Nhật Kí Mua Nhà Của Cô Nàng Nam Tính

Chương 46: Chương 46: Quyết Định




Ở nhà gõ cửa như vậy chỉ có chị hai, nghe thanh âm đó, trán Mã Văn Hùng đã lấm tấm mồ hôi… Sẽ không phải chị hai tới đó chứ, đây chính là lần đầu mời ông bà thân gia tới nhà, nếu ầm ĩ nữa, việc này có thành được không?

Chờ mở cửa, Mã Văn Hùng mới hiểu, chị hai tới xem như tốt hơn, người tới lại là ba mẹ của con dâu trước kia, việc này là sao đây?

Giao hữu sơ suất huỷ cả đời a, lúc trước mình vì sao lại tin tưởng người bạn kia chứ?

Trương Dong tới đây đắc ý dào dạt, bà không phải tới lần đầu tiên, khi con gái làm dâu ở đây, bà thường xuyên tới, quen thuộc, đi vào sân, nhìn người trong sân liền cười nói, “A, thật không khéo, giờ này tới đây, quấy rầy mọi người.”

Ngoài miệng nói như vậy, nhưng không có một chút ý tứ ngượng ngùng, nhìn thấy trên tay Cố Hữu Tài mang theo thứ gì đó, lại xem thường, Mã gia có tiền như vậy, sẽ coi trọng hai con cá này sao, còn có một con gà sống bị treo ngược lên, quả thật là khôi hài.

Lúc trước vợ chồng Trương Dong tới cửa, cũng không mua quà, nhà người ta có tiền, căn bản không cần mà.

Cho nên nói, đúng là chi tiết quyết định thành bại, việc này mặc kệ có tiền hay không, nhiều người xem trọng lễ nghi cho dù là bất cứ món nào, cũng đúng thôi, một người gì cũng không mang chỉ có một bộ dáng đến ăn uống, ai muốn chào đón.

Vệ Minh Châu không được Ngô Ngọc Mai thích, trong đó người mẹ này của cô ấy tuyệt đối có công lao rất lớn.

“Là quá không khéo, không biết các người tới đây có việc gì? Nếu tới nói lời giải thích, hôm nay không tiện tiếp đãi các người, ngày mai lại đến đi.” Ngô Ngọc Mai nhìn thấy Trương Dong liền mất hứng, huống hồ biết bà ta vốn là tiểu tam liền càng xem thường, làm người vợ, mặc kệ có người châm ngòi hay không, chỉ là không thích tiểu tam giở trò, có ai hy vọng mình cực nhọc vất vả hơn nửa đời người, cuối cùng bị người phụ nữ khác cướp đi hết thảy, may mà lão Mã nhà bà chỉ nhẹ dạ kết thân gia sai, thật không có loại tật xấu này, nếu có bà sẽ không thể không ướp muối ông.

“Sao nào, có khách, không đón tiếp chúng tôi, người nông dân này thật tiết kiệm, đi ăn còn tự mang theo nguyên liệu nấu ăn.” Trương Dong nói không sợ hãi, bà hôm nay có chỗ dựa nha, bà tự nhận rất hiểu tâm tự người khác, lúc trước Vệ Đông Hoa cũng luôn miệng nói chính mình không thể ly hôn với vợ, hai người cùng nhau gây dựng sự nghiệp nhiều năm như vậy, lại có con, vân vân, nhưng mình vừa nói đã mang thai, lại là con trai, liền lập tức ly hôn với vợ.

Vợ chồng Mã Văn Hùng này nếu biết Minh Châu mang thai, có cháu trai bảo bối của nhà bọn họ, sẽ bỏ được sao? Người lớn tuổi, mong nhất chính là có cháu, lại nói trong hôn nhân, cho dù người phụ nữ không được chào đón, nhưng có đứa con, địa vị liền thay đổi.

“Dù sao thì so với người nào đó da mặt dày chỉ biết ăn chực thì tốt hơn.” Ngô Ngọc Mai cười lạnh đáp lại.

