Thần Hoàng

Chương 20: Chương 20: Tiến cảnh thần tốc






Thực lực hai người tăng lên tự nhiên có ý nghĩa cơ hội bảo vệ tánh mạng của hắn cũng gia tăng thật lớn.

Ngay cả Sơ Tuyết cũng mừng rỡ không thôi, Linh Võ song tu muốn gia tăng một cấp độ càng khó như lên trời, mỗi một tiến bộ một cái nho nhỏ đều vô cùng trân quý.

Chỉ có Doãn Dương sau khi tru sát Ô Duy, lại lần nữa khôi phục vẻ âm trầm trên mặt.

Buổi chiều cùng Phùng Hiểu nói rất đúng, Doãn Dương chưa nói với hắn mà Tông Thủ cũng không có đi hỏi thăm, vẫn luyện tập chăm chỉ như thường.

Ở trong thùng tắm sóng nước nhộn nhạo, nhiệt khí bốc lên, toàn thân Tông Thủ trần trụi lười biếng ngồi ở bên trong.

Ở sau lưng hắn, Sơ Tuyết đổ mồ hôi đầm đìa, hai tay mười ngón không ngừng xoa bóp điểm huyệt mạch cho Tông Thủ.

Tựa hồ là không quen nhìn bộ dáng của Tông Thủ như thế nên nàng dùng sức rất mạnh khiến cho phía sau lưng Tông Thủ đỏ lên.

- Thiếu gia hiện nay đã tu thành thai luân, tức luân cũng hoàn thành non nửa. Luyện Khí đã có chút thành tựu. Lần sau dược dục không cần Tuyết nhi làm nữa, tự mình làm đi. Sau đó Tuyết nhi dạy Thiếu chủ phương pháp hô hấp nội luyện hấp thu dược lực của Ngũ Tham Tráng Huyết Thang...

Nói đến luân mạch của Tông Thủ Sơ Tuyết rất kinh dị, không biết Tông Thủ đến cùng sử dụng phương pháp gì mà tu tập bộ trụ cột Luyện Khí gia truyền Tông thị trong thời gian hai tháng ngắn ngủn đả thông luân hai mươi bốn huyệt vị, cộng thêm song mạch thân thể là bốn mươi tám cái. Tức mạch tựa hồ cũng hoàn thành một bộ phận.

Đừng nói là Võ sĩ cùng cấp bậc, cho dù tam cấp cũng không mạnh bằng thiếu gia.

Trụ cột hùng hồn có thực hơn bất kể võ giả nào.

Dùng nội tức cường hoành bực này hoàn toàn không cần nàng tiếp tục trợ giúp, tự mình hấp thu tiêu hóa dược vật kia.

Nhưng Tông Thủ phía trước lại trực tiếp lắc đầu, khẩu khí cực kỳ dứt khoát nói:

- Phương pháp hô hấp nội luyện ? Không học! Có Tuyết nhi giúp ta là đủ rồi.

Trong lòng hắn thì thầm nghĩ, mình sao phải khổ cực tự mình hấp thu dung luyện Ngũ Tham Tráng Huyết Thang?

Tuy nói luận hiệu lực, Thôn Nguyên đại pháp của hắn cùng Đạo Dẫn Thuật hô hấp còn mạnh hơn của Tuyết nhi rất nhiều.

Nhưng cứ mười ngày lại được cá nước vui vầy với mỹ nhân, ngu sao không làm?

Một thân chân khí của Sơ Tuyết cơ hồ hao hết, cũng may hai tháng này đã có chút miễn dịch với thiếu chủ, sắc mặt nàng lạnh băng nói:

- Mặc kệ Thiếu chủ có học hay không, dù sao tiếp theo Tuyết nhi cũng sẽ không tắm cho Thiếu chủ nữa, Tuyết nhi nói là giữ lời.

Trong lòng nàng đã quyết nếu không sẽ điểm mạch cho thiếu chủ thiệt đau.

Tông Thủ nhàn nhạt ‘ah’ một tiếng, thần sắc vẫn bộ dáng bại hoại lợn chết không sợ nước sôi:

- Vậy cũng được, bất quá thiếu gia của của nàng vốn muốn dạy trụ cột kiếm thuật cho Tuyết nhi. Ai zà! Thật là đáng tiếc!

Lời nói của hắn lộ vẻ tiếc nuối vô cùng, ánh mắt Sơ Tuyết thì sáng ngời, trụ cột kiếm thuật của tất cả các môn phái cơ bản đều giống nhau, nhưng kiếm thuật của thiếu chủ thì xuất thần nhập hóa trước đây chưa từng gặp.

Mấy ngày này ngẫu nhiên so kiếm cùng Tông Thủ, nàng luôn bại trận chỉ trong mấy hiệp. Vô luận kiếm thức tinh diệu như thế nào trước mặt Tông Thủ đều không hề nửa phần diệu dụng, đơn giản có thể phá vỡ.

