Nữ Chính Đều Cùng Nam Phụ

Chương 157: Chương 157: Vậy đại khái chính là phiền não tuổi dậy thì đi




Thầy Vương thật đúng là không biết Tân Yến Lai lại là anh của Tân Tiểu Lộ, nghe vậy sửng sốt rồi mới nói: “A, vậy em cũng lại đây nghe một chút.”

Tân Yến Lai giống như phụ huynh ngồi ở bên cạnh, để Tân Tiểu Lộ đối diện thấy Vương ngồi sang một bên.

Nghe thầy Vương nói ngọn nguồn một lần xong, Tân Yến Lai nhìn Tân Tiểu Lộ, ngay sau đó nói: “Nếu buổi tối ngày hôm đó, em vẫn nhớ rất rõ ràng, em ở nhà phụ đạo bài tập cho Tiểu Lộ, em ấy không có khả năng xuất hiện ở trường học, cũng không có khả năng nhốt hai nữ sinh ở trên mái nhà.”

Thầy Vương: “A? Như vậy a.” Ông ấy nhìn Tân Yến Lai như vậy, đã tin trước một nửa, có chút trách cứ nói với Tân Tiểu Lộ: “Nếu như vậy, vừa rồi lúc thầy hỏi em, sao em lại không nói a?”

Tân Tiểu Lộ: “……” nói cái gì? Chúng ta trước đó cũng không thông đồng đâu.

Tân Yến Lai lại nói: “Tiểu Lộ vẫn luôn tương đối văn tĩnh hướng nội, ở nhà cũng không thích nói chuyện thế nào, khả năng em ấy quá khẩn trương. Học tập của Tiểu Lộ là em giám sát, hẳn là không có vấn đề, không biết ở lớp học tình huống khác của em ấy thế nào? Ở chung với các bạn học có tốt không? Những việc này em hỏi em ấy, em ấy đều nói không có việc gì. Em sợ tính tình em ấy thế này, ở trong trường học bị người khác khi dễ, em cũng không thể thời thời khắc khắc trông chừng.”

Thầy Vương đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười, tiểu học bá này chính mình cũng không hơn Tân Tiểu Lộ mấy tuổi, sao lại thật đúng là một bộ dáng gia trưởng.

đã có Tân Yến Lai bảo đảm, thầy Vương lại nói vài câu rồi đi trước, dặn dò Tân Tiểu Lộ nhanh về lớp học tiết tự học buổi tối. Trong phòng chỉ còn lại Tân Yến Lai và Tân Tiểu Lộ hai người, Tân Yến Lai trước đóng cửa lại, sau đó kéo ghế ngồi ở đối diện Tân Tiểu Lộ, đầy mặt nghiêm túc mà nhìn nàng.

Tân Tiểu Lộ rõ ràng, đây là ca ca sữa bò muốn hưng sư vấn tội, kỳ thật vừa rồi hắn giúp mình che lấp việc này, nàng đã cảm thấy rất kỳ quái. Thiếu niên căn chính miêu hồng như vậy, thế nhưng nói dối vì nàng. Khi đối mặt thầy Vương, Tân Tiểu Lộ cũng không cảm thấy có cái gì, nhưng bị Tân Yến Lai nhìn chằm chằm, Tân Tiểu Lộ thế nhưng còn cảm thấy mình có chút khẩn trương —— có thể là mấy năm qua bị buộc làm bài tập, làm đến choáng váng.

“Tiểu Lộ.” Tân Yến Lai rốt cuộc nói chuyện, hắn hỏi: “Có phải em …… gặp bạo lực học đường hay không?”

Tân Tiểu Lộ: “A?” Ca ca, sao anh ra được cái kết luận này?

Tân Yến Lai nhìn thấy nàng phản ứng, mày đều nhíu lại, nhấp môi hiển nhiên có chút tức giận.

“Gần đây anh nghe được một ít tin đồn, là về học sinh chuyển trường mới tới lớp học của em kia, còn có em.” Tân Yến Lai lúc trước muốn tìm em gái nói chuyện này, chỉ là còn chưa tìm được cơ hội, “Trước kia có người bởi vì loại chuyện này đi tìm em phiền toái, hiện tại có phải lại xuất hiện tình huống cùng loại hay không?”

Tân Tiểu Lộ ma xui quỷ khiến gật đầu một cái, thấy Tân Yến Lai lâm vào trầm tư. Nàng nhịn không được hỏi: “Vừa rồi, anh giúp em nói dối?”

