Phong Ấn Tiên Tôn

Chương 102: Chương 102: Cố gắng xoay chuyển. (Thượng)




Mãnh thú đã lao tới trước mắt, vuốt thú cuồng bạo kèm tiếng gió rít ập đến.

Liễu Tà Dương đứng trên tầng mây lạnh lùng xem, chuyện đời vô chừng, nhân quả tuần hoàn.

Khoảng một tách trà sau, Hống Thiên Tôn trở lại cùng với Kim Đan tròn xoe trong móng vuốt.

- Thưởng cho ngươi, đi!

Hống Thiên Tôn rất là thỏa mãn rôm rốp nhai nuốt Kim Đan.

Gió lướt nhanh, Hống Thiên Tôn cùng Liễu Tà Dương trở lại Đệ Thất Thập Nhị phong Vô Lượng Môn.

Ba ngày sau.

Thất Thập Nhị phong gần trong gang tấc, nhưng tràn ngập khí túc sát chưa từng có. Đệ Thất Thập Nhị phong to lớn trống trải, không còn náo động ngày xưa.

Liễu Tà Dương thấy Thất Thập Nhị phong treo đầy vải trắng, không thấy một đệ tử nội môn nào:

- Có chuyện gì?

Liễu Tà Dương thả thần thức ra.

Đằng trước tháp Phong Thần là mười hai đệ tử nội môn nhóm Lôi Hổ bảo vệ tháp Phong Thần sau lưng, trong tháp Phong Thần đặt một quai tài.

Trước mặt nhóm Lôi Hổ là tu sĩ Kim Đan của 1Liễu Tà Dươngchục nội môn khác, tổng số tu sĩ gần ba trăm người.

Thất Thập Nhị phong biến đổi lớn!

Một tu sĩ quát:

- Lôi Hổ! Phong chủ của các ngươi đã chết, chúng ta phụng mệnh sư tôn đến tiếp quản Thất Thập Nhị phong, các ngươi tránh ra!

Mắt Lôi Hổ đỏ ngầu như sát thần nhập xác, dù đối diện ba trăm tu sĩ Kim Đan cũng không nhường một bước.

Lại một tu sĩ Kim Đan tiến lên rống to:

- Lôi Hổ, các ngươi đừng chấp mê bất ngộ nữa! Núi dựa của các ngươi đã ngã, kể từ hôm nay Đệ Thất Thập Nhị phong Vô Lượng Môn bị xóa tên!

Phong Hầu đứng sát bên Lôi Hổ, tuy cảnh giới của gã chỉ có Kim Đan trung kỳ nhưng khí phách thấy chết không sờn:

- Ngươi muốn chiến thì chiến đi, đừng nói nhảm! Đệ tử nội môn Thất Thập Nhị phong chúng ta thề cùng tồn vong với Thất Thập Nhị phong!

- Ha ha ha! Lại còn đệ tử nội môn Thất Thập Nhị phong? Các ngươi có bao nhiêu đệ tử nội môn? Trước mắt chỉ còn lại mười hai người kéo dài hơi tàn, người khác đâu? Đi đâu rồi?

Mấy hôm trước Vô Lượng Môn đưa một quan tài đến, bên trong nằm phong chủ Thất Thập Nhị phong. Phong chủ chết chỉ để lại cái xác, Thất Thập Nhị phong nguy rồi. Đám đệ tử nội môn khủng hoảng, đệ tử phong môn khác không để ý tình cảm ngày xưa kéo nhau lên Thất Thập Nhị phong cướp bóc tài nguyên nội môn Vô Lượng Môn. Trừ các đệ tử Lôi Hổ có thứ hạng ra, những đệ tử nội môn khác đều chuyển sang đầu vào môn phái khác, chỉ có Lý Nguyên Bá thân thể khôi lỗi là không đi.

Tu sĩ Kim Đan phong môn khác từng bước ép sát, phong chủ Thất Thập Nhị phong đã chết thì cây đổ bầy khỉ tan. Thất Thập Nhị phong xuống dốc, đệ tử nội môn chạy đi nơi khác chỉ còn lại mười hai đệ tử đầu đất cứng cổ.

- Lôi Hổ, ta nghĩ tình các ngươi tu hành không dễ, mau xuống núi đi. Từ nay Vô Lượng Môn chỉ tồn bảy mươi mốt môn!

Lôi Hổ tức giận quát:

- Nói nhảm! Chúng ta thì Thất Thập Nhị phong vẫn tồn tại!

Rất nhiều tu sĩ Kim Đan cười to:

- Chỉ bằng vào mấy mống này mà xưng là Thất Thập Nhị Môn? Ha ha ha ha ha ha!

Khi đám tu sĩ Kim Đan cười phá lên thì phía đông nam lấp lóe ánh sáng, các phi kiếm ngự không bay kín bầu trời.

Ba ngàn đệ tử Hoàng Kim cung đến!

