Nữ Quan Vận Sự

Chương 194: Chương 194: Ngoại truyện 4: Chuyện tình thú của Cố Khinh Âm




Thời gian: Ngày 11 tháng 2 năm 2017, Tết Nguyên Tiêu

Cảnh tượng: Diễn ra tại đại sảnh của đài truyền hình XX

Nhân viên: Cố Khinh Âm, Kỷ Trác Vân, Ninh Phi Nhiên, Bánh chưng, cùng người xem

Bánh chưng: Hôm nay là Tết Nguyên Tiêu, chúng tôi rất vinh hạnh mời nữ chính Cố Khinh Âm của tiểu thuyết《 Nữ quan vận sự 》đến gặp mặt mọi người. Hoan nghênh Khinh Âm.

Cố Khinh Âm mặc bộ váy dài bằng tơ lụa màu xanh nhạt, khoác áo cùng màu bằng sa mỏng, thướt tha bước đến giữa sân chào mọi người. Vừa ngồi xuống vị trí được sắp xếp, nàng đã nhận được một tràng pháo tay vô cùng nhiệt tình.

Bánh chưng: Khinh Âm, xin chào, được nhìn cô ở khoảng cách gần như vậy, tôi thật sự rất vui. Nhưng hôm nay tôi không đến đây với tư cách tác giả, mà là lấy thân phận của một độc giả để nói chuyện trực tiếp với cô.

Cố Khinh Âm (mỉm cười gật đầu): Cảm ơn Bánh chưng.

Bánh chưng: Thật ngại quá các vị, vừa rồi vẫn chưa giới thiệu, hôm nay Kỷ Trác Vân và Ninh Phi Nhiên cũng tới đây giúp đỡ Khinh Âm. Xin các vị một tràng pháo tay.

Kỷ Trác Vân và Ninh Phi Nhiên đang ngồi trong thính phòng số 1, nhận được tiếng vỗ tay hoan hô. Còn có một em gái lớn tiếng gọi tên Kỷ Trác Vân và Ninh Phi Nhiên.

Bánh chưng: Khinh Âm có biết chủ đề của hôm nay không?

Cố Khinh Âm (cười ngượng ngùng): Cũng biết một chút.

Bánh chưng (liếc mắt nhìn thính phòng một cái): Bọn họ cũng ở đây, liệu lát nữa cô có chia sẻ hết tất cả với mọi người không?

Cố Khinh Âm (cười tươi, vén tóc ra sau tai): Gần đây hai người họ rảnh rỗi nên tự nguyện tới đây với tôi, tôi hoàn toàn không để ý.

Bánh chưng lại liếc trộm về phía thính phòng, sắc mặt của Kỷ Trác Vân đã không được tốt lắm, Ninh Phi Nhiên vẫn yên lặng ngồi đó, đôi mắt to trong trẻo nhìn thẳng vào Cố Khinh Âm.

Bánh chưng (trong lòng sáng ngời): Những nam chính khác sao chưa tới? Khinh Âm có tiện tiết lộ chút không?

Cố Khinh Âm: Hai người hơi bận, hai người không muốn xuất hiện, nên không đến đây.

Bánh chưng: Vậy sao. Chúng ta trở lại chuyện chính, đã nói đến tình thú, tôi sẽ thay mặt các em gái ở đây hỏi một chút về chuyện tình cảm của Khinh Âm.

Cố Khinh Âm: Như các vị đã biết, tôi có một vị vị hôn phu thanh mai trúc mã, tình cảm cũng khá hòa thuận. Vì hai nhà có quan hệ nhiều đời, thường xuyên đi lại, trước đây Nguyễn Hạo Chi thường đưa tôi chơi, sau đó cả hai dần trưởng thành, nên tự nhiên đến với nhau.

Bánh chưng: Vậy cô cảm thấy tình cảm của hắn dành cho cô gì? Là yêu sao?

Cả trường quay thoáng chốc yên tĩnh, tất cả đều nín thở chờ đợi, Bánh chưng tự thấy câu hỏi của mình rất cao minh, nên vô cùng đắc ý.

Cố Khinh Âm (do dự): Từ nhỏ tôi không tiếp xúc nhiều với nam tử, tôi thấy rất an tâm khi ở bên Hạo Chi, hắn lúc nào cũng chăm sóc tôi.

Bánh chưng: Cho nên kỳ thực cô cũng không xác định được mình yêu hay không yêu hắn?

Cố Khinh Âm (vẻ mặt thản nhiên): Tôi thấy không quan trọng.

Bánh chưng: Hai người có từng tiếp xúc thân mật không? Từ nhỏ đến lớn.

Cố Khinh Âm (nhớ lại): Chúng tôi... từng hôn nhau.

Bánh chưng: Mấy lần?

Cố Khinh Âm (không xác định): Hai lần, ba lần?

Bánh chưng: Cũng không phải quá nhiều, làm sao có thể không nhớ rõ?

