Phong Lưu Thánh Vương

Chương 131: Chương 131: Đại kiếp nạn của Lý gia (2)




Các đệ tử của Lý gia nghe tộc trường nói vậy thì tràn đầy nhiệt huyết, bọn họ tin tưởng, Lý Hàn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho những ác nhân này. Cho nên khi các linh giả của Cao gia xông tới thì người của Lý gia cũng hét to, rút vũ khí ra đối chiến với họ.

Chưa đánh mà hàng, đó không phải là cốt cách người Lý gia họ.

- Hừ, trước giết ngươi trước.

Cao Thiên Long một chưởng đánh về phía Lý Chiến.

- Đối thủ của ngươi là ta.

Một bóng người xuất hiện trước mặt Lý Chiến, dùng chưởng đối chưởng với Cao Thiên Long.

Bùm!

Hai chưởng chạm nhau tạo nên một tiếng nổ vang trời, Cao Thiên Long và người kia cùng nhau lùi lại vai bước. Cao Thiên Long ngước lên kinh ngạc nói:

- Linh Hải Cảnh!

Lúc này Lý Chiến mới nhìn rõ người vừa cứu hắn chính là Các lão, Lý Chiến kinh ngạc vui mừng nói:

- Các lão, người đã đột phá Linh Hải Cảnh.

Nhưng sau đó thì hắn nghĩ lại thì không thể nào, nếu Các lão đã đột phá Linh Hải Cảnh thì tuyệt đối sẽ không để cho đám người của Cao gia lớn lối như vậy.

- Ngươi mau dẫn tiểu bối Lý gia đi, ta cầm chân hắn.

Các lão hét lên.

Nói rồi lão xông lên, cuốn lấy Cao Thiên Long. Thực lực Linh Hải Cảnh bây giờ của Các Lão chỉ là do dùng đan dược, qua một khắc thì tác dụng của đan dược sẽ hết, đến lúc đó Lý gia chắc chắn sẽ bị xóa xổ. Nên bây giờ thì hắn chỉ còn cách cuốn lấy Cao Thiên Long, tranh thủ để tiểu bối Lý gia trốn thoát.

Hai Linh Hải Cảnh đại chiến, đem chiến trường xung quanh biến thành phế tích. Tất cả mọi người đều tránh xa xa, đều sợ bị tai bay vạ gió.

Tất cả mọi người lúc này đã giết nhau đến đỏ mắt, bên Lý gia đã chết đi ba Tụ Linh Cảnh. Còn bên Cao gia thì mất hai người. Bây giờ người của Lý gia chỉ còn cách kéo dài thời gian, để cho tiểu bối có thể trốn thoát, sau này quay lại báo thù cho Lý gia.

Lý Chiến và Tần Liên cùng nhau phối hợp, chém chết một Tụ Linh bên Cao gia. Sau đó, Lý Chiến nói với Tần Liên:

- Tần Liên, mau dẫn gia quyến của Lý Hàn rời khỏi đây mau.

- Đại ca, còn huynh thì sao?

- Ta ở đây bọc hậu cho muội.

Lý Chiến nói.

Tần Liên phân vân, cuối cùng cắn răng, quay đầu chạy vào trong. Trước khi đi thì nàng đưa cho Lý Chiến một tờ giấy nói:

- Đại ca, đây là dịch chuyển phù. Gặp nguy hiểm thì hãy xé nó, chỉ cần còn núi xanh, lo gì không có củi đốt. Huynh là tộc trưởng của Lý gia, huynh phải sống.

- Hahaha, muội yên tâm, những vương bác đản này không giết được ta đâu.

Nói rồi hắn cầm kiếm, xông vào đám người Cao gia.

Tần Liên chạy đến biệt viện của mình thì phát hiện tất cả nữ nhân có liên quan đến Lý Hàn cũng đã có mặt ở đây. Nàng lập tức nói:

- Tất cả mau xé Dịch chuyển phù, thoát khỏi đây lập tức chạy về Hoàng Tung Sơn Mạch.

