Thần Đế

Chương 191: Chương 191: Bị lừa!




- Ngao ô...

- Thơm quá.

Hoàng Kim Mãng, Hỏa Tình Man Hổ… nơi nào ăn qua Linh Ngọc Bửu Kê nướng, ở ngoài động chia ăn, tất cả đều có phần.

Chỉ là lấy khẩu vị của chúng nó, tuy thể tích của mấy con Linh Ngọc Bửu Kê không nhỏ, lại chỉ có thể nhét kẽ răng.

Ngược lại là gà trọc lông, ôm nguyên một con Linh Ngọc Bửu Kê, ăn như gió cuốn, không có chút hình tượng nào.

Nhìn một con gà trọc lông, lại ôm một con gà nướng gặm, cái này khiến người ngạc nhiên không thôi.

Hai cái cánh gà bị Đại Bảo và Tiểu Linh nuốt vào trong bụng.

Thực khó có thể tưởng tượng hai tiểu gia hỏa kia là làm sao nuốt xuống, giống như trong thân thể nho nhỏ kia có không gian độc lập, hoàn toàn không nhìn thấy dấu vết.

Nhìn ánh mắt trông mong của Đại Bảo và Tiểu Linh, Tô Dật không thể không xé mấy miếng nữa cho chúng.

Phần còn lại, Tô Dật không chút khách khí, ăn như hổ đói.

- Ăn thật ngon...

Nguyên một con Linh Ngọc Bửu Kê, gà trọc lông lại ăn còn nhanh hơn Tô Dật.

Cái bụng nhỏ căng cứng, cơ hồ sắp đụng mặt đất, toàn bộ thân hình giống như tròn một vòng, cánh ngắn vỗ bụng, không ngừng nấc ợ.

Khó có thể tưởng tượng, nó là làm sao nhét vào một con Linh Ngọc Bửu Kê thể tích còn lớn hơn mình.

Tô Dật cũng ăn rất no, đã thật lâu không có ăn thoải mái như vậy.

Quan trọng hơn là Linh Ngọc Bửu Kê như Mạc Nguyệt nói, ăn có chỗ tốt cực lớn.

Tô Dật rõ ràng cảm giác được trong thịt gà có từng tia năng lượng tràn ngập ở trong cơ thể.

Năng lượng này rất ôn hòa, giống như có thể tẩm bổ gân cốt bắp thịt, khiến người ta cảm thấy ấm áp.

- Ta thật là ăn quá no, nhưng vì sao cảm giác choáng đầu hoa mắt nhỉ.

Thân thể của con gà trọc lông bắt đầu lung la lung lay, muốn vỗ đầu, nhưng cánh quá ngắn, căn bản đập không tới, tiếng nói còn chưa dứt, đã trực tiếp ngã trên mặt đất.

- Ta cũng choáng choáng.

Đại Bảo vẫn chưa nói xong, cũng từ trên bờ vai Tô Dật rơi xuống, sau đó Tiểu Linh cũng rơi xuống.

Tô Dật cảm thấy choáng đầu, mê mẫn đau nhức.

- Không tốt!

Trong lòng Tô Dật giật mình, nhất thời nhìn về phía Mạc Nguyệt.

Trong tầm mắt, Tô Dật chỉ thấy Mạc Nguyệt mỉm cười, khóe miệng nhếch lên, như hết thảy đều ở trong dự liệu của nàng.

- Thật choáng.

Bên ngoài sơn động, đám thú Hỏa Tình Man Hổ cũng chầm chậm ngã nhào trên đất, bất tỉnh nhân sự.

Tô Dật vận công chống cự, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công vận chuyển, muốn giữ gìn linh hồn thanh tỉnh, nhưng giống như đã không kịp.

Tô Dật càng ngày càng u ám, trước mắt hoàn toàn mông lung, mí mắt thân bất do kỷ nhắm lại, sau đó ngã ở trên mặt đất.

Trong sơn động, chỉ có Mạc Nguyệt bình thường, trên mặt mang theo nụ cười đắc thắng.



Thời điểm Tô Dật thanh tỉnh, trong đầu còn có chút đau nhức, nhưng ý thức rõ ràng, chỉ là thân thể lại rã rời, không có chút khí lực gì.

Hai con ngươi nhất thời mở ra, Tô Dật nhìn sơn động, trong sơn động đã không có dấu vết của Mạc Nguyệt.

Không tốt, trứng Sí Thiên Giao...

Ánh mắt Tô Dật không ngừng tìm kiếm trứng Sí Thiên Giao.

- Không thấy...

Như Tô Dật đoán, trứng Sí Thiên Giao xác thực không thấy, cùng Mạc Nguyệt biến mất không còn tăm hơi, đã không ở trong sơn động.

