Siêu Cấp Binh Vương

Chương 129: Chương 129: Liệt Mã Đều Là Ngựa Tốt




Hồ Hội trợn mắt nhìn Diệp Khiêm, nói: “Ngươi cũng đừng giả bộ, nếu như ngươi mà là dân chúng bình thường thì trên thế giới này tất cả đều là dân chúng bình thường. Diệp Khiêm, ta mặc kệ trong lòng ngươi nghĩ cái gì, nhưng ta tin tưởng ngươi không phải người như vậy, cho nên ta mới có chút thất vọng.”

Diệp Khiêm ha ha nở nụ cười, nói: “Ta thấy ngươi thật giống như rất quan tâm ta ah, cái kia... Cái kia... ngươi không phải là đối với ta có ý tứ kia chứ?”

Hồ Hội hơi sững sờ, nghĩ thầm, Diệp Khiêm thật đúng là một kẻ lưu manh, chó không đổi được bản tính ăn phân, bất quá cũng có chút đáng yêu. Hồ Hội cũng không có như Triệu Nhã gặp được vấn đề này liền nổi giận, cũng không có giống như Tần Nguyệt một bộ dạng lạnh như băng, mà dí dỏm nở nụ cười, nói: “Muốn ta nói thật sao?”

Diệp Khiêm không khỏi sửng sốt, trong nội tâm cân nhắc, nha đầu kia nói như vậy là có ý gì? Chẳng lẽ nha đầu kia thật sự thích mình? Không có khả năng a, chính mình cùng nàng chỉ nói với nhau có vài lần. “Đương nhiên muốn nghe nói thật.” Diệp Khiêm nói.

“Đúng, ta đối với ngươi có hảo cảm.” Hồ Hội thẳng thắn nói.

Diệp Khiêm triệt để ngu người, giật mình không tin nổi, cả buổi nói không ra lời, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Hồ Hội.

“Bất quá, hảo cảm quy hảo cảm, ngươi bây giờ còn không có có đạt tới yêu cầu của ta, cho nên, cho dù ta đối với ngươi có hảo cảm, cũng chỉ đành đem phần hảo cảm này chôn xuống. Đợi đến lúc nào ngươi đạt đến yêu cầu của ta, ta lại chính thức truy cầu ngươi.” Hồ Hội dí dỏm nói.

Hắc hắc nở nụ cười, Diệp Khiêm nói ra: “Yêu cầu của ngươi là cái gì?”

“Dưới một người, trên vạn người, có tình có nghĩa.” Hồ Hội nói.

Diệp Khiêm có chút sửng sốt, nói: “Có tình có nghĩa ta ngược lại là có, còn chuyện dưới một người trên vạn người, có chút khó ah. Có lẽ ta nên xuyên không, vì chỉ khi xuyên không ta mới có thể dễ dàng làm hoàng đế hoặc ít nhất cũng trở thành vương gia, lúc đó chuyện dưới một người trên vạn người sẽ nằm trong tầm tay.”

Hồ Hội tự nhiên biết rỏ Diệp Khiêm đang nói đùa, có chút liếc hắn, nói: “Xã hội bây giờ cũng có thể làm được dưới một người trên vạn người ah.”

Diệp Khiêm nhún vai, từ chối cho ý kiến nở nụ cười. Lúc này, điện thoại của Hồ Hội vang lên, cầm lấy xem xét, là gia gia gọi điện thoại tới, sau đó đem ánh mắt chuyển hướng Diệp Khiêm, nói: “Ngươi nếu như chỉ đến xin lỗi, thì ta tiếp nhận lời xin lỗi của ngươi.”

Diệp Khiêm biết rỏ đây là lệnh trục khách rồi, hắc hắc nở nụ cười, đứng dậy đi ra ngoài. Hồ Hội sau khi đóng cửa phòng, nhấn xuống nút nghe. Điện thoại vừa mới chuyển, đối diện liền truyền đến âm thanh của Hồ gia gia có chút giật mình, “Hội Nhi, ngươi là ở nơi nào thấy người ở trong hình?”

Hồ Hội sững sờ, hiểu rỏ “người” trong lời nói của gia gia là chỉ Diệp Khiêm, chỉ là không rõ vì cái gì ngữ khí của gia gia tựa hồ rất khẩn trương, kinh ngạc nói: “Hắn ở tại thành phố Thượng Hải, hơn nữa hiện tại ở cùng ta trong cùng biệt thự.”

“Cái gì? Ngươi... Các ngươi ở chung hả?” Hồ gia gia giật mình kêu lên.

“Gia gia, ngươi nói nhăng gì đấy.” Hồ Hội làm nũng nói, “Hắn chỉ là bảo tiêu do Nguyệt tỷ tỷ mời đến, tạm thời ở chỗ này mà thôi, sao có thể nói là ở chung.”

