Quan Gia

Chương 150: Chương 150: Mới đến liền sĩ diện




Các Bí thư, Chủ tịch huyện của bốn bộ máy chính quyền huyện Lâm Khánh bao gồm Huyện ủy, Ủy ban nhân dân, Hội đồng nhân dân và Ủy ban Mặt trận tổ quốc đã sớm có mặt tại hội trường Huyện ủy Lâm Khánh để đón Bí thư tân nhậm đến.

Các hạng mục đều đã sắp xếp chỉnh tề.

Những lãnh đạo thành viên chủ chốt của bộ máy chính quyền huyện Lâm Khánh vây quanh đám người Chu Kiến Quốc, Ngụy Ái Quốc cùng nhau an vị trên khán đài chủ tịch. Lưu Vĩ Hồng cũng được sắp xếp một vị trí ngồi ở đó.

Ở tất cả các cuộc đại hội cán bộ của huyện thì công tác tổ chức vốn rất qua loa. Nếu Lưu Vĩ Hồng đã theo Bí thư Chu đến đây thì không thể gọi hắn đứng sang một bên hoặc ngồi chờ ngoài cửa hội trường.

Sau khi đại hội cán bộ diễn ra xong, thì các lãnh đạo chủ chốt của bộ máy chính quyền huyện Lâm Khánh lại tổ chức một hội nghị liên tịch. Thời gian trôi qua, cũng đã đến giữa trưa, Chủ tịch huyện Đặng Trọng Hòa liền mời mọi người đến nhà khách dùng cơm.

Lưu Vĩ Hồng là người đi theo nên Vương Hóa Văn cũng đã sắp xếp một Phó chánh văn phòng Huyện ủy ra tiếp khách, thấp giọng chỉ bảo gã Phó chánh văn phòng kia vài câu, tất nhiên cũng nói rõ thân phận của Lưu Vĩ Hồng, bảo gã Phó chánh văn phòng không được chậm trễ trong việc tiếp đón Lưu Vĩ Hồng.

Nghe nói người đi theo Bí thư Chu cũng là Phó chánh văn phòng của cục Nông nghiệp địa khu, nên Phó chánh văn phòng huyện ủy cũng không dám chậm trễ. Ai cũng biết, vị này chính là tâm phúc thứ nhất của Bí thư Chu.

Lưu Vĩ Hồng trong bữa ăn, tất nhiên cũng thỉnh thoảng nói đùa với gã Phó chánh văn phòng Huyện ủy kia vài câu.

Sau khi ăn cơm xong, Ngụy Ái Quốc lên xe về lại địa khu. Chu Kiến Quốc tiễn Ngụy Ái Quốc ra xe, nhìn chiếc xe đi khuất rồi mới xoay người về phòng làm việc của mình, không quên nói với Lưu Vĩ Hồng, bảo hắn đi cùng.

Kỳ thật thì cho dù Chu Kiến Quốc không gọi thì Lưu Vĩ Hồng cũng đi theo. Lúc này thì hắn còn có thể đi đâu?

Vương Hóa Văn cũng nhanh chóng theo sau.

Bí thư Chu ngày đầu tiên nhậm chức, tự nhiên phải sắp xếp cuộc sống cho ổn thỏa trước rồi ngày mai mới bắt đầu chính thức bắt tay vào công việc. Điều này hẳn nhiên là công việc của Chánh văn phòng Huyện ủy ông.

Tòa nhà Huyện ủy huyện Lâm Khánh được xây dựng trên một triền núi, chiếm địa thế thuận lợi. Trong sân tràn ngập bóng mát của cây, hoàn cảnh có chút tao nhã. Tòa nhà của Huyện ủy là một tòa nhà năm tầng cũ kỹ, thang bằng gỗ, nước sơn màu hồng, loang lỗ nhiều nơi.

Nguyên văn phòng của Bí thư Khang ở Huyện ủy nằm ở lầu ba. Tuy nhiên, Vương Hóa Văn lại không xếp Chu Kiến Quốc vào văn phòng này mà lập tức dẫn Chu Kiến Quốc đến lầu bốn, gian phòng thứ hai ở phía đông.

