Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 274: Chương 274: Hóa Sinh Huyền Công




- KHÔNG!!!!!

Hiếu Sơ Sơn hét lên kinh hãi, hai tay giữ chặt cây thương, dùng toàn bộ sức lực chống lại Chung Nhạc. Tám cánh tay của Chung Nhạc đều cầm lấy cây thương đẩy mạnh. Hiếu Sơ Sơn bị đẩy lùi sau liên tục. Bùm bùm bùm…Đá dưới chân hắn nổ liên tiếp. Cuối cùng lưng hắn chạm vách núi không thể lùi tiếp được nữa. Hai mắt Hiếu Sơ Sơn đầy tuyệt vọng, Chung Nhạc phát lực đẩy mạnh cây thương, phập một tiếng xuyên qua cái đầu cuối cùng của Hiếu Sơ Sơn.

- Chung Sơn thị, ngươi sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu…

Hiếu Sơ Sơn trừng trừng nhìn Chung Nhạc, mồm có máu chảy ra:

- Tế Tư của Hiếu Mang Thần Miếu chắc chắn sẽ phát hiện được chân tướng của ngươi. Ngươi sẽ không thoát được cái chết đâu!

- Ta giúp ngươi xuyên thủng đầu, không cần cảm ơn!

Chung Nhạc nhìn thẳng vào mắt Hiếu Sơ Sơn, nói nhỏ, lắc mạnh cây thương, đầu Hiếu Sơ Sơn nổ tung.

- Còn về Tế Tư của Hiếu Mang Thần Miếu thì ngươi không cần phải lo lắng!

Chung Nhạc rút thương về, cái xác không đầu của Hiếu Sơ Sơn dựa vào vách núi, khi máu chảy hết thân thể cứng đờ của của hắn mới đổ ập xuống.

Khâu Cấm Nhi vội tiến tới, thấp giọng nói:

- Sư ca, vết thương của huynh…

- Không có gì đáng ngại.

Chung Nhạc lắc lắc cây thương để máu dính trên mũi thương bớt đi rồi cất vào nguyên thần bí cảnh. Hắn nhặt phiến lá liễu lên, đưa tay vẫy một cái, mảnh vỡ nguyên đan của Hiếu Sơ Sơn bay vào tay hắn. Đáng tiếc đồ đằng văn trên nguyên đan đã vỡ vụn, có lẽ không thể nghiên cứu được cách tu luyện ra Tam Định Nguyên Đan rồi.

Chung Nhạc thở dài, cất mảnh vỡ của các viên nguyên đan đi, nói:

- Sư muội, chúng ta đi thôi.

Khâu Cấm Nhi vội đi theo hắn, do dự một lúc, lấy can đảm nói:

- Sư ca, vừa rồi Hiếu Sơ Sơn nói huynh là Long Nhạc.

Tại cửa vào nơi ở của Thiên Đế, bên dưới khe nứt hư không, tấm bảng lớn lay động, Thanh Tú Bảng, Chiến Vương Bảng, Thần Thoại Bảng, ba cái được gọi chung là Lang Nha Bảng. Trên Chiến Vương Bảng, tên của Hiếu Sơ Sơn đột nhiên tối đi, nhưng việc này không ai để ý. Phía dưới ba bảng tập trung rất động luyện khí sĩ các tộc đã chết một lần trong nơi ở của Thiên Đế. Có người vừa mới hồi sinh, có người thì đã chết được một thời gian đang dùng linh đan điều tức chuẩn bị vào lại lần nữa. Đột nhiên Chiến Vương Bảng bừng sáng, mọi người đều ngẩng lên nhìn. Chỉ thấy, tên của Chung Nhạc đứng đầu Chiến Vương Bảng tỏa sáng chiếu cả bầu trời sao, đột nhiên ánh sáng tắt ngấm, cái tên Chung Nhạc biến mất khỏi Chiến Vương Bảng!

Tên của Chung Nhạc biến mất rồi!

