Phúc Hắc Tổng Tài Xin Đừng Ăn Ta

Chương 33: Chương 33: Chán ghét ánh mắt của em




” Cảm ơn, tôi không cần.”

Giang Hằng Vũ đáp, bỗng nhiên điện thoại ở đâu vang lên. Hắn liền đứng lên:” Alô? Anh…… Được, em sẽ qua ngay.”

Chấm dứt cuộc điện thoại, hắn nói:” Chú à, chú tính ngồi luôn nơi này như vậy sao? Chú cho dù ngồi đến sáng mai cô ấy cũng sẽ không cho chú đi vào đâu.”

Luật Hạo Thiên không nói gì, chỉ yên lặng ngồi hút thuốc.

Giang Hằng Vũ nhìn anh thật sâu, nói:” Chú cũng thích cô ấy đúng không? Chỉ tiếc rằng ở trong mắt cô ấy chú chả là gì quan trọng cả. Cho nên mời chú cách xa cô ấy một chút, chú sẽ chỉ làm cho cô ấy bị càng nhiều thương tổn!”

Hắn nói xong nhanh chóng rời đi, Luật Hạo Thiên nhìn bóng dáng hắn, nhẹ giọng lẩm bẩm nói:” Người vốn là cho nhau thương tổn không phải sao?”

Đôi mắt anh dần dần âm u, giống như chất chứa điều gì đó.

Được một giờ, anh đứng lên đi trở về phòng Tiết San San.

Vươn tay ra rồi lại dừng lại. Anh nhắm lại hai mắt, mười năm trước kia hồi tưởng ở trong đầu một vụ cháy lớn…… Một hồi sống chết kia dường như thay đổi cuộc đời, hủy diệt sinh mệnh của anh, cũng hủy diệt một mảnh thuần khiết cuối cùng còn sót lại trong anh.

Cái gì là thật tình? Chẳng qua chỉ là tình cảm rẻ tiền của đứa ngốc thôi, anh không bao giờ bị loại tình cảm ngu xuẩn này ràng buộc mình nữa! Anh muốn tiến lên, tuyệt đối sẽ không để bất luận kẻ nào làm trở ngại đường đi của anh!

” Phanh!”

Khóa cửa bị một cước đá văng ra, San San trốn ở trong chăn, nghe thấy thanh âm, liền bật dậy, ngơ ngác nhìn…… Đứng ở cửa là người đàn ông ác quỷ kia.

” Ai cho anh vào đây? Đi ra ngoài!” Cô tức giận quát lớn.

Anh giống như không nghe thấy gì, đi từng bước một hướng tới cô, ánh mắt lạnh lùng.

Ác ma đi rồi quay lại, anh hiện tại, ác ma đã bỏ đi bề ngoài nhã nhặn.

Cô cảm thấy nguy hiểm, cầm lấy gối đầu hướng anh ném tới, sau đó liền nhảy xuống giường hướng cửa chạy.

Anh giữ chặt cánh tay của cô, cô cắn răng, nhấc chân quay về đá anh một cái, nhưng mà chân phải bị thương còn chưa hoàn toàn hồi phục, vừa dùng một chút lực liền cảm thấy đau đớn đến tận xương tủy.

Anh thuận thế ôm lấy cô, đem cô ném lên giường.

” Đau……” Mày nhíu lại, ánh mắt có lệ quang nhưng lại gắt gao cắn môi. Quật cường nhìn anh, cô tuyệt đối sẽ không cúi đầu trước mặt người đàn ông này!

Anh áp chặt cô, hai tay chống giường, hai mắt chăm chú nhìn trên mặt cô.

” Tôi đặc biệt chán ghét, em xem tôi lúc vừa rồi, cái loại ánh mắt kiêu ngạo này. Tôi từng thề, muốn làm cho tất cả mọi người phủ phục ở dưới chân tôi, thuộc quyền sở hữu của tôi. Em, tuyệt đối sẽ không là ngoại lệ.”

San San kinh ngạc nhìn anh, lời nói lạnh lùng của anh so với ánh mắt hắn lạnh lùng càng làm cô kinh sợ hơn.

” Anh…… là người điên.”

” Đúng vậy, tôi chính là người điên. Mà em, nhất định thần phục ở dưới chân người điên là tôi!”

Đang nói chưa hết, San San liền nghe được một tiếng động nhỏ, thế nhưng anh lại vạch áo ngủ áo ngủ của cô ra!

” Không cần!” Cô hoảng sợ hô:” Đừng chạm vào tôi…… Anh! Tôi sẽ kiện! Tôi nhất định sẽ kiện anh……”

Tiết San San luôn kiên cường, sẽ không dễ dàng chịu thua cái gì, nhưng trước mặt ác ma này, cô không thể không thừa nhận, cô dùng hết tất cả chiêu thức trên người cũng chỉ uổng công.

Da thịt như ngọc một mảnh lõa lồ hiện ra, dần dần, thân thể mềm mại của cô hiện ra trước mắt anh.

Vì thế ánh mắt lạnh lùng kia tăng thêm vài phần.

Nhưng mà, anh bỗng nhiên ngẩn ra, nhìn trên thân thể mềm mại của cô xuất hiện một vết hồng hồng.

Taynhẹ nhàng vuốt ve, cô một trận sợ run, mạnh mẽ đẩy anh ra.

” Bị bỏng?” Anh hỏi.

” Không phải chuyện của anh, mời anh đi ra ngoài!”

Anh sửng sốt mất vài giây, bỗng nhiên lấy chăn đem cả người cô bao lấy, sau đó ôm lấy cô, chạy ra ngoài cửa.

———-


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.