Đây là một phòng làm việc tạm thời.

Nếu nói về độ sáng thì phòng làm việc của Bí thư Khang là gian phòng tốt nhất. Tuy nhiên, Bí thư Khang lại xảy ra tai nạn xe cộ, chết ngay lập tức, nên Vương Hóa Văn cảm thấy tiếp tục sử dụng phòng làm việc của ông ấy thì cũng có chút không ổn. Cũng nên kiêng cữ một chút.

Văn phòng Bí thư Huyện ủy không thể so sánh với phòng làm việc của Cục trưởng cục Nông nghiệp. Phòng làm việc rất lớn, hơn hai mươi mấy mét vuông, bàn làm việc màu đỏ sậm. Ghế sofa tiếp khách cũng bằng da, là da thật hay da nhân tạo thì cũng không biết nữa.

- Bí thư Chu, ngài xem văn phòng có cần mua thêm chút gì nữa không?

Vương Hóa Văn kính cẩn hỏi han.

Chu Kiến Quốc mỉm cười nói:

- Thế này là tốt lắm rồi, không cần phải mua thêm cái gì nữa.

Chu Kiến Quốc đối với gian phòng làm việc này cũng cảm thấy hài lòng. Ông ta cảm thấy phòng làm việc ở huyện Lâm Khánh này giống như là Thiên đường.

Đây là lần đầu tiên Chu Kiến Quốc chủ quản một huyện, tâm trạng vẫn còn chưa điều chỉnh lại được. Đối với những đồ vật thì tạm thời vẫn không có chú gì nhiều.

- Đến đây ngồi đi lão Vương, Vĩ Hồng.

Chu Kiến Quốc lập tức ngồi xuống ghế sofa nói.

Vương Hóa Văn liền đi lấy bình trà, chuẩn bị pha cho Chu Kiến Quốc một tách trà.

Lưu Vĩ Hồng cười giành lấy:

- Chánh văn phòng Vương, để tôi làm việc này cho. Ngài nói cho tôi biết trà để ở đâu là được rồi.

Những chuyện này thì một người thư ký phải nên làm

Vương Hóa Văn cũng không miễn cưỡng, từ trong ngăn kéo bàn lấy ra một hộp trà. Lưu Vĩ Hồng liền nhanh chóng đi pha.

- Bí thư Chu, phòng ở của ngài đã được sắp xếp ở phía sau viện với ba phòng ngủ và một phòng khách. Không biết là có đủ hay không? Khi nào thì phu nhân và con gái ngài sẽ đến đây?

Chu Kiến Quốc cười nói:

- Đủ rồi, đủ rồi, tạm thời chỉ có một mình vợ của tôi đến thôi. Còn con gái thì vẫn phải ở lại địa khu Thanh Phong để làm việc cho trạm y tế. Tạm thời vẫn chưa đến được.

- Ồ, tốt tốt. Có cần ngày mai tôi phái người lái xe đến rước phu nhân hay không?

Vương Hóa Văn lại xin chỉ thị.

Vốn cô Vu dự định hôm nay sẽ đi cùng với Chu Kiến Quốc nhưng trong nhà vẫn còn một số đồ vật cần sắp xếp. Hơn nữa, một xe tải lớn chở đồ đi đằng sau đội xe con thì dường như không thích hợp lắm nên quyết định ở lại Hạo Dương và đi sau hai ngày.

Chu Kiến Quốc nói:

- Vậy thì tốt quá, phiền anh phải lo lắng, anh Vương.

Vương Hóa Văn vội cúi người thấp xuống, kính cẩn nói:

- Không phiền, không phiền. Đây là công việc của tôi mà. Nhiệm vụ của chúng tôi là phải phục vụ cho Bí thư thật tốt.

Chu Kiến Quốc gật đầu nói:

- Lão Vương à, đồng chí Vĩ Hồng cũng đã theo tôi được một thời gian, phối hợp với tôi cũng khá là ăn ý. Tôi dự định sắp xếp cậu ấy làm việc tại văn phòng Thành ủy, anh cảm thấy như thế nào?

