Sử Thượng Tối Cường Tông Chủ

Chương 241: Chương 241: Huyết Ngân tông tới tận cửa




Thái Mâu cương vực, Đa Minh thành, ở ngoài Hồng Vân lâm.

Hồng Vân lâm, chính là nơi đã từng là trụ sở của Huyết Ngân tông, bây giờ đã bị Thiên Linh tông chiếm cứ.

Mà giờ khắc này ở bên ngoài Hồng Vân lâm, có một đám người mặc áo đen tụ tập cùng một chỗ, mặt đầy vẻ lãnh khốc.

“Ta đã đã điều tra xong, Huyết Ngân tông đã bị một đám người chiếm cứ, tựa hồ là cái gì đó Thiên Tịch tông, trước đây cũng chưa từng nghe tới! Đồng thời ta cũng cẩn thận tra xét, toàn bộ Thái Mâu cương vực, coi như là hạ phẩm tông môn, cũng đều không có Thiên Tịch tông.”

Một người áo đen hỏi: “Ngươi là ý nói, cái Thiên Tịch tông này, là tông môn ở bên ngoài Thái Mâu cương vực đến?”

“Độ khả thi là rất lớn!” Người trước đó hồi đáp.

Những người này, chính là những người của Huyết Ngân tông trước đó tham gia Bách Tông Diễn Nghĩa.

Từ khi Thiếu tông chủ của Huyết Ngân tông bị giết chết, tông chủ Dương Tam Tư vì sốt ruột muốn báo thù, cho nên đã từ bỏ Bách Tông Diễn Nghĩa, mà trực tiếp giết trở về.

Ở điểm này, coi như là Diệp Thần cũng không nghĩ tới, hắn còn tưởng rằng phải nửa năm sau, sau khi Bách Tông Diễn Nghĩa kết thúc, mới sẽ có người đến tìm mình phiền phức.

Bởi vì những tông môn kia tuy rằng bị hủy diệt, thế nhưng chỉ cần tông chủ còn tồn tại, như vậy liền như tàn lửa vẫn có thể bùng cháy lại, bất cứ lúc nào cũng có thể trùng kiến lại tông môn.

Đồng thời tham gia Bách Tông Diễn Nghĩa, đều là đem theo tinh nhuệ nhất của tông môn mang đi, chỉ cần ở bên trong Bách Tông Diễn Nghĩa đạt được thành tích, hoàn toàn có thể quay đầu trở lại khiến tông môn phát triển hơn trước.

Coi như là tông môn bị hủy diệt, nói thật cũng không có trọng yếu bằng tham dự Bách Tông Diễn Nghĩa, từ bỏ Bách Tông Diễn Nghĩa trở về báo thù, đây là việc làm vô cùng không sáng suốt.

Thế nhưng Diệp Thần lại quên, thù giết con, hoàn toàn có thể nhấn chìm lý trí của bất cứ người làm cha nào!

Dương Tam Tư chính là như vậy, hắn cũng chỉ có một nhi tử, cái gì Bách Tông Diễn Nghĩa. Làm sao có thể trọng yếu bằng chuyện báo thù cho con mình?

“Một đám ngoại lai man di, lại dám đánh chủ ý đến Huyết Ngân tông, chẳng cần biết bọn họ là ai, bản tông hôm nay phải làm cho bọn họ nợ máu phải trả bằng máu! !” Dương Tam Tư mặt tràn ngập lãnh khốc, sát ý lập tức lan tràn.

Kể từ khi biết con trai của chính mình tin qua đời, hắn liền không ngừng không nghỉ trở về. Vẫn một mực đợi thêm hôm nay, chờ đợi cơ hội báo thù!

Sau khi tới Đa Minh thành, hắn không có lập tức giết trở về, mà là tùy thời mà động, trước tiên nghe ngóng một chút tin tức.

“Có người nói Thiên Tịch tông này, mạnh nhất cũng chỉ là cảnh giới Hóa Thần!” một vị trưởng lão bên cạnh Dương Tam Tư mở miệng nói.

Dương Tam Tư bỗng nhiên phất tay, lớn tiếng nói: “Nếu đã như vậy, thì trực tiếp giết vào đi!”