Mà từ đầu đến cuối đều là kiếm thức trụ cột đơn giản nhất mà thôi.

Làm nàng trông mà thèm nhất là trong đó bao gồm kiếm đạo chí lý cùng với tất cả biến hóa.

Tâm thần tức thì dao động, sau một khắc gò má Tố Sơ Tuyết đỏ bừng vỗ vỗ vào lưng Tông Thủ, tụ tập chút dược lực Ngũ Tham Tráng Huyết Thang cuối cùng vào cơ thể hắn mới đứng dậy lấy quần áo bay ra bên ngoài.

Qua mấy tức sau, bên ngoài mới truyền tới thanh âm của Sơ Tuyết:

- Thiếu chủ, người vô lại!

Trong giọng nói ngược lại xác thực là có chút tức giận, bất quá phối hợp tiếng nói ngọt ngào nhu nhuyễn thật sự không có lực sát thương gì.

Tông Thủ nhếch miệng cười cười, sau đó trực tiếp liền phát động phương pháp Thôn Nguyên hấp thu toàn bộ tinh hoa dược lực còn sót lại bên trong nước thuốc hóa thành tinh nguyên lưu giữ trong người.

Thời gian hắn làm chuyện này không tới mấy nhịp thở.

- Đáng tiếc ngày đó Thiên Kính Chiếu Hồn không cách nào ứng dụng Luân Mạch, nếu như có thể mượn Thái Dương Tinh Viêm tinh luyện độ tinh khiết cho chân khí thì tu vi hôm nay ở nhất giai có thể tu thành nhị luân.

Sau mỗi lần sử dụng Thôn Thiên Nguyên Hóa công là quá trình không ngừng chặt chẽ chiết xuất, thật sự là tiêu hao của Tông Thủ quá nhiều thời gian.

Nếu như không cố kỵ chân khí vô cùng hỗn tạp, vì ngày sau tiềm ẩn tai họa ngầm thì hôm nay Tông Thủ muốn đột phá cảnh giới Võ sĩ cũng có thể.

Ngược lại tu hành hồn lực tiến cảnh sau lại vượt trước, Thiên Kính Chiếu Hồn Chi Thuật do sáu kính mười hai mặt, cứ bảy ngày là trên cửa sổ khách điếm lại bày đầy gương đồng.

Hôm nay Tông Thủ đã vững vàng ở Định Thần Cảnh.

Đẳng cấp Linh Sư tương đối đơn giản, bất quá dưới Thần Sư cũng chia chín tầng. Định thần, Quan Hồn, Dưỡng Linh, Xuất Khiếu, Dạ Du, Hoàn Dương, Viết Du, Tố Thể, Chân Hình.

Hồn lực mới bắt đầu tu hành nguyên thần chưa vững chắc, hư vô phiêu miểu, không ngừng phát tán. Mà cái gọi là định thần, danh như ý nghĩa chính là khiến cho nguyên hồn vững chắc.

Tông Thủ từ lúc kiến tạo linh hồn ngày ngày Xuất Khiếu đối kháng cương phong, lại mượn Thái Dương Tinh Viêm bên trong ánh trăng không ngừng rèn luyện, kỳ thật sớm đã hoàn thành quá trình này.

Thiếu hụt chính là hồn lực mà thôi, cho tới hôm nay mới đạt tới yêu cầu có thể tiến hành bước tu luyện tiếp theo.

Chuyển thùng gỗ qua một bên, Tông Thủ lấy đầu Niêm Thủy Thú trong thiết mộc bình ra.

Lúc này đồ ăn của nó ngoại trừ phẩm chất khoáng thạch đã gia tăng từ thú tinh nhất giai gia tăng đến nhị giai.

Nghe tiếng vang thì thầm bên trong, trên mặt Tông Thủ không khỏi hiện lên nụ cười.

Mấy ngày nữa hắn tích lũy hồn lực xong sẽ thu phục đầu linh thú hộ giá này, ước chừng nửa tháng nữa thì con thú này tiến hóa đến Nhị Giai có thể có năng lực khiến người ta thấy mà chảy nước miếng.

Bất quá khi nhìn trong túi chỉ còn hơn mười viên thú tinh, vẻ mặt Tông Thủ hiện ra vài phần bất đắc dĩ.

Tu luyện Luyện Khí thuật, dưỡng Linh thú khiến cho tài phú của hắn cạn kiệt nhanh chóng, nếu không bổ sung thì sớm muộn có một ngày sẽ sử dụng hết.

- Hả? Gió này, hình như có chút không đúng?

Tông Thủ bỗng dưng giẫm chân một cái đi về phía trước cửa sổ.

Sau một khắc chỉ thấy bên ngoài đường đi trở nên náo loạn, có người chạy như điên hô to:

- Gió lớn nổi lên rồi! Lăng Vân Tông sắp phá núi rồi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.