Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 176: Chương 176: Trận Thắng Đầu Tiên.




Đám người Chung Nhạc, Thủy Thanh Nghiên cũng đang quan sát chiến đấu trong Thần cảnh, tới khi nhìn thấy vô số hạt đậu ngập trời rơi xuống, đều thoáng ngẩn ra.

Lôi Đằng lẩm bẩm:

- Khâu sư muội đang làm gì vậy? Vãi đậu chơi đùa sao? Tả Đường chủ, Điền Đường chủ, các ngươi cảm thấy trận này thắng bại như thế nào?

Hắn thấy Khâu Cấm Nhi hiện tại vẫn luôn đang tránh tránh né né, tránh né giao phong chính diện với Hiếu Sơ Ôn, mặc dù có thể chống lại thần thông của Hiếu Sơ Ôn, nhưng đã rơi xuống hạ phong. Phòng thủ trăm mặt tất có một mặt sơ xuất, phòng ngự lâu dài, chắc chắn sẽ lộ ra kẽ hở, đây chính là thiết luật của Luyện Khí Sĩ.

Muốn giành được thắng lợi, chỉ có thể tiến công, có tiến công mới có thể thủ thắng. Khâu Cấm Nhi vẫn luôn ở trong trạng thái phòng ngự, vậy tuyệt đối sẽ không phải là đối thủ của Hiếu Sơ Ôn. Nàng không hề có ý đồ phản kích, mà chỉ luôn vãi hạt đậu ngập trời. Cử động này càng khiến cho đám người Lôi Đằng buồn bực không thôi.

Tả Tương Sinh khẽ nhíu mày, lắc đầu nói:

- Ta cũng không biết nàng đang làm gì. Điền sư huynh, ngươi cảm thấy thế nào?

- Là Chủng Kiếm Thuật trong Đại Tự Tại Kiếm Khí!

Trong mắt Điền Duyên Tông chợt lóe tinh quang, nói:

- Điền Phong thị ta cũng là một trong Thập Đại Thị Tộc, điển tịch trong tộc có ghi chép lại thần thông của Đại Tự Tại Kiếm Khí, trong đó cũng có ghi chép liên quan tới Chủng Kiếm Thuật này. Tả sư huynh, ngươi xuất thân từ tiểu Thị tộc, không biết cũng chẳng có gì lạ cả!

Chung Nhạc cũng không khỏi trở nên hiếu kỳ, lưu tâm lắng nghe. Mặc dù hắn cũng tu luyện qua Đại Tự Tại Kiếm Khí, nhưng chỉ chiếm được Kiếm văn, không có thần thông tương ứng. Hiện tại nghe được Điền Duyên Tông nói Khâu Cấm Nhi đang sử dụng chính là một loại thần thông của Đại Tự Tại Kiếm Khí, liền không khỏi cảm thấy hiếu kỳ.

Điền Duyên Tông tiếp tục nói:

- Chủng Kiếm Thuật là dùng Mộc khí làm Kiếm khí, gieo xuống Kiếm chủng, để cho Kiếm khí sinh trưởng, là một loại thần thông lấy yếu thắng mạnh, đặc biệt là ở trong không gian nhỏ. Uy lực môn thần thông này lớn tới mức đáng sợ. Trong điển tịch Điền Phong thị ta có ghi chép, từng có một đời Môn chủ Kiếm Môn đã ngộ phục, bị sáu vị Cự bá bao vây trong trận. Vị Môn chủ này chính là ở trong trận pháp vô cùng hung mãnh thi triển ra loại thần thông Chủng Kiếm Thuật này. Sau khi trận pháp bị phá vỡ, trên mặt đất chỉ lưu lại tàn thi đầy đất mà thôi!

- Chủng Kiếm Thuật!

Chung Nhạc vội vàng nhìn về phía bên trong Thần cảnh, chỉ thấy đám hạt thanh đậu kia sau khi rơi xuống đất, liền nhao nhao mọc rễ nẩy mầm, sau đó từng sợi từng sợi thanh đằng điên cuồng sinh trưởng, xuyên phá thiên khung.