Trong lòng phát hiện, trong nhà có phải nên nuôi thêm một con chó hay không, lúc này người nào đó tiến nào liền ầm ĩ một trận.

Xán Xán nhìn Trương Dong và Vệ Đông Hoa, cũng thấy rất buồn bực, việc này còn chưa kết thúc, loại sinh vật sợ trước này, hơn nữa là ba mẹ của vợ trước, dễ sinh ra cảm giác mệt mỏi.

Dù bản thân nhìn không sao, nhưng ba mẹ có mặt ở đây, Cố Xán Xán cảm thấy rất phiền, khóc trách người ta nói, chọn đàn ông thà đần độn cũng đừng kết hôn hai lần, chính mình lúc đầu nghe Tiểu Mã nói cũng không có bài xích quá lớn, dù sao con người cũng có lúc phạm sai lầm, không thể cứ cầm lấy quá khứ của người khác mà không buông xuống, nhưng bây giờ cô ước chừng hiểu được một chút ý tứ trong lời này, đầu còn quấn băng gạc, tuy bác sĩ nói thân thể cô không có vấn đề gì, nhưng chịu không nổi ầm ĩ mỗi ngày như vậy a, cô bỗng nhiên cảm thấy sau khi rời Triệu Hoa mình có vẻ lại tiến vào một cái hố khác.

Bên kia Cố Hữu Tài có ý tốt lặng lẽ giải thích cùng vợ, đây là ba mẹ vợ trước của Tiểu Mã, lại bỏ thêm một câu, người kia chính là ba của Lâm Viện…

Trong nhà La Tiểu Mi rất ít phụ nữ, trên có hơn mười ông anh trai, ở quê cãi nhau ầm ĩ cũng không cần bà mở miệng, đương nhiên có các anh ở trên, lại thêm chồng tuy vóc dáng không cao, tướng mạo không đẹp, nhưng có tài nấu ăn, chịu làm việc, người cũng siêng năng, đầu óc cũng tốt, quan trọng là vui vẻ, ngày qua ngày rất thoải mái, nhìn thấy người này hùng hổ như vậy, bà nhíu mày, tính tình của người đàn bà đó, nếu là gia đình phía bên kia phức tạp như vậy, chỉ sợ chưa tới hai ngày liền chịu không nổi.

“Xem ra nhà mọi người hôm nay có khách, nếu không hôn sự của Xán Xán để sau này bàn lại đi, dù sao thời gian cũng còn dài.” La Tiểu Mi không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.

Trương Dong nhìn thoáng qua người phụ nữ đang nói chuyện, có chút ngạc nhiên, không thể ngờ được người phụ nữ ở nông thôn lại xinh đẹp như vậy, trên mặt không nếp nhăn nào, cảm giác thô sơ kiêu ngạo, nhìn qua còn trẻ hơn so với mình trang điểm, không khỏi có chút chán ghét, chế giễu, “Thật ngại quá, chỉ sợ hy vọng trèo cao của các người tan biến rồi, xem tôi thật có tâm, bây giờ nói cho các người, còn giúp các người tiết kiệm được nào cá nào gà a, cái này ở nông thôn chắc là bảo bối nha.”

Ngô Ngọc Mai không muốn ở trước mặt ông bà thân gia bại lộ bản tính hung hãn của mình, nhìn thấy vợ chồng Trương Dong đến, bà đành phải hảo hảo nói chuyện.

Không nghĩ tới như vậy làm cho người ta được nước làm tới.

“Nơi này không chào đón các người, các người có thể đi rồi.” Mã Văn Hùng là người hiền lành, nhưng người hiền cũng có lúc đen mặt lên tiếng.

“Có nghe hay không, các người có thể mang theo đồ của các người cút đi, tự nhiên ở trong này làm chướng mắt.” Trương Dong chính là đến quấy rối, đâm thọc nói.

