Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 66: Chương 66: Thái Tử tới chơi (ba)




“Cố Nhược Vân, ngươi thích ta.”

Không phải là câu nghi vấn, mà là câu khẳng định.

Cố Nhược Vân không tự chủ được trợn tròn mắt, người này cho rằng mình rất tốt sao? Nàng thích hắn? Vì sao chính nàng đều không biết?

“Cho nên.... ......” Lãnh Ngôn Phong ngừng lại một chút: “Ngày mai, ngươi vào phủ Thái Tử.”

Giọng điệu ra lệnh, làm cho Cố Nhược Vân nở nụ cười: “Ngươi cho ta vào phủ Thái Tử? Là làm thiếp, hay là phi? Lãnh Ngôn Phong, ngươi rất ghét ta, vậy ngươi cho ta vào phủ Thái Tử lại là vì cái gì?”

Cố Nhược Vân không phải người ngu, Lãnh Ngôn Phong rất ghét mình, một khi đã như vậy, thì vì sao hắn muốn cho nàng vào phủ.

Lãnh Ngôn Phong lạnh lùng nói: “Vì Thi Vân sư muội!”

“Thi Vân? Ngươi muốn để ta tự tới cửa, cống hiến tinh thần lực cho Thi Vân? Thật có lỗi, Lãnh Ngôn Phong, ta không có ngu xuẩn như vậy, sẽ không tự đi tìm chết!”

Một khi võ giả mất đi tinh thần lực trở thành kẻ ngốc, vậy cùng đã chết khác nhau ở chỗ nào?

Nghe nói như thế, Lãnh Ngôn Phong nhíu lông mày: “Ta không biết lời này của ngươi có ý tứ gì, vì sao Thi Vân sư muội phải đoạt tinh thần lực của ngươi? Cố Nhược Vân, ta thừa nhận, ngươi rất khác trước kia, ta cũng không ghét bỏ ngươi giống như lúc trước, nhưng mà, trong lòng ta, Thi Vân sư muội mới là duy nhất, nếu ngươi rời đi nam nhân tóc bạc kia, Thi Vân sư muội sẽ không thống khổ như vậy! Từ nhỏ đến lớn ngươi đều thích ta, nếu như thế, ta đây sẽ chấp thuận nguyện vọng của ngươi, ta nguyện ý cưới ngươi làm thê tử! Điều kiện tiên quyết là, ngươi không bao giờ nữa có thể gặp mặt nam nhân kia nữa! Nhưng mà trừ bỏ đêm tân hôn, những lúc khác ta sẽ không bao giờ chạm vào ngươi nữa!” (L: ọe, nôn mất rồi, chịu không nổi)

Hắn vĩnh viễn sẽ không quên, năm đó mẫu thân bị người hãm hại đến chết, bản thân gặp ám sát, là một bạch y nữ tử giống như tiên nữ kia đã cứu hắn.

Vì nàng, hắn nỗ lực tu luyện, chẳng những đạt được tín nhiệm của phụ hoàng, còn tiến vào Luyện Khí Tông tha thiết ước mơ, gặp được tiên nữ trong long mình…....

Nhưng mà hắn hiểu rõ, tiên nữ vĩnh viễn là thần thánh không thể khinh nhờn như vậy, hắn chỉ có thể ở sau lưng đứng xa xa nhìn nàng.

Đương nhiên, với hắn mà nói, đã là đủ.

Những năm gần đây, người theo đuổi bên người Thi Vân không ít, nàng lại chỉ lo thân mình, hắn đã từng cho rằng nàng chính là thanh tâm quả dục, cho tới hôm nay mới hiểu được, nàng độc thân nhiều năm như vậy, là vì chờ đợi một người, nhưng mà trong mắt người kia lại chỉ có một nữ tử.... .......

Mà tiên nữ trong lòng hắn thiện lương tốt đẹp như thế, như thế nào vì hạnh phúc của mình mà thương tổn người trong lòng? Loại chuyện này Thi Vân sư muội căn bản làm không được.

Cho nên, bất đắc dĩ, hắn mới nguyện ý dùng cả đời đổi một đời miệng cười cho nàng.