Bạch bào Diệp Thần bên trong Thiên Linh tông, đang lúc bế quan tu luyện Hạn Bạt Chi Thân. Căn bản cũng không có nghĩ đến lúc này ở ngoài tông môn lại nhô ra một Dương Tam Tư.

Cho tới hắc bào Diệp Thần, mới vừa rời khỏi Tương thành không bao lâu, khoảng cách với Đa Minh thành chí ít còn có một ngày lộ trình. Đương nhiên, nếu như là một mình hắn đem hết toàn lực ra, một buổi liền có thể chạy về kịp.

Bên trong Hồng Vân lâm, một vị trưởng lão Huyết Ngân tông quay về phía Dương Tam Tư nói: “Tông chủ, Thiên Tịch tông này cũng thật là ấu trĩ, lại dám dùng đại trận hộ sơn của Huyết Ngân tông chúng ta. Bất quá nếu như bọn hắn có thể sử dụng đại trận hộ sơn. Đại diện cho đã nắm giữ bí mật của đại trận hộ sơn chúng ta.”

“Như vậy xem ra, khẳng định là trong tông môn có người làm phản. Đầu hàng kẻ địch!”

Dương Tam Tư đầy mặt lãnh khốc, hờ hững nói rằng: “Người lưu thủ lại trong tông môn, ngoài con trai đã chết của ta ra, thì người duy nhất nắm giữ đại trận hộ sơn, chính là Lưu Phi. Rất hiển nhiên, Lưu Phi đã làm phản!”

Một trưởng lão khác nhất thời giận dữ hét: “Tên khốn kiếp này!”

Đối với kẻ phản bội. Bất luận là người nào đều là ghét cay ghét đắng, bởi vì người này so với kẻ địch càng thêm đáng trách hơn, nên là ngàn đao vạn quát.

“Tông chủ, sự tình vẫn không có điều tra rõ ràng, chúng ta vẫn là không nên vọng kết luận.” Một tên trưởng lão khác nhỏ giọng nói.

Người trưởng lão này gọi là Vương Giang Hà. Hắn vẫn luôn cùng Lưu Phi giao hảo, quan hệ giữa hai người vô cùng tâm đầu ý hợp, là bạn tri kỉ tốt của nhau, hắn sẽ tuyệt đối không tin Lưu Phi sẽ phản bội lại tông môn.

Dương Tam Tư phất tay, hắn đương nhiên sẽ không dây dưa vấn đề này, chuyện này đối với ai cũng là không tốt, vì lẽ đó liền mở miệng nói: “Ai phản bội tông môn, chờ một chút nữa sẽ rõ ràng, chúng ta trước tiên xuyên qua Huyết Ba lâm này rồi nói.”

Những người này của Huyết Ngân tông, tự nhiên cũng biết Huyết Ba lâm đã bị Thiên Tịch tông đổi tên thành Hồng Vân lâm, thế nhưng đối với bọn họ mà nói, nơi này vẫn là Huyết Ba lâm của bọn họ!

“Tông chủ, để lão hủ đi trước mở đường đi, đối với đại trận hộ sơn này, lão hủ là người hết sức quen thuộc!” Đại trưởng lão Huyết Ngân tông liền đề nghị nói.

Dương Tam Tư gật đầu nói: “Được!”

Thân là tông chủ Huyết Ngân tông, Dương Tam Tư đối với đại trận hộ sơn của tông môn tự nhiên là vô cùng hiểu rõ, đồng thời đại trận hộ sơn này tuy rằng quỷ dị, thế nhưng chung quy vẫn chỉ là ảo trận mà thôi, không có lực sát thương gì, cho nên mọi người đối với trận pháp này đều không để ý trong lòng.

Coi như là trận pháp lâm thời bị người sửa chữa một chút, bọn họ cũng có lòng tin trong thời gian ngắn liền phá trận, bởi vì không có ai so với bọn họ hiểu rõ trận pháp này hơn.

Đáng tiếc, bọn họ lại lần nữa sai lầm rồi.

Ngay ở thời điểm Đại trưởng lão đi sâu vào trong Hồng Vân lâm, chính là lúc đang phá giải trận pháp, bên trong vùng rừng rậm này bỗng nhiên bộc phát ra một trận sát cơ vô cùng vô tận, phong mang vô cùng, trực tiếp rung động lòng người.