Điền Duyên Tông tiếp tục nói:

- Khâu sư muội là Mộc Diệu Linh Thể, Chủng Kiếm Thuật quả thật chính là thần thông thích hợp nhất với nàng. Ở trong tay nàng, uy lực của Chủng Kiếm Thuật Đại Tự Tại Kiếm Khí so với ở trong tay những người khác càng mạnh hơn. Xem ra môn thần thông này là Môn chủ đích thân truyền thụ cho nàng, để cho nàng tham dự trận quyết đấu Thoát Thai Cảnh này!

Trong Thần cảnh, công kích của Hiếu Sơ Ôn càng lúc càng kịch liệt hơn, thần thông không ngừng biến hóa. Từng loại từng loại thần thông oanh kích tới, khiến cho Khâu Cấm Nhi tránh né càng lúc càng khó khăn hơn.

Nguyên thần của hắn có ba cái đầu, bản thể hắn cũng mọc ra ba cái đầu, tốc độ Nguyên thần thôi động thần thông công kích đã gấp ba lần người khác. Mà giờ phút này, hiển nhiên hắn cũng biết không ổn, bản thể cũng đang không ngừng phát động thần thông, tốc độ công kích chính là gấp sáu lần Luyện Khí Sĩ bình thường. Ngươi chỉ mới phát ra một chiêu, hắn cũng đã công kích ra sáu chiêu rồi. Đây là chuyện khủng bố tới cỡ nào?

Công kích như cuồng phong bạo vũ ầm ầm hạ xuống, Khâu Cấm Nhi không ngừng mệt mỏi ứng phó. Trong lúc bất chợt, chiếc xe lăn gỗ nàng đang ngồi phát ra thanh âm không chịu nổi gánh nặng, bịch một tiếng bị chấn cho nát bấy. Khâu Cấm Nhi kêu lên một tiếng sợ hãi, thân hình rơi thẳng xuống.

Hiếu Sơ Ôn không khỏi đại hỉ, thân hình phóng nhanh tới một bước, cũng đã đi tới trước người nàng, giơ lên một chưởng hung hăng oanh xuống. Khâu Cấm Nhi giơ hai tay lên ngăn cản, bàn tay hai người va chạm với nhau, phát ra một tiếng vang thật lớn kinh thiên động địa, không khí như sóng gợn lan tỏa ra bốn phía xung quanh.

Thân hình Khâu Cấm Nhi thoáng chao đảo một cái. Hiếu Sơ Ôn không khỏi kinh ngạc. Hắn vẫn cho rằng thân thể Khâu Cấm Nhi vô cùng suy yếu, bởi vậy mới áp dụng chiến thuật oanh kích cận thân, một chưởng đánh xuống, chỉ sợ đã có thể oanh sát nàng. Vậy mà thân thể nàng thiếu nữ này căn bản không yếu đuối như lời đồn đãi vậy. Cường độ thân thể của nàng thậm chí nếu so với đại đa số Luyện Khí Sĩ Thoát Thai Cảnh cũng còn mạnh hơn.

Đây cũng là chỗ lợi hại của Nhật Nguyệt Bảo Chiếu do Chung Nhạc truyền thụ cho nàng. Mặc dù Nhật Nguyệt Bảo Chiếu không cách nào đề luyện ra Mộc khí dư thừa trong cơ thể nàng, nhưng lại có thể cường hóa thân thể nàng. Mấy ngày nay Khâu Cấm Nhi vẫn luôn cần mẫn chăm chỉ, cường độ nhục thân đề thăng lên cực lớn. Mặc dù vẫn không thể so sánh với Hiếu Sơ Ôn, nhưng cũng không tới mức bị Hiếu Sơ Ôn một kích đánh chết.

- Tình báo của Thiên Tượng Lão Mẫu đã sai lầm!

Công kích của Hiếu Sơ Ôn giống như cuồng phong bạo vũ vậy, vô cùng dày đặc. Khâu Cấm Nhi đứng thẳng trên hai chân, liên tục chống lại, vừa chiến đấu vừa lui về phía sau.