Hồ gia gia nhẹ nhàng thở ra, nói: “Hội Nhi a, gia gia không phải phản đối ngươi tìm bạn trai, dù sao ngươi cũng lớn như vậy, tìm bạn trai cũng là chuyện rất bình thường. Chỉ là, tiểu tử này bối cảnh quá phức tạp, tựa hồ có chút không thích hợp ngươi ah.”

“Gia gia, không phải như gia gia nghĩ đâu.” Hồ Hội bất đắc dĩ nói, “Gia gia, hắn rốt cuộc là ai à? Gia gia tra ra bối cảnh của hắn hả?”

“Đúng vậy. Hội Nhi, ngươi nghe qua Nanh Sói sao?” Hồ gia gia nói.

“Biết rỏ a, không phải là bộ đội đặc chủng của Hoa Hạ sao. Gia gia, ngươi đã quên? Ta trước kia còn ở bên trong đó mấy ngày.” Hồ Hội nói.

“Ta nói không phải Nanh Sói của Hoa Hạ, mà là lính đánh thuê Nanh Sói tổng bộ trú đóng ở vùng Trung Đông. Lính đánh thuê Nanh Sói thành lập ước chừng mười hai năm, đội trưởng của bọn hắn lúc trước là quân nhân xuất ngũ của bộ đội đặc chủng Nanh Sói. Trong giới lính đánh thuê thế giới, Nanh Sói là vương giả trong giới lính đánh thuê, không người có thể áp chế bọn họ, mỗi thành viên đều là chiến sĩ tinh anh, đều là một đám giết người không chớp mắt. Toàn bộ thế giới rất nhiều quốc gia đều đưa bọn chúng liệt vào nhân vật cực kỳ nguy hiểm, bất quá hoạt động của bọn họ từ trước đến nay đều không tiến hành ở Hoa Hạ, lần này tại sao lại đi vào Hoa Hạ?” Hồ gia gia nói ra, hắn cũng hoàn toàn không làm rõ được Nanh Sói đến Hoa Hạ với mục đích gì.

Hồ Hội giật mình nói nói: “Gia gia, ngươi nói hắn là người của lính đánh thuê Nanh Sói?”

“Ừ, hắn chẳng những là người của lính đánh thuê Nanh Sói, hơn nữa còn là thủ lĩnh của lính đánh thuê Nanh Sói, ngoại hiệu Lang Vương Diệp Khiêm. Tên của hắn ở CIA cùng FBI của nước Mỹ được xếp cùng với Binlađen đặt cùng một chỗ, hồ sơ về hắn khoảng chừng một tòa nhà lầu.” Hồ gia gia nói.

Hồ Hội triệt để ngây ngẩn cả người, tuy nàng đã sớm nhìn ra Diệp Khiêm không phải là một người bình thường, nhưng là cũng không ngờ thân phận của Diệp Khiêm thật làm cho người ta sợ hãi.

“Hội Nhi, nếu hắn đã ở bên cạnh ngươi thì ngươi hãy tra xem lần này hắn đến Hoa Hạ với mục đích gì. Ai, cũng không biết lần này Nanh Sói đã đến bao nhiêu người, chỉ sợ Hoa Hạ muốn nhấc lên một hồi gió tanh mưa máu. Hội Nhi, ngươi hãy chú ý hắn giúp ta, ta sẽ đem tin tức này nói cho cục Quốc An, để cho bọn hắn phái người đi thành phố Thượng Hải điều tra một chút.” Hồ gia gia có chút lo lắng nói.

Hồ Hội sau khi sững sờ, mở miệng nói: “Gia gia, con thấy hắn lần này tới Hoa Hạ cũng không có ác ý, con nghĩ gia gia không nên nói cho người cục Quốc An biết thì tốt hơn. Tuy con cùng hắn ở chung thời gian không dài, nhưng con có thể cảm giác hắn là một người ghét ác như cừu, cũng là một người thích làm theo ý mình. Nếu như để hắn biết có người cục Quốc An điều tra hắn, chỉ sợ mọi chuyện sẽ hỏng bét. Gia gia không phải vẫn muốn tìm kiếm một người có thế giúp gia gia hoàn thành nhiệm vụ kia sao? Con cảm thấy hắn là người phù hợp nhất.”

“Hắn?” Hồ gia gia lắp bắp kinh hãi, nói, “Nhưng hắn là một con sói, không phải dễ dàng thu phục. Vạn nhất làm cho mọi chuyện nhiễu loạn, sẽ không dễ dàng thu thập.”

Hồ Hội nói: “Gia gia không phải thường nói Liệt Mã đều là ngựa tốt sao? Diệp Khiêm không phải là một thớt ngựa tốt sao? Chỉ cần dùng đúng phương pháp, tương lai nhất định sẽ là trợ thủ tốt của gia gia.”

“Chuyện này hay là chậm rãi nói sau, ngươi trước giúp gia gia lưu ý hắn một chút.” Hồ gia gia nói, “Còn có, thành phố Thượng Hải ngươi phải chú ý tình hình một chút, nghe nói chỗ đó hiện tại có thể sẽ không còn yên ổn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.