Tất cả cùng nhau gật đầu, lúc này Tần Liên mới phát hiện Lâm Vũ Yến không có ở đây. Dám chắc nàng vẫn còn đang đánh nhau ngoài kia, nàng hét lên:

- Mọi người mau đi đi!

Nói rồi nàng quay người chạy ngược ra đại môn, còn các nàng còn lại thì lấy Dịch chuyển phù ra, mỗi người nhanh chóng xé nó rồi từng người biến mất.

Lúc Tần Liên chạy ra đại môn, sau một hồi tìm kiếm thì nàng phát hiện Lâm Vũ Liên đang vất vả chiến đấu với người của Cao gia, nàng lập tức xuất kiếm tương trợ. Có Tần Liên giúp đỡ, áp lực của Lâm Vũ Yến được giảm bớt. Hai nàng cùng nhau phối hợp, cuối cùng cũng chém chết tên kia. Sau khi giết xong tên kia, Tần Liên lập tức nói:

- Yến tỷ, mau xé Dịch chuyển phù chạy đi.

- Không, ta không đi. Ta muốn sống chết cùng với Lý gia.

Nghe Lâm Vũ Yến nói vậy thì Tần Liên phẫn nộ, quát:

- Tỷ điên à? Tỷ chết rồi thì Văn Đồng phải làm sao, còn Lý Hàn nữa, nếu hắn biết tỷ chết thì hắn cảm thấy thể nào.

- Ta......

- Đi thôi, sau này thực lực chúng ta cường đại rồi quay lại báo thù cho Lý gia.

Lâm Vũ Yến cảm thấy Tần Liên nói có lý, nàng quay đầu nhìn Lý Chiến một cái rồi lấy Dịch Chuyển phù ra xé một cái, lập tức nàng biến mất. Thấy Lâm Vũ Yên đã đi rồi thì Tần Liên cũng yên tâm, nàng quay đầu nhìn qua người của Cao gia, trong mắt nàng tràn đầy ngọn lửa của hận thù. Rồi nàng cũng xé Dịch chuyển phù, nhanh chóng biến mất.

Sau đó nàng thấy mình lóe lên một cái, đã xuất hiện ở trong khu rừng trước trấn Vạn Liên. Nàng không dừng lại mà tiếp tục chạy về hướng Hoàng Tung Sơn Mạch nhưng trước khi đi thì nàng quỳ xuống, dập ba lạy về hướng của Lý gia rồi mới chạy đi.

...................................

Một khắc nhanh chóng qua đi, Các Lão từ Linh Hải Cảnh lập tức ngã xuống Tụ Linh Cảnh rồi tiếp tục ngã xuống Luyện Thể Cảnh.

Cao Thiên Long thấy vậy liền dùng một một chưởng đánh lên người của Các lão. Các lão lập tức bị trúng chiêu, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người trực tiếp bị đánh bay mấy chục thước, để lại vết máu trên đất, sau khi dừng lại hơi thở Các lão cũng trở nên hấp hối, nếu là cẩn thận cảm giác liền có thể phát hiện sinh cơ của hắn đang nhanh chóng tiêu tán.

Các lão chỉ cảm thấy cả người mình đều run rẩy, lão biết mình sắp chết rồi. Nhưng lão lại cảm thấy vô cùng vui mừng, vì Lý gia hắn xuất hiện một Lý Hàn, hắn tin tưởng nàng tuyệt đối sẽ không để cho Lý gia cứ như vậy diệt vong, hắn tin chắc! Chẳng qua là một ngày báo thù mình không cách nào nhìn thấy......

Thân ảnh Các lão cứ như vậy rơi xuống, rơi xuống vĩnh viễn......

- Các lão!

Lý Chiến và tộc nhân Lý gia kinh hô, Lý Chiến trên mặt hiện lên vẻ điên cuồng, hắn cầm kiếm xông tới Cao Thiên Long.

