Thái Cổ Thần Vương

Chương 229: Chương 229: Mười tức giết ngươi




Chương 229: Mười tức giết ngươi

Tần Vấn Thiên nhìn thân ảnh lãnh đạm giống như tiên tử kia, lúc này nàng vẫn xuất trần như vậy, bay lên không đánh với Ngôn lão một trận.

- Nữ nhân Thật xinh đẹp, Tần Vấn Thiên này, tấm tắc.

Âu Dương Cuồng Sinh cũng có chút đố kị Tần Vấn Thiên, này không phải mỹ nữ tuyệt sắc ở Tiên Trì cung kia sao?

- Âu Dương, giúp ta giải quyết bốn lão đầu kia?

Tần Vấn Thiên chỉ vào bốn lão giả ở xa xa, bốn người kia chính là sát nhân cuồng ma.

- Đi giết bọn họ.

Âu Dương mở miệng nói, phía sau hắn có vài tên cường giả gào thét ra, đồng thời, phương hướng Đế Tinh học viện cũng có mấy vị phó viện trưởng trùng kích tới, chuẩn bị vây quét bốn lão giả kia.

Sở Thiên Kiêu phất tay, rất nhiều cường giả giết về phía Tần Vấn Thiên, mảnh không gian này hoàn toàn bạo phát chiến đấu, khí lưu hủy diệt tịch quyển Thiên Địa, mặc dù người ở nơi cực xa len lén nhìn cũng có thể cảm thụ được khí tức khủng bố cỡ nào.

Thảm liệt, chiến đấu trước mắt, chỉ có thể dùng thảm liệt để hình dung, khi cường giả Cửu Huyền cung cùng cường giả Âu Dương gia và Thanh Vân các bắt đầu đụng chạm, người Tần phủ giết về phía Sở Thiên Kiêu, thời khắc này bên Tần Vấn Thiên, chỉ có Sở Vô Vi cùng với Tần Vấn Thiên vẫn còn đứng ở trên sân thượng quan sát hết thảy.

Lạc Thiên Thu cùng Sở Thiên Kiêu cũng không có xuất thủ, chỉ thấy Lạc Thiên Thu nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, lạnh lùng nói:

- Ta thật không rõ, vì sao có nhiều người nguyện đứng ở trước ngươi như vậy, nhưng chính ngươi, lại như hèn nhát đứng ở đó nhìn.

Lạc Thiên Thu hiển nhiên tận lực kích Tần Vấn Thiên, cảnh này khiến không ít người nhìn về phía Tần Vấn Thiên, bây giờ Lạc Thiên Thu có lẽ đến có chuẩn bị, nhân vật thiên tài ngày trước này, để cho người Sở quốc ấn tượng cực kỳ khắc sâu a.

Tần Vấn Thiên nhìn Lạc Thiên Thu cười, làm cho Lạc Thiên Thu nhíu mày.

- Trên Quân Lâm yến, nếu như không có Cửu Huyền cung đứng ở trước ngươi, ngươi sớm đã là người chết, buồn cười là, hiện tại lại tới châm chọc ta.

Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói, sau đó chỉ thấy thân ảnh của hắn chậm rãi bay lên không, làm cho thần sắc của không ít người căng thẳng, Tần Vấn Thiên quá trọng yếu, rất nhiều người không hy vọng thấy hắn có ngoài ý muốn, tình nguyện hắn ở nơi nào xem cuộc vui.

Tần Vấn Thiên cũng minh bạch rất nhiều người hy vọng hắn đứng ở đó bất động, nhưng nhiều người như vậy vì hắn, vô luận như thế nào hắn cũng phải nói cho bọn họ biết, Tần Vấn Thiên hắn, đáng để bọn họ làm như thế, Tần Vấn Thiên hắn, sẽ không để cho bọn họ thất vọng, từng ánh mắt kỳ vọng kia, cuối cùng là có thể thấy thành quả.

Nên hắn đi ra ngoài, đứng ở trung tâm đám người.

Ánh mắt của hắn nhìn Lạc Thiên Thu, thần sắc bình tĩnh như vậy, chiến, hắn chưa từng sợ qua, Quân Lâm yến gian nan như vậy, hắn cũng đi tới, cướp đoạt đệ nhất, hôm nay, hắn chỉ vì nói cho người ủng hộ hắn, Tần Vấn Thiên hắn đáng giá bọn họ làm như vậy!

- Trong mười tức, ngươi sẽ chết.

Tần Vấn Thiên nhìn Lạc Thiên Thu, hộc ra thanh âm cuồng ngạo, làm cho nội tâm của rất nhiều người run rẩy.

Mười tức, mười cái hô hấp, hắn muốn thiên tài của Cửu Huyền cung Lạc Thiên Thu chết!

Lạc Thiên Thu nghe được Tần Vấn Thiên nói đầu tiên là sửng sốt, sau đó điên cuồng cười lên, chân bước ra, trên người lôi quang lóng lánh, Tinh Hồn nở rộ, chói mắt không gì sánh được, Lôi Điện kinh khủng bao phủ thân thể hắn, lôi quang tử sắc lộ ra lực lượng làm người ta sợ hãi.

Lôi Điện chi lực, công kích mạnh mẽ, Lạc Thiên Thu này đột phá Nguyên Phủ ngưng tụ Tinh Hồn thứ ba, vẫn là Tinh Hồn Lôi Điện hệ.