- Cận chiến với ta, chính là muốn chết!

Hiếu Sơ Ôn há miệng rống lớn, sáu cái đầu Nguyên thần và bản thể đồng thời thôi động thần thông, vô số thần thông chi chi chít chít ầm ầm đánh tới. Thân thể Khâu Cấm Nhi không ngừng chấn động, sau lưng cũng hiện ra một tôn Nguyên thần, mặt người, thân chim, hai cánh, chân chim, hai chân đạp trên hai đầu Thanh Long, hai tay cầm một cây thước. Cây thước rạch về phía trước một cái, vẽ ra một cái vòng tròn lớn. Cái vòng tròn lớn này trong sáng như mặt gương, đem toàn bộ thần thông oanh kích tới kia nhét hết vào trong vòng tròn.

Ầm ầm!

Một đạo thanh âm nổ vang ầm ầm truyền tới, Khâu Cấm Nhi bị đánh bay thẳng ra ngoài. Tuy nàng đã hiện ra Nguyên thần Mộc Diệu, nhưng tốc độ công kích của Hiếu Sơ Ôn thật sự quá nhanh, thoáng cái đã phá vỡ tầng phòng ngự của Nguyên thần Mộc Diệu, ngay cả nàng cùng với Nguyên thần cũng đồng thời bị đánh bay.

Hiếu Sơ Ôn phóng nhanh như bay, bỗng nhiên lắc mình lóe lên, hiện ra nguyên hình Bàn Ngao ba đầu, hung hăng đánh tới. Toàn thân hắn ở giữa không trung, mở ra cái miệng lớn cắn thẳng về phía Khâu Cấm Nhi. Cùng lúc đó, từng đạo từng đạo thần thông chi chi chít chít oanh thẳng tới, mắt thấy đã sắp sửa đánh lên trên người Khâu Cấm Nhi.

Đám người Lôi Đằng giật mình kinh hô, mà Chung Nhạc thì lại thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười nói:

- Đại cục đã định!

Tiếng nói của hắn còn chưa dứt, đột nhiên đã nhìn thấy lục ý vô cùng vô tận phóng vọt lên. Đó là vô số sợi dây leo, lá dây leo và hoa cỏ rợp trời ngập đất từ dưới mặt đất sinh trưởng lên. Thân hình Khâu Cấm Nhi bay ngược về phía sau, tiến thẳng vào trong đám lục ý thương thương mang mang kia, rất nhanh đã biến mất không thấy đâu nữa.

Mà từng loại từng loại thần thông của Hiếu Sơ Ôn oanh kích xuống, đánh cho đám lục ý rợp trời ngập đất kia không ngừng nghiêng nghiêng ngã ngã. Đã thấy càng nhiều sợi dây leo, lá cây và hoa cỏ khác ào ào bổ sung lại, hơn nữa còn đang không ngừng lan tràn lên trên.

Hiếu Sơ Ôn nhíu mày, đảo mắt nhìn bốn phía, trong lòng không khỏi cả kinh. Chỉ thấy hơn trăm dặm không gian Bí cảnh Vạn Tượng này đã biến thành hải dương lục sắc, vô số sợi dây leo ba động, lá xanh bay lượn, thậm chí ngay cả mấy ngọn núi cũng bị che khuất, mặt đất cũng che khuất, không nhìn thấy phía dưới lục sắc rốt cuộc là ẩn giấu cái gì. Hơn nữa đám lục ý này còn đang không ngừng lan tràn lên, chiếm giữ không gian của hắn, khiến cho phạm vi hoạt động của hắn càng ngày càng nhỏ hơn.

- Chỉ là một đám thanh đằng mà thôi, có gì đáng sợ? Ngươi trốn sau đám thanh đằng này, lại không biết ta chỉ cần một mồi lửa, sẽ có thể đốt sạch cả ngươi cùng với đám thanh đằng này luôn sao?

