Quan Môn

Chương 158: Chương 158: Cho hai lựa chọn




Ads - Vậy chuyện cho vay đã bàn như thế nào rồi, lão bà?

Diệp Khai hỏi.

Sở Tĩnh Huyên trợn mắt nhìn hắn, tiếp tục cầm ly nước quả uống, không thèm lưu ý tới nửa câu sau của Diệp Khai:

- Đây là sự vụ bên trong ngân hàng, không thể tùy tiện nói loạn.

- Nói chút thôi, đâu phải là người ngoài, chuyện trong ngân hàng còn không phải do cô quyết định hay sao? Đúng không, Sở đổng!

Diệp Khai tiếp tục hỏi.

- Vậy tôi phải suy nghĩ lại rồi…

Sở Tĩnh Huyên cầm ly nước quả, nhìn nhìn Diệp Khai hỏi:

- Chẳng lẽ bên trong chuyện này là do anh làm chủ đạo, bằng không vì sao anh lại tích cực như vậy?

Tuy ngoài miệng Sở Tĩnh Huyên không nói gì, chỉ là trong nội tâm đã sớm hoài nghi quan hệ có vẻ mập mờ giữa Diệp Khai cùng Bùi Quân Thu, lần thứ nhất khi uống cà phê nàng từng nhìn thấy hai người ngồi cùng một chỗ, hiện tại Bùi Quân Thu muốn vay tiền ngân hàng, mà Diệp Khai lại thu xếp cho nàng, Sở Tĩnh Huyên rất khó không nghi ngờ quan hệ giữa hai người bọn họ.

Chỉ là Sở Tĩnh Huyên cũng hiểu được chuyện này tựa hồ khả năng không lớn, dù sao Bùi Quân Thu lớn hơn Diệp Khai bảy tám tuổi, giữa hai người bọn họ muốn phát sinh ra chuyện gì cũng không thể đi? Huống hồ Bùi Quân Thu cũng là người tâm cao khí ngạo, chưa hẳn đã đồng ý phát sinh sự tình gì với một thiếu niên còn chưa tốt nghiệp cấp ba.

- Tôi với nàng thật sự là không có gì, chỉ là đơn thuần muốn giúp đỡ bạn bè mà thôi.

Diệp Khai đương nhiên sẽ không thừa nhận chuyện gì khác, trên thực tế giữa hắn cùng Bùi Quân Thu thật sự là không có gì, nhiều lắm chỉ từng có chút sờ soạng mà thôi, ngoại trừ tình huống đặc biệt cấp cứu lần đó, thật sự chưa từng có thân mật nào khác.

- Tôi không tin cho lắm đâu.

Sở Tĩnh Huyên lắc đầu, trên mặt tràn đầy vẻ hồ nghi.

- Cô không tin thì tôi cũng không có biện pháp, dù sao loại chuyện này cũng không thể tự chứng minh có tội hay là vô tội.

Diệp Khai xòe hai tay nói:

- Sự tình sản xuất vật liệu cửa, ngay từ đầu xác thực là do tôi đề nghị Bùi Quân Thu đi làm, bây giờ nhìn thấy tình hình phát triển tốt, nàng muốn mở rộng thành quả chiến đấu, tôi chỉ hỗ trợ giúp nàng vay thêm tiền ngân hàng mở rộng mà thôi.

- Anh không lấy được chút chỗ tốt nào trong chuyện này hay sao?

Sở Tĩnh Huyên cảm thấy thật không thể tưởng tượng.

Hạng mục sản xuất vật liệu nhựa pha thép nhìn theo tình huống sản xuất bên thành phố Hải Đông hiện tại mà xem, là loại hạng mục phi thường tốt đẹp, hiện tại tiểu thương trong cả nước không ngừng tiến tới thành phố Hải Đông, yêu cầu làm đại lý, nhà xưởng của Bùi Quân Thu tại Hải Đông có thể nói là không ngừng nằm trong trạng thái vận tác liên tục không nghỉ, công nhân mỗi ngày đều đổi ba ca, làm mãi vẫn không xong, mặc dù là như vậy còn chưa cách nào thỏa mãn được số lượng đơn đặt hàng.