“Tôi nói chính là các người.” Mã Văn Hùng thật bị vợ chồng Trương Dong chọc giận, ngón tay run run, lúc này chỉ hy vọng vợ mình đem cái nồi ra, chụp lên đầu họ.

Vừa nghĩ đã thấy vợ mang cái nồi đi ra, Mã Văn Hùng thật muốn vỗ tay tán dương vợ mình, quá hiểu nhau!

“Những người không nên đến liền cút đi cho tôi, vô duyên tới mất hết thể diện, nếu không đi, tôi gọi cảnh sát, con gái các người bị bắt xem ra cũng muốn vào đó làm bạn cùng nhau phải không?” Ngô Ngọc Mai cầm nồi trực tiếp đi tới trước mặt vợ chồng Trương Dong, có vợ hộ giá, Mã Văn Hùng cũng bước tới.

Vệ Đông Hoa lúc này nổi lên khí thế đàn ông, chắn phía trước, nói đỡ, “Mọi người hoà hảo nói chuyện, làm gì phải như vậy, hôm nay kỳ thực tới đây có chuyện quan trọng muốn tuyên bố, con gái của tôi có thai, các người phải chịu trách nhiệm.”

Mã Văn Hùng nghe xong, nhanh chóng lui về phía sau, vẻ mặt hoảng sợ nhìn vợ, “Ngọc Mai, không phải tôi, tuyệt đối không phải tôi.”

Vệ Đông Hoa bị phản ứng của người thân gia trước này làm cho dở khóc dở cười, ông đương nhiên không có ý này.

Mã Liệt lúc này đúng lúc từ công ty trở về, vốn đắc ý nghĩ qua đêm nay, sự tình liền được quyết định, cũng không nghĩ tới vừa vào sân, không khí thập phần tế nhị.

Vợ chồng Trương Dong xem như là ba mẹ vợ trước của anh, Mã Liệt đành nhẹ giọng chào, “Chào chú, dì.”

Sau đó đi đến trước mặt Xán Xán, đối với Cố Hữu Tài và La Tiểu Mi chào hỏi, “Chào ba Cố, mẹ Cố.”

Cuối cùng chào ba mẹ một câu.

La Tiểu Mi nhìn thấy chàng trai tiến vào, đầu tiên rất thích, vóc người lớn, cao ráo, cả người nhìn qua rất thành thật, ngũ quan đoan chính, ánh mắt nhìn trực tiếp, đặc biệt chính trực, cũng rất lễ phép, nếu không có một đống việc phiền lòng, thật đúng là rể tốt nên chọn.

Ánh mắt nhìn con gái mình, thẳng thắn vô tư lại mang theo sủng nịch, La Tiểu Mi là người từng trải, liếc mắt một cái có thể nhìn ra, không giống với Triệu Hoa lúc trước, tuy cùng con gái tay cầm tay, nhưng ánh mắt không được như vậy, làm ba mẹ đương nhiên rất hy vọng con gái được hạnh phúc, chỉ trơ mắt, La Tiểu Mi đều cảm thấy khó làm được.

Con gái gả cho một người đã kết hôn qua cũng thật uỷ khuất, nếu vợ trước có thai rồi, làm mẹ kế của người ta, về sau sẽ có ngày ầm ĩ, cho dù là chàng rể có phẩm chất, cũng không thể đáp ứng.

La Tiểu Mi hạ quyết tâm, ầm ĩ ngược lại cũng tốt, có mình ở đây, con gái không đến mức về sau chịu uỷ khuất gì.

Cố Hữu Tài nhìn thấy Tiểu Mã đến, hung hăng trừng mắt nhìn anh, thấy anh còn muốn nắm tay con gái mình, một phen chen vào, đem Tiểu Mã kéo ra, “Trước tiên giải quyết tốt chuyện của cậu rồi tìm gặp con gái tôi.”

Cố Xán Xán cũng rất buồn bực, cô là một cô gái, nếu phải làm mẹ kế người ta, làm người chen vào, hơn nữa nhìn đám người bên kia, làm sao chỉ đơn giản là vấn đề một đứa nhỏ, chuyện sau này có vẻ còn nhiều.