Điều này vốn là lẽ đương nhiên. Chu Kiến Quốc hỏi vậy đơn giản chỉ là khách sáo thôi.

Vương Hóa Văn vội vàng nói:

- Được, được, tôi xin phục tùng theo chỉ thị của Bí thư. Vậy ngài muốn đồng chí Vĩ Hồng được sắp xếp vào vị trí cụ thể nào?

- Vĩ Hồng trước kia là Phó chánh văn phòng của cục Nông nghiệp, chủ trì công tác hàng ngày của văn phòng. Tôi nghĩ, qua bên này rồi cũng nên giữ lại chức Phó chánh văn phòng đi. Còn công việc cụ thể thì do anh điều phối.

- Dạ được, tôi xin vâng lời. Phó chánh văn phòng Vĩ Hồng là sinh viên của trường đại học Nông nghiệp Sở Nam, khẳng định là đã vượt qua rất nhiều thử thách. Ý kiến cá nhân tôi là xin mời Phó chánh văn phòng Vĩ Hồng đảm nhận chức Quản lý Tổ thư ký và tổ Công tác chính trị. Văn phòng của tổ Thư ký sát bên cạnh. Bí thư có chỉ thị gì thì cũng tiện hơn. Bí thư, ngài xem, sắp xếp như vậy có thích hợp không?

Vương Hóa Văn khẽ cười, luôn mồm gọi Phó chánh văn phòng Vĩ Hồng một cách rất thân thiện.

Việc sắp xếp này vốn là dành cho người thân cận của Bí thư Huyện ủy. Trước kia thì người này chỉ được phân công quản lý tổ Thư ký, trên cơ bản cũng là danh nghĩa. Vương Hóa Văn lại xếp thêm cho Lưu Vĩ Hồng một tổ Công tác chính trị, xem như là đã nể mặt Lưu Vĩ Hồng.

Chu Kiến Quốc hơi vuốt cằm, dường như cảm thấy khá hài lòng, liền quay đầu nhìn Lưu Vĩ Hồng hỏi:

- Vĩ Hồng, ý kiến của cậu như thế nào?

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:

- Tôi hoàn toàn phục tùng theo sự an bài của Bí thư và Chánh văn phòng Vương. Tôi không có ý kiến gì cả.

Thời gian mấy tháng gần đây, Lưu Vĩ Hồng khá hài lòng với ưu thế của mình. Vào Đảng rồi lại tăng lên cấp Phó phòng, lại chính thức đến văn phòng Huyện ủy để làm việc. Hết thảy đều rất thuận lợi. Hơn nữa, hắn hoàn toàn lấy được sự tín nhiệm của Chu Kiến Quốc. Đây chính là cơ sở vững chắc nhất, giúp hắn đạt được kinh nghiệm hữu ích.

Trải qua thời gian công tác tích lũy kinh nghiệm tại cơ sở, trình độ nhất định lại thêm một bước phát triển thuận lợi. Đến lúc đó, chỉ cần Lưu gia ra mặt an bài thì hết thảy đều đã nước chảy thành sông.

- Tốt lắm. Cứ quyết định như vậy đi. Lão Vương, phiền anh gọi điện thoại cho Chủ tịch huyện Đặng, mời ngài ấy đến đây một chuyến. Tôi có chút công việc cần phải bàn bạc với ngài ấy.

Chu Kiến Quốc vung tay lên, quyết đoán nói.

Lẽ ra Bí thư Huyện ủy và Chủ tịch huyện, cấp bậc là ngang nhau, chỉ có điều phân công công tác trong Đảng nội là khác nhau. Chu Kiến Quốc muốn mời Đặng Trọng Hòa đến đây làm việc thì tốt nhất là phải tự mình gọi điện, thông qua Vương Hóa Văn là có điều hơi tự cao. Tuy nhiên, Chu Kiến Quốc mới đến, làm như vậy thì cũng xem như chấp nhận được.