Chính bởi vì như thế, Bùi Quân Thu mới vội vã muốn khởi công xây dựng thêm nhiều phân công ty khắp cả nước, xem như chia sẻ áp lực nhu cầu ở các nơi, tận lực thỏa mãn dung lượng của thị trường.

Hạng mục tốt như vậy bên ngân hàng đương nhiên là phi thường nguyện ý cung cấp cho vay, hạng mục cho vay tốt như vậy có ai lại chịu đẩy ra bên ngoài mà không hưởng đây?

Huống hồ căn cứ theo tình huống hoạt động sản xuất của Bùi Quân Thu, toàn bộ đầu tư chỉ cần trong vòng một năm là có thể đủ hồi vốn, bên phương diện ngân hàng không cần lo lắng không cách nào trả nợ.

Sở Tĩnh Huyên chỉ đơn thuần dùng tâm tính của mỗi người mà xem chuyện này, đã cảm thấy Diệp Khai không có lý do gì buông tha cơ hội tốt như vậy, đem hạng mục kia chắp tay tặng người, ấn tượng của mọi người về Diệp gia cũng chưa từng nghe qua chiếm ưu thế trong việc đầu tư kinh doanh, đã có cơ hội tốt như vậy, Diệp Khai tại sao lại tiện nghi cho người khác?

Cho dù là đặt tại trước mặt Sở gia, đối với hạng mục này cũng khá động tâm, nếu không phải do Diệp Khai kéo qua hạng mục đầu tư, Sở Tĩnh Huyên cũng đã có ý nghĩ một ngụm nuốt lấy, không phải chỉ là ra nước ngoài mua dây chuyền sản xuất, trở về lắp ráp sau đó liền có thể sản xuất hay sao, chuyện đơn giản như vậy chỉ cần là có tài chính, ai làm mà không được?

Đương nhiên bởi vì hạng mục này nằm ở mấu chốt tài chính đầu tư, cho nên người bình thường khẳng định chơi không nổi, nhất định phải được bên ngân hàng ủng hộ, thế nhưng người có thể một lần liền vay tới cả tỷ đồng trong ngân hàng, tuyệt đối cũng không phải là người bình thường.

Bởi vì bên phương diện ngân hàng, ngoại trừ chứng kiến được tiền lời phong phú, cũng phải nhìn xem khả năng tương lai sẽ xuất hiện người cạnh tranh, nếu mọi người đều làm như vậy, khắp nơi đều xuất hiện những nhà xưởng sản xuất, như vậy thị trường trong nước có khả năng chịu đựng sự giày vò của những thương nhân mọc như nấm sao?

Những hạng mục thật tốt ở trong nước, đều là vì kiểu cạnh tranh lan tràn bất quy tắc mà ầm ầm sụp đổ, số lượng giáo huấn như vậy xuất hiện thật không ít.

Cho nên Sở Tĩnh Huyên nói cần phải thận trọng cân nhắc cũng không phải không có đạo lý, chỉ là nàng đối với tác dụng của Diệp Khai trong loại chuyện này thật sự cảm thấy hiếu kỳ.

- Lòng hiếu kỳ của phụ nữ các cô thật sự là quá mạnh mẽ.

Diệp Khai có chút bất đắc dĩ nói:

- Kỳ thật trước kia mặc dù Diệp gia không có ưu thế về tài chính, cũng không có đầu tư thật thể của riêng mình, nhưng không có ý nghĩa là sau đó không có, trên thực tế trong tay tôi đã khống chế một số tài chính khá quy mô, mặc dù muốn đổ ra tham gia hạng mục này cũng không có vấn đề gì, chỉ là tạm thời tôi còn một ít ý nghĩ cần phải đi thực hiện, cho nên không muốn nước phù sa lưu ruộng người ngoài mà thôi, tự nhiên mới nghĩ tới ngân hàng của nhà cô, thông qua hạng mục này cũng kiếm được không ít chỗ tốt. Giảng như vậy cô đã cảm thấy đủ thành khẩn chưa?

- Diệp gia có ưu thế tài chính? Sao tôi lại chưa từng nghe nói qua?

Sở Tĩnh Huyên cảm thấy phi thường ngạc nhiên.