- Đom đóm cũng xứng sánh cùng nhật nguyệt?

Cao Thiên Long một chưởng liền hung hăng đánh úp về phía Lý Chiến, lực đạo cường hãn mang theo hơi thở khó mà địch nổi hung hăng đánh về phía ngực Lý Chiến!

Thấy thế, Lý Chiến cũng dùng kiếm thủ trước người, trong tầm mắt của mọi người nghênh đón một chưởng kia.

Bùm!

Lý Chiến bị trúng một chưởng kia, bị đánh bay ra sau. Mặc dù vẫn còn sống nhưng sắc mặt thì tái nhợt, hiển nhiên đã bị nội thương không nhẹ.

Đây chính là thực lực chênh lệch!

Trên mặt của Cao Nguyên Long lộ ra một nụ cười:

- Thực lực Lý gia gia chủ lại yếu như thế, thật đúng là một gia tộc nhỏ bé yếu đuối, tiếp tục tồn tại trên thế giới này cũng không có ý nghĩa, như vậy thì hủy diệt đi!

Nói xong, một chưởng Cao Nguyên Long lần nữa đánh tới hướng Lý Chiến, nếu là lần này đánh trúng, tính mạng của Lý Chiến sợ là khó giữ được. Vào lúc này, Lý Hùng trước tiên vọt tới trước mặt gia chủ cố gắng ngăn trở chưởng này, lại vừa vặn đỡ được.

Bùm!

Lý Hùng bị đánh bay, khi rơi xuống đất thì sinh cơ đã đoạt tuyệt.

- Tứ đệ!

Lý Chiến kinh hô, lộ ra vẻ thống khổ, trong mắt lại càng hiện đầy tia máu. Lý Hùng là vì cứu hắn mà chết a! So ra, hắn tình nguyện mình chết. Đời này hắn thua thiệt Lý Hùng quá nhiều, lúc trước tranh chấp công pháp, Lý Hùng vì cứu hắn mà mất một cánh tay, bây giờ lại vì hắn mà mất luôn cả mạng.

Nếu là có thể, hắn muốn dùng hết thảy tới bồi lại, mà bây giờ cũng không có cơ hội, chỉ có đời sau hoàn lại. Giờ khắc này, kia trong con ngươi khàn khàn cũng nhiều hơn một mạt ướt át. Huynh đệ, ngươi sẽ không cô đơn, rất nhanh ta liền đến cùng ngươi.

- Thật đúng là không nhìn ra các ngươi cũng là huynh đệ tình thâm a! Bản thân ta là muốn xem một chút lần này còn có ai có thể giúp ngươi ngăn chặn!

Cao Nguyên Long trào phùng nói.

Nói rồi lão tiếp tục ra chưởng, đánh về phía Lý Chiến.

Lúc này không còn ai đỡ cho Lý Chiến nữa cả, Lý Chiến cũng không còn biện pháp tránh né rồi, thậm chí hắn đã nhận mệnh nhắm hai mắt lại. Trong lòng lại nói “ Vũ Yến, Đồng nhi, xin lỗi. Xem ra, ta không thể ở bên cạnh các ngươi được nữa “

Bùm!

Nhưng kỳ tích đã xảy ra, trước khi chưởng của Cao Thiên Long đánh trúng vào người Lý Chiến thì có một người đã xuất hiện, chắn lại cho Lý Chiến. Đó chinh là đại trưởng lão Lý Mục.

Cả hai người bị một chưởng đánh bay. Lý Mục mặc kệ thương thế của mình, hỏi thăm Lý Chiến:

- Đại ca, huynh không sao chứ.

- Huynh không sao. Sao đệ còn quay lại.

Lý Chiến nói.

- Hahaha, vì đệ là người của Lý gia. Cho dù chết cũng phải chết trên đất của Lý gia.