Vương Hóa Văn dĩ nhiên là tuân theo mệnh lệnh, đến bên bàn làm việc, gọi điện thoại cho Đặng Trọng Hòa, từ ngữ dùng một cách rất cẩn thận, giọng điệu kính cẩn, dường như còn có chút bất an.

Lưu Vĩ Hồng vô tình nhìn thấy trên mặt Vương Hóa Văn có chút xấu hổ.

Lưu Vĩ Hồng trong lòng liền hiểu rõ, xem ra Đặng Trọng Hòa ở đầu dây bên kia khẳng định là không hài lòng. Chuyện này cũng có thể lý giải. Xác định Chu Kiến Quốc sẽ đảm nhiệm chức Bí thư Huyện ủy huyện Lâm Khánh, Lưu Vĩ Hồng đã điều tra những thành viên chủ yếu của bộ máy Huyện ủy Lâm Khánh.

Vị Chủ tịch họ Đặng này nghe nói là vị Chủ tịch huyện trẻ tuổi nhất địa khu, năm nay 37 tuổi. Bởi vậy, có thể thấy được người này cũng rất có bản lĩnh. Bí thư Khang bỗng nhiên bị tai nạn xe cộ. Đặng Trong Hòa cũng có khả năng lên chức Bí thư Huyện ủy nhưng không ngờ Chu Kiến Quốc lại đến đây tiếp nhận chức vụ ấy khiến cho Đặng Trong Hòa có chút mất mát.

Nếu Chu Kiến Quốc là cán bộ đứng tuổi, công tác tại địa phương lâu năm, kinh nghiệm phong phú thì cũng không sao. Nhưng Chu Kiến Quốc trước kia lại chưa từng trải qua việc chủ quản một phương. Có thể đảm nhiệm chức Bí thư Huyện ủy Lâm Khánh cũng là do Lục Đại Dũng nhúng tay vào. Một khi đã như vậy thì lão Chu ông cũng nên khiêm tốn một chút, thái độ nên hòa nhã. Mới vừa đến thì đã tỏ thái độ bề trên, đúng là quá kiêu ngạo.

Đặng Trọng Hòa không hài lòng thì cũng là điều dễ hiểu.

Lưu Vĩ Hồng liếc mắt nhìn Chu Kiến Quốc, thấy ông ta khí định thần nhàn, hướng Lưu Vĩ Hồng nhẹ nhàng gật đầu. Khóe miệng Lưu Vĩ Hồng liền nở một nụ cười.

Xem ra Chu Kiến Quốc cũng là cố tình làm việc ấy.

Chu Kiến Quốc cũng muốn thông qua biểu hiện cứng rắn, mạnh mẽ này để tạo nên quyền uy cho chính mình.

Đúng vậy, lão Chu tôi tuy là chưa có kinh nghiệm chủ quản một phương nhưng tôi có thượng phương bảo kiếm. Tôi tự cao tự đại đấy, không phục thì làm sao? Nếu không phục thì cứ nhảy ra, thử xem thủ đoạn của tôi như thế nào.

Chu Kiến Quốc vừa mới đến nhậm chức, bất luận một thành viên của bộ máy Huyện ủy nếu không phối hợp công tác với ông ta, mà có hành động ngáng chân thì Chu Kiến Quốc sẽ để ở trong lòng.

Hai chữ ‘mới đến” thật ra là một tấm bình phong tốt nhất.

Lục Đại Dũng và Địa ủy khẳng định là sẽ toàn lực ủng hộ Chu Kiến Quốc. Những người nào cứ như thiêu thân lao vào thì khẳng định sẽ bị rơi đài.

Chẳng lẽ Địa ủy vừa mới bổ nhiệm một Bí thư Huyện ủy đến Lâm Khánh làm việc, mọi người lại đối nghịch sao? Đó không phải là trực tiếp đánh vào mặt Địa ủy và Lục Đại Dũng à?

Đương nhiên, Chu Kiến Quốc cũng có thể khiêm tốn xử sự, thái độ hòa hợp với Đặng Trọng Hòa và những thành viên bộ máy Huyện ủy. Tuy nhiên, cũng cần phải tỏ ra uy vọng ngay từ đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.