Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh

Chương 100: Chương 100: Sự tình càng nháo càng lớn!




Khí tức cường đại như trời rộng lớn như biển, dần lộ ra ở phương xa.

Trên đường chân trời, có kim quang rực rỡ, như mặt trời mọc lên từ phương đông.

Ánh sáng kia chiếu rọi xuống, lực tràng do Mộ Quang Ám Nguyệt Khí hình thành của Mộ Quang Quân, bắt đầu bị nghiền nát.

Đêm tối qua đi, mặt trời mọc lên, nhân gian bừng sáng.

Yến Triệu Ca nhìn về phương xa, nói thì thào:

- Truyền thừa của Đại Nhật Thánh Tông, tu vi Siêu Phàm Đại Tông Sư.

Cảnh giới Đại Tông Sư, đỉnh phong là thập trọng, còn được gọi là Siêu Phàm cảnh.

Siêu phàm, nhập thánh.

Bước vào cảnh giới này, có ý nghĩa là Võ giả chính thức bắt đầu trùng kích Võ Thánh cảnh.

Cũng giống như Võ giả Thông Thiên Tông Sư, bế quan chuẩn bị trùng kích Đại Tông Sư.

Cường giả Siêu Phàm cảnh, cũng ít hành tẩu trên đời, phần lớn thời gian là tiềm tu, hy vọng đột phá giới hạn cuối cùng của phàm tục, đăng lâm Thánh cảnh!

Thành tựu Võ Thánh, không chỉ thực lực bay vọt, mà tuổi thọ của Võ giả cũng sẽ kéo dài.

Cho nên Siêu Phàm Đại Tông Sư, rất ít hoạt động.

Nhưng lúc này, trước mắt Yến Triệu Ca, là một Siêu Phàm Đại Tông Sư phủ xuống!

- Phan Bá Thái, Thái Thượng trưởng lão của Đại Nhật Thánh Tông.

Yến Triệu Ca chậm rãi nói:

- Tây Tà Quân đời thứ nhất trong Đại Nhật Thất Tử, sau khi đăng lâm Siêu Phàm ẩn lui tiềm tu, đem vị trí Tây Tà Quân truyền cho vẫn bối.

- Ông ngoại của Tiêu Thăng chắc hẳn là hắn.

Yến Triệu Ca lo lắng nói:

- Trong Siêu Phàm Đại Tông Sư, hắn vẫn tương đối sinh động, hiện tại hiện thế.

A Hổ “đau răng” nói:

- Công tử, Thạch trưởng lão không có khả năng chống lại lão quái này, chứ đừng nói còn có Mộ Quang Quân bên cạnh.

Yến Triệu Ca khẽ gật đầu, lúc này một bóng người thoáng hiện trước mắt hắn, là một lão giả khô gầy, chính là Trưởng lão Quảng Thừa Sơn thi triển Hoảng Kim Chưởng giúp đỡ Yến Triệu Ca ngăn cản Đại Tông Sư của Đại Nhật Thánh Tông cùng Quỷ Phủ lão nhân Hàn Thịnh.

Lão giả khô gầy nhìn Yến Triệu Ca cùng A Hổ, thấy Nghiêm Húc bị chặt đầu cũng hơi kinh hãi.

Nghiêm Húc vẫn là một cường giả Đại Tông Sư, thực lực không kém hắn chút nào.

Tuy lúc trước bị Thạch Thiết trọng thương, nhưng lạc đà còn lớn hơn ngựa, Yến Triệu Ca cùng A Hổ dĩ nhiên đem hắn đánh chết.

Thương thế trên người A Hổ là vết thương cũ do Tiêu Thăng dùng Thái Dương Vũ ám toán trong Linh Phong Cốc.

Cảnh tượng này rơi vào trong mắt lão giả khô gầy, khiến hắn phải lưu ý.

Nếu nói mượn lực lượng của Linh binh, thì Nghiêm Húc cũng có Linh binh, dù bị Thạch Thiết đánh trọng thương, nhưng Trung phẩm Linh binh U Lân Ba Quang Đao, trên phương diện binh khí, Nghiêm Húc cũng không đến mức thua thiệt.

Lão giả khô gầy nhanh chóng thoát khỏi đối thủ của mình, hắn tưởng rằng Yến Triệu Ca cùng A Hổ có thể lợi dụng thương thế của Nghiêm Húc kéo dài thời gian chạy trốn sau đó đạt được thắng lợi.

Ai biết được kết quả lại như thế này, Nghiêm Húc bị hai người Yến Triệu Ca giết chết lưu loát.

Lão giả khô gầy nhìn Yến Triệu Ca thở dài, nói:

- Bây giờ muốn đi cũng đã chậm, Phan Bá Thái chuyên môn tới tìm ngươi.

Nhắc tới Phan Bá Thái, lão giả khô gầy cũng ngưng trọng.

Người có tên, cây có bóng, Phan Bá Thái là Túc lão của Đại Nhật Thánh Tông, cùng Đông Lai Võ Thánh, Đại Nhật Đông Lai Hoàng Quang Liệt, cùng lão Chưởng môn Quảng Thừa Sơn Tề Thiên Thủ Nguyên Chính Phong cùng thế hệ.

Thành danh nhiều năm, chiến công huy hoàng, bước vào Siêu Phàm cảnh, ở cảnh giới Đại Tông Sư cũng là cường giả nổi danh.

Áp lực hắn mang tới, bọn người Mộ Quang Quân cùng Đông Thăng Quân không thể đánh đồng.