Bên phương diện ngân hàng bởi vì có ưu thế tài chính rõ ràng, đối với tài chính của toàn bộ các xí nghiệp lớn trong nước đều phi thường mẫn cảm, cho nên trong nước nếu có tình thế kinh tế biến hóa gì khứu giác của ngân hàng sẽ linh mẫn nhất, Diệp gia chỉ luôn luôn chuyên tâm trong quân đội cùng chính giới, rất ít cùng xí nghiệp địa phương đánh giao tế, mà Diệp gia ngoại trừ đời thứ ba Diệp đại thiếu có vài công ty kinh doanh giải trí, cũng không có những xí nghiệp nào khác đang kinh doanh.

Nếu tính toán xuống, mặc dù Diệp gia không thiếu tiền, nhưng tổng tài chính tuyệt đối không vượt qua một trăm triệu, cho nên Sở Tĩnh Huyên mới cảm thấy kinh ngạc với khẩu khí của Diệp Khai, tựa hồ ở trong mắt hắn một tỷ đầu tư chỉ là cọng lông vũ mà thôi, điều này không khỏi làm cho Sở Tĩnh Huyên cảm thấy thật ngoài ý muốn, rốt cục là do Diệp Khai nói ngoa, hay là xác thực, Diệp gia đã hoàn thành tích lũy tài chính sơ bộ rồi?

Nếu như lời Diệp Khai nói là sự thật, vậy tương lai khả năng Diệp gia tiến vào lĩnh vực đầu tư tài chính sẽ rất lớn, Sở Tĩnh Huyên không thể không tìm hiểu cho rõ vấn đề này.

- Được rồi, ngân hàng kiến thiết thật sự phi thường cảm thấy hứng thú đối với hạng mục sản xuất vật liệu nhựa pha thép kia, nguyện ý cho vay hạng mục này.

Rốt cục Sở Tĩnh Huyên làm ra quyết định:

- Nhưng tôi thật sự muốn biết, trong kinh doanh nói chuyện kinh doanh, các vị sẽ dùng thứ gì để thế chấp? Dù sao đây là hạng mục đầu tư một tỷ, không phải là một trăm ngàn!

- Việc này sao, cô xem đem tôi thế chấp có được hay không?

Diệp Khai vừa cười vừa nói.

- Tôi đang nói chuyện đứng đắn với anh đây…

Sở Tĩnh Huyên có chút bất mãn oán trách:

- Khi đang nói chuyện làm ăn, đừng nên xen lẫn cảm tình cá nhân.

- Được rồi, tôi tôn trọng đạo đức chuyên nghiệp của cô.

Diệp Khai gật đầu nói:

- Hiện tại tôi có đầu tư bất động sản giá trị gần tỷ đô la bên Hong Kong, dùng thứ này đến thế chấp là được rồi chứ?

- Gần một tỷ đô la?

Sở Tĩnh Huyên nhìn biểu tình của Diệp Khai, giống như đang nhìn một con tiểu quái thú.

Vẻ mặt Diệp Khai thản nhiên, tùy ý cho Sở Tĩnh Huyên nhìn hắn từ trên xuống dưới vài lần.

- Anh xác định anh không bị phát sốt đi?

Sở Tĩnh Huyên hỏi:

- Hay là do đại phú thương Hong Kong đã hối lộ cho Diệp gia anh rồi sao? Ngoài cách này ra, tôi thật sự nghĩ không ra nhà anh làm sao có thể ở trong thời gian ngắn như vậy tích lũy được gần cả tỷ đô la tài phú!

- Cô nói chuyện đúng là không hề có chút khách khí!

Diệp Khai gãi gãi đầu nói:

- Cô không biết tôi rất có ý nghĩ kinh doanh hay sao? Vài trăm triệu đô la đối với tôi mà nói chỉ là sự việc trò chuyện vài câu mà thôi.

- Việc này sao, tôi thật đúng là nhìn không ra.

Sở Tĩnh Huyên tỏ vẻ nói.

Tuy là nói như vậy, nhưng trong lòng Sở Tĩnh Huyên thật sự cảm thấy chấn kinh, Diệp Khai đương nhiên là không khả năng đi lừa gạt nàng, nếu như Diệp Khai thật sự là không nói dối, như vậy chỉ có một loại khả năng, Diệp gia đã từ một chính trị thế gia đơn thuần bắt đầu giao thiệp với lĩnh vực kinh tế!