“Chậc chậc, xem ra ta đến đúng lúc, vậy mà nghe được Thái Tử điện hạ một quốc gia vì nữ nhân của hắn mà tùy ý thương tổn một nữ tử, nhớ kỹ, nữ nhân là để sủng (cưng chiều), không phải thương (thương tổn), nhất là loại nữ nhân thoạt nhìn liền cảnh đẹp ý vui này.”

Giọng nói này cực kì yêu nghiệt, vừa nghe đã biết là dạng người gì.

Vào cửa đầu tiên là một đám thị nữ tuyệt sắc, rồi sau đó, một ghế dựa mềm màu hồng đào được nâng từ ngoài cửa nhẹ nhàng tiến vào, lập tức làm cho Cố Nhược Vân cả người lạnh run.

Nàng chưa từng nghĩ tới, trên đời này sẽ có nam nhân mặc đồ màu hồng đào tục khí, ngay cả nữ tử đều không nhất định thích hợp này, nhưng mà, chờ sau khi Cố Nhược Vân nhìn đến dung nhan kia, mới hiểu được thì ra thế gian lại có người có thể xứng đôi với màu hồng đào như thế.

Khuôn mặt mê người của nam nhân kia quả nhiên là không phân biệt được nam nữ, mắt phượng câu hồn hơi hơi nghiêng về phía trước, khuôn mặt hoàn mỹ, làn da trắng nõn, còn có xương quai xanh tinh xảo kia, không một chỗ nào không khiêu chiến lực khống chế của mọi người.

Chương 85: Thái Tử tới chơi (bốn)

Edit: kaylee

Nếu không là trên cổ họng có hầu kết rõ ràng, phỏng chừng Cố Nhược Vân hoàn toàn sẽ cho rằng hắn là nữ nhân.

Thật sự là rất yêu mị!

Người như vậy thân là nam nhi thân thật sự là đáng tiếc, nếu không mà nói bán vào thanh lâu hẳn là có thể kiếm được không ít tiền.

Nếu để cho Tá Thượng Thần biết suy nghĩ trong lòng Cố Nhược Vân, khẳng định ngay cả xúc động giết người đều có, nữ nhân này lại có thể muốn bán hắn vào thanh lâu? Thanh lâu nào lớn mật dám thu hắn như vậy?

“Tá Thượng Thần, ngươi không ở Chu Tước quốc của ngươi làm Tứ hoàng tử của ngươi, tới nơi này làm gì?” Con ngươi của Lãnh Ngôn Phong hơi hơi trầm xuống, lạnh lùng nói: “Hơn nữa, việc của ta không có quan hệ gì với ngươi!”

“Thái Tử điện hạ nói gì vậy? Bổn hoàng tử đến chỗ nào, chẳng lẽ còn phải xin phép ngươi?” Tá Thượng Thần khuynh thành cười, sau đó ném mị nhãn với Cố Nhược Vân: “Nữ nhân, ánh mắt của Lãnh Ngôn Phong có vấn đề, nếu không thì cũng sẽ không coi trọng loại người dối trá ghê tởm như Thi Vân, cho nên ngươi vẫn là đừng đi theo hắn, cùng bổn hoàng tử như thế nào? Cam đoan cho ngươi ăn hương uống lạt.”

Cố Nhược Vân nhìn nhìn Tá Thượng Thần: “Ngượng ngùng, ta không có hứng thú với nam nhân lớn lên giống nữ nhân, theo ta ngươi tương đối thích hợp nói chuyện yêu đương với nam nhân, ta sẽ không lại gần một bước.”

Sắc mặt của Tá Thượng Thần lập tức biến đen.

Trong phút chốc, bọn thị nữ bên cạnh hắn đều ném ánh mắt đồng tình về phía Cố Nhược Vân.

Phải biết rằng chủ thượng kiêng kị nhất chính là người khác nói hắn lớn lên giống nữ nhân, đã từng có một người chê cười hắn như thế, kết quả bị hắn chém thành mấy đoạn, từ đó về sau liền không còn có người dám nói mấy lời này.

Nhưng mà, Tá Thượng Thần hít một hơi thật sâu, ngăn chặn tức giận trong nội tâm nở nụ cười: “Nữ nhân, ta là đang giúp ngươi.”

Nếu nàng không phải là muội muội của Cố Sanh Tiêu, chỉ bằng một câu nói vừa rồi của nàng, đã đủ chết mười vạn tám ngàn lần, ai bảo nàng có một thiên tài ca ca đây? Nếu bản thân động một sợi long của muội muội tên kia, tên kia không lập tức xông tới chém hắn?