Lão giả khô gầy nhìn về phía Yến Triệu Ca, ánh mắt hơi chút phức tạp.

Tuy rằng lúc trước hắn gấp rút tiếp viện, giúp đỡ Yến Triệu Ca ngăn cản Đại Tông Sư của Đại Nhật Thánh Tông, trước mặt địch nhân, không chút nào sợ hãi.

Nhưng lão giả khô gầy đối với việc Yến Triệu Ca giết chết Tiêu Thăng, vẫn có thái độ không đồng ý.

Yến Triệu Ca tiếp xúc với ánh mắt của lão giả, liền biết suy nghĩ trong lòng của hắn.

Trong nội bộ của Quảng Thừa Sơn, tồn tại một loại tư tưởng, chính là tận lực tránh xung đột với Đại Nhật Thánh Tông, yên lặng tích súc lực lượng, chờ cơ hội quật khởi.

Lúc cần thiết có thể thoái nhượng, bảo đảm lợi ích hạch tâm không tổn hại.

Túc lão trong môn, người đời trước luôn có suy nghĩ này.

Lão giả khô gầy trước mắt, cũng là một trong số đó.

Mà thế hệ này do Yến Địch, Thạch Thiết cầm đầu thì có thái độ cường ngạnh, tích cực tiến thủ.

Bởi vì nhưng năm gần đây Đại Nhật Thánh Tông có hành động xâm chiếm không kiêng nể gì cả.

Đám người Yến Địch xem ra, bảo thủ thoái nhượng, giống như tự nguyện cấp cho Đại Nhật Thánh Tông con dao cắt thịt lấy máu vậy.

Không chỉ không cách nào giống như suy nghĩ của thế hệ trước là im lăng tích súc lực lượng, ngược lại sẽ dừng bước không tiến, thậm chí cục diện quay ngược lại.

Mặc dù không sa sút, nhưng Đại Nhật Thánh Tông cùng những Thánh địa liên tục tăng lên, nhà mình giẫm chân tại chỗ, giống như nước chảy ngược dòng vậy.

Đại Nhật Thánh Tông, cho tới bây giờ chưa từng để Quảng Thừa Sơn phát triển đuổi kịp, thậm chí còn siêu việt chính mình.

Bảo thủ phát triển, gửi hy vọng vào tương lai, giống như lầu các giữa không trung, đem quyền chủ động đưa cho người khác.

Nếu muốn nói hy vọng, hy vọng duy nhất là một lần kịch chiến với Viêm Ma Đại thế giới xâm lấn.

Trận kịch chiến này, bị hại chủ yếu là Đại Nhật Thánh Tông.

Giống như Quảng Thừa Sơn năm đó ở thời kỳ cực thịnh gặp phải.

Nhưng chuyện như vậy, ai có thể nói chính xác?

Nhị sư bá Phương Chuẩn của Yến Triệu Ca, lúc trước cũng ở phái ôn hoà, vì vậy nên có phần lớn Túc lão duy trì.

Nhưng những năm gần đây, Đại Nhật Thánh Tông càng ngày càng ngang ngược, nên tư tưởng của lão Chưởng môn Nguyên Chính Phong cùng Thạch Thiết nghiêng về cường ngạnh.

Thái độ của Phương Chuẩn cũng dần trở nên cường ngạnh, làm thế hệ trước thấy vọng.

Hiện tại, Yến Địch cùng Phương Chuẩn, hai người cạnh tranh chức Chưởng môn, ngoại trừ đối thủ ra, còn phải đối mặt với Túc lão trong tông môn.

Gút mắt trong đó, rất phức tạp, một lời không nói hết.

Cụ thể là thế cục của Đông Đường quốc trước mắt, cùng chuyện xảy ra trước đây, phái ôn hoà đối với việc Yến Triệu Ca mang về Phong Vân Sanh, cũng ủng hộ với điều kiện là Phong Vân Sanh có thể khôi phục lại thực sự.

Đối với Đông Đường, thì có chút mập mờ, mà đối với việc Yến Triệu Ca đánh chết Tiêu Thăng, liền cảm thấy nhức đầu vô cùng.

Mặc dù cùng đối ngoại, nhưng trong nội bộ, người thế hệ trước đối với Yến Triệu Ca vừa lập công vừa gây rắc rối, cảm nhận rất phức tạp.

Yến Triệu Ca nhìn lão giả khô gầy, không nói thêm gì, chỉ hỏi:

- Xin hỏi bọn người Tần trưởng lão cùng Khổng trưởng như thế nào?

Lão giả khô gầy nói:

- Thạch trưởng lão tới sớm hơn so với dự liệu, cường giả theo hắn tới đây tiếp ứng bọn người Tần trưởng lão, đẩy lùi đám người Đông Thăng Quân, đã rút về phụ cận, hội hợp cùng Thạch trưởng lão.

- Nhưng Phan Bá Thái đến, Võ giả Đại Nhật Thánh Tông lại phản công.

- Ngươi là mục tiêu mà bọn chúng nhắm vào, lần này khó khăn a.

Yến Triệu Ca chậm rãi nói:

- Muốn giết ta, chỉ là bắt đầu thôi.

- Mục tiêu của đối phương, đã đạt được, nếu ta không giết Tiêu Thăng, có giết ta hay không cũng không trọng yếu.

- Bởi vì ta giết Tiêu Thăng, nên Phan Bá Thái mới có tìm tới.

Quang mang phương xa càng ngày càng sáng.

Trên đường chân trời, dường như có bảy vòng mặt trời, bao bọc thành vòng tròn, đang mọc lên!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.