Phát hiện Tân Tiểu Lộ đầy mặt tràn ngập ‘anh là loại thiếu niên tốt sao lại lừa gạt người khác’, Tân Yến Lai cho dù trong lòng phi thường phẫn nộ, giờ phút này cũng nhịn không được bất đắc dĩ cười cười, “anh đương nhiên biết nói dối, lời nói dối không xúc phạm tới những người khác, có thể cho tránh cho em rất nhiều phiền toái. Vì anh nói dối chỉ có hai học sinh khi dễ em phải trả giá, anh không ngại làm bọn họ xui xẻo. Công bằng chính nghĩa, loại này không nói mạnh miệng trước, anh chỉ hy vọng em gái anh đã bị bọn họ thương tổn, không cần lại bởi vì chuyện này mà có thêm bất kì phiền não gì.”

Tuyệt đối công bằng và chính nghĩa, là chuyện mà quảng đại quần chúng không liên quan sẽ không để bụng, nhưng đối với đương sự mà nói, muốn nhất chính là bình an.

Tân Yến Lai nghiêm túc nói: “Chuyện này dù lúc trước có quan hệ với em, về sau cũng không quan hệ nữa, kế tiếp để anh xử lý, em cứ đi học là được, em vẫn là đứa bé, không nên vì loại chuyện này mà phiền lòng.”

Tân Tiểu Lộ sửa đúng hắn: “Chính anh cũng là đứa bé, anh còn chưa đầy mười tám tuổi.”

Tân Yến Lai: “không giống, anh là anh trai em, hơn nữa anh cũng sắp thành niên.”

“Về sau nhớ rõ, có ai khi dễ em, thì tới nói cho anh, không cần tự mình nghẹn không nói. Được rồi, đi học đi thôi.”

Nhìn theo thân ảnh gầy yếu chậm rãi xuống lầu, Tân Yến Lai càng thêm kiên định ý nghĩ của mình, quay đầu đi tòa nhà giáo viên tìm chủ nhiệm.

Thực nhanh, bởi vì đề án của Hội Học Sinh, trường học triển khai một loạt hoạt động phản bạo lực học đường, mỗi lớp mở họp, động viên toàn trường, Hội Học Sinh thành lập tổ giám sát, còn thiết trí hộp thư cử báo nặc danh, dù là phản hồi đến từ học sinh hay giáo viên đều sẽ được thu thập lên. Trừ hộp thư cử báo nặc danh, Hội Học Sinh còn mở diễn đàn trong trường, đầu tiên có một mục chuyên môn thảo luận các loại vấn đề không tốt trong trường.

Để cho bọn học sinh ồ lên chính là lần này trường học một lần xử lý hơn hai mươi học sinh bạo lực thương tổn đồng học khác, xử phạt nhẹ nhất là kiểm điểm, tiếp theo là ghi tội, lưu hồ sơ xem xét, mấy người tình tiết nghiêm trọng trực tiếp cho nghỉ học. Còn tra ra một sự kiện giáo viên sơ trung dâm loạn, chuyện này cho dù là Tân Yến Lai cùng với lãnh đạo nhà trường duy trì Hội Học Sinh cũng không nghĩ đến.

Giáo viên đó còn là giáo viên cao cấp, việc này truyền ra không tốt cho danh dự trường học, lãnh đạo nhà trường ý tứ là bí mật xử lý, cũng để Tân Yến Lai chủ tịch Hội Học Sinh trấn an học sinh.

Tân Yến Lai mặt ngoài phối hợp, lại ngầm kích động học sinh, trực tiếp thọc chuyện này lên mạng. Trong trường oanh oanh liệt liệt náo loạn hai tuần, lại nổi bật trên internet một tuần, cuối cùng mới lợi dụng dư luận khiến cho lãnh đạo trường học phải công khai xin lỗi, khai trừ giáo viên kia.

Chuyện này bắt đầu từ một sự kiện bạo lực học đường bình thường, đến cuối cùng cơ hồ toàn trường tham dự, thanh thế to lớn, ngoài dự đoán của mọi người. Lần này Tân Yến Lai một tay dẫn đường, rốt cuộc có thể thở phào nhẹ nhõm, tạm thời thả lỏng.

Trải qua một hồi như vậy, lực ngưng tụ của bọn học sinh càng tăng cường, còn giúp bồi dưỡng ý thức tập thể của mọi người. Học sinh bị thôi học cũng gõ vang chuông cảnh báo với mọi người, sa thải giáo viên cũng đồng dạng làm cho các giáo viên khác lấy làm cảnh giới. Tóm lại lúc này đây sau khi sự kiện đi qua, không khí trường học cải thiện cực lớn. Tân Yến Lai tổng thể còn tính là vừa lòng.

hắn rất sớm đã có loại suy nghĩ này, rốt cuộc vẫn là làm được trước khi tốt nghiệp cấp ba, rời trường học.

