Nguyên Thủy Thời Đại

Chương 108: Chương 108: Bức tường đỗ




Cách bộ lạc Đại Việt không xa khoảng chừng 5 – 6 km, đám người bộ lạc Syk do Uver chỉ huy đang không ngửng băng đèo lội suối hướng bộ lạc Đại Việt mà đi.

Mục tiêu của bọn họ chính là tiêu diệt cái bộ lạc nhỏ bé kia đồng thới bắt đi vị nữ thủ lĩnh phản bội bộ lạc để hiến tế cho thần linh.

Đoàn người này có khoảng 500 người, đây chính là những chiến binh tinh anh nhất bộ lạc Syk, trên người bọn họ chính là những thứ vũ khí tốt nhất mà bộ lạc có, ngoài một tấm vải lớn dùng để quấn quanh ngực và mông ra, trên người bọn họ còn mang theo rất nhiều loại vũ khí được làm từ răng thú săn mồi tại vùng đồng cỏ.

Những tấm da thú lớn cũng được mang theo vời mục đích dùng để làm nơi nghĩ ngơi, thận chí là che mưa chắn gió khi hành quân giữa thời tiết khắc nghiệt.

Chỉ trong vòng 15 ngày đám người Uver đã dùng tốc độ nhanh nhất để băng qua khu vực rừng núi thẳng tiếng bộ lạc Đá Lớn.

Tuy phải vượt qua một đoạn đường rất dài và thường xuyên chiến đấu với thú rừng, nhưng tinh lực của những chiến binh này vẩn dũng mạnh như thường, không có một chút mỏi mệt. điều này chứng tỏ thể lực và sức khỏe của những chiến binh bộ lac Syk cực kỳ phi thường so với các bộ lạc khác cùng khu vực.

Vì đi khá vội vàng, thế nên bọn họn đã đi vòng qua một cái hẻm núi khá là khó đi, nên đã không chạm mặt đám người Melly. Nên đã tránh được một trận ác chiến không đáng có. Mà Melly cũng không hề biết là bản thân đang bị ghép vào tội phải bội bộ lạc và là vật tế lễ thần linh.

Uver dự tính trong tối hôm nay sẽ tiến đến phụ cận bộ lạc Đá Lớn, sau đó nghĩ ngơi thật tốt, để tối ngày hôm sau sẽ giết cho bộ lạc Đá Lớn không còn một mống. sau đó nàng mới từ từ kết liễu tên thủ lĩnh nhõ bé kai trước mặt Melly để xem biểu sắc của nàng ta, khi bị Uver giết chết người đàn ông của mình. Nghĩ đến cảm giác đó làm cho Uver càng trở nên hung bạo vả dữ tợn.

Nhưng kế hoạch của Uver dường như đã bị đỗ vỡ bởi vì trong buổi tối ngày hôm nay các nàng thường nghe những gào thét cực kỳ khủng bố từ phương hướng bộ lạc Đá Lớn truyền đến.

Các nàng biết âm thanh đó là của loài động vật nào phát ra, đố chính là loài chim hung mãnh nhất vùng đồng cỏ, một khi đụng độ đám chim này chỉ có hai phương án, thứ nhất là tránh từ xa, cách thứ hai là phải tự mình ở lại hy sinh cho đồng bọn sống thoát.

Ngay cả những người sừng sỏ nhất sinh tồn tại vùng đồng cỏ cũng khôn dám động vào đàn chim này, vì thế tốc độ bầy đàn của chúng không ngừng mở rộng.

Các nàng đã từng nhìn thấy một bầy chim lớn kia săn giết một đàn linh dương cỡ lớn. bầy linh dương chỉ biết chạy đi trong vô vọng và cuối cùng là không một con sống sót.

Sau một hồi ổn định tinh thần tộc nhân, Uver đã tự mình mang theo khoảng 15 nữ chiến binh bộ lạc đi về phương hướng phát ra âm thanh gào thét kia.

