Tân Hôn Ngọt Ngào: Vợ Yêu, Ôm Một Cái

Chương 5: Chương 5: Chẳng lẽ, 26 tuổi anh còn chưa yêu đương?




Cô xì khẽ một tiếng “Không phải tôi đang đi sao? Không phải chân ai cũng dài như anh.”

Dù sao cô sẽ lập tức rời đi nơi này, không phải nhìn cái mặt lạnh vô tình của Diệp Cô Thâm, tâm địa ác độc hỗn đản.

Diệp Cô Thâm đứng bên giường cô, chăn màu xanh bị lật qua, lúc cô rời giường, cố ý gấp không ngay ngắn.

“Thủ trưởng, anh tìm tôi có chuyện gì?” Cô ra vẻ không biết hỏi.

Diệp Cô Thâm cầm cái que thử thai trong tay, phía trên có hai vạch đỏ “Giải thích một chút, từ đâu tới?”

“Tôi, tôi..” Cô cắn môi, mở to mắt mịt mờ nhìn anh, làm bộ hổ thẹn khi bị phụ huynh bắt được chuyện làm sai, trong lòng lại rất vui vẻ “Thủ trưởng, anh cũng trưởng thành, ngay cả chuyện này cũng không hiểu sao? Đương nhiên là cha nó gieo xuống, nếu không một người con gái, có thể mang thai hay sao?”

“Cho nên, cô mang thai?” Ngón tay kẹp lấy que thử thai “Lúc nào đo được?”

“Giữa trưa/”

“Giữa trưa đo không chuẩn, sáng sớm mới chuẩn.” Anh yên lặng bỏ qua thử thai vào túi quần “Ra ngoài với tôi.”

“Thủ trưởng, chờ tôi thu dọn đồ.” Cô phải rời khỏi nơi này.

Giường lớn nệm cao su thân yêu, chờ tôi trở về a.

Diệp Cô Thâm dừng lại “Thu dọn cái gì, không muốn huấn luyện quân sự, làm những trò vặt này, cô cho rằng tôi ba tuổi sao.”

“Không phải, thủ trưởng anh cũng liền ba mươi tuổi đi.” Trong nội tâm cô nghiến răng nghiến lợi, có ý gì.

Chứng cứ bày ra trước mặt anh, còn chưa tin cô.

“Tôi 26.”

“Có quan hệ gì với tôi, tóm lại, giống như thủ trưởng đã trông thấy, tôi mang thai.” Cô dứt khoát đặt mông ngồi lên phảng cứng, khuôn mặt đỏ bừng vừa bị phơi dưới nắng, đôi môi phấn nộn giống như viên anh đào kiều diễm ướt át…

Cổ họng anh xiết chặt “Nếu cô ở đây, tôi có trách nhiệm phụ trách an toàn cho cô, hiện tại đi phòng y tế kiểm tra.”

Cô bĩu môi la hét, đầu lay động như lắc trống “Tôi không đi, các người là quân đội, sẽ có khoa phụ sản sao?”

Cô vẫn là xử nữ a!

Đầu ngón tay nam nhân đều chưa chạm qua.

Cũng không thật sự mang thai, kiểm tra chẳng phải bại lộ.

“Bách Lý chính là, Buổi sáng cô gặp qua.”

“Thả p! Sao anh ấy có thể là bác sĩ khoa phụ sản.” Cô lấy tay che bụng nhỏ của mình cúi đầu nhìn “Bảo bảo, là mẹ không tốt, mẹ không chiếu cố tốt cho con, làm con đi theo mẹ chịu ủy khuất, mặt trời lớn như vậy còn phải đứng phơi nắng, hu hu hu..”

“Hai mẹ con chúng ta thật quá thảm..”

Cô dừng tay gạt ra mấy giọt mắt, xuyên qua khe hở nhìn Diệp Cô Thâm, ủy khuất kêu càng lợi hại.

Tiểu tử, còn dám biểu diễn quỷ kế trước mặt anh.

Anh cúi người tới gần cô, trong hơi thở truyền đến mùi thơm dịu của con gái, còn có mùi mồ hôi nhè nhẹ, không cảm thấy khó ngửi, ngược lại hấp dẫn anh càng tới gần “Cô đi làm kiểm tra, nếu như cô mang thai thật, tôi lập tức đưa cô trở về, nếu như không có, ngoan ngoãn trở về huấn luyện quân sự.”

“Thủ trưởng, có phải ánh mắt anh có vấn đề, que thử thai đều có, vì sao anh không tin tôi.” Cô càng muốn nổi giận gầm lên một tiếng, bọn họ không oán không hận, tại sao muốn bắt cô không thả.

Rõ ràng là một việc đơn giản, nhất định phải chơi đùa lung tung.

“Bởi vì cô không đáng tin.”

“Tôi có khuôn mặt nhỏ thuần khiết vô hại, bất kỳ ai thấy đều sẽ tin tưởng tôi! Thật, thủ trưởng, tôi xinh đẹp như vậy, có bạn trai, sau đó bạn trai không kìm chế được, hai chúng tôi củi khô bốc lửa rất bình thường đi!” Cô cười tủm tỉm, xê dịch về đầu giường một chút “Chẳng lẽ, thủ trưởng, 26 tuổi anh còn chưa yêu đương?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.