Hiếu Sơ Ôn cũng không giết vào trong đám thanh đằng, mà là tiến hành quan tưởng. Chỉ thấy giữa không trung xuất hiện từng đầu từng đầu Hỏa Cự Nhân, ầm ầm lao xuống đám lục đằng phía dưới, nỗ lực thiêu đốt đám thanh đằng này.

Không ngờ đám Hỏa Cự Nhân này vừa mới xuất hiện, đã thấy từng gốc từng gốc thanh đằng vô cùng thô to xuyên tới xuyên lui, xuyên thấu qua thân thể đám Hỏa Cự Nhân kia. Mà đám thanh đằng kia cũng bị Hỏa Cự Nhân thiêu đốt, nhưng những sợi thanh đằng vừa mới thiêu cháy lên, hỏa thế đã lập tức bị dập tắt, trái lại càng trở nên xanh um hơn.

Đám thanh đằng này thoạt nhìn là thanh đằng, nhưng thật ra đều là những đạo Kiếm khí dùng văn lộ Đồ đằng Kiếm văn làm cơ bản mà cấu thành. Thứ mà Hỏa Cự Nhân thiêu đốt cũng chỉ là tầng Mộc khí ở ngoài mặt thanh đằng, cũng không có phá hư đám Kiếm văn bên trong. Muốn thành công thiêu đốt đám thanh đằng này, chỉ có cách là phá hư đám Kiếm văn căn bản nhất của Đại Tự Tại Kiếm Khí, để cho Mộc khí xây dựng nên đám Kiếm văn này tiết lộ ra ngoài, sau đó mới có thể thành công thiêu đốt được.

Tu vi thực lực của Hiếu Sơ Ôn chênh lệch không bao nhiêu so với Khâu Cấm Nhi, muốn phá hư đám Kiếm văn này cũng không phải là không có khả năng, nhưng tốc độ hắn phá hư Kiếm văn căn bản không thể so kịp tốc độ sinh trưởng của đám thanh đằng này. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi hắn thi triển Hỏa Cự Nhân, đám thanh đằng phía dưới đã không ngừng sinh trưởng, lan tràn, ép thẳng về phía hắn.

Thân hình Hiếu Sơ Ôn không ngừng bay lên, nhìn xuống đám thanh đằng giống như lục hải dưới chân mình, khẽ cắn răng một cái, sáu cái đầu chấn động, từng đạo từng đạo thần thông oanh kích thẳng xuống đám lục hải kia, oanh mở ra một cái động lớn.

Hiếu Sơ Ôn lao thẳng vào trong động lớn, chui vào trong lục hải:

- Nhân Tộc, ta xem ngươi có thể trốn tới đâu?

Không gian để cho hắn có thể đặt chân càng lúc càng ít, nếu lại tiếp tục trì hoãn thêm nữa, sẽ chỉ khiến cho phạm vi lục hải bao phủ càng lúc càng rộng hơn, cuối cùng vẫn là bị đẩy vào trong lục hải. Nếu hậu quả trước sau đều giống nhau, không bằng trước một bước xông vào trong lục hải, tìm thấy chân thân của Khâu Cấm Nhi, quyết một trận tử chiến với nàng. Đây chính là biện pháp thủ thắng duy nhất hiện tại.

- Hiếu Sơ Ôn thua rồi!

Trưởng lão Đại Tế ty của Hiếu Mang Thần Miếu thở dài một tiếng, quay sang nói với Phong Sấu Trúc bên cạnh:

- Ván này, Hiếu Mang Thần Miếu ta nhận thua!

Trong lúc hắn nói chuyện, Hiếu Sơ Ôn đã xông vào sâu bên trong lục hải, đảo mắt tìm kiếm bốn phía. Chỉ thấy từng sợi từng sợi dây leo khôn cùng đan xen lại với nhau thành một mạng lưới chằng chịt. Từng phiến từng phiến lá cây khổng lồ không ngừng chập chờn, khiến cho nơi này giống như một phiến rừng rậm nguyên thủy dày đặc nhất vậy.