“Không đúng, cẩn thận! !” Dương Tam Tư bỗng nhiên rống to một tiếng.

Cùng lúc đó, Thiên Linh tông, Thiên hỏa điện!

Lưu Phi hấp tấp vọt vào gian phòng bế quan của bạch bào Diệp Thần, không ngừng mà gõ lên cửa lớn.

Diệp Thần mặc dù nói là bế quan, thế nhưng cũng không phải là tử quan, đồng thời còn không có được hỏa diễm tu luyện tầng thứ hai của Hạn Bạt Chi Thân, cho nên bây giờ tu luyện tới cũng không có cái bình cảnh gì.

“Chuyện gì?” Diệp Thần quay về phía Lưu Phi hỏi.

“Có người xông vào Hồng Vân lâm, đồng thời đang công phá đại trận hộ sơn của chúng ta.

Nghe được câu trả lời của Lưu Phi, con mắt Diệp Thần lập tức ngưng lại.

“Người đến lai giả bất thiện”!

Đây là phản ứng đầu tiên của Diệp Thần.

Chỉ có kẻ địch, mới có thể thô bạo như vậy trực tiếp phá hoại đại trận hộ sơn, đây là trần trụi khiêu khích, khiêu khích trắng trợn!

“Ai sẽ vào lúc này đến gây sự với Thiên Linh tông?” Chân mày Diệp Thần cau lại, cảm giác rất kỳ quái.

Từ khi chiếm lấy địa bàn của Huyết Ngân tông, xác thực là có người không phục, đến khiêu khích Thiên Linh tông. Thế nhưng chỉ cần từ bên trong một đám tông chủ và trưởng lão của các tông môn lấy ra một người chém giết trước mặt, rung cây dọa khỉ, thì sẽ không còn người nào dám đến Thiên Linh tông gây sự.

Đặc biệt là khi tin tức Thiên Tịch tông tiêu diệt Huyết Ngân tông truyền ra, càng thêm đè ép một đám đạo chích xung quanh. Bọn họ nghĩ thầm ngược lại đây là địa bàn của Huyết Ngân tông, một khi tông chủ Huyết Ngân tông trở về nhất định sẽ đoạt lại địa bàn, bọn họ coi như là đoạt được, cũng không có lợi ích gì, chỉ cần tọa sơn quan hổ đấu là được rồi.

Nếu như Huyết Ngân tông trở về, cái Thiên Tịch tông này nếu như vẫn có thể bảo vệ được sơn môn, như vậy tự nhiên là có thực lực chiếm cứ nơi này rồi.

Mà nếu là bọn họ không chịu nổi, sơn môn sẽ lần nữa bị Huyết Ngân tông đoạt lại đi.

Vì lẽ đó trong suy nghĩ của những tiểu môn phái này, mặc kệ là như thế nào chỗ bảo địa này đều cùng mình không có quan hệ, khẳng định là trúc lam múc nước công dã tràng, như vậy thì vẫn mất công sức như thế làm gì? Cuối cùng bọn họ đều là ai về nhà nấy, cũng không tìm đến Thiên Linh tông gây phiền phức nữa.

“Triệu tập mọi người, đi tới Thiên Linh điện!” Diệp Thần quay về phía Lưu Phi phân phó nói.

“Vâng!” Lưu Phi gật đầu, sau đó lui xuống.

Diệp Thần hoạt động gân cốt một chút, sau đó đẩy cửa phòng đi ra.

Tu vị của bạch bào Diệp Thần bây giờ, so với hắc bào Diệp Thần kém hơn một chút, chỉ là, bởi vì hắn không có dùng Luyện Thể đan cùng Dựng Thần đan, hơn nữa cũng không có như Nhập Ngục Hóa Ma kinh đem chân khí cùng chân nguyên trong cơ thể hòa làm một hóa thành ma lực, cho nên bạch bào Diệp Thần thực lực so với hắc bào Diệp Thần chênh lệch rất nhiều.

Đồng thời hắc bào Diệp Thần còn mang theo Thanh Đồng bảo tọa đi, còn mang thêm Thiên Toái đao, cái gì cũng đều không có để lại cho bạch bào Diệp Thần.

So với hắc bào Diệp Thần, bạch bào Diệp Thần bất kể là tu vi hay là trang bị đều có chút đáng thương.