Tò mò chính là bản tình của con người, hơn nữa loài chim kia chính là sinh vật sống tại vùng đồng cỏ rộng lớn, điều bọn chúng đến nơi rừng núi này là một điều khá là khó hiểu, nên nàng quyết định qua sát tính hính thật kỹ rồi mới tấn công bộ lạc Đá Lớn.

Vượt qua khoảng chừng 5 km, Uver đã nhìn thấy toàn diện vùng đất trống trãi phái dưới, nàng biết nơi đó chính là nơi cư trú của bộ lạc Đá Lớn. mà nàng không thể nào tin được bộ lạc Đá Lớn lại lớn đến như thế, đồng thời cái bộ lạc kia đang bị tấn công.

Từ cách xa hơn 1km thế nhưng nàng vẫn có thể nhìn thấy đôi chút về trận chiến kinh hoảng kia. Khắp nơi quanh bộ lạc là lữa, những đám lửa cháy cực kỳ quỷ dị, chúng nó không có thành từng đám, mà nó giống như một con rắn cực lớn với cái thân hình uống éo bao vây lấy toàn bộ lạc.

Nhưng đó chưa là điều kinh hoảng nhất, thứ kinh hoảng nhất là thứ tấn công bộ lạc này, đó chính là loàn chim khủng bố nhất vùng đồng cỏ, chim khổng lồ.

Chúng nỗi ác mộng của không riêng cư dân vùng đồng cỏ, thậm chí là bộ lạc Syk đã từng nếm qua sự hung tàn của loài vật này.

Vậy mà cái bộ lạc dừng như nhỏ bé kia, lại cường ngạnh chiến đấu với chúng. Với khoảng cách gần như thế các nàng có thể tính ra số lượng chim đang vây công. Tuy các nàng không biết đếm nhưng cũng biết được số lượng ít nhiều.

“ nhiều chim! Rất nhiều chim! Trốn! Uver trốn! Melly chết rồi! ta phải về bộ lạc báo tin cho Vu!”

Một nữ chiến binh đi theo, àng rung giọng nói, nét mặt nàng xanh ngắt cắt không ra được một giọt máu.

“ đúng! Uver! Thần kinh đã tự trừng phạt Melly! Chúng ta về thôi!”

Một chiến binh khác nói với nét mặt cực kỳ lo sợ.

Uver tuy rất là chấn kinh, nhưng nàng lại không có ý tứ rời đi, tuy trận thế kia rất là hung hãn, thế nhưng nếu quan sát thật kỹ thì bầy chim kia vẫn không xông vào được bức tường lửa lớn kia.

Nàng biết Melly có lực chiến đấu như thế nào, tuy nàng ta không thể trực diện chiến đấu với một cho chim lớn, nhưng thoát khỏi chúng là một chuyện bình thường.

Uver không tin là Melly chết dễ dàng như thế. Nàng phải tự mình xác nhận, như thế nàng mới có thể an tâm trở lại bộ lạc.

Bỗng chốc bên dưới lại truyền ra những tiếng rống cực kỳ khủng bố, âm thanh đó phát ra từ con chim đầu đàn, ngay say đó liên tiếp những con chim còn lại cũng gào rống, chúng phát ra những tiếng thét cực kỳ chói ta, giống như là móng tay cà lên những tấm sắt phát ra những âm thanh gào rít nỗi da gà.

Những con chim đang chạy xung quanh bức tường lửa cũng rống lên, chúng tăng tốc mà chạy, tự lấy thân xác của bản thân làm một bức tường thịt lớn để tọa một con đường cho những com chim khác không qua bức tường kiên cố kia.

“ Rầm! Rầm Rầm!” liên tiếp những tiếng va chạm cực kỳ hung hãn, đậm vào bức tường, từng mảnh vỡ bắt đầu tràn lan. Chỉ trong chốc lác nhữn vết nứt giống như những chiếc rể cây không ngừng xé toan bức tường bằng gạch và đất.