Hiện tại ba mẹ cô đều đến đây, đầu cô thật sự đau, yêu đương hoàn hảo, vừa đề cập đến kết hôn, như thế nào lại nhiều chuyện như vậy. Cảm thấy mọi người đứng như vậy cũng không nên chuyện, trái lại cô lên tiếng, “Tất cả mọi người vào nhà nói đi.”

Ngô Ngọc Mai thấy con trai cũng đến đây, việc này thật sự đột ngột, muốn hảo hảo nói chuyện, nhưng vừa nghe nói Vệ Minh Châu mang thai đã cho người vào nhà, ba mẹ Xán Xán sẽ nghĩ như thế nào? Khẳng định không vui. Lúc này Xán Xán đứng ra nói lời này, thật ra đã giải vây cho bà.

Không khỏi lại làm cho trong lòng Ngô Ngọc Mai thêm yêu thích, đừng nhìn vóc dáng nhỏ nhắn, thời khắc mấu chốt có thể dùng được, tác phong tốt.

Mã Văn Hùng cũng hiểu được, cô gái nhỏ này thật đáng yêu.

Cố Xán Xán lúc này cũng không vì tăng độ hảo cảm của ba mẹ Tiểu Mã, cô chỉ cảm thấy có chút mệt mỏi, lúc chia tay với Triệu Hoa cũng không mệt như vậy, khó chịu như vậy, cô vốn là người thẳng thắn, sẽ không để tâm chuyện vụn vặt, không sợ Triệu Hoa bỏ rơi cô đảo mắt cùng đồng nghiệp của cô, mỗi ngày trước mặt cô ân ân ái ái, cô cũng hoá bi phẫn thành ăn cơm, cố gắng công tác, cố gắng tìm nhà, cảm thấy cuộc sống rất có động lực, thật phong phú.

Nhưng hiện tại, từ sau khi cùng Tiểu Mã xác nhận quan hệ, liền có cảm giác như giẫm trên bông, thường có một chút tình huống, loại cảm giác này rất buồn, ngay cả Cố Xán Xán cũng cảm thấy mình không nắm chắc được, càng ngày càng cảm thấy mình trước kia cẩn thận can đảm thỉnh thoảng yếu đuối, ít nhất vẫn có tiêu chuẩn lạc quan của nữ hán tử, bây giờ cảm thấy mình càng sống càng lùi, lo được lo mất, tâm cũng bất ổn, khó chịu, không quyết đoán.

Ra khỏi cửa đầu bị ném trúng, ngay cả tránh cũng không tránh khỏi, tiêu chuẩn tai ương đổ máu a, không phải dấu hiệu tốt, quên đi, hôm nay đem mọi chuyện làm rõ, Cố Xán Xán bỗng nhiên có loại cảm giác bất chấp, lập tức cả người thần thái sảng khoái, lúc trước vẫn lùi ở phía sau lưng trưởng bối, tất cả mọi người có thể bỏ qua cô, hiện tại lại làm cho người ta trước mắt sáng ngời, rất có khí thế.

Trương Dong chân cao khí ngạo vào nhà, thoải mái ngồi xuống sôpha, có chút ngạc nhiên nhìn thoáng qua cô gái bị con gái mình ném chảy máu, ngay từ đầu và vẫn cảm thấy cô gái này hoàn toàn không thể so sánh với con gái mình, xuất thân nông thôn, vẻ ngoài bình thường, căn bản không biết Mã gia đầu óc bị lừa đạp trúng hay sao đó, chẳng lẽ sợ vợ ngoại tình, cho nên mới tìm một người bình thường để làm vợ?

Lúc này nhìn cô gái ở đối diện, thái độ tự nhiên, lại cảm thấy có chút nhìn nhầm, bất quá mặc kệ có nhìn nhầm hay không, con gái mình mới là con dâu Mã gia, người khác không có chỗ đâu.

