Ông Bố Bỉm Sữa Chiến Thần

Chương 123: Chương 123: Anh còn không xứng




Sau khi cô bé hét cố lên, mọi người nhìn thấy cảnh tượng khiến bọn họ há hốc mồm.

Ngô Đình Khải trên võ đài nghe thấy lời của Khiết Nhan thì lập tức nở nụ cười rực rỡ.

Anh quay lại lớn tiếng nói với Khiết Nhan: “Được, xem cha đây!”

Khi đó, Khiết Nhan mi gió với anh rồi cười ngọt ngào, cười như một đoá hoa hướng dương nhỏ bé.

Ngô Đình Khải nhìn thấy vậy, thì nụ cười sáng rực hơn, nụ cười ngập tràn ấm áp và yêu thương.

Nụ cười của anh như một đoá hoa tiên rực rỡ trên đỉnh núi tuyết.

Anh cười nói: “Sẽ về nhà nhanh thôi!”

Làm xong những việc này, anh từ từ quay người lại, nhìn Iguchi Yasei.

Lúc này, anh mới phát hiện sân vận động yên tĩnh lạ thường.

Khán giả ngẩn ngơ nhìn Ngô Đình Khải, tron lòng như có vạn chú ngựa chạy qua, rối bời.

“Vãi, tên nhóc này học được cách trở mặt sao?”

“Tên nhóc này trở mặt cũng nhanh quá rồi!”

“Tôi muốn nói, tôi yêu rồi. Anh đẹp trai này không cười thì vừa ngầu vừa đẹp, cười lên rồi thì cả tên con tôi cũng nghĩ ra rồi!”

“Thôi đi, đừng có mê trai, con người ta đã lớn như vậy rồi, là trai đã có vợ, cô muốn làm người thứ ba à?”

“Nếu như vợ anh ấy đồng ý, tôi không có ý kiến!”

“Mê trai, cô muốn sinh con cho anh ấy, tôi thì khác, chỉ muốn làm mẹ kế của đứa bé này!”

...

Hành động ấm áp này của Ngô Đình Khải trong thời gian ngắn đã khiến cho vô số cô gái sinh lòng mến mộ anh.

Điểm này, Ngô Đình Khải làm sao cũng không ngờ đến.

Người ngạc nhiên không chỉ có khán giả, còn có thành viên của đội thân vệ sau lưng Huyết Đồ.

Bọn họ ngẩn ngơ nhìn Ngô Đình Khải trên võ đài, trong mắt toàn là sự ngạc nhiên.

Đây, đây, đây là Long soái?

Đây là Long soái lạnh lùng sát phạt quyết đoán?

Mới quay lại mấy ngày mà?

Thay đổi cũng lớn quá rồi!

Bọn họ khâm phục nhìn Huyết Đồ, mắt toàn là sự hâm mộ.

Không hổ là thống lĩnh Huyết, tâm lý vững như vậy, không chút ngạc nhiên trước sự thay đổi của Long soái, hay thật.

Tuy nhiên, bọn họ không biết, trong lòng Huyết Đồ lúc này đã phun ra vạn câu: “Vãi!”

...

“Ngô Đình Khải, cậu tùy ý... Với sống chết của mình như vậy sao?” Iguchi Yasei nắm chặt dao dài trong tay, trầm giọng nói.

Ông ta nói tiếp: “Hy vọng cậu không làm phí thời gian của tôi!”

“Lời tôi vừa nói vẫn được tính.”

“Cậu có thể chọn súng, cũng có thể chọn vũ khí.”

“Mời cậu Ngô Đình Khải, bắt đầu nhanh đi!”

Ngô Đình Khải nhàn nhạt nhìn Iguchi Yasei, nói: “Ông?”

“Còn không xứng!”

Anh vừa dứt lời, đã dấy lên vô số bàn tán.

“Vãi, còn nghĩ chỉ có tên Iguchi Yasei này điên, không ngờ Ngô Đình Khải còn điên hơn.”

“Chắc chắn xảy ra chuyện, Iguchi Yasei đó là Võ Thánh Yamato, hơn nữa trong tay ông ta còn là kiếm dài, Ngô Đình Khải tay không, còn đánh cái gì nữa!”

“Đúng vậy, Ngô Đình Khải này điên cuồng quá rồi, tuy nói thanh niên ngông cuồng nhưng cũng phải xem tình hình chứ!”

“Chắc chắn, tên nhóc này sẽ xảy ra chuyện, nhà họ Trần và tên chó Nhật Bản này không phải thứ gì tốt lành, chắc chắn sẽ không nương tay.”

“Hazz, một cao thủ trẻ mạnh như vậy, mà phải ngã xuống ở đây sao?”

...

Hàng vạn khán giả bộc bạch, bày tỏ hết lo lắng của mình.

Ngay vào lúc này, có người lớn tiếng nói: “Nhìn kìa, tên chó đó ra tay rồi!”

“Đáng ghét, tên không có liêm sỉ, vậy mà dám ra tay trước!”

Trên võ đài, Iguchi Yasei động dao, lao về phía Ngô Đình Khải đang đứng đó.

Còn Ngô Đình Khải lại thờ ơ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.