Cố Khinh Âm (nhíu mày): Mấy chuyện này vì sao phải nhớ? Không cần thiết.

Bánh chưng: Không cần thiết? Được. Cô và Hàn Cẩm Khanh đã ân ái mấy lần?

Cố Khinh Âm: Bốn lần, ách, trong trạng thái tỉnh táo thì là là ba lần.

Cả khán phòng gào thét vang trời. Còn vẻ mặt Kỷ Trác Vân như bị sét đánh giữa trời quang, ngũ lôi oanh đỉnh.

Bánh chưng (cười với Kỷ Trác Vân): Tiểu Kỷ à, kỳ thực cậu không cần đích thân tới đây. Nếu đã đến thì cho Bánh chưng chút mặt mũi. Cứ ngồi im đó, lát nữa Bánh chưng sẽ cắt bỏ ký ức cho cậu, cậu không thể biết bộ mặt thật của Hàn Cẩm Khanh sớm như vậy được.

Bánh chưng (tiếp tục nhìn Cố Khinh Âm): Hóa ra trí nhớ của cô lại tốt như vậy.

Cố Khinh Âm (hơi ngây người, hai má đỏ ửng): Chuyện này không giống.

Bánh chưng: Sao lại không giống?

Cố Khinh Âm: Một nụ hôn thì rất ngắn ngủi, còn làm... thì sẽ để lại ấn tượng sâu sắc.

Bánh chưng: Được. Vậy cô có thích Nguyễn Hạo Chi hôn mình không?

Cố Khinh Âm: ...

Bánh chưng: Không muốn trả lời sao?

Cố Khinh Âm: Dù sao tôi và hắn cũng là hôn phu hôn thê, sớm muộn gì cũng về chung một nhà, hôn hay không hôn ...

Bánh chưng: Thôi, Khinh Âm, không cần tiếp tục giải thích, chúng ta đổi đề tài.

Cố Khinh Âm (vội gật đầu): Được.

Bánh chưng: Hình mẫu phu quân lý tưởng của Khinh Âm như thế nào?

Cố Khinh Âm (nghiêm túc suy tư một lát): Chắc là sẽ cùng tôi cầm sắt hòa hợp, tôn trọng lẫn nhau.

Bánh chưng: Diện mạo, tính cách, thân phận thì sao? Không có vấn đề gì ư?

Cố Khinh Âm (tiếp tục suy tư): Tôi cảm thấy nên môn đăng hộ đối, nếu khoảng cách thân phận quá xa nhau, khi ở chung thượng sẽ rất bất tiện. Tính cách không cần quá mạnh mẽ, cứ bình thản là được. Diện mạo thì không yêu cầu nhiều, chỉ cần hợp mắt.

Bánh chưng: Ồ, nếu ba đặc điểm này đều xuất hiện ở bốn vị nam chính bên cạnh cô, cô sẽ sắp xếp thế nào?

Thính phòng thét chói tai, mọi người gọi tên từng nam chính. Kỷ Trác Vân bắt đầu khẩn trương, còn Ninh Phi Nhiên không chớp mắt nhìn Cố Khinh Âm.

Cố Khinh Âm (cười): Nhất định phải sắp xếp sao? Kỳ thực tôi cũng không hiểu họ lắm đâu.

Bánh chưng: Đây chính là tiếng lòng của mọi người.

Tiếng thét chói tai tiếp tục vang lên, lần sau to hơn lần trước.

Cố Khinh Âm: Được rồi, căn cứ vào hiểu biết của tôi, ừm... đứng nhất, chắc là Thượng Quan.

Bánh chưng: Thứ hai?

Cố Khinh Âm (cười): Rất khó chọn , tôi nghĩ là... Ninh thái y.

Ninh Phi Nhiên ngồi ở dưới đài khẽ cười, khiến Kỷ Trác Vân vô cùng tức giận. Hắn buồn bã nói: “Kỷ tướng quân nóng tính quá, có cần ta kê cho mấy đơn thuốc hạ hỏa không?”

Kỷ Trác Vân tỉnh táo lại, lạnh lùng nhìn thoáng qua Ninh Phi Nhiên.

Bánh chưng: Tiếp tục.

Cố Khinh Âm (cười): Kỷ Trác Vân, Hàn Cẩm Khanh, đồng hạng.

Trong thính phòng đã có người xôn xao bàn tán.

Bánh chưng: Có phải cô đánh giá Hàn Cẩm Khanh hơi thấp không? Dù sao hắn cùng là nam chính xuất hiện nhiều nhất.

Cố Khinh Âm: Là chị bảo tôi xếp mà.

Bánh chưng: Cứng cỏi. Chúng ta tiếp tục, Khinh Âm, lần này cô phải trả lời thành thật, thật thành thật nhé. Thái độ của cô đối với tình yêu là gì? Khát vọng, thích, chấp nhận, phản cảm, chán ghét, lựa chọn đứng đầu.