Ba ngàn đệ tử đáp xuống trước tháp Phong Thần, đồng thanh quát:

- Các đệ tử Thất Thập Nhị phong xin kính chào Lôi Hổ sư bá! Đệ tử Hoàng Kim cung nguyện cùng tồn vong với Thất Thập Nhị phong!

Thoáng chốc đám người Lôi Hổ tăng vọt khí thế, thanh thế Thất Thập Nhị Môn hùng hổ trước tháp Phong Thần.

Tu sĩ Kim Đan đến từ phong môn khác trừng mắt phát ra uy nhiếp, nhưng bọn họ hoảng hốt phát hiện đám tu sĩ Luyện Khí này phớt lờ uy nhiếp cảnh giới tu sĩ Kim Đan.

Tu sĩ Kim Đan đến uy hiếp đám người Lôi Hổ giật mình, bọn họ không biết các đệ tử Hoàng Kim cung có mãnh thú hoang dã làm ‘Đại sư huynh’. Vị ‘Đại sư huynh’ tính tình quái đản này thường hay toát ra sát ý ngập trời nên thần kinh của họ đã tôi luyện vô cùng cứng cỏi.

Ba ngàn đệ tử Hoàng Kim cung đến sau lưng nhóm Lôi Hổ, tụ tập thành biển người.

Lôi Hổ nói:

- Giỏi, không uổng là đệ tử Cửu sư đệ bồi dưỡng ra!

Ba ngàn đệ tử Hoàng Kim cung ngẩng đầu nhìn thẳng đám đông tu sĩ Kim Đan trước mặt, không sợ sống chết.

Đám đệ tử Luyện Khí ngâm nga khẩu quyết được Liễu Tà Dương dạy:

- Đạo chi niệm tồn tại trong lòng, hạo nhiên chính khí đến nhân gian!

Trong phút chốc ba ngàn đệ tử tụ tập lại hình thành bài ca hạo nhiên chính khí có thể dối kháng với thượng cổ kỳ trận tu sĩ Kim Đan hậu kỳ.

Đám tu sĩ Kim Đan đến vây công Thất Thập Nhị phong tức xì khói, bọn họ tiến lên một bước phát ra phát huy ngập trời.

- Lôi Hổ, các ngươi tránh ra! Chúng ta chắc chắn lấy thứ trong tháp Phong Thần, nếu các ngươi còn cản đường thì đừng trách chúng ta không nghĩ tình cũ!

Đám tu sĩ nhận được hiệu lệnh của sư tôn đã đồng lòng với nhau. Có câu tường đổ mọi người đẩy, thấy Thất Thập Nhị phong sắp ngã nên ai cũng tranh nhau đạp một cái.

Đám người Lôi Hổ toát mồ hôi trán, bọn họ không ngăn được ba trăm tu sĩ Kim Đan này. Tuy có đệ tử Hoàng Kim cung đến hỗ trợ nhưng thực lực tổng thể phe mình vẫn quá yếu, không cách nào hình thành trợ lực

Tu sĩ Kim Đan đến bức cung lại tiến lên một bước, áp lực trên vai đám người Lôi Hổ càng nặng, không kiềm được thụt lùi một bước.

Tu sĩ Kim Đan dẫn đầu rút phi kiếm ra. Mxui kiếm chỉ vào nhóm Lôi Hổ:

- Tránh ra!

Đám người Lôi Hổ cực khổ ngăn cản, nhưng đối diện rất nhiều tu sĩ Kim Đan lấn lướt khiến họ sắp đến bờ vực tan vỡ.

Đám tu sĩ Kim Đan tham lam nhìn tháp Phong Thần:

- Các ngươi có tránh ra không? Nếu không tránh thì ta sẽ đồ Thất Thập Nhị phong của các ngươi!

Chợt một tiếng gầm từ chân trời vọng đến:

- Ta xem ai dám nói bậy bạ!

Mọi người ngoảnh đầu nhìn. Mãnh thú che lấp trời trăng, tu sĩ cõng xéo Phi Hồng kiếm từ trên trời giáng xuống.

Đám người Lôi Hổ mừng như điên, trái tim vững vàng đồng thanh kêu lên:

- Cửu sư đệ, Cửu sư huynh!

Đám người Lôi Hổ sắp tan vỡ bỗng chóc dâng trào chiến ý chỉ muốn ngửa đầu gầm rú. Cửu sư đệ trở về!

Chiến! Chiến đến trời đất quay cuồng! Giết! Giết đến thần phật đều kinh!

Đám đệ tử Hoàng Kim cung ngước lên nhìn, cung kính kêu:

- Sư tôn!

Liễu Tà Dương vừa đến, đám đệ tử Thất Thập Nhị Môn liền phấn chấn tinh thần.

Liễu Tà Dương cầm Phi Hồng kiếm đáp xuống trước tháp Phong Thần. Cơ thể Hống Thiên Tôn to ngàn trượng đứng trên tầng mây. Khí cuồng bạo từ mãnh thú hoang dã tứ giăng. Tất cả tu sĩ Kim Đan rùng mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.