Nữ Chính Đều Cùng Nam Phụ

Chương 152: Chương 152: Có phải các bạn đang khi dễ người khác không?




“không có vấn đề gì quá lớn, chính là dinh dưỡng không đủ, thân thể có chút hư nhược, còn có buổi tối ngủ quá muộn đi? Trẻ con vẫn phải đi ngủ sớm một chút.” Bác sĩ xem xong rồi rời đi.

Dinh dưỡng không đủ? Tân Yến Lai như suy tư gì, hắn nhớ tới lúc trước đưa Tân Tiểu Lộ tới đây, mẹ Tân Tiểu Lộ có thái độ kia, lạnh nhạt với con mình giống như người xa lạ. Đứa nhỏ này ở nhà họ Tân đại khái sống cũng không tốt, mẹ ruột lạnh nhạt, cha lại không có quan hệ huyết thống, còn có một em trai thích khi dễ người khác …… Tân Yến Lai sờ sờ đầu Tân Tiểu Lộ.

“Em cẩn thận nghỉ ngơi, tử tế ăn cơm.”

Tân Tiểu Lộ nhìn thấy hắn đứng dậy, đi phòng bếp nói chuyện với dì giúp việc, nàng chỉ mơ hồ nghe thấy hình như hắn đang nói hầm canh bổ thân thể gì đó, hẳn là phải bổ sung dinh dưỡng cho nàng. Quả nhiên về sau đồ ăn liền phong phú hơn, trước mặt Tân Tiểu Lộ còn có thêm một chén canh hầm.

Tân Viên lại không có, “anh họ, vì sao chị ta nhiều hơn em một chén canh, chúng ta mới là thân nhân, chị ta lại không phải! Vì sao anh đối xử với chị ta tốt hơn với em!”

Tân Yến Lai: “Thân thể Tiểu Lộ không tốt, Viên Viên, em không thể khi dễ em ấy, nghe chưa.”

Tân Viên: “Em không……”

Tân Yến Lai: “Em nháo với anh cũng vô dụng, nếu em còn tinh lực để nháo, vậy tức là em còn có thể viết tiếp mấy bài tập.”

Tân Viên đã sớm biết nháo với anh họ cũng vô dụng, nhưng nó siêu siêu ủy khuất, nhịn không được khóc khóc chít chít lên. Tân Yến Lai cầm khăn giấy cho nó, bình tĩnh nói: “Lau mặt, sau đó ăn cơm.”

Tân Viên: “Em không muốn ăn!”

Tân Yến Lai: “Được, nhưng em không ăn, buổi chiều cũng không có điểm tâm cho em lót bụng, sẽ bị đói.”

Lúc trước có một thời gian mỗi ngày buổi tối làm trò rồi đói bụng, Tân Viên do dự, nó thật sự sợ.

So sánh với với Tân Viên chịu đãi ngộ xui xẻo, Tân Tiểu Lộ lại hạnh phúc hơn, nàng có trái cây và điểm tâm ngọt sau khi ăn xong, buổi tối cơm nước xong, Tân Yến Lai còn bưng sữa bò đến cho nàng, “Bác sĩ nói buổi tối em ngủ muộn, vậy buổi tối em không làm bài tập, uống sữa bò, đi ngủ sớm một chút.”

Tuy rằng nghiêm khắc lại trưởng thành sớm một chút, nhưng vẫn là đứa bé ngoan ôn nhu, Tân Tiểu Lộ không muốn hù dọa hắn. Nhưng nửa đêm nàng vẫn tỉnh lại, ngủ không được, mở cửa đi ra ngoài, ở trong căn phòng lớn trống rỗng đi một hồi, lại mở cửa, đi vào vườn hoa phía dưới bồi hồi.

Tân Yến Lai là quen học đến khuya, hắn nhìn thấy trong đêm tối có bóng trắng trong vườn hoa, kỳ quái mà đứng lên từ trên ban công nhìn kỹ, phát hiện là Tân Tiểu Lộ. hắn buông bút, xuống lầu mở cửa, đi vào vườn hoa mang theo Tân Tiểu Lộ trở về.

“Sao ban đêm lại chạy ra đây, hẳn không phải là mộng du, vậy em ngủ không được?” Tân Yến Lai cau mày nhìn quầng thâm mắt trên mặt em gái nhỏ.

Tân Tiểu Lộ ngồi ở trên sô pha, thẳng tắp nhìn chằm chằm hắn. Làn da nàng đen bình thường, trên mặt hai cái quầng thâm mắt, mặc một thân váy ngủ màu trắng, tóc dài buông xoã, quả thực giống như là lệ quỷ nữ đồng trong những phim kinh dị, có loại khí chất âm trầm trầm. Nhưng Tân Yến Lai không cảm giác được khí chất đáng sợ này, chỉ cảm thấy nàng vốn có giấc ngủ thật sự không tốt, cần phải sửa lại, không cẩn thận là hỏng mất thân thể.