Hiếu Sơ Ôn tìm kiếm một hồi, đã nhìn thấy giữa tầng tầng thanh diệp, Khâu Cấm Nhi đang ngồi trên một phiến lá thanh đằng, bình thản nhìn về phía hắn.

- Đã tìm được chân thân của ngươi rồi! Ngươi chỉ còn một con đường chết!

Hiếu Sơ Ôn hét lớn một tiếng, sáu cái đầu nhất tề quan tưởng thần thông, liên tục phá vỡ từng gốc từng gốc thanh đằng, ra sức phóng thẳng về phía thiếu nữ kia. Vô số sợi dây leo không ngừng chuyển động, hắn ra sức phóng vọt về phía trước được gần trăm trượng. Mà phiến lá thanh đằng đang nâng đỡ nàng thiếu nữ kia cũng đồng thời dịch chuyển về phía sau gần trăm trượng, thủy chung vẫn luôn duy trì khoảng cách với hắn không chút thay đổi.

- Sư huynh, ngươi thua rồi!

Khâu Cấm Nhi ngồi trên phiến lá thanh đằng nhẹ giọng nói. Trong lòng Hiếu Sơ Ôn cả kinh, đột nhiên chợt thấy lục ý ngập trời nhanh chóng thối lui, từng gốc từng gốc thanh đằng, từng phiến từng phiến lá dây leo khổng lồ kia trong chớp mắt đã biến mất không thấy đâu nữa, chỉ còn lại từng đạo từng đạo Kiếm khí rất nhỏ. Đám thanh đằng kia đã biến thành từng đạo từng đạo Kiếm khí, mà đám sợi võng kia cũng là do vô số đạo Kiếm khí rất nhỏ cấu thành. Lục hải xung quanh hắn đã biến thành một tầng võng kiếm vô cùng trầm trọng, vô cùng tinh vi, vô cùng phức tạp do vô số đạo Kiếm khí tạo thành. Cho dù hắn có hóa thành phi trùng cũng không cách nào bay ra khỏi tầng võng kiếm này. Chủng Kiếm Thuật rốt cuộc đã triệt để hoàn thành.

Vô số đạo Kiếm khí cuộn trào, trong khoảnh khắc Hiếu Sơ Ôn đã mình đầy thương tích. Kiếm khí nơi này nhiều như vậy, dày đặc như vậy, xuất quỷ nhập thần như vậy, căn bản khiến cho hắn không thể nào tránh thoát, không thể nào chống lại.

Hiếu Sơ Ôn không ngừng rống lớn, nhưng đối mặt với thần thông Chủng Kiếm Thuật của Đại Tự Tại Kiếm Khí, hắn căn bản không thể làm được cái gì.

Xuy xuy xuy!

Làn da của hắn nứt vỡ từng mảnh từng mảnh, bị vô số đạo Kiếm khí cắt ngang, huyết nhục rách nát, huyết tương từ trong tứ chi không ngừng chảy xuống.

- Hiếu Sơ Ôn, Khâu Cấm Nhi, dừng tay a!

Đúng lúc này, một đạo thanh âm đột nhiên vang lên, Tế ty áo bào trắng bên ngoài Thần cảnh quát lớn:

- Ván này, Hiếu Mang Thần Tộc thất bại, Kiếm Môn giành được thắng lợi!

Thời điểm thanh âm của hắn vang lên, vô số đạo Kiếm khí đã cắt tới chỗ mi tâm của nhục thân ba đầu và Nguyên thần ba đầu của Hiếu Sơ Ôn, sắp sửa xuyên thấu qua đại não của bản thể và Nguyên thần của hắn. Khâu Cấm Nhi thoáng chần chừ một chút, thu hồi lại một số đạo Kiếm khí. Hiếu Sơ Ôn kinh hồn chưa định, chỉ thấy trong kiếm hải chợt xuất hiện một lỗ hổng lớn, lập tức phóng người bay lên, nhanh chóng xuyên qua kiếm hải. Rất nhanh, Khâu Cấm Nhi đã thu hồi lại toàn bộ đám Kiếm khí Chủng Kiếm Thuật, một phiến lá dây leo nâng thân thể nàng lên, từ trong Thần cảnh bay ra.