Đương nhiên, nguyên nhân trọng yếu nhất, chính là bạch bào Diệp Thần tu luyện Hạn Bạt Chi Thân, không có đột phá rõ ràng, vẫn chỉ ở tầng thứ nhất.

Hạn Bạt Chi Thân tu luyện tới tầng thứ hai, liền có thể đem Hạn Bạt hỏa diễm trong cơ thể chính mình cường đại hơn mấy lần, đồng thời vào lúc ấy Hạn Bạt hỏa diễm không chỉ có lực sát thương kinh người, mà còn có thể nung luyện chân khí cùng chân nguyên trong cơ thể, để chúng nó càng thêm ngưng tụ hơn.

Một khi Hạn Bạt Chi Thân tu luyện đến tầng thứ hai, như vậy Hạn Bạt hỏa diễm sẽ có lần thứ hai thoát biến, đem chân nguyên cùng chân khí trong cơ thể hòa làm một thể, hình thành một loại hỏa linh lực.

Linh lực, mọi người đều biết, là sức mạnh chỉ có Thông Linh cảnh mới có thể nắm giữ, so với chân khí thì cường hãn hơn vô số lần. Mà nó còn có chứa thuộc tính linh lực, lại chính là vạn người chưa chắc có được một, chỉ có những bảo thể, thánh thể trong truyền thuyết, mới có thể tu luyện ra linh lực có chứa thuộc tính.

Mà Diệp Thần tu luyện Hạn Bạt Chi Thân ra hỏa linh lực, chính là mang thuộc tính Hỏa. Trên thực tế theo một ý nghĩa nào đó mà nói, Hạn Bạt Chi Thân xác thực đã có thể tính là một loại bảo thể, thánh thể, thậm chí chỉ có hơn chứ không có kém.

Thiên Linh điện.

Nhiếp Phong, Bộ Kinh Vân, Đạt Ma, Lý Kiến Hoa cùng một đám trưởng lão đã tập trung đông đủ, mặt đầy thận trọng nhìn Diệp Thần đang ngồi thẳng ở trên đài cao.

“Tông chủ, thuộc hạ đã điều tra rõ ràng, người phá hoại đại trận của chúng ta, chính là dư nghiệt của Huyết Ngân tông!” Lý Kiến Hoa quay về phía Diệp Thần nói.

Nhìn thấy nghiêm nghị cùng lo lắng trên mặt Lý Kiến Hoa như vậy, chân mày Diệp Thần cau lại hỏi: “Là Dương Tam Tư trở về?”

Thời điểm nói ra câu nói này, Diệp Thần theo bản năng nhìn Lưu Phi một chút, bên trong toàn bộ đại điện, cũng chỉ có Lưu Phi là nhận thức Dương Tam Tư.

Lưu Phi gật đầu nói: “Khởi bẩm tông chủ, thuộc hạ thông qua mắt trận quan sát được, xác thực là Dương Tam Tư mang theo một đám trưởng lão Huyết Ngân tông trở về.”

Nghe được câu xác thực của Lưu Phi, con mắt Diệp Thần lập tức híp lại.

Đối với câu trả lời của Lưu Phi, Diệp Thần là tin tưởng không nghi ngờ chút nào, cái tên này vốn là trưởng lão của Huyết Ngân tông, sau khi bị Đạt Ma độ hóa liền hoàn toàn biến thành một con người khác, trung thành tuyệt đối với Thiên Linh tông, nói một không hai.

“Không nghĩ tới cái tên này lại có thể từ bỏ tham gia Bách Tông Diễn Nghĩa, mà trực tiếp trở về!” Diệp Thần cũng là có chút kinh nghi, đồng thời trong lòng cảm giác được một tia áp lực.

Trước đó hắn đã nghe nói qua, Dương Tam Tư có tu vị là Nguyên Thần cảnh, đồng thời quanh năm tu luyện một ít công pháp ác độc kia, thực lực có thể nói là cực kỳ kinh người. Đặc biệt là cái tên này thường thường chính là lấy huyết dịch của tu sĩ Hóa Thần cảnh làm thức ăn, một thân công phu càng thêm mạnh mẽ cực kỳ, có người còn nói là thủ đoạn của hắn cũng là tàn nhẫn ác độc cực kì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.