Xung quanh ồn ào, rất đông luyện khí sĩ đều tìm kiếm trên Chiến Vương Bảng. Có người hét lên:

- Kiếm Ma chết rồi sao? Sát Sinh Cuồng Ma bị giết trong nơi ở Thiên Đế rồi? Lang Nha Bảng cũng không hồi sinh hắn? Ha ha ha, tên này chắc chắn là đã vào một nơi cực kỳ nguy hiểm, ngay Lang Nha Bảng cũng không thể can thiệp được nên mới gặp bất trắc! Trời xanh có mắt!...

Tiếng bàn tán còn chưa dứt, Thần Thoại Bảng đột nhiên bừng sáng. Trên Thần Thoại Bảng đột nhiên có thêm một cái tên, xếp ở hạng cuối cùng, có người nhận ra cái tên đó, thần tình kinh ngạc, lắp bắp:

- Chung Nhạc…

Thần Thoại Bảng từ rất lâu rồi không có cái tên mới nào, giờ đã thêm một cái tên, hơn nữa còn là người đến từ nhân tộc yếu ớt nhất! Trên Thần Thoại Bảng chỉ có khoảng hai, ba nghìn cái tên. Năm vạn năm nay cũng chỉ có hai ba nghìn vị luyện khí sĩ có tư cách thành thần. Lúc này đã thêm một người. Cái tên của Chung Nhạc xuất hiện trên Thần Thoại Bảng, chắc chắn là chuyện gây chấn động thế gian! Kinh Ngạc, chấn kinh, lan truyền như một trận ôn dịch, khiến các luyện khí sĩ bên dưới sững ra như tượng gỗ. Vừa rồi, những người đoán Chung Nhạc đã chết lúc này không khỏi đỏ mặt xấu hổ, cũng may những người như họ không ít, mất mặt thì mọi người cùng mất.

- Chung Sơn thị đã làm ra việc thương thiên hại lý gì nên mới lên được Thần Thoại Bảng?

Một luyện khí sĩ lẩm bẩm.

Lại có người nói nhỏ:

- Tên Chung Sơn thị này đúng là nói gì trúng nấy. Hắn quả nhiên đã từ Chiến Vương Bảng nhảy lên Thần Thoại Bảng, để lại vị trí cho bọn Hạ Thánh Sơ… Không biết bọn Hạ Thánh Sơ biết việc này sẽ có cảm xúc thế nào?

Mấy người Hạ Thánh Sơ vẫn còn trong đó, còn không biết biến cố trên Lang Nha Bảng, Chung Nhạc cũng không biết về biến cố này. Hắn tiếc không có được công pháp tu luyện Tam Định Nguyên Đan của Hiếu Sơ Sơn. Tam Định Nguyên Đan, định không gian, nguyên thần và nhục thân. Có lẽ Hiếu Sơ Sơn vẫn chưa tu luyện thành thục, không phát huy được hết uy lực của Tam Định Nguyên Đan.

Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi tiếp tục leo lên ngọn thần sơn này. Tinh cầu khổng lồ trên không trung nhìn như có thể đưa tay ra chạm vào, cách họ rất gần. Cảnh tượng kỳ vĩ này không thể thấy được trên tổ tinh. Khâu Cấm Nhi vẫn còn đang chấn kinh khi nghe Chung Nhạc đích thân thừa nhận Long Nhạc cũng chính là hắn. Thông tin này thực sự quá chấn kinh, Long Nhạc đệ tử của Đông Hoang Sư Bất Dịch, thiếu niên đến từ long tộc, cường giả trẻ tuổi quật khởi nhu Huệ Tinh trên bầu trời đêm, tên tuổi cùng Chung Nhạc vang khắp Đông Hoang và Đại Hoang lại chỉ là một người! Khâu Cấm Nhi vô cùng chấn động khi nghe tin này, đột nhiên cảm giác vị sư ca mình vốn quen thuộc này trở nên có chút thần bí.

- Một nam tử bí ẩn…

Nàng lén nhìn Chung Nhạc nghĩ bụng.