Mã gia đủ lớn, một phòng hơn trăm mét vuông, nhiều người như vậy ngồi cũng không chen chúc.

Cố Hữu Tài và La Tiểu Mi đương nhiên rất không vui, dù là ai khi đến nhà trai bàn chuyện hôn sự, gặp được sự tình này cũng sẽ không vui, bất quá nhìn con gái lúc này ngồi ngay thẳng ở kia, trên mặt biểu tình lạnh nhạt, cũng không có bộ dáng tức giận gì, bọn họ cũng không thể cản trở, nghe theo con gái, con gái xử trí sao, họ kiên quyết ủng hộ.

Mã Văn Hùng và Ngô Ngọc Mai lúc này trong chấn kinh hỗn loạn có một chút kinh hỉ và hoài nghi.

Ngô Ngọc Mai muốn cháu đã lâu, mỗi ngày đi khiêu vũ, mấy người bạn không có việc gì liền khoe ra cháu trai cháu gái nhà mình đáng yêu, thông minh, biết chuyện đến đâu… Bà cũng rất muốn có thể có thứ để đem khoe a.

Mã Văn Hùng lúc này thật ra lập trường càng kiên định, dù sao đã ly hôn, bởi vì đứa nhỏ mà buông xuôi, về sau tất cả mọi người không tốt, có câu danh ngôn kia của chuyện gia, nếu có thù oán với ai, dạy cho con gái hư, sau đó mang đến nhà bọn họ, gieo đầy tai hoạ nhà hắn, đây thật sự đúng, hơn nữa còn là thảm kịch nhân gian, nhà lão Mã này nửa năm qua quả thực nếm qua không ít vị chua xót.

Các loại mâu thuẫn gia đình kéo theo lão Mã và Ngô Ngọc Mai lúc đó cãi nhau cũng nhiều, cuối cùng con ly hôn, tuy mất mặt, nhưng thật sự là thở dài nhẹ nhõm, trong khoảng thời gian này ở nhà yên tĩnh rất nhiều, hồi tưởng lại những ngày trước, Trương Dong là vui mừng vô hạn, đủ loại hàng hiệu trên tay, nhưng Mã Văn Hùng lại cảm thấy khủng bố vô hạn.

Mã Liệt đối với không khí nồng nặc này có chút khó hiểu, rốt cuộc Trương Dong nhịn không được mở miệng trước.

“Hôm nay tất cả mọi người có mặt, đem nói ra hết đi, Minh Châu nhà chúng tôi được chúng tôi cưng chiều mà có chút yếu ớt, nhưng người không xấu, cũng không có tư tưởng gì, nhiều nhất chỉ là nhanh mồm nhanh miệng, tuổi lại còn nhỏ, không hiểu chuyện, ở đây tôi thay nó kiểm điểm trước hai người.” Trương Dong ngồi trên sô pha, trái lại vẻ mặt thành khẩn, bắt đầu đánh bài thân tình, chính xác là lần đầu tiên.

Trương Dong vẫn rất ương ngạnh, con gái ly hôn lại ầm ĩ với Mã gia, giải thích này thật sự là phá lệ lần đầu tiên.

Để cho mình mặt mũi, bà vừa nói như vậy, Ngô Ngọc Mai đúng là bị bất ngờ mà nghẹn. Mã Liệt cũng thấy mạc danh kì diệu, lúc trước khi kết hôn với Vệ Minh Châu, mẹ vợ này luôn không có vẻ hoà nhã, nhưng kết hôn ngày đó đều vẻ mặt nghiêm túc, hôm nay cư nhiên còn giải thích, thật sự là kỳ tích.

“Dì, cháu và Minh Châu đã ly hôn, mặc kệ ai đúng ai sai, chuyện quá khứ đã qua, cháu cũng muốn bắt đầu cuộc sống mới, cho nên việc này cũng không nên đề cập lại.” Mã Liệt vốn muốn ngồi vào bên cạnh Xán Xán, thế nhưng cô một trái một phải đều bị ba mẹ cô chiếm chỗ, anh chỉ có thể ngồi bên cạnh Cố Hữu Tài, Cố Hữu Tài vẫn khư khư trừng mắt nhìn anh, làm cho anh cảm thấy lạnh lẽo.