Thị trường đầu tư bất động sản Hong Kong gần đây vẫn luôn một mực vững bước kéo lên, mà theo các chuyên gia phân tích của ngân hàng dưới cờ Sở gia, đều cho rằng thị trường bất động sản Hong Kong sẽ càng nghênh đón bước thăng ngày càng cao hơn, mà chính phủ nội địa bởi vì nguyên nhân Hong Kong sắp được trả về quốc nội, cũng vui vẻ tỏ ý muốn nhìn thấy cảnh tượng phồn vinh của Hong Kong trong tương lai ít nhất là ở mặt ngoài, dùng chống đỡ những ánh mắt cùng ý kiến của dư luận trong lẫn ngoài nước suy đoán vận mệnh của Hong Kong sau khi được trao trả.

Nếu như Diệp gia thật sự đầu nhập vài trăm triệu đô la tài chính vào thị trường bất động sản Hong Kong, như vậy tiền lời vài năm sau sẽ phi thường phong phú.

Càng làm Sở Tĩnh Huyên cảm thấy thật ngạc nhiên chính là Diệp gia đã thông qua loại thủ đoạn gì lấy được tích lũy tài chính lúc ban đầu?

Dù sao đây không phải là một số lượng nhỏ, không thể nào là lăng không xuất hiện.

Tuy Diệp gia có được thế lực cường đại trong quân đội, ở trong chính giới cũng có được đầy đủ lực ảnh hưởng, nhưng bọn họ chưa từng là kinh tế thế gia, cũng không nghĩ xem như Sở lão gia tử từ trước khi lập quốc đã làm công tác kinh tế, cho tới bây giờ Sở gia vẫn đi theo phương hướng này, một mực tiến tới, hơn nữa sau khi cải cách mở ra, dựa vào chính sách tiện lợi của chính phủ nên người trong gia tộc luôn nắm bắt trước xu hướng, nhờ vậy mới sáng tạo được cơ nghiệp như hôm nay.

Diệp gia không có điều kiện như Sở gia, Diệp lão gia tử cùng những người khác trong Diệp gia trên cơ bản đều theo chính giới hoặc là tòng quân, không có người nào theo thương, làm sao có thể thông qua thủ đoạn bình thường đạt được tiền lời thật lớn đến như thế?

Nếu như không phải đã biết rõ Diệp lão gia tử làm người chính trực, Sở Tĩnh Huyên thật sự phải hoài nghi bọn họ lấy tài chính của quốc gia mà làm việc riêng, cũng chỉ có khả năng này càng thêm đáng tin cậy hơn mà thôi.

- Có phải có chút không nghĩ ra hay không?

Diệp Khai nhìn Sở Tĩnh Huyên đang vắt óc suy nghĩ nguyên nhân, cười hỏi.

- Xác thực là không nghĩ ra.

Sở Tĩnh Huyên phát hiện tư liệu mà mình nắm giữ căn bản không đủ ủng hộ cho nàng suy nghĩ cẩn thận nguyên nhân của chuyện này, vì vậy cũng rất dứt khoát lắc đầu nói:

- Không bằng anh nói thẳng cho tôi biết đi!

- Như vậy chỉ sợ là có chút không ổn đâu, không làm mà hưởng là nói không qua đấy. Một cô gái thông minh như cô, tôi không thể cướp đoạt quyền lợi suy nghĩ vấn đề của cô thì tốt hơn.

Diệp Khai có chút trêu chọc nói với Sở Tĩnh Huyên, thấy thần sắc nàng có chút không vui mới dựng thẳng hai ngón tay, nhìn nàng ra vẻ nghiêm túc nói:

- Vậy đi, tôi cho cô hai lựa chọn. Thứ nhất, hôn tôi một cái tôi lập tức nói cho cô biết là chuyện gì xảy ra. Thứ hai, đợi ba ngày sau tôi gởi một phần tư liệu văn bản cho cô, đem chuyện này giải thích thật kỹ càng, cô xem thế nào?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.