Lý Mục hào hùng nói. Nhưng sau đó Lý Mục lập tức đổi giọng:

- Nhưng đại ca không được chết ở đây, huynh là tộc trưởng của Lý gia, sau này Lý gia kiến thiết lại cần có huynh. Cho nên, huynh chạy đi, để đệ cản lão lại.

- Không, ta không đi. Ta muốn tồn vong cùng với Lý gia.

Lý Chiến nói.

- Vậy huynh tính để mạng sống của tứ đệ hy sinh vô ích hay sao?

Lý Mục phẫn nộ nói.

- Ta.....

Nghe được lời nói của Lý Mục, Lý Chiến hơi chút do dự. Lý Mục thấy thế liền quát:

- Đi mau đi!

Nói rồi Lý Mục cầm vũ khí xông về phía Cao Thiên Long, hét to:

- Lão tặc tử, ta liều mạng với ngươi.

Lý Chiến thấy Lý Mục xông lên là vì muốn tranh thủ thơi gian cho hắn, Lý Chiến muốn rách cả mí mắt, làm đại ca mà phải tận mắt các đệ đệ của mình phải chết trước mặt mình, hắn há có thể không đau thấu tim gan. Nhưng hắn cảm thấy lời của Lý Mục nói đúng, không thể để cho sự hy sinh của các đệ ấy vô ích được. Hắn nhất định phải sống, phải tận tay diệt cả Cao gia để báo thù cho vong linh người Lý gia.

Hắn rút trong ngực ra tấm Dịch Chuyển Phù của Tần Liền lúc trước đưa cho hắn mà xé một cái.

Cao Thiên Long nãy giờ không ra tay vì lão dám chắc Lý Chiến khó có thể trốn thoát được. Nên thấy Lý Mục xông tới thì lão tính chơi mèo vờn chuột với hắn một chút, rồi mới từ từ giết. Nhưng lão phát hiện Lý Chiến rút một thứ từ trong ngực ra, mặc dù không biết đó là thứ gì nhưng lão biết tuyệt đối không thể để cho Lý Chiến dùng nó. Lão liền xông tới nhưng bị Lý Mục cản lại. Lão hừ lạnh:

- Chết đi.

Nói rồi tung ra một chưởng toàn lực, một chưởng toàn lực của Linh Hải Cảnh thì làm sao Lý Mục có thể chống đỡ được nên sinh cơ lập tức bị đoạn tuyệt. Nhưng nhờ chút thơi gian ấy nên Lý Chiến đã kịp xé phù và biến mất.

Nhìn thấy tộc trưởng đã bỏ chạy, tộc nhân của Lý gia cũng mất đi sĩ khí mà quay đầu chạy. Cao Nguyên Long để Lý Chiến tảu thoát nên vô cùng tức giận, lạo lập tức đuổi theo những tộc Lý gia đang bỏ chạy mà ra chưởng, mỗi chưởng rơi xuống thì sẽ có một người chết.

Chỉ là hơn nửa canh giờ, cuộc thảm sát này mới kết thúc.

Lúc này ở Lý gia chỉ có thể dùng một câu nói “ máu chảy thành sông, thây chất đầy đồng “.

Tất cả tổng cộng có đến gần hơn 400 nhân mạng Lý gia bị giết trong cuộc thảm sát lần này. Nhưng cũng có hơn năm mươi người Lý gia chạy thoát được.

Còn bên Cao gia thì chết khoảng năm Tụ Linh Cảnh, Luyện Thể chết hơn vài chục người. Nhưng cái này so với Lý gia thì không đáng kể.

Sau khi giết sạch người của Lý gia thì người Cao gia bắt đầu chạy đi thu lấy chiến lợi phẩm, sau nửa ngày thì tất cả mọi thứ có giá trị ở Lý gia đều bị người của Cao gia lấy đi hết.

Sau đó bọn hắn bỏ đi, để lại một Lý gia hoang tàn.

Những người chứng kiến đều thở dài, đang là một gia tộc quật khởi thì gặp phải cảnh diệt môn như vậy, thật là tiếc cho Lý gia mà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.