Trương Dong thật sự cũng không phải đến giải thích, đó chỉ là một thái độ mà thôi, xem như cho mọi người một cái thang đi xuống, bà cười tủm tỉm nói, “Cháu khẳng định tha thứ Minh Châu là tốt rồi, cháu không biết, nó hôm nay té xỉu, bác sĩ kiểm tra rồi nói nó đã có thai hơn ba tháng, cháu đã nói chuyện quá khứ bỏ qua, vậy vì đứa nhỏ, hai đứa sau này tiếp tục hoà thuận chung sống, vợ chồng lúc trước khẳng định có xung đột, vấn đề nhỏ thôi, nói nhỏ với nhau là được rồi.”

Biểu tình Mã Liệt nhất thời nứt ra… Rốt cuộc hiểu được vì sao ba vợ tương lai vẫn nhìn mình với ánh mắt sắc như dao.

Nhìn qua Xán Xán, quả nhiên ngồi ở chỗ kia cũng không ngó đến mình.

Mà mẹ vợ lần đầu tiên gặp, cũng không cho mình một ánh mắt, anh, thật sự là rất oan a.

Nhìn biểu tình rối rắm của Mã Liệt, Trương Dong tự mình nói tiếp, “Lúc trước nó đánh người không phải cố ý, bác sĩ nói phụ nữ có thai cảm xúc căng thẳng, không chịu nổi kích thích mới có thể như vậy. Sức khoẻ Minh Châu không tốt lắm, sắp đến bốn tháng rồi, còn chưa lộ ra ngoài, cũng bởi vì hai đứa ồn ào, một chút việc nhỏ liền ly hôn vân vân, nó tâm tình không tốt mới tạo thành như vậy, không bằng ngày mai dì bảo nó đến đây, ông bà thân gia khá chu đáo, Minh Châu giao cho các người chăm sóc tôi cũng yên tâm, nó cũng sẽ không buồn bực như vậy nữa.”

“Cái kia, dì, thật xin lỗi, làm phiền chút, dì nói Minh Châu mang thai hơn ba tháng sao?” Mã Liệt hỏi.

“Này, lời của cháu là có ý gì? Hai đứa mới ly hôn hơn hai tháng, đứa con này ngoài cháu ra còn có thể là của ai? Đừng nghĩ có người mới sẽ không cần người cũ, đầu năm nay tiểu tam thật sự không biết xấu hổ, vợ người ta mang thai, lại còn chen chân vào.” Trương Dong vừa khách khí đã lật lọng, rất nhanh trở về bản tính, chanh chua mắng.

“Dì, cháu kính trọng dì lớn tuổi, gọi dì một tiếng là dì, Minh Châu là con gái dì, thật không ngờ chuyện của cô ấy dì lại không rõ ràng lắm, lúc trước mẹ cháu và cô ấy phát sinh xung đột là bởi vì Minh Châu cùng một người đàn ông thuê phòng ở khách sạn bị mẹ cháu bắt gặp. Vừa khéo là ba tháng trước, quan hệ sau hôn nhân của cháu và Minh Châu vẫn căng thẳng, dì nói thời gian kia, chúng cháu căn bản là cùng phòng, vậy đứa nhỏ kia không có khả năng là của cháu, bất quá cũng phải chúc mừng dì được làm bà ngoại.” Nhắc tới việc vợ trước ở bên ngoài, trước kia Mã Liệt thật tức giận, thậm chí ở nhà là một điều kiêng kị, nhưng hiện tại anh cảm thấy rất lạnh nhạt, bởi vì không thương sẽ không để ý.