“ RẦm!” cuối cùng một âm thanh thật to, bức tường dừng như cũng không chịu nỗi, nó đã gắng gượng đến phút cuối cùng cũng đẵ đổ ậm xuống, ngay sau đó có khoảng 30 con chim cổ đại lấy tốc độ nhanh nhất, vọt qua bức tường đổ xông vào bộ lạc.

Đối mặt với tình huống kia, Minh Vũ tuy đã chuẩn bị tinh thần từ trước, thế nhưng chấn động của trận chấn động kia làm cho hắn cùng tộc nhân của mình có chút không thích ứng kịp.

Nhưng rất may từ gần 10 phút trước, nhưng tộc nhân đang chiến đấu gần đó đều được rút ra hai bên, đồng thời những người phía sau cũng đã đến giúp sức, bố trí ngay phía sau bức tường kia thêm một đốt lửa lớn. chỉ cần bọn chim vọt qua bức tường kia, chúng sẽ ngay lập tức chận lại.

“ Ret! Krret!!!!!!”

tiếng rống giận giữ vang lên, bầy chim còn lại hung hăng xông qua bức tường đã vỡ nát, bọn chúng như những cỗ xe tăng hung hăn không ngần ngại mà tung vào bức tường.

Những khôi gạch vụng bắn lên tung tóe, nhửng hoa lữa văng ra tứ phía, nếu nơi đây không phải là một chiến trường đẫm máu, thì có lẻ mọi người nơi đây nhìn thấy những hoa lửa tung bay đầy trời kia sẽ không ngần ngại mà hô lên một câu tuyệt đẹp.

Ngay trong cái khoảng khắc bầy chim xông qua bức tường, mọi người lại phải tiếp tục chiến đấu thêm một vòng nữa. nhưng lần này lại khác lần trước rất là nhiều, đó chính là có Minh Vũ thủ lĩnh bộ lạc Đại Việt, nơi chỗ dựa tinh thần lớn nhấy của hơn 700 con người.

“ Dùng Tên Lửa! Bắn!” giọng Minh Vũ vang lên trong đêm đen đầy hỗn loạn.

Ngay lập tức có trên 60 mũi tên mang theo đầu lữa từ trong mọi ngõ ngách bay ra. Những mũi tên này trong phạm vi ngắn khoảng chừng 4 50m mà thôi, với vị trí lí tưởng này thì khó mà bắn hụt mục tiêu.

Sau một loạt tên đầu tiên có khoảng 20 con chim cổ đại bị trúng tên, vết thương không có sâu, không đủ làm chúng chết trong một mũi tên đầu tiên, thế nhưng dư âm của nó lại khác.

Những mũi tên mang theo mồi lửa, chúng không ngừng cháy lan sang bộ lông vũ có khả năng bén lửa thật tốt.

Rấ nhanh chưa đầu 20 giây sau, bọn chim giống như những cây đuốc sống không ngừng chạy loạn bên trong bộ lạc, bọn chúng đều phát ra nhưng tiếng kêu bi thương thảm thiết. thân hình đồ sộ của chúng không ngừng va chạm vào những căn nhà bằng tường gạch hay nhà bằng đất.

Những tộc nhân từ trước đã nhanh chóng di chuyển lên mõm đá hay là hang đá rồi, thế nên khi bọn chim xông vào sẽ không tiếp tục sát hại tộc nhân nữa.

Một khi bầy chim xông vào đây kết cục của chúng chỉ có một con đường là chết, giống như những con ba ba nằm trong hũ.

Mà lúc này số chim cổ đại còn lại chỉ khoảng 15 con, bọn chúng cũng không còn bình tĩnh như trước nửa, bởi vì con đầu đàn khi xông vào đã bị dính tên lửa, nó vẩn làn con chim hung nhất, cho tới khi bị trúng tên, nó không ngưng chạy loạn cầu mong sẽ chạy thoát khoải đám lửa quỷ quái trên lưng. Nhưng rất tiêc cho nó. Số phận của nó đã được an bài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.