Phi Ngựa Trên Đầu Tiền Nhiệm

Chương 86: Chương 86




Trác Tri Vi cúi đầu trầm tư một giây, sau đó cánh tay vòng qua phía sau Hạ Thanh Tây, đột nhiên nặn.

Hạ Thanh Tây lập tức mở to mắt, dáng vẻ không tin nhìn Trác Tri Vi, nói: “Vi... Vi Vi.”

“Kính Hàn nói đúng, cảm giác rất tốt“. Trác Tri nghiêm túc nói, ánh mắt lóe lên ý cười, hiển nhiên cố ý chiếm tiện nghi của Hạ Thanh Tây.

“Chỉ là…” cô sửa lại: “Kính Hàn, tớ quen biết Tây Tây trước.”

Đào Kính Hàn: “???”

Hạ Thanh Tây giống như tiểu tức phụ bưng cái mông bị chiếm tiện nghi, đôi mắt ướt át, nghe vậy liền nhớ đến cảnh tượng lần đầu tiên gặp gỡ, khóe môi không khỏi giương lên, ăn ý cùng Trác Tri Vi cười cười.

Trong con ngươi ngầm hiểu ý chỉ thuộc về hai người, không ai có thể chen vào được.

Hạ Thanh Tây và Trác Tri Vi từ trước đến nay luôn có quan hệ tốt, Đào Kính Hàn như vậy cũng không phải ngày một ngày hai, các thành viên khác buồn cười nhìn ba người, chỉ coi như trò đùa liền ngồi vào chỗ chuẩn bị trang điểm.

Chỉ có Lâm Khê khẽ nhíu mày, xoa cằm đăm chiêu nhìn Hạ Thanh Tây.

Hạ Thanh Tây cảm nhận được tầm mắt của cô, sắc mặt không đổi, không chút kiêng dè đối diện với cô.

Lúc trước hai người chưa cùng một chỗ, Lâm Khê là chướng ngại vật, bây giờ hai người đã xác định quan hệ, Lâm Khê liền thành bia đỡ đạn.

Hạ Thanh Tây vốn không có ý định hợp tác với Lâm Khê bao lâu, cô là người đại diện của bọn họ, đến thời điểm xảy ra vấn đề có cô đứng ra xử lý cũng tốt.

Khóe môi nở nụ cười, ánh mắt cũng không chuyển, ngón tay thon dài mạnh mẽ ôm eo của Trác Tri Vi, cường thế dựa vào trong ngực cô, Trác Tri Vi thuận theo ôm eo nàng.

Sắc mặt Lâm Khê lập tức thay đổi, hai mắt tối sầm, môi hé mở nhưng bị vướng liền nuốt lời vào bụng.

Cô cúi đầu, xoay người đi ra khỏi phòng, lấy điện thoại ra, không biết là bấm vào dãy số của ai.

Hạ Thanh Tây nhìn cô rời đi cho đến khi bóng lưng của cô biến mất ở chỗ rẽ.

Vẻ mặt của Đào Kính Hàn có chút phức tạp, chọc khuỷu tay oán giận nàng: “Trực tiếp như vậy sao?”

“Dù sao thì… chúng ta là một nhóm hạn định, Lâm Khê cũng chỉ là đại diện tạm thời.”

Hạ Thanh Tây nghiêng đầu, có chút khó hiểu “Vậy thì sao?”

Khóe môi nở nụ cười, nhướng mày đắc ý: “Tớ cảm thấy trong vòng tròn này, không có nhiều người muốn trêu chọc tớ.”

“Hơn nữa…” Hạ Thanh Tây dừng một chút, không có vấn đề nói: “Quá mức liền công khai thôi.”

Nghe vậy, ánh mắt Trác Tri Vi khẽ động, trong lòng mềm mại, năm ngón tay nhẹ nhàng luồn qua khe hở giữa ngón tay của Hạ Thanh Tây, mười ngón đan vào nhau, mang theo ý cười nghiêng đầu nhìn bên mặt của Hạ Thanh Tây.