“Không thể, các người muốn trốn nợ sao? Các người sao có thể vũ nhục con gái tôi như vậy.” Đáy lòng Trương Dong có một tiểu nhân nói cho bà biết Mã Liệt nói tám phần là thật, nhưng một tiểu nhân khác lại không đồng ý thừa nhận, “Cậu cứ như vậy mà kết hôn lần nữa, cơ bản là chột dạ, lúc trước con gái của tôi bị các người dùng tội danh hư ảo để buộc ly hôn, hiện giờ nó mang thai, các người lại nhẫn tâm như vậy, cứ như vậy vội vã kết hôn, các người dám nói trong lòng các người không có quỷ sao?”

Cố Xán Xán nhìn thấy Mã Liệt ngồi một bên, mặc dù có ba cô che đi, nhưng ba cô nhỏ gầy, vốn không thể che được Mã Liệt cao lớn, cô nghe anh nói, nhìn anh một cái, nói thật, Cố Xán Xán tin tưởng Mã Liệt, nhưng tin tưởng cũng không đại biểu chấp nhận.

Nghe Trương Dong nói như vậy, Cố Hữu Tài đã muốn nổi bão, bà mới có quỷ, bà ác lại nghĩ ai cũng như bà đóng vai ác, bất quá thấy sắc mặt của con gái, ông chịu đựng không hé răng, con gái rất ít khi có bộ dáng lạnh nhạt như vậy… Bộ dáng này của con gái thật là khủng khiếp, ông hoài niệm vẻ mặt ngây ngốc trước kia của con gái.

Không ngờ, Cố Xán Xán lên tiếng, “Cháu tin tưởng Tiểu Mã, nếu tất cả mọi người còn tranh luận, không bằng làm xét nghiệm đi.”

Mã Liệt không nghĩ tới người đầu tiên đứng ra tin tưởng mình lại là Xán Xán, vô cùng xúc động, quả nhiên là người vợ tốt.

Mã Văn Hùng và Ngô Ngọc Mai đều tán thành.

Vợ chồng Trương Dong có chút bồn chồn, đối phương khẳng định chắc nịch như vậy, hay thực sự là không phải? Vậy mình nháo như vậy lại thành bị chê cười.

Bất quá trơ mắt đâm lao phải theo lao, thay vì ở đây tiếp tục quấy rối, hay là nên trở về hỏi con gái mình đi.

Vợ chồng Trương Dong đi rồi, Xán Xán cũng cáo biệt Mã gia, từ chối Mã Liệt đưa tiễn.

Lúc tới hoan hỉ, lúc đi thập phần nặng nề.

Một nhà ba người đi vào căn nhà thuê của Xán Xán, La Tiểu Mi ít đến, nhìn thấy không gian nhỏ hẹp này, không khỏi chua xót, rốt cuộc cảm thấy không thoải mái.

Cố Hữu Tài cũng hiểu được, bất quá người trẻ tuổi bây giờ, phàm là có tiền đồ đều vào thành phố, trong thành phố nhà ở đều như chuồng bồ câu, cũng không còn cách nào.

Muốn dời đi không khí nặng nề có chút khó hiểu này, Cố Hữu Tài mới hỏi, “Con gái, nhà con mua ra sao?”

“Đã giao tiền đặt cọc, bất quá hai ngày nay bận việc, không chuẩn bị tư liệu, ba mẹ tắm rửa nghỉ ngơi sớm chút, cũng đã khuya.” Cố Xán Xán vẫn xem như không có chuyện gì, biểu tình bình tĩnh, nói chuyện cũng vô cùng bình tĩnh.

Người một nhà chưa từng có không khí trầm trọng như vậy, thời điểm hai người tắm rửa từ nhà vệ sinh bước ra, Cố Hữu Tài nói với vợ, “Tiểu Mi, con gái sẽ không nghĩ quẩn trong lòng chứ, từ nhỏ chưa doạ người như vậy.”

“Con gái tôi làm sao doạ người, đó là con gái đã trưởng thành, có chủ ý của mình, ông đừng quan tâm bậy bạ.” La Tiểu Mi nhẹ nhàng vỗ chồng một cái.