Bên ngoài Thần cảnh, Hiếu Sơ Ôn nhìn chằm chằm về phía nàng. Chỉ thấy trên mặt nàng thiếu nữ này mang theo thần sắc vui vẻ, rời khỏi mảnh lá dây leo, đạp không mà đi. Nhưng bước chân nàng di chuyển cũng không linh hoạt như bình thường. Trong lòng Hiếu Sơ Ôn nhất thời vô cùng hối hận:

- Hai chân của nàng quả thật không quá linh hoạt, có lẽ là do Mộc khí trong cơ thể quá dư thừa. Thời điểm ta giao chiến với nàng, hẳn là nên bức nàng đứng trên mặt đất, phần thắng sẽ lớn hơn rất nhiều rồi!

Một bước sai lầm, thua cả ván cờ! Hiện tại hắn hối hận cũng đã muộn.

Chung Nhạc tiến lên nghênh đón Khâu Cấm Nhi, thấp giọng nói:

- Sư muội, ngươi vẫn là quá thiện lương rồi! Sau khi chiếm được thượng phong, ngươi hẳn là nên thống hạ sát thủ, giết chết luôn đối thủ. Nếu Hiếu Sơ Ôn chiến thắng ngươi, hắn tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình đâu!

Khâu Cấm Nhi nhất thời bị dọa cho sợ hết hồn:

- Hắn đã thua rồi, còn phải thống hạ sát thủ nữa sao?

Tả Tương Sinh ở một bên nói:

- Đây là tự nhiên! Ngươi tha mạng cho hắn, hắn còn sống sót, trong tương lai, không biết hắn sẽ ăn thêm bao nhiêu Nhân Tộc nữa. Có thể giết chết liền giết chết!

Sắc mặt Khâu Cấm Nhi có chút tái nhợt. Hiển nhiên giết chết đối thủ đối với nàng vẫn có chút khó có thể tiếp nhận.

Trưởng lão Đại Tế ty của Hiếu Mang Thần Miếu liếc mắt nhìn Phong Sấu Trúc, mỉm cười nói:

- Sấu Trúc huynh đa mưu túc trí, để cho Khâu Cấm Nhi xuất chiến, quả thật nằm ngoài dự liệu của ta. Chỉ sợ các ngươi đã sớm tính toán xong chuyện này rồi a? Hiếu Sơ Ôn trước giờ chỉ nghiên cứu sơ hở của Chung Sơn thị, ngươi đổi Chung Sơn thị lại thành Khâu Đàn thị. Khâu Đàn thị lại tu luyện Đại Tự Tại Kiếm Khí của Lão Kiếm Thần, tu thành Chủng Kiếm Thuật. Hiếu Sơ Ôn dưới tình huống bất ngờ, tự nhiên sẽ chiến bại. Khiến cho ta hiếu kỳ chính là, ván thứ ba Sấu Trúc huynh sẽ phái ra kẻ nào ra sân khấu? Ngươi còn có thể khiến cho ta cả kinh một trận nữa hay không?

Khóe mắt Phong Sấu Trúc thoáng nhảy lên một cái, cắn răng nói:

- Sợ rằng ván này sẽ không thể khiến cho ngươi thất kinh rồi…

Ánh mắt của hắn đổi tới đổi lui giữa hai người Lôi Đằng và Chung Nhạc, chần chừ bất định, không thể nào quyết đoán. Sau một lúc thật lâu, Phong Sấu Trúc rốt cuộc cũng mở miệng:

- Lôi Đằng!

Lôi Đằng nghe hắn gọi mình, lập tức vội vàng khom người:

- Có đệ tử!

Trong lòng Phong Sấu Trúc vẫn có chút vướng mắc, chậm rãi nói:

- Ván thứ ba này, sẽ do…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.