Trong sơn động, Đại Bảo và Tiểu Linh, Ngân Linh Yêu Điệp, U Minh Thử… còn nằm trên mặt đất chưa tỉnh.

- Mắc lừa, trong Linh Ngọc Bửu Kê kia có độc!

Tô Dật thất thần hồi tưởng, nhất định là Linh Ngọc Bửu Kê, có thể là bị Mạc Nguyệt hạ dược.

Giờ phút này chỉ có mình thức tỉnh, lấy thực lực của U Minh Thử, Ngân Linh Yêu Điệp… ăn Linh Ngọc Bửu Kê cũng ít nhất, nhưng vẫn còn nằm ở trên mặt đất.

Tô Dật đoán, là tác dụng của Ngự Thiên Quyết và Hỗn Nguyên Chí Tôn Công.

Tô Dật muốn đứng dậy, nhưng thân thể lại không nghe sai khiến, một lát sau, mới chỉ miễn cưỡng có chút khí lực nửa ngồi.

- Cứu mạng, cứu mạng.

Bỗng dưng có tiếng kêu cứu mạng truyền đến.

Tô Dật theo thanh âm nhìn lại, nhất thời trợn mắt hốc mồm.

Chỉ thấy trong góc sơn động, trên đống lửa nguyên bản nướng mấy con Linh Ngọc Bửu Kê, hỏa diễm còn đang vù vù bốc cháy.

Mà con gà trọc lông, giờ phút này đang bị một loại dây leo đặc biệt trói hai cánh, gác ở trên đống lửa nướng.

- Cứu mạng, người nào tới cứu cứu ta với.

Gà trọc lông la lên, nhưng toàn thân bất lực, thanh âm không lớn.

Con gà trọc lông nhìn thấy Tô Dật thanh tỉnh, nhất thời cầu cứu nói:

- Thiếu niên, nhanh cứu mạng, nhất định là nữ nhân kia làm, trong Linh Ngọc Bửu Kê có độc, chúng ta mắc lừa.

- Ta cũng biết trong Linh Ngọc Bửu Kê có độc!

Tô Dật nhướng mày, giờ phút này muốn đuổi theo lấy lại trứng Sí Thiên Giao, nhưng toàn thân không còn chút sức lực, không cần đoán cũng biết, là nữ nhân kia sớm có ý nghĩ xấu, mục đích chính là trứng Sí Thiên Giao.

- Ngươi nhanh cứu ta, ta sắp bị nướng chín rồi!

Gà trọc lông kêu cứu, nước mắt sắp chảy ra.

Tô Dật nhìn con gà trọc lông, tuy nó bị ném ở trên đống lửa nướng, nhưng sự tình gì cũng không có, ngay cả lông tơ cũng không mất một cọng, giống như lửa này không có bất cứ tác dụng gì.

Kiểm tra trên người mình, Tô Dật phát hiện không có gì đáng ngại, chỉ là không có khí lực.

Hơn nữa Túi Không Gian trên người đều còn, một cái cũng không thiếu.

Này khiến Tô Dật ngạc nhiên, tựa hồ nữ nhân kia chỉ lấy trứng Sí Thiên Giao.

- Thiếu niên, ngươi nhanh lên, cứu mạng a.

Nhìn thấy Tô Dật không muốn động đậy, gà trọc lông rất phiền muộn, không ngừng kêu cứu.

- Tại sao ta phải cứu ngươi?

Tô Dật từ tốn nói, lòng rất buồn bực, nếu mình không ăn Linh Ngọc Bửu Kê, nữ nhân kia sao có cơ hội lấy đi trứng Sí Thiên Giao.

Tuy trên người có không ít Túi Không Gian, giống như Mạc Nguyệt từ bi, nhưng Tô Dật rõ ràng, đồ vật trong Túi Không Gian của mình, cộng lại cũng không bằng một phần ngàn trứng Sí Thiên Giao.

Nếu không có Hỏa Liệt Man Điểu, sợ là nữ nhân kia đã táng thân ở trong núi lửa phun trào.

Tô Dật đoán chừng, nữ nhân kia nhất định là cảm thấy ray rức, cho nên mới không tiện lấy đi Túi Không Gian.

- Chúng ta đều là người bị hại, đều là bị nữ nhân kia hại nha, nữ nhân kia hố chúng ta, lấy đi trứng của đại xà, cột ta vào giá nướng, vậy chúng ta đều có địch nhân giống nhau, tự nhiên chính là bằng hữu, chúng ta đã là bằng hữu, chẳng lẽ ngươi không nên cứu ta sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.