Chung Nhạc lấy ra mảnh vỡ nguyên đan của Hiếu Sơ Sơn, nghiên cứu đồ đằng văn trên đó, tìm hiểu sự ảo diệu trong nó. Đột nhiên nghĩ:

- Tân Hỏa vẫn luôn nói con mắt thần nhãn thứ ba có tác dụng loại bỏ sự mơ hồ để tham ngộ, không biết có thể lĩnh ngộ được đồ đằng văn trên này không?

Mi tâm Chung Nhạc mở ra, thần nhãn xuất hiện, hai mắt Chung Nhạc nhắm lại, dùng thần nhãn để nhìn. Đồ đằng văn trên mảnh vỡ nguyên đan của Hiếu Sơ Sơn dần dần không còn khó hiểu như lúc trước nữa. Thậm chí những chỗ bị đứt đoạn, dưới ánh mắt của thần nhãn dường như hiện ra đồ đằng văn mới, nối liền với những đoạn đã có. Thần nhãn quả nhiên lợi hại, chỉ là, đồ đằng văn trên Tam Định Nguyên Đan thiếu quá nhiều, không thể tạo lại được đồ đằng văn hoàn chỉnh của Tam Định Nguyên Đan.

Chung Nhạc thở dài, cất mảnh vỡ nguyên đan đi. Đột nhiên Tân Hỏa nói:

- Tam Định Nguyên Đan là “Hóa Sinh Huyền Công”, nguyên đan luyện thành một thật hai giả, một môn công pháp thần cấp. Không ngờ lại thấy ở trong nơi ở Thiên Đế này. Tim Chung Nhạc khẽ run lên:

- Tân Hỏa, ngươi biết Hóa Sinh Huyền Công này sao?

Tân Hỏa nói:

- Trước kia từng thấy, có một đời người kế thừa đã nghiên cứu được môn huyền công này. Ta đi theo cũng hiểu được sự ảo diệu trong nó, cũng là một môn huyền công không tồi. Tên Hiếu Mang thần tộc này tu luyện chưa tới, chỉ có bề ngoài mà chưa có được sự tinh túy của nó, bản lĩnh có hạn. Nếu hắn tu luyện được Hóa Sinh Huyền Công thật sự thì ngươi căn bản không phải đối thủ của hắn. Hóa Sinh Thần Công thật sự tu luyện tới Pháp Thiên Cảnh là có thể hóa sinh nguyên thần. Luyện thành Tam Nguyên Thần một thật hai giả, rất có ích cho nâng cao công lực và chiến lực. Sau khi tu thành Tam Định Nguyên Thần còn có thể dựa vào nguyên thần luyện thành đệ nhị, đệ tam thân. Do vậy được gọi là “huyền công”.

Chung Nhạc kêu lên:

- Ba nhục thân một thật hai giả? Nếu thi triển thì không phải sẽ tương đương với ba người sao? Lợi hại vậy thật sao?

Tân Hỏa lắc đầu:

- Không thể tương đương với ba người thật sự được. Nguyên đan, nguyên thần mà được hóa sinh chỉ có ba bốn phần bản lĩnh của nguyên đan nguyên thần thật sự. Hóa sinh ra hóa thân thì nhiều nhất cũng chỉ có ba bốn phần thực lực thật sự.

Chung Nhạc hiểu ra, khi hắn đấu với Hiếu Sơ Sơn cũng cảm thấy hai viên nguyên đan của Hiếu Sơ Sơn yếu hơn một chút nên dùng Âm Dương nhị khí chém hai viên nguyên đan đó. Phá vỡ sự trấn áp của chúng mới phá giải được cục diện nguy hiểm.

- Tân Hỏa, Hóa Sinh Huyền Công này…

Chung Nhạc ngượng ngùng nói:

- Có thể truyền thụ cho ta không?

Tân Hỏa dứt khoát:

- Có thể.

Chung Nhạc vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ:

- Thật là có thể? Tân Hỏa, ngươi không lừa ta chứ?