Ý cười nhàn nhạt, nói: “Sớm muộn gì cũng công khai.”

Hạ Thanh Tây sửng sốt, đột nhiên quay đầu lại, đôi mắt hoa đào xinh đẹp hơi mở to, mái tóc lấm tấm tinh quang, đáy lòng như mặt hồ tĩnh lặng bỗng nhiên xao động.

Ý của Vi Vi là...

Nàng đã nghĩ đến việc sớm công khai quan hệ giống như đời trước, nhưng Trác Tri Vi và Phương Huyên Dao không giống nhau. Nghề nghiệp của cô không cho phép cô sớm thoát ly độc thân, cho nên Hạ Thanh Tây đã chuẩn bị đến ba mươi tuổi lại công khai.

Hôm nay lời nói của Trác Tri Vi đã rút ra những hy vọng xa vời ẩn sâu trong đáy lòng nàng.

“Chúng ta muốn cả đời cùng một chỗ.” Trác Tri Vi cười nhẹ nói.

Hồ nước trong veo trong mắt cô tỏa ra độ cung mềm mại xinh đẹp, ngữ khí chân thành: “Tớ muốn cùng cậu nắm tay đi dạo dưới ánh mặt trời.”

Đào Kính Hàn rốt cuộc không nhịn được run vai, ghét bỏ nói: “Đừng nói nữa, nổi da gà hết rồi.”

Đáy lòng không khỏi dâng lên một tia hâm mộ, nếu như có một ngày Biên Tuế Đồng nói với nàng như vậy, nàng liền chết không hối tiếc.

Nàng thở ra một hơi ngột ngạt, lại không nhịn được vỗ đầu, lắc đầu tự giễu.

Đang nghĩ cái gì vậy? Biên Tuế Đồng không thích nàng.

Cho dù nói lời này, cũng nên nói với Chu Xán Hiền.

Đôi mắt nàng có chút lạnh, trợn mắt chớp chớp, nặng nề thở ra.

Những lời nói của Trác Tri Vi khiến Hạ Thanh Tây ổn định, hai người không quan tâm đến lời nói chua ngoa của Đào Kính Hàn.

Hạ Thanh Tây chơi đùa thưởng thức ngón tay của Trác Tri Vi, vui vẻ hỏi: “Vậy khi nào chúng ta sẽ công khai?”

Trác Tri Vi suy nghĩ mấy giây, mỉm cười với nàng, “Thuận theo tự nhiên đi.”

“Khi nào bị phát hiện thì khi đó chúng ta công khai.”

Hạ Thanh Tây có chút lo lắng: “Vậy nếu như không bị phát hiện thì sao?”

“Nếu như không bị phát hiện thì...” Trác Tri Vi cố ý kéo dài trường âm, Hạ Thanh Tây tràn đầy mong đợi nhìn cô.

Ý cười trong mắt lóe lên rồi vụt tắt, ngẩng đầu có chút đắc ý, hừ một tiếng đẩy cánh tay nàng ra: “Vậy thì tớ liền hoài nghi cậu có thật sự thích tớ không.”

“Thích một người có thể che giấu được sao?”

Hạ Thanh Tây cau mày, vô cùng đáng thương nói: “Nếu bọn họ bị mù thì sao?”

Nàng không nhịn được hít mũi, hai ngày trước chương trình Trác Tri Vi cùng Lâm đ*o tham gia đã được phát sóng tập đầu tiên, kết quả nàng dạo chơi trong Trác Tri Vi siêu thoại thì không cẩn thận tiến vào Weibo của một người hâm mộ, lại phát hiện một cái tên Vi All siêu thoại.

Không chỉ có Đào Kính Hàn x Trác Tri Vi, mà còn có Lâm đ*o x Trác Tri Vi! Ánh mắt như vậy, làm sao có thể đặt hy vọng vào bọn họ được!

“Tớ không quan tâm.” Trác Tri Vi khẽ liếc nhìn Hạ Thanh Tây: “Cậu có biết cái gì gọi là cơm cùng với yêu đậu* không?”

(*) Mị cần thông não đoạn này a

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.