm ví dụ, người như vậy chỉ cần có mười người, đã chiếm mất một phần mười số điểm.

Cho nên thứ tự của Tô Trầm nhất định không có khả năng quá thấp, hắn nếu hạng năm mươi, vậy chẳng phải là một trăm hạng đầu chia đều năm trăm điểm, một trăm người liền chia cắt mất năm vạn điểm rồi.

Nếu trên trường thi chỉ còn lại có một trăm người trái lại có khả năng này, nhưng dọc đường, Tô Trầm dám khẳng định trường thi ít nhất còn có mấy trăm đến một ngàn người.

Cơ sở số người đông đúc như thế, đã quyết định thí sinh xếp mấy hạng đầu điểm không có khả năng thái quá, cho nên Kim Linh Nhi nói đã vào mười hạng đầu đương nhiên không có vấn đề quá lớn, cho dù chưa tiến vào, nhắm chừng cũng sắp rồi.

Đương nhiên, bởi vì Tiềm Long khảo hạch chỉ nói cho thí sinh điểm, không nói cho mọi người thứ hạng, bởi vậy ai cũng không thể xác định một điểm này, cũng bởi vậy ai cũng không dám buông lỏng.

Đây vốn cũng là mục đích của Tiềm Long viện, chính là làm cho mọi người không dám thấy đủ, không dám buông lỏng.

Tô Trầm vốn hắn chỉ muốn đạt được bốn danh ngạch ở Lâm Bắc đã biết đủ rồi, nếu không phải dọc đường đuổi giết Phan Việt, căn bản không có khả năng đạt được nhiều điểm vậy. Nhưng bây giờ đã đến một bước này, lại đã biết lợi ích của vào mười hạng đầu tổng bảng, tự nhiên không muốn bỏ qua nữa.

Thời khắc này sau khi trầm ngâm một lát, nói: “Ngươi muốn tiến vào mười hạng đầu?”

Kim Linh Nhi hai mắt đẫm lệ nhìn hắn: “Đây không phải nói lời thừa sao?”

“Ta có thể giúp ngươi.” Tô Trầm nói.

“Giúp ta?” Kim Linh Nhi ngạc nhiên: “Giúp như thế nào?”

“Chúng ta hợp tác.” Tô Trầm nói: “Ngươi không phải cần một đối tượng khống chế sao? Ta đến làm đối tượng khống chế của ngươi, như thế nào?”

“A?” Kim Linh Nhi hoàn toàn choáng váng.

Khi Kim Linh Nhi còn chưa phản ứng lại, lại đã dẫn trước hiểu mục đích của Tô Trầm...

Lại là một đợt xôn xao.

Một lần này, lại là đang ùn ùn nghị luận Tô Trầm giảo quyệt.

“Ta xem như hoàn toàn phục tiểu quỷ này, chủ ý như vậy cũng có thể để cho hắn nghĩ ra được.” Có người đã tán thưởng nói.

“Đúng vậy, cố ý ngụy trang là con rối của Kim Linh Nhi, thực ra có thần trí của mình, làm bộ khô khan, thầm giấu cơ hội biến hóa. Một khi xảy ra chiến đấu, có người không biết tất thiệt thòi lớn.”

“Cái này còn chưa tính, mấu chốt của mấu chốt vẫn là Kim Linh Nhi có thể tìm người khác khống chế tiếp, che giấu thực lực, chờ thời cơ mà hành động.”

“Rõ ràng là lực lượng hai người, lại bị coi là thực lực một người, mặc kệ là ai, đều nhất định sẽ chịu đau khổ, mắc cái bẫy này cũng sẽ không nhẹ đâu.”

Một đám người ầm ầm nghị luận, khen không dứt miệng đối với Tô Trầm.

Đương nhiên cũng có người nói năng lạnh nhạt, nói Tô Trầm đắc tội Phan gia nhất định không có kết quả tốt, lại bị người ta khinh thường nói, Phan gia chỉ là hỗn huyết quý tộc, nếu Tô Trầm muốn đầu nhập nhà hắn, có thể bảo đảm Tô Trầm không phải lo.

Trong quý tộc cũng có cao thấp, thuần huyết hỗn huyết đó là cách phân chia thông thường nhất.

Kẻ nói chuyện là đại nhân vật Lữ gia thuần huyết quý tộc, ở Tam Sơn quận cũng coi như nhân vật gập ngón tay có thể tính, lần này có thể dùng lời nói ra sức nâng đỡ, lập tức được một nhóm người a dua.

Kéo theo người Tô gia vừa rồi còn đang lo lắng Tô Trầm, tâm tình mỗi người lại thả lỏng rất nhiều.

Nếu có thể được Lữ gia che chở, vẻn vẹn Phan gia đã tính là cái gì.

Trái tim Tô Thành An vừa mới thả lỏng, theo đó cảm xúc lại trở nên không phải, không biết nên tìm cơ hội lại nhận về đứa con trai này hay không.

Chỉ là vừa nghĩ đến chính hắn một kẻ làm cha thế mà phải hướng con trai cúi đầu, theo đó lại trở nên có vài phần không tình nguyện, chỉ cảm thấy chuyện mất mặt bậc này thật sự không nên đi làm. Nhưng nếu không làm, con trai ưu tú như thế thật sự sẽ bỏ mình mà đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.