“anh lại cho em ly sữa bò nóng.”

Tân Tiểu Lộ vào nửa đêm uống ly sữa bò ấm áp, lại bị tiểu thiếu niên Yến Lai đưa về phòng.

Nửa đêm nàng không ngủ được đi ra ngoài chạy loạn vẫn luôn là thói quen chưa được cải thiện, bác sĩ cũng không có cách nào, chỉ dặn nàng nghỉ ngơi nhiều, chú ý rèn luyện thân thể, bảo trì ẩm thực lành mạnh, không cần có quá nhiều áp lực. Tân Yến Lai liền dưỡng thành thói quen nửa đêm đi đến bên cửa sổ nhìn xem em gái nhỏ có lắc lư ở trong vườn hay không, hay là lắc lư ở trong căn phòng đen nhánh, gặp được thì cho nàng ly sữa bò nóng đưa nàng đi ngủ, rồi chính mình lại tiếp tục đi ngủ.

“Nếu buổi tối không ngủ được, giữa trưa có thể thích hợp nghỉ trưa một giờ, dưỡng dưỡng tinh thần.” Ý thức trách nhiệm của Tân Yến Lai làm cho hắn muốn gánh vác trách nhiện giáo dục và tâm lý khỏe mạnh cho hai đứa em trai, em gái. Bởi vì Tân Viên quá nghịch ngợm, chủ yếu lấy nghiêm khắc giáo dục làm chủ, còn Tân Tiểu Lộ lại là quan tâm giáo dục làm chủ, rốt cuộc so với Tân Viên, cô gái nhỏ an an tĩnh tĩnh này quá ngoan ngoãn, quả thực là thiên sứ.

“Tiểu Lộ, về sau buổi tối, anh đưa em đi chạy đêm ở công viên trong tiểu khu, chạy mệt thì buổi tối có thể ngủ được.” Tân Yến Lai mỗi ngày đều thử trị liệu vấn đề giấc ngủ cho nàng.

Tân Tiểu Lộ theo thường lệ cự tuyệt: “Tôi không muốn chạy.”

Tân Yến Lai: “Nếu chạy thì giảm cho em một tờ bài tập.”

Tân Tiểu Lộ: “Tôi có thể.”

Tân Viên: “Chị có thể, em cũng có thể!” Dưới sự giáo dục của anh họ Tân Yến Lai, Tân Viên rốt cuộc có thể gọi Tân Tiểu Lộ một tiếng chị, mà không phải dùng ‘này’ ‘ê’ để thay thế, đương nhiên là trong tình huống Tân Yến Lai ở đây nó mới có thể nén giận như vậy.

Tân Yến Lai liền đáp ứng: “Có thể, Viên Viên chạy cùng chúng ta, nhưng bài tập thì không thể thiếu được.”

Tân Viên lớn tiếng kêu: “Vì sao!”

Tân Yến Lai giơ lên bài tập của nó và Tân Tiểu Lộ: “Bởi vì Tiểu Lộ làm bài đều đúng, có thể thấy được xác thật em ấy đã nắm giữ được kiến thức, cho nên có thể thích hợp nghỉ ngơi thả lỏng, nhưng em làm sai rất nhiều, hơn nữa những chỗ sai đều là bởi vì thô tâm đại ý, có thể thấy được em không nghiêm túc, cho nên một ngày em còn không nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ, một ngày anh cũng sẽ không giảm bớt bài tập cho em.”

Tân Viên lại bị anh họ chuyên môn kéo sang một bên giáo dục, những kỹ xảo chơi xấu khóc nháo của Tân Viên ở trước mặt Tân Yến Lai đều không đáng nhắc tới, bị giáo huấn giống như con cháu.

Ngày tháng thống khổ như vậy trôi qua một tháng, Tân tiên sinh và nữ sĩ Hà Như Mộng rốt cuộc đi xong trăng mật đã trở lại, Tân Viên thu thập đồ đạc về nhà trước, gấp không chờ nổi thoát đi ma trảo của anh họ, nửa điểm cũng không nhớ rõ lúc trước mình ở nhà có bao nhiêu sợ hãi, bao nhiêu không tình nguyện, tâm thái giữa gặp quỷ cùng với gặp anh họ lặp lại đi ngang.

Tháng chín, là mùa mà đông đảo nhân loại còn đi học đều không thích, bởi vì tháng chín vừa đến, tức là kỳ nghỉ hai tháng tự do của bọn họ đã kết thúc, học kỳ mới khai giảng.