“Ngượng ngùng, ta không biết ngươi, không cần ngươi hỗ trợ.” Cố Nhược Vân sờ sờ mũi, đạm bạc nói.

Tá Thượng Thần ngẩn người, nữ nhân này thực sự là muội muội đáng yêu dịu dàng theo như lời của Cố Sanh Tiêu? Nàng đáng yêu ở chỗ nào? Dịu dàng ở chỗ nào? Rõ ràng là một tiểu gia hỏa khó có thể tiếp cận.

Đương nhiên, Tá Thượng Thần không biết, ở trong mắt tất cả ca ca, muội muội đều là đáng yêu thiện lương, huống chi là Cố Sanh Tiêu thân là muội khống.... ...

Nhớ tới biểu cảm dịu dàng mỗi lần Cố Sanh Tiêu nhắc tới nha đầu kia, Tá Thượng Thần bất giác bật cười lắc lắc đầu: “Nữ nhân, ngươi thật đúng là một con nhím nhỏ, cả người mang theo gai nhọn làm người ta không thể tới gần, ta cũng không phải người xấu gì, ngươi không cần phòng bị ta như vậy.”

Cố Nhược Vân cao thấp quét mắt nhìn Tá Thượng Thần, trong mắt mang theo cổ quái: “Phải không? Ta đây thế nào ở trên người ngươi nhìn thấy bốn chữ ta là người xấu?” (L: trung quốc là 4 chữ nha)

Tá Thượng Thần lập tức không nói được lời nào, đến cùng bản thân có chỗ nào thoạt nhìn giống người xấu?

Hai người không coi ai ra gì trao đổi làm cho Lãnh Ngôn Phong tức giận, nhưng mà cho dù hắn tức giận, khuôn mặt anh tuấn vẫn chỉ là lạnh lung quen thuộc.

“Tá Thượng Thần, Cố Nhược Vân luôn luôn ái mộ ta, đây là việc mọi người đều biết, ta đây liền như mong muốn của nàng, cho nàng một danh phận và một đêm ân sủng, coi như là không làm thất vọng nàng, ngươi không cần đến làm rối.”

Tươi cười của Tá Thượng Thần từng chút biến mất, trong mắt lộ ra trào phúng, muội muội bảo bối của Cố Sanh Tiêu, cũng chỉ xứng một cái danh phận Thái Tử phi? Chỉ cần nàng muốn, nam nhân kia chắc chắn sẽ vì nàng đánh hạ toàn bộ thế giới làm lễ vật đưa cho nàng.

Lãnh Ngôn Phong này nhiều lắm cũng chỉ là nội môn đệ tử của Luyện Khí Tông, cũng quá để mắt bản thân……... (L: a này nói chuẩn nè)

Dù sao thân phận chân chính của Cố Sanh Tiêu, ở trong Luyện Khí Tông cũng chỉ có Thi Vân và mấy trưởng lão trung tâm biết, Lãnh Ngôn Phong là tuyệt sẽ không biết được tất cả những thứ này, nếu không, quả quyết sẽ không nói ra lời nói như thế….....

--- --------

Lời tác giả: Đừng trách tiểu Dạ không có giết Thi Vân a a a, hiện tại hắn mất trí nhớ, giống như đứa nhỏ cái gì cũng đều không hiểu, thật giống như trẻ con chơi ở bên ngoài, mẹ ở nhà gọi hắn, hắn liền để xuống tất cả mọi chuyện mà trở về nhà, hiện tại tiểu Dạ chính là loại trạng thái này, với hắn mà nói lời nói của Cố Nhược Vân chính là thánh chỉ, Cố Nhược Vân gọi hắn liền chuyện gì đều ném đến sau đầu chỉ nghe được lời nói của Cố Nhược Vân ---

Huống chi, Thi Vân không thể chết được, vì về sau nàng có thể chết thảm một chút, hiện tại không thể chết được.

p/s: lee đã nói là sẽ đăng đều ~ mà dạo này bận thật luôn ~ làm đề tài, thuyết trình, thi các kiểu nên các tình yêu thông cảm nha ~ lee sẽ cố edit, được đến đâu đăng đến đó ~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.