Trước kia Tân Hỏa chỉ truyền thụ cho hắn Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng Quan Tưởng Đồ, không truyền thụ thêm bất cứ công pháp thần thông nào nữa. Chỉ thỉnh thoảng chỉ điểm cho hắn cách tu hành. Chung Nhạc cũng không cằn nhằn gì, dù sao hắn cũng không phải Phục Hy thần tộc thuần huyết. Phục Hy thần huyết trong cơ thể ít tới mức đáng thương, còn người kế thừa Tân Hỏa bắt buộc phải là Phục Hy thần tộc thuần huyết. Tân Hỏa cũng chỉ là làm theo nguyên tắc. Hơn nữa, Tân Hỏa chỉ điểm cho hắn, còn nhiều lần cứu hắn, như vậy đã là tận tâm tận nghĩa rồi. Không ngờ giờ Tân Hỏa lại nói có thể truyền thụ Hóa Sinh Huyền Công, thật khiến Chung Nhạc mừng hơn mong đợi!

Tân Hỏa giận dữ:

- Ta lừa ngươi làm cái gì? Ngươi có học không?

Chung Nhạc vội gật đầu:

- Học chứ, đương nhiên là muốn học!

Tân Hỏa trầm mặc, tinh thần lực dao động, truyền thụ cho hắn Hóa Sinh Huyền Công. Phía trên thức hải, nguyên thần Chung Nhạc ngồi xếp bằng, tỉ mỉ tham ngộ. Hắn đột nhiên thấy ngọn lửa nhỏ Tân Hỏa cuống cuồng bay qua bay lại trên bầu trời thức hải mồm cứ lẩm bẩm. Không biết việc gì khiến hắn nôn nóng như vậy.

- Tân Hỏa bị sao vậy?

Chung Nhạc khó hiểu.

Một lúc sau ngọn lửa nhỏ này yên tĩnh trở lại, chui vào nguyên thần bí cảnh của Chung Nhạc, im lìm ngồi trên ngọn bấc của chiếc đèn đồng.

- Tân Hỏa?

Chung Nhạc lên tiếng.

Tân Hỏa ừm một tiến, một lúc sau nói:

- Nhạc tiểu tử, ngươi rất giỏi, rất giỏi… So với các người kế thừa ta gặp trước kia thì ngươi đã rất giỏi rồi. Ngươi dụng công hơn, dám xông phá, dám liều mình hơn bất cứ ai trong bọn họ. Khi ngươi liều mạng vì nhân tộc ta cũng rất cảm động, thậm chí rát muốn để ngươi làm người kế thừa.

Hắn trầm mặc một lúc nói tiếp:

- Nhưng đáng tiếc trên thế gian còn có Phục Hy thần tộc thuần huyết khác. Còn ngươi thì không phải. Nếu không ta đã công nhận ngươi lâu rồi. Nhưng sau này ta sẽ truyền thụ cho ngươi nhiều thứ ngươi cần hơn…

Chung Nhạc kinh ngạc, vui mừng nhưng cũng có rất nhiều nghi hoặc:

- Tân Hỏa đang bị sao vậy? Sao hôm nay lại trở nên đa sầu đa cảm như vậy?

Tân Hỏa ngồi trên bấc đèn tiếp tục trầm mặc, ánh lửa chập chờ, có vẻ tâm trạng rất rối loạn, thầm nghĩ:

- Đế Phi nói, dù tới Tử Vi Thần Đình, ta cũng không tìm được người cần tìm. Đế Phi chắc chắn không phải nói không có căn cứ. Nếu thật sự tới Tử Vi Thần Đình mà ta không tìm được người cần tìm thì… Phục Hy thần tộc sẽ không còn người kế thừa nữa rồi. Vậy thì truyền thừa lưu truyền từ thời đại Hỏa Kỷ Toại Hoàng sẽ đứt à?... Chung Nhạc quá nguy hiểm, quá bất công… Hắn không phải sự lựa chọn tốt nhất, nhưng hắn là sự lựa chọn tốt nhất vào thời điểm hiện tại… Giờ ta vẫn chưa thể truyền cho hắn truyền thừa của Thiên Đế, nếu tới Tử Vi Thần Đình vẫn không tìm được Phục Hy thần tộc thuần huyết thì hắn chính là sự lựa chọn cuối cùng của ta… Tử Vi Thần Đình, ở đó có còn Phục Hy thần tộc ta cần không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.