Tân Tiểu Lộ chuyển tới một khu trường học ở thành phố, trường học này đều có tiểu học, sơ trung, cao trung, chia làm ba học khu, bên cạnh còn có nhà trẻ phụ thuộc. Tân Viên lúc trước chính là học ở nhà trẻ đó, tháng chín bắt đầu tiến vào năm nhất tiểu học, Tân Yến Lai ở sơ trung học lớp 7, còn Tân Tiểu Lộ sắp vào lớp 4.

Trường học này là loại ‘trường học quý tộc’, bên trong học sinh phần lớn gia đình giàu có, đại bộ phận từ nhà trẻ cho đến cao trung đều học tại đây, rất nhiều phụ huynh cũng có liên quan, đều quen biết nhau, cho nên tương đối bài ngoại, học sinh chuyển trường giống Tân Tiểu Lộ, đặc biệt là nàng có thân phận như thế, con chồng trước của người phụ nữ bình thường gả vào nhà cao cửa rộng, khiến cho đại đa số người không quá thích nàng.

“Em gái tôi cùng lớp với Tân Viên, nghe nói cô ta là con gái của mẹ kế Tân Viên mang đến, Tân Viên nói mẹ kế hắn thật hư hỏng, con gái phỏng chừng cũng không phải cái thứ gì tốt.”

“Đúng không, tôi ghét nhất loại mẹ kế này, phiền đến chết, sao lại phân đến lớp chúng ta.”

“Chúng ta ba năm trước đều chỉ có từng này đồng học, hiện giờ có thêm gương mặt mới, một chút cũng không quen, không thể để cô ta đi lớp khác sao?”

một đám trẻ ranh chưa đủ lông đủ cánh tụ tập bên nhau khe khẽ nói nhỏ, đem cái thói bài ngoại này áp lên Tân Tiểu Lộ, cả một ngày cơ hồ coi nàng trở thành người trong suốt.

Chính là loại cảm giác không có cảm giác tồn tại này làm Tân Tiểu Lộ thực quen thuộc.

Từ trước nàng chính là ở trong trường, tại một khu nhà trong trường học thật lâu thật lâu, vô cùng lâu, nhìn học sinh ngôi trường kia từng năm tới tới lui lui, cơ hồ không ai có thể thấy nàng —— người thấy nàng đều bị sợ tới mức nửa chết nửa sống.

Tân Tiểu Lộ không phải thật sự mười tuổi, trước nay đều chỉ có người khác sợ nàng, không có chuyện nàng sợ người khác, loại con nít chơi đồ hàng này, đến lông mày nàng còn lười nâng.

“Tiểu Lộ.” Thiếu niên mang mắt kính lạnh lùng đứng ở cửa gọi nàng.

Duy trì trạng thái ‘không tồn tại’ một ngày bị thiếu niên đến ngoài ý muốn này đánh vỡ, hắn cầm theo một cái bình giữ ấm, mang Tân Tiểu Lộ đi khỏi lớp 4 số 1, đưa tới nhà ăn, “Dì hầm canh cho em. Ở lớp mời đã quen chưa? Có chuyện gì có thể đi tìm anh, khu sơ trung ở toà nhà bên kia, anh ở lớp 7 số 1, tầng thứ hai, phòng học bên trái nhất.”

Tân Tiểu Lộ: “Ừ.”

Nhìn nàng uống xong canh, Tân Yến Lai lại cầm theo một phần khác đi lớp 1 tìm em họ Tân Viên, đồng dạng tiến hành thăm hỏi nó. không thể không nói, hắn làm anh so với là cha còn giống cha già hơn.

Tân Tiểu Lộ trở lại phòng học liền không còn là người trong suốt. Trong chốc lát thời gian nàng rời đi kia, các bạn học của nàng đã thảo luận một vòng.

“Tân Tiểu Lộ, cậu quen học trưởng Yến Lai a? anh ấy lại không phải anh họ thực sự của cậu, sao lại đối tốt với cậu như vậy?”

“anh ấy đưa đồ ăn cho cậu à? Là cái gì?”

“Học trưởng Yến Lai rất quen thuộc với cậu sao? Cậu có hay qua nhà anh ấy không?”

Tân Yến Lai liên tục là đại học bá đứng đầu gần mười năm, cho dù ở tiểu học cũng có vô số người từng nghe truyền thuyết về hắn, đối với loại nam nhân ở tầng đỉnh này, toàn bộ lũ nhãi ranh xú thí ngạo mạn đều từ đáy lòng đã sợ hãi lại hướng tới. Tân Viên sở dĩ sợ hãi anh họ như vậy đại khái cũng có loại áp lực bị nghiền áp này.