Cố Khinh Âm (bất đắc dĩ mỉm cười): Rốt cục cũng đến, ừm... thích và chấp nhận đi, hiện tại thân thể càng ngày càng mẫn cảm.

Cả thính phòng cùng phát ra một tiếng hiểu rõ “À”, khiến Cố Khinh Âm trở nên ngượng ngùng.

Bánh chưng: Cảm giác lần đầu tiên thế nào?

Cố Khinh Âm: Kỳ thực lần đầu tiên thật sự thấy rất sợ, bởi vì là bị cường bạo, dù sau đó thân thể có tiếp nhận hay không, thì tâm lý vẫn không thể chấp nhận.

Bánh chưng: Hiện tại có thể thản nhiên đối mặt với lần đó sao?

Cố Khinh Âm: Nói thế nào đây? Cố gắng không chạm vào ký ức lần đó.

Bánh chưng: Lần khiến cô có ấn tượng sâu nhất là gì?

Cố Khinh Âm (mặt đỏ ửng, cười khẽ): Kỳ thực mỗi lần ở trạng thái thanh tỉnh, tôi đều có ấn tượng rất sâu.

Bánh chưng: Ví dụ như?

Cố Khinh Âm: Ví dụ như lần ở Nguyên Hòa điện cùng Kỷ Trác Vân, bởi vì sợ bị người ngoài phát hiện mà tôi rất khẩn trương, như vậy thân thể càng mẫn cảm, lại càng thoải mái...

Kỷ Trác Vân ngồi bên dưới không nhịn được cười, khiến các em gái mê muội kêu to.

Bánh chưng: Còn nữa không?

Cố Khinh Âm: Lần cùng Hàn Cẩm Khanh trên xe ngựa. Lúc đầu là hắn bức tôi, nhưng sau đó không biết thế nào tôi lại mê loạn... Trong lòng biết rõ đang ở trên xe, cũng hiểu rõ quan hệ của tôi và hắn, nhưng thân thể cứ như bị hắn nắm trong tay, lại còn có Sở Phong ở đó. Hơn nữa trước đây bị hắn cường bạo, có cảm giác bị sỉ nhục, rất mâu thuẫn. Đến bây giờ nhớ lại, tôi cũng không rõ cảm giác của mình lúc đó, nhưng rất ấn tượng, thân thể cũng chấp nhận hắn.

Dưới đài đã có người hô lớn tên Hàn Cẩm Khanh.

Bánh chưng: Tốt, cảm ơn Khinh Âm đã chân thành hồi đáp. Vậy, cô có thích tư thế nào không?

Cố Khinh Âm (kinh ngạc): Vấn đề này... ta thực sự không nghĩ tới, chỉ cần mọi người đều thoải mái là được, không đặc biệt thích loại gì.

Bánh chưng: Khinh Âm có vẻ rất dễ tính nha.

Cố Khinh Âm: Trong hoan ái tôi là người thích thuận theo dục vọng.

Bánh chưng: Lúc đó và hình tượng bình thường của cô tương phản cực lớn nha.

Cố Khinh Âm: Cũng có chút, nhưng mỗi người đều có rất nhiều mặt mà.

Bánh chưng (gật đầu): Được, tôi còn một vấn đề cuối cùng, hiện tại cô thích hoan ái cùng ai nhất?

Cố Khinh Âm (cười): Tôi biết chị sẽ hỏi câu này, trước mắt tôi cũng chỉ mới ân ái cùng Hàn Cẩm Khanh và Kỷ Trác Vân, về cảm giác...

Bánh chưng (nhìn Kỷ Trác Vân): Tiểu Kỷ, biểu tình của cậu có thể thu liễm lại chút không.

Cố Khinh Âm (bất đắc dĩ nhìn Bánh chưng): Luận về cảm giác... Số lần tôi ân ái cùng Hàn Cẩm Khanh nhiều hơn một chút, quen thuộc với nhau hơn, cho nên... ừm

Khán giả đã hoàn toàn điên cuồng, sắc mặt Kỷ Trác Vân đen như đáy nồi.

Bánh chưng (nhìn Kỷ Trác Vân): Tiểu Kỷ, không sao, lát nữa cậu sẽ không nhớ rõ nhiều như vậy đâu.

Bánh chưng (nhìn mọi người): Được rồi, các vị, hôm nay thăm hỏi đến đây thôi, cảm ơn Khinh Âm, Trác Vân và Phi Nhiên. Mọi người bận trăm công ngàn việc mà còn đến đây trao đổi cùng độc giả. Chúng ta hãy vỗ tay cảm ơn họ nào.

Bốp bốp bốp, dưới khán đài vỗ tay rầm rộ.

Bánh chưng (nhìn mọi người): Chúc mọi người Tết Nguyên Tiêu vui vẻ!

Cố Khinh Âm, Kỷ Trác Vân cùng Ninh Phi Nhiên đứng bên cạnh Bánh chưng, cũng chúc mọi người có một Tết Nguyên Tiêu vui vẻ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.