Quỷ Đế Độc Phi: Đại Tỷ Phế Vật Nghịch Thiên

Chương 167: Chương 167: Đánh sưng mặt hắn! (1) 2




Hắn xưng hô Phượng Thiên Tuyết là vị cô nương này, rõ ràng là không muốn ở trước mọi người tỏ vẻ hắn còn nhớ rõ Phượng Thiên Tuyết.

“Thảo dân to gan, ngươi dám nghi ngờ y thuật của Huyền Vương đại nhân sao?”. Trong đó một vị đệ tử của Huyền Vương thật sự thiếu kiên nhẫn, nàng đó là Mộ Dung Dung Nhi, chính là tỷ tỷ Mộ Dung Cao Minh.

Nguyên nhân chính là vì Mộ Dung Cao Minh gặp gỡ Phượng Thiên Tuyết, lại bị chủ nhân của Vọng Nguyệt Lâu hủy diệt chức năng nam nhân … Cho nên nàng cũng hận Phượng Thiên Tuyết.

Phượng Thiên Tuyết lạnh lùng nhìn nàng, nhưng thật ra không để ý tới nàng.

Lúc này sắc mặt thập vương tử, đã tốt hơn rất nhiều, hắn suy yếu ngồi dậy, nói lời cảm tạ Huyền Vương: “Tiểu chất cảm tạ ân vương thúc cứu mạng!”.

Vẻ mặt Huyền Vương hoà nhã, “Mặc Ngọc đừng khách khí, đều là người trong nhà. Có điều ngươi du học nhiều năm, sao lại không cẩn thận chút nào, không cần tùy tiện uống rượu với một số người xa lạ, nếu trúng độc, nếu bổn vương không ở cạnh ngươi, phải làm sao?”.

Thập vương tử xấu hổ cười, “Phượng cô nương sẽ không hại… Sẽ không hại ta!”.

Huyền Vương hừ lạnh một tiếng, ánh mắt sắc bén dừng trên người Phượng Thiên Tuyết, “Vị cô nương này đối với thuật luyện dược của bổn vương còn có ý kiến sao?”.

Phượng Thiên Tuyết lắc đầu, bình tĩnh nói: “Thập vương tử chính là trúng Sát Tâm Tán của phái Thiên Độc, Sát Tâm Tán chính là độc khó giải nhất trên thế giới, cho nên loại giải dược Thanh Huyết Tán này chỉ có thể duy trì một lát, chỉ trong chốc lát, Sát Tâm Tán cắn trả lại, sẽ làm thập vương tử thống khổ!”.

Cái gì?

Huyền Vương chấn động, Phượng Thiên Tuyết vậy mà không cần bắt mạch, liền có thể tra ra là Sát Tâm Tán?

“Câm miệng! Sát Tâm Tán chính là thuốc phiện mới nhất của tà giáo, sao ngươi có thể nhận ra được?”.

Mộ Dung Dung Nhi quát lạnh một tiếng!

“Đúng vậy, nhất định là nàng hạ độc, chính là sợ bị vạch trần, liền đổ thừa trên người phái Thiên Độc!”.

“Đúng rồi, nàng xem cũng chưa xem, liền tự tin nói bậy!”

Mọi người lập tức khe khẽ nói nhỏ, châm chọc mỉa mai Phượng Thiên Tuyết.

Sắc mặt Huyền Vương ngưng trọng, kỳ thật hắn chưa từng thấy Sát Tâm Tán chân chính, chỉ nghe nói qua, cho nên hắn vừa mới chẩn bệnh, cho rằng độc thập vương tử trúng chỉ là một loại đơn giản!

“Các ngươi không được bôi nhọ tỷ tỷ của ta! Tỷ tỷ của ta biết luyện dược!”. Phượng Thiên Trạch lạnh lùng thốt, vội vàng biện giải cho Phượng Thiên Tuyết.

Lúc này Trần lão đứng dậy, cung kính nói với Huyền Vương: “Huyền Vương đại nhân, Phượng cô nương chính là thiên tài kinh thế lão phu đã gặp, nàng xác thực luyện dược, hơn nữa luyện ra dược, đều là lão phu không thể so sánh!”.

Tới lúc này rồi, Trần lão cho rằng Phượng Thiên Tuyết không nên lại tiếp tục che giấu nàng là thiên tài luyện dược.

Phượng Thiên Tuyết bất đắc dĩ đứng lên, lấy ra một bình bạch ngọc đổ ra một viên thuốc, “Đây là Cửu Chuyển Tán Độc hoàn, thập vương tử mau mau ăn vào đi!”.

Tuy rằng Phượng Thiên Tuyết không phải dược tông, nhưng nàng dùng chính là phương thuốc đại lục thần giới, phỏng chừng ngay cả Huyền Vương cũng chưa từng nghe nói qua viên thuốc này!

“Tức cười! Đây là chính viên thuốc ngươi tự chế đi, vậy mà dùng tên cường hãn như vậy, đáng tiếc thực lực của ngươi, làm sao so được với thực lực của sư tôn ta?”.

Mộ Dung Dung Nhi cười lạnh một tiếng, châm chọc nói.

Huyền Vương cũng hơi sinh khí, “Vị cô nương này, nói chuyện phải có bằng chứng, hiện giờ thập vương tử đã chuyển biến tốt đẹp, sao có thể ăn vào viên thuốc không rõ lai lịch của ngươi?!”.

“Đúng rồi, thập vương tử đã chuyển biến tốt đẹp, còn để cho người ăn vào viên thuốc của nàng, nhất định là có rắp tâm khác!”.

Mọi người sôi nổi cười rộ lên, Huyền Vương mắt lạnh nhìn Phượng Thiên Tuyết, thấy nha đầu này vậy mà còn khí du thần định (bình tĩnh) như thế, không thể nào!

Không đợi Huyền Vương mở miệng, thập vương tử lại kêu lên một tiếng, sắc mặt của hắn càng thêm khó coi! Trắng bệch, mồ hôi lạnh lớn như hạt đậu từ trên trán chảy ra, gân xanh cũng hiện lên, ngũ quan cơ hồ vặn vẹo, vừa thấy liền biết hắn vô cùng thống khổ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.