- Đây là chuyện cười buồn cười nhất ta đã nghe qua.

Lạc Thiên Thu tắm gội lôi quang, Lôi Điện chi lực vũ động, khí tức trên người hắn, là Nguyên Phủ cảnh nhị trọng.

- Một tức.

Tần Vấn Thiên nhàn nhạt nói, còn chưa xuất thủ, đã bắt đầu tính giờ, đồng thời, lực lượng trên người hắn bắt đầu rít gào.

Trường bào phiêu động, tóc dài đen nhánh, bay múa theo gió, con ngươi của hắn càng yêu dị, trên người tràn ngập khí chất yêu dị, huyết mạch lăn lộn.

Nguyên Phủ trong cơ thể, Thiên Chùy Tinh Hồn đối ứng Nguyên Phủ cùng với Đế Yêu Tinh Hồn đối ứng Nguyên Phủ đồng thời gầm thét, trong hai Nguyên Phủ, đều dựng dục Thần Nguyên đáng sợ, mà cũng không Tinh Nguyên thông thường, một sát na này, điên cuồng điều động.

Tần Vấn Thiên có ba Nguyên Phủ, hắn càng chịu được Tinh Nguyên tiêu hao hơn những người khác.

Lạc Thiên Thu nghe được Tần Vấn Thiên tính giờ, hít sâu một hơi, ở trên người hắn, phảng phất như có một hư ảnh Lôi Điện Tôn Giả, làm cho hắn càng hiển uy nghiêm.

- Thật là không biết sống chết, cho ngươi cảm thụ lực lượng ý chí Võ Đạo đi.

Lạc Thiên Thu nhàn nhạt nói, đột nhiên, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy có một đạo lực lượng kinh khủng hàng lâm ở trên người mình, không ngừng đánh vào thân thể hắn, thậm chí nhảy vào trong óc hắn, này có chút giống lúc trước Tiêu Lam công kích.

Cỗ lực lượng ý chí kỳ diệu kia, giống như một đạo thiểm điện công kích, Lạc Thiên Thu đứng ở đó vẫn không nhúc nhích, nhưng Tần Vấn Thiên lại cảm giác toàn thân mình đã bị Lôi Điện bao quanh.

- Hiện tại, cảm giác như thế nào?

Ánh mắt của Lạc Thiên Thu tràn đầy cuồng ngạo, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên.

- Ba tức.

Đáp lại hắn là một thanh âm lạnh như băng, Tần Vấn Thiên vẫn tính giờ, làm cho thần sắc của Lạc Thiên Thu đột nhiên khó coi.

Lẽ nào, hắn không biết cái gì là lực lượng ý chí? Mặc dù hắn không biết, cũng có thể cảm thụ được ý chí Võ Đạo cường đại a.

Rất nhiều người ngẩng đầu nhìn Tần Vấn Thiên cùng Lạc Thiên Thu ở trên hư không, nhìn thấy Tần Vấn Thiên tính giờ như trước, vẫn không nhúc nhích, không khỏi cảm thán.

Người này, thật đúng là cuồng vọng trước sau như một, thiếu niên nhìn như an tĩnh, một khi chiến đấu, tư thái cuồng vọng liền hiển lộ không nghi ngờ, hoặc nói trong xương, trong máu hắn, liền chảy xuôi cuồng ngạo từ lúc sinh ra đã mang theo, lúc này trên người hắn mơ hồ lộ ra khí chất quân lâm, liền là thuyết minh tốt nhất.

- Bốn tức.

Tần Vấn Thiên thản nhiên nói, dáng tươi cười của Lạc Thiên Thu cứng lại, hắn nhìn chằm chằm ánh mắt của Tần Vấn Thiên, cực kỳ lạnh, tư thái của đối phương như vậy, giống như không ngừng tát lấy mặt hắn, coi Lạc Thiên Thu hắn là cái gì?

Sở Vô Vi rất bình tĩnh đứng ở đó, tựa hồ vô luận lúc nào, hắn đều bình tĩnh như vậy.

Lần này đoạt Vương vị Sở quốc, hắn đối với bản thân cũng không có chút tự tin nào, trên thực tế lực lượng hắn chưởng khống cũng có hạn, tự tin của hắn, bắt nguồn từ Tần Vấn Thiên, hắn xem trọng, liền tuyệt không hoài nghi, hơn nữa hắn một mực tin tưởng vững chắc, người thắng lợi hôm nay, chung quy sẽ là Tần Vấn Thiên.

Mà Tần Vấn Thiên thắng lợi, chính là Sở Vô Vi hắn thắng lợi.

- Sở Mãng, đi thủ hộ Tần Vấn Thiên, ta lo lắng Tam đệ của ngươi.

Sở Vô Vi nhìn Sở Mãng ở bên cạnh nói.

- Được.

Sở Mãng bước ra, đi đến cách Tần Vấn Thiên không xa, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm Sở Thiên Kiêu, đại ca bảo hắn làm cái gì, hắn sẽ làm cái đó.

- Năm tức.

Lại một thanh âm từ trong miệng Tần Vấn Thiên phun ra, tuấn dật khuôn mặt của Lạc Thiên Thu trở nên dữ tợn, Tần Vấn Thiên đang vũ nhục hắn.

- Vấn Thiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.