Nếu nói Tân Yến tới đưa canh hầm ngày đầu tiên thì các bạn học còn thực rụt rè, vậy chờ đến Tân Yến Lai mỗi ngày đưa canh một thời gian thật dài, thì không còn ai làm lơ Tân Tiểu Lộ, ít nhất có người nói chuyện cùng nàng.

Cùng lúc đó, Tân Tiểu Lộ gặp một phiền toái khác.

“cô chính là Tân Tiểu Lộ? Cái gia hỏa quấn lấy học trưởng Tân Yến Lai?” Mấy tiểu nữ sinh mặc đồng phục sơ trung khí thế rào rạt vây lấy nàng, dùng ngữ khí thập phần ghét bỏ báo cho nàng: “Nghe nói cô và Tân học trưởng không có quan hệ huyết thống, về sau đừng không biết xấu hổ gọi anh ấy là ca ca, biết chưa?”

Tân Tiểu Lộ: “……” Nàng hồi ức lại mới phát hiện mình kỳ thật cũng không gọi thiếu niên đó là ca ca, hơn nữa thân thể nàng đây mới lớp 4 có phải không? Nàng nhìn nhìn thân thể mình là hài tử cứng nhắc, lại nhìn nhìn đám tiểu bằng hữu này tới gây sự, đại khái là chưa dậy thì, đến ngực đều con mẹ nó còn chưa có đâu, đã bắt đầu tranh giành tình cảm? Bọn họ rốt cuộc có biết nàng mới lớp 4 hay không?

Lúc trước nàng vẫn luôn ở cao trung, loại chuyện này thấy quá nhiều, nhưng nàng không nghĩ tới thế giới hiện tại thế nhưng hiểm ác đến tận đây, đến học sinh tiểu học cũng không buông tha.

Dù yêu sớm, có thể chờ ngực của các người nảy nở ra rồi lại nói được không các chị em gái nhỏ?

“cô có nghe thấy các chị đây nói chuyện hay không a!” một nữ sinh nóng vội đẩy nàng một cái.

Tân Tiểu Lộ: “Tôi hiểu được.” Nàng cười một chút. Nhìn đi, mặc kệ tuổi bao lớn, không thể hiểu được mà có ác ý nặng như vậy đối với người khác, nên chịu trừng phạt.

Đôi mắt hắc bạch phân minh nhất nhất nhìn mặt mấy nữ sinh này, như là phải nhớ kỹ bộ dáng các nàng.

“cô làm gì nhìn chúng tôi như vậy, không phục có phải không!” Tiểu nữ sinh cầm đầu bị nàng nhìn không quá thoải mái.

Tân Tiểu Lộ lại cười một chút, không biết mấy tiểu bằng hữu này có thích WC trường học hay không, hoặc là phòng thiết bị ở tầng hầm ngầm tòa nhà số 1 kia. Sau hoàng hôn trường học sẽ đặc biệt thú vị, muốn giữ mấy tiểu bằng hữu trưởng thành sớm này lại thể nghiệm một chút.

“Các người đang làm gì.” Tân Yến Lai đột nhiên xông ra, một lần bắt được mấy nữ sinh uy hiếp trẻ em, hắn nghiêm khắc chất vấn mấy cô nàng đang hoảng loạn: “Có phải các bạn đang khi dễ người khác không? Đây là bắt nạt ở vườn trường, các bạn có biết không?”

Sau đó một chuỗi người bị hắn dắt vào văn phòng, xếp thành một hàng tiếp thu giáo viên răn dạy, gọi điện thoại thông báo phụ huynh, phạt viết kiểm điểm, chỉ có Tân Tiểu Lộ là người bị hại được Tân Yến Lai đưa đi. Trước khi đi, Tân Tiểu Lộ nhìn thấy mấy nữ sinh ánh mắt thương tâm muốn chết, xem ra họ sắp không còn là fan của ca ca nữa.

Tiểu thiếu niên Tân Yến Lai dắt em gái nhỏ trở về, trong lòng có chút ưu sầu, hắn nghĩ thầm, em gái văn tĩnh hướng nội như vậy, thực dễ bị khi dễ, lúc không thấy còn không biết ăn bao nhiêu khổ, không khí trong trường học thật sự quá không tốt.

Trong lòng thiếu niên không khỏi sinh ra một ý tưởng, hắn cảm thấy về sau có lẽ mình hẳn là nên vào Hội Học Sinh, sửa trị một chút không khí bất lương này.

PS: Nữ chính là một con quỷ nhập vào xác nữ chính thật đã chết nên lúc nào cũng âm u như vậy

Tân Yến Lại là nam nhị thượng vị của chúng ta còn nam chính bị pháo hôi chưa xuất hiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.