Siêu Cấp Thiên Phú

Chương 224: Chương 224: Thiên phú trảm kích




Từng mảnh từng mảnh đại địa bị Kim Sí Bằng Điêu đánh nát, vô số hung thú bị nó chém giết.

Nó, đã triệt để điên cuồng!

Mà vào lúc này, căn cứ đã nhận được tin tức.

Một vị 36 Đế xuất thủ!

Diệp Thiên không biết bên ngoài đang phát sinh ra sự tình gì, hắn căn bản không dám ló đầu ra, thậm chí ngay cả thiên phú nguỵ trang cũng không dám thi triển, coi như ngụy trang trở thành hung thú thì lại như thế nào, con Kim Sí Bằng Điêu kia ngay cả thủ hạ của nó cũng giết chết.

Nửa ngày sau, thanh âm chiến đấu ở bên ngoài cũng kết thúc.

Diệp Thiên lúc này mới thở ra một hơi nhẹ nhõm.

“May mắn là lựa chọn cái phương án này, nếu như áp dụng phương án ngụy trang, nói không chừng trước tiên liền bị đối phương chém chết.” Diệp Thiên may mắn nói.

Đồng thời, hắn cũng biết rõ bản thân đã đánh giá cao thiên phú ẩn thân. Nếu thật sự gặp được kẻ địch đáng sợ, thiên phú ẩn thân cũng trở nên vô dụng, công kích của đối phương có thể bao trùm chu vi mấy ngàn dặm, thậm chí là vạn dặm, công kích tất cả các sinh vật trong cái phạm vi này.

Ẩn thân không phải là biến mất, nếu thật sự bị công kích trúng, vậy thì cũng sẽ chết đi.

Lại chờ đợi thêm nửa ngày, Diệp Thiên mới thừa dịp đêm tối tiến vào trạng thái Ám Ảnh rời khỏi dòng sông, sau đó lần lượt thuấn di, lúc này mới đến gần căn cứ.

Thẳng đến khi hắn tiến vào bên trong căn cứ, trong lòng mới buông xuống một tảng đá lớn.

Sau khi hắn trở về được 10 phút, có một vị Đại Đế truyền tin cho hắn tới thương nghị.

Vị Đại Đế này rõ ràng là Khô Vinh Đại Đế!

Khô Vinh Đại Đế ở bên trong một toà thành, Diệp Thiên đi vào gặp Khô Vinh Đại Đế.

“Khô Vinh Đại Đế, ngài tìm ta có chuyện gì?” Diệp Thiên hỏi.

“Chúng ta cho rằng ngươi đã chết, không ngờ được ngươi vẫn còn sống trở về!” Khô Vinh Đại Đế nhìn thấy Diệp Thiên, quả thực là rất kinh ngạc hỏi.

“May mắn!” Diệp Thiên nhàn nhạt nói.

“Trước đó đã xảy ra chuyện gì, con hung thú Đế Cấp kia tại sao lại cuồng bạo như vậy?” Khô Vinh Đại Đế hỏi.

Diệp Thiên là người duy nhất ở nơi đó, cũng chỉ có thể hỏi Diệp Thiên mới biết được tình huống.

Diệp Thiên vội vàng nói: “Có một con hung thú sau khi giết mấy con hung thú Thánh Cấp liền xông vào bên trong sào huyệt hung thú, cũng không biết đã làm gì, một lúc sau con chim lớn kia liền bay vọt ra, vô cùng phẫn nộ giết chết tất cả, ta đang ở trong trạng thái ẩn thân, nhảy vào trong dòng sông tránh né, may mắn là không bị công kích của đối phương đánh trúng, về sau lại nghe thấy thanh âm chiến đấu, cho nên một mực trốn tránh không dám đi ra, thẳng đến khi kết thúc chiến đấu mới dám rời khỏi.”

“Nguyên lai là như vậy!” Khô Vinh Đại Đế tin tưởng vào lí do mà Diệp Thiên nói, hắn biết rõ con Kim Sí Bằng Điêu rất đáng sợ, cho dù Diệp Thiên nắm giữ thiên phú ẩn thân, nếu bị phát hiện thì cũng sẽ không có cách nào trốn thoát. Cho nên, hắn không cho rằng là do Diệp Thiên đã chọc giận con Kim Sí Bằng Điêu kia.

Nhưng mà, hắn đã đoán sai, chuyện này thật đúng là do Diệp Thiên làm!

“Khô Vinh Đại Đế, kết quả chiến đấu là như thế nào?” Diệp Thiên hiếu kỳ hỏi.

“Một vị Đại Đế trọng thương, cuối cùng Chiến Phủ Đại Đế phải tự mình xuất thủ, dùng một kích đánh cho đối phương bị thương nặng, nhưng đối phương có tốc độ quá nhanh, rất nhanh liền chạy mất dạng!” Khô Vinh Đại Đế nói ra.

“Ngay cả Chiến Phủ Đại Đế cũng không có cách nào lưu đối phương lại?” Diệp Thiên hơi kinh ngạc.