Hai người tắm xong mới đi ra ngoài, buổi tối Cố Hữu Tài ngủ trên sôpha, Xán Xán và mẹ ngủ giường.

Lúc đèn đã tắt, trong phòng một mảnh tối tăm, bởi vì bức màn không kéo, nửa đêm trong thành phố bên ngoài đèn còn sáng trưng.

Cả nhà hô hấp đều nhợt nhạt, hẳn là đều chưa ngủ được, nếu không thì tiếng ngáy lớn của Cố Hữu Tài đã sớm vang lên.

Cố Xán Xán bỗng nhiên lên tiếng, “Ba, ba không phải nói chỗ chúng ta bị biến thành cảnh khu, có người đến đó chơi sao?”

“Có a, người rất nhiều, mỗi ngày đều có vài nhóm, ngây ngốc đến lay cửa chúng ta, bây giờ mọi nhà đều nuôi chó, người không quen nhiều, không an toàn bằng trước kia, bất quá rất náo nhiệt, người tới nhìn cái gì cũng thấy hiếm lạ, trên đất trồng rau nhổ được một cây cỏ dại như rau hẹ, vẻ mặt đần ra.” Cố Hữu Tài nói xa xăm.

“Ba, mẹ, con bỏ công việc, trở về mở một nông trang được không? Ba nấu ăn rất ngon, mẹ sẽ quản lý sổ sách, cá trong nhà và trái cây đều thu hoạch tốt, nhà của chúng ta lại lớn, trên tay con cũng có chút tiền, con không ở trong thành phố mua chuồng bồ câu, về đem nhà chúng ta xây lên hai tầng, trang hoàng một chút, nhất định tốt hơn bây giờ.” Cố Xán Xán nói xong còn có chút giọng mũi, không nói thêm gì nữa.

La Tiểu Mi ôm con gái vào lòng, bà biết con gái giống ba, trước mắt hết hy vọng, hiện tại nói như vậy, chính là quyết định, nghĩ tới nghĩ lui, có lẽ duyên phận không đến, con gái nhà bọn họ tốt như vậy, làm sao không có ai muốn, không cần phải tử thủ một người.

“Được a, ba con mỗi ngày nhớ thương con, muốn gọi điện cho con lại sợ ảnh hưởng công việc, con nói muốn về nhà ông ấy liền bắt đầu chuẩn bị trước một tháng, con nếu quyết định về nhà, chúng ta mở một nông trang, tự mình làm chủ, so với việc làm công ở ngoài tốt hơn. Việc mua nhà con cứ mua, mẹ và ba còn có tiền để dành, cậu con bên kia lại góp thêm vốn, vậy đủ rồi.” La Tiểu Mi vô cùng tán thành ý tưởng này của con.

Một nhà ba người, từng câu, từng câu thương lượng với nhau, nông trang này nên làm thế nào, ai phụ trách gì, thời điểm gì có thể khai trương, cần quảng cáo gì, Cố Xán Xán cũng thấy rất hưng phấn, một quyết định rất đó đưa ra, nhưng một khi đã quyết, tựa hồ liền cảm thấy lập tức sáng tỏ thông suốt.

Công việc của cô bây giờ cũng xem như có tiền đồ, dù sao đối với một cô gái tám ngàn là nhiều, nhưng áp lực cũng rất lớn, nhìn tiền bối của họ, tiền một tháng hơn một vạn, không vượt qua được hai vạn, chỉ là cơ hồ mỗi ngày đều tăng ca, cuối tuần cũng không nghỉ ngơi, dùng thời gian đổi tiền tài.

Cứ nói như vậy, không biết khi nào ngủ mất… Sáng sớm hôm sau, ánh nắng chiếu vào, ngủ muộn, cũng may được đồng hồ báo thức gọi tỉnh, Cố Xán Xán chuẩn bị một chút, kích động tới công ty, lão nương quyết định phải từ chức, không nói đùa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.