Chuyện này cuối cùng đã hoàn toàn không có bất kì quan hệ gì với Tân Tiểu Lộ. Chuyện bạo lực cũng không kéo nàng ra bên ngoài, nàng giống như Tân Yến Lai nói, an tâm đi học là xong việc.

Lúc nghỉ Tân Yến Lai như cũ đi thăm hai đứa em trai em gái, thuận tiện mang sách phụ đạo cho bọn họ. Tân Viên nhìn thấy anh họ tới liền hưng phấn đến không được, con trai tuổi này như nó sùng bái nhất anh trai như Tân Yến Lai, từ lúc hắn vào cửa liền bắt đầu thao thao bất tuyệt.

“anh họ, anh thật là lợi hại a, lúc trước em nhìn anh báo cáo tổng kết ở lễ đường, tất cả mọi người đều vỗ tay hoan hô a! Còn có anh biết ai tố giác giáo viên đó không? Chúng em đều đang đoán, anh trộm nói cho em đi, em khẳng định không nói ra ngoài! anh họ, làm chủ tịch Hội Học Sinh thật ngầu a, anh có thể cho em vào Hội Học Sinh không? Em muốn vào ban kiểm tra kỷ luật, kiểm tra bọn họ, xem ai còn dám không nghe lời em!”

Tân Yến Lai buông hộp đồ ngọt mang đến, tóm được đứa em nhỏ chỉ nhớ ăn không nhớ đánh, lãnh khốc răn dạy một hồi, “Nặc danh cử báo, anh không thể ngầm nói cho em, căn bản là em muốn khoe ra với người khác. Nếu tiết lộ ra ngoài sẽ mang đến bao nhiêu thương tổn cho người ta, em có nghĩ tới hay không? Em muốn vào Hội Học Sinh thì càng không thể nào, niên cấp quá thấp, em cũng không thích hợp. Nếu vào ban quản lý, có thể mang theo tư tâm làm việc, nhưng làm việc không thể hoàn toàn bằng tư tâm, nếu không làm không thành còn sẽ hỏng việc.”

“Nhiều năm như vậy anh uổng công giảng đạo lý cho em? Nghe qua là quên có phải không?” Tân Yến Lai mỗi lần dạy dỗ đường đệ liền đặc biệt đau đầu.

So sánh với Tân Viên, vì sao hắn yêu thương chiếu cố Tân Tiểu Lộ như vậy, thật phi thường dễ lý giải.

Tân Viên ủy khuất không vui, “Sao lại thành mắng em”

Tân Yến Lai lạnh mặt, “Em thiếu mắng. em mới lớp mấy? Những việc này không liên quan đến em, tử tế đi học là được rồi.”

Tân Tiểu Lộ ở một bên đã bóc hộp đồ ngọt ăn, chọn cái pudding đậu đỏ, xen mồm hỏi một câu: “Chuyện của anh đều làm xong rồi?”

anh trai lạnh mặt nhìn về phía em gái đáng yêu, ngữ khí nháy mắt nhu hòa lại, “Ừ, không sai biệt lắm đã kết thúc, những việc này không liên quan đến em, em cứ tử tế đi học là được.”

Tân Viên: “……?” Mẹ nó, rõ ràng là lời nói giống nhau vì sao nghe vào cảm giác hoàn toàn bất đồng? anh họ, anh dám dùng ngữ khí giống hệt nói ra sao? Đối với em thì hung dữ như vậy, đối với Tân Tiểu Lộ lại ôn nhu như vậy?

Đáng tiếc Tân Yến Lai và Tân Tiểu Lộ không ai phân cho hắn một ánh mắt, Tân Yến Lai đang vội vàng tha thiết dặn dò em gái: “Năm nay anh tốt nghiệp, phỏng chừng lên đại học phải ở nơi khác, em ở trường học nếu có chuyện gì thì gọi điện thoại cho anh. Cũng may hiện tại không khí trường học còn tốt, trong một thời gian sẽ không có chuyện khi dễ người, chờ lúc anh nghỉ sẽ trở về thăm em.”

Tân Viên: “……” Tôi ở đâu? không có vị trí cho tôi phải không?

một bé trai lớp 5 tan nát cõi lòng, rốt cuộc nhịn không được bạo phát, đặt cái ly đồ ngọt trong tay thật mạnh lên bàn, hô to với hai người: “Các người chỉ lo yêu đương rồi mặc kệ em, em cũng không để ý tới các người nữa ô ô ô!”

Nó ném xuống một câu sét đánh giữa trời quang, khóc lóc chạy đi rồi.