“Đúng vậy!” Khô Vinh Đại Đế gật đầu nói: “Con chim lớn kia hẳn là nắm giữ thiên phú tốc độ cấp Áo Nghĩa, hơn nữa còn có tu vi không yếu, tốc độ còn muốn nhanh hơn Chiến Phủ Đại Đế một chút, hơn nữa đối phương sau khi bị trọng thương liền kích phát lực lượng huyết mạch, khiến cho tốc độ tăng lên nhiều, Chiến Phủ Đại Đế tự nhiên đuổi không kịp, liền từ bỏ truy sát. Dựa theo suy đoán của ta, thực lực của con chim lớn kia phải xếp thứ 5 trên Đế bảng!”

“Cường đại như vậy!” Diệp Thiên giật mình.

Nhưng có một điểm Khô Vinh Đại Đế đã nói sai, cái đối phương nắm giữ là thiên phú phi hành cấp Áo Nghĩa, mà không phải là thiên phú tốc độ cấp Áo Nghĩa.

“Ngươi hãy đi về trước đi, chuyện này ngươi làm không tệ, nếu như không có tin tức của ngươi, chúng ta nói không chừng chỉ điều động mấy vị Đại Đế phổ thông tới giải quyết, như vậy sẽ tổn thất rất thảm trọng!” Khô Vinh Đại Đế khen ngợi.

“Không có việc gì, chuyện nhỏ mà thôi!” Diệp Thiên quả thực có một chút xấu hổ.

Chuyện này thế nhưng là do hắn gây ra, nếu để cho Khô Vinh Đại Đế cùng với vị Đại Đế bị thương kia biết rõ mà nói, đoán chừng sẽ lập tức chém chết hắn.

Sau khi Diệp Thiên cáo từ, trở lại toà thành của mình nghỉ ngơi một hồi, lúc này mới chuẩn bị dung hợp hai loại thiên phú mới sao chép được.

“Trước tiên sao chép thiên phú phi hành cấp Áo Nghĩa!” Diệp Thiên hạ quyết định.

Thiên phú phi hành cấp Áo Nghĩa cùng với thiên phú tốc độ cấp Áo Nghĩa nhìn qua không có gì khác biệt, nhưng thật ra lại có hai loại tác dụng, thiên phú phi hành chính là tăng tốc độ bay, mà thiên phú tốc độ chỉ là tốc độ đơn thuần.

Ở trong rất nhiều hoàn cảnh, thiên phú phi hành còn hữu dụng hơn thiên phú tốc độ nhiều. Ví dụ như là Vương Cấp thậm chí là Thánh Cấp ở trong khu vực áp chế phi hành, Thánh Cấp bay không nổi, nhưng Thánh Cấp có thiên phú phi hành vẫn có thể bay đi.

Mà Diệp Thiên sở dĩ sao chép thiên phú phi hành cấp Áo Nghĩa, là vì hắn có thể ở dưới trạng thái ẩn thân lợi dụng thiên phú phi hành cấp Áo Nghĩa nhanh chóng bay đi, mà sẽ không sinh ra ba động nguyên khí gì, mà dựa vào năng lực phi hành của Thánh Cấp sẽ gây ra động tĩnh lớn, bất lợi cho việc phối hợp với thiên phú ẩn thân.

“Dung hợp!”

Oanh!

Thiên phú phi hành cấp Áo Nghĩa bắt đầu dung hợp cùng với Diệp Thiên.

10 phút sau, quá trình dung hợp kết thúc.

Diệp Thiên nhìn tình huống thiên phú của bản thân, thiên phú phi hành đã biến thành cấp Áo Nghĩa.

[Thiên phú phi hành: Áo Nghĩa]

Đây là thiên phú cấp Áo Nghĩa thứ tư của Diệp Thiên.

Tiếp theo, Diệp Thiên bắt đầu dung hợp thiên phú Trảm Kích Đỉnh cấp. Cơ hồ không có thống khổ gì, thiên phú Trảm Kích Đỉnh cấp liền dung hợp thành công.

Lúc này, hắn phát hiện ra loại thiên phú này tương đối không đơn giản a!

“Khiến cho bất cứ loại vũ khí hoặc là bộ vị thân thể nào mang theo tính chất Trảm Kích, có thể chém đứt vật thể cực kỳ kiên cố!”

Diệp Thiên cảm thấy rất hứng thú với loại thiên phú này, hắn có một cái ý nghĩ, chuẩn bị thử nghiệm. Thế là, hắn lấy ra hai thanh đao Nguyên binh cao cấp, tay trái cầm một thanh, tay phải cầm một thanh.

Tay trái cùng với tay phải dùng lực lượng đồng dạng khiến cho hai thanh đao va chạm cùng với nhau, nhưng hắn lại âm thầm gia trì cho một thanh đao thiên phú Trảm Kích.

Két! Một thanh đao Nguyên binh cao cấp giống như đậu hũ bị chém đứt ra, mà thanh đao Nguyên binh còn lại thì không có một chút hư hao nào, thậm chí là ngay cả lỗ hổng cũng đều không có.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.