Ông Bố Bỉm Sữa Chiến Thần

Chương 111: Chương 111: Nhà họ Trần nhất định thua




Trần Tư Hoàng giang hai tay ra, tận hưởng tiếng hoan hô đến từ bốn phương tám hướng.

Không thể không nói, Trần Tư Hoàng quả là một cao thủ điều hòa bầu không khí.

Anh ta nhận lấy micro do người của nhà họ Trần đưa tới, giọng nói trong dày vang lên: “Chào mọi người, tôi là Trần Tư Hoàng.”

“Cảm ơn mọi người đã ủng hộ nhà họ Trần chúng tôi.”

Nói xong còn kính cẩn khom người cúi chào với máy quay.

“Quào, ông xã em lịch sự ghê...”

“Đời này kiếp này, không phải Trần Tư Hoàng thì tôi không lấy chồng!”

“Ôi, tôi sắp xỉu rồi, mau bảo Trần Tư Hoàng hô hấp nhân tạo cho tôi.”

...

Ngoài những người hâm mộ kích động ở trên kia, trên khán đài còn có một ông cụ đang phân tích tình hình:

“Nhà họ Trần này ghê gớm thật!”

“Đời thứ nhất có cây 'Định hải thần châm' là ông cụ Trần, nhà họ Trần phồn thịnh mấy chục năm.”

“Đời thứ hai ai nấy đều quyền cao chức trọng, người người đều là nhân vật lớn có máu mặt. Chỉ một mình Lý Chí Huy thôi đã có thể tiếp tục bảo vệ nhà họ Trần thêm mấy chục năm nữa.”

“Bây giờ, người của đời thứ ba cũng đã lộ mặt, không ngờ cũng không hề kém cỏi!”

“Tôi nhớ người đứng thứ sáu trong danh sách tân binh ưu tú cũng tên là Trần Tư Hoàng, không biết có phải là thằng nhóc này hay không?”

Ông cụ vừa dứt lời đã có một người trung niên đeo dây xích vàng khinh thường nói:

“Ông già, đừng có mà nói khó hiểu như thế, gì mà phồn thịnh mấy chục năm, đừng có lải nhải bên tai tôi nữa!”

Lúc này, một thương nhân ăn mặc vô cùng xa xỉ ở bên cạnh bỗng nhìn về phía ông cụ phân tích tình hình, hoảng sợ nói: “Ông cụ, ông là ông chủ là nhà họ phải không?”

Bên cạnh thương nhân này có một đám ông lớn thương nghiệp đi theo, người trung niên kia chính là một trong trong số đó, ông ta nghi ngờ nói: “Tổng giám đốc Giang, đây chỉ là một lão già họm hẹm mà thôi, sao ông phải ngạc nhiên như vậy?”

Tổng giám đốc Giang ăn mặc xa xỉ giận dữ liếc nhìn người trung niên vừa nói chuyện, tức giận nói: “Láo xược! Quý Đông Đình, ông có biết ông chủ Kỷ là ai không?”

“Từ hôm nay trở đi, Tập đoàn Giang Hạ của tôi vạch rõ ranh giới với Quý Đông Đình ông, Giang Hạo Dương tôi không hợp tác với loại người không có mắt nhìn như ông.”

Quý Đông Đình hoảng hốt trong lòng, Tập đoàn Giang Hạ là đối tượng hợp tác chủ yếu của bọn họ đấy!

Ông ta cầu xin: “Tổng giám đốc Giang, tôi thật sự không biết, rốt cuộc câu nào của tôi đã đắc tội ông vậy?”

Giang Hạo Dương hừ lạnh nói: “Đắc tội tôi?”

“Ông đắc tội ông chủ Kỷ rồi!”

“Ông chủ nhà họ Kỷ ở thành phố Thục, há lại có thể để ông thuận miệng sỉ nhục!”

Nghe xong lời này, Quý Đông Đình như bị sét đánh, trực tiếp ngã co quắp trên mặt đất.

Ông cụ kia lại là ông chủ nhà họ Kỷ!

Giang Hạo Dương không để ý tới Quý Đông Đình đang chật vật, mỉm cười nhìn về phía ông cụ Kỷ, nói tiếp lời lúc nãy: “Ông chủ Kỷ, ông nhớ không nhầm, Trần Tư Hoàng này chính là Trần Tư Hoàng xếp hạng thứ sáu trên danh sách tân binh ưu tú!”

“Nhà họ Trần này đúng là không tầm thường, ba đời già, trung, trẻ đều có tài năng xuất chúng như vậy.”

“E rằng nhà họ Trần sẽ càng hưng thịnh hơn!”

“Người trẻ tuổi đang ôm con kia, sợ là sẽ trở thành bàn đạp của nhà họ Trần!”

Rất nhiều người đang nắm trong tay tài nguyên đặc biệt vừa nhìn khung cảnh ngày hôm nay là biết ngay nhà họ Trần có ý định gì.

Bọn họ đang tập hợp ưu thế, đang thu hoạch lòng người!

“Ha ha!” Ông cụ Kỷ nhìn chằm chằm Giang Hạo Dương một cái rồi cười ha ha nói: “Vậy thì ông nói sai rồi!”

Hả?

Giang Hạo Dương mặt đầy vẻ nghi ngờ, chẳng phải những lời lúc nãy ông vừa nói rất sùng bái nhà họ Trần sao?

Vả lại, thực lực của nhà họ Trần này đúng là rất mạnh mà!

Ông cụ Kỷ nhìn Ngô Đình Khải đang ung dung ở giữa sân khấu, cười nói: “Chỉ riêng khí chất ung dung không vội này thôi đã không có mấy người trẻ tuổi so được với cậu ấy!”

“Ông lại nhìn những vệ sĩ lộ ra sát khí ở đằng sau cậu ấy xem, là người mà mấy tên vớ va vớ vẩn nhà họ Trần có thể đánh đồng được chắc?”

“Nhà họ Trần có mạnh cũng chỉ là mạnh trên mảnh đất nhỏ thành phố Thục này mà thôi, thế giới bên ngoài thành phố Thục rộng lớn lắm!”

Ông cụ Kỷ hít sâu một hơi, chậm rãi nói:

“Nhà họ Trần chọc phải một con rồng mạnh mẽ rồi!”

“Hôm nay, nhà họ Trần nhất định thua!”

Giang Hạo Dương và một đám ông lớn thương nghiệp nghe được lời của ông cụ Kỷ thì hoảng sợ đến trợn mắt há hốc mồm.

Người trẻ tuổi này thật sự khủng khiếp như lời ông cụ Kỷ nói ư?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.