Tân Tiểu Lộ: “A ha.” Bẹp bẹp, pudding ăn ngon.

Tân Yến Lai sửng sốt một hồi lâu, bỗng nhiên đứng phắt lên, đuổi theo ranh con thối nói không lựa lời đi lên lầu.

Nhưng đi đến đầu hành lang, hắn do do dự dự quay đầu, có chút xấu hổ lại có chút thấp thỏm mà nói với Tân Tiểu Lộ: “Em còn nhỏ, không yêu sớm…… Đừng nghe nó…… nói bậy……”

Tân Tiểu Lộ: “A.”

Tân Yến Lai cứng đờ mà quay đầu lên lầu, thực nhanh trên lầu truyền đến tiếng Tân Viên quỷ khóc sói gào.

Bình thường Tân Yến Lai nghỉ học đến đây đều sẽ ăn cơm chiều mới đi, nhưng hôm nay hắn không ăn đã rời đi trước, trước khi rời đi còn không dám chào hỏi Tân Tiểu Lộ.

Tân Viên tức đến cơm buổi tối chỉ ăn nửa chén, khổ đại cừu thâm ngồi ở bên cạnh Tân Tiểu Lộ, ngay cả nàng xem phim kinh dị cũng không chạy.

“Này, thật không phải chị đang yêu đương với anh họ tôi?”

Tân Tiểu Lộ không phải thực hiểu đầu năm nay nhãi con vì sao biết nhiều như vậy, nàng mới bao lớn? Đâu ra nhiều tình cảm gút mắt như vậy.

“Các người đừng nghĩ gạt tôi, cho rằng tôi không nhìn ra được? Hừ, ngày lễ anh họ sẽ đưa hoa cho chị, sinh nhật tặng lễ vật cho chị, nhớ rõ rành mạch trước nay chưa từng quên. Chúng ta đi nhạc viên chơi, chị nhìn nhiều con thú bông kia, anh họ ngồi ở đó một buổi trưa đánh được cho chị. Chị muốn ăn cái gì, anh họ liền đưa chị đi mua, trước nay chưa từng nói không được. anh ấy đi lớp học gặp chị số lần nhiều hơn thăm tôi. Chị có một chút không thoải mái anh ấy liền xin nghỉ cho chị, cũng chưa từng xin nghỉ cho tôi. Bạn ngồi cùng bàn tôi cũng không đối xử với bạn gái tốt đến như vậy.”

Nghe nó phân tích một đoạn dài dòng như vậy, Tân Tiểu Lộ rốt cuộc quay đầu nhìn nó, ngữ khí cổ quái, “Em mới lớp 5, bạn ngồi cùng bàn em đã có bạn gái?”

Tân Viên giận dữ: “Đây là trọng điểm sao? Trọng điểm là tôi hỏi chị, chị đối với anh họ tôi có ý đồ gì khác không! Chị muốn làm chị dâu tôi, ta không có khả năng đồng ý!”

Tân Tiểu Lộ lý tính phân tích, dựa theo Tân Viên vừa nói, ca ca sữa bò đối với mình có ý đồ mới càng có khả năng. Bất quá nàng cảm thấy ranh con thì biết cái gì, nói hươu nói vượn mà thôi. Tiểu ca ca học bá tri kỷ kia của hai người nhiều nhất chính là muội khống, thích nàng gì đó là không tồn tại. Người nối nghiệp xã hội chủ nghĩa không có khả năng yêu sớm.

Về đến nhà Tân Yến Lai không có khẩu vị, cơm chiều cũng không ăn, một mình ngồi ở thư phòng xem tư liệu học tập. một giờ trôi qua, hắn không thể xem vào một chữ, ánh mắt bất tri bất giác liền đặt tới ảnh chụp bày bên cạnh.

Đó là chụp lúc ăn tết, hắn và em trai, em gái ba người đứng chung một chỗ. Tiểu Lộ mang mũ và khăn quàng cổ, mặc một cái áo khoác lông, cả người đều khóa trong quần áo, lộ ra một đôi mắt đen trong trẻo sâu thẳm mà nhìn ống kính, lại giống như đang nhìn hắn.

Tân Yến Lai hấp tấp dời ánh mắt, buông sách trong tay.

Dì giúp việc trong nhà tới đưa trái cây cho tiểu thiếu gia liền nhìn thấy thiếu niên từ trước đến nay vẫn bình tĩnh trầm ổn, lúc này đang chôn mặt ở cánh tay, ghé vào trên bàn, phát ra một loạt thanh âm ảo não.

Dì giúp việc: A, đây đại khái chính là phiền não tuổi dậy thì đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.