Thanh Trì Tận Thế

Chương 3: Chương 3: Bắt đầu (hạ)




Bước chân Lưu Thiên Lương nặng nề lưng cõng Gà say lên lầu bốn, hắn theo thói quen móc ra cái chìa khóa dự bị trong xe, nhưng mà vừa mới chuẩn bị mở cửa lại phát hiện cửa chính của nhà mình lại là khép hờ, hắn theo bản năng toàn thân run lên, lập tức định ngay tại chỗ, bản năng tưởng rằng lão bà Đinh Hiểu Yến của mình sớm tan tầm về nhà , có thể nghĩ lại, mình cũng đã ly hôn gần một tháng, Đinh Hiểu Yến lại ngay cả một lần cũng chưa từng đã trở lại, thậm chí ngay cả một cú điện thoại cũng không gọi lấy một lần, thật không có đạo lý hiện tại âm thầm trở về ?

Lưu Thiên Lương đột nhiên cảm thấy nữ nhân trên lưng mình như biến thành một quả bom hẹn giờ, như có gai ở sau lưng ghé vào trên người của hắn, để cho tay của hắn treo ở giữa không trung, chậm chạp không dám kéo ra cửa chính của nhà mình, vạn nhất thực là vợ mình đã trở về thì làm sao bây giờ? Khoe khoang, đây chẳng qua là không cam lòng mà thôi, thật để cho hắn tại trước mặt vợ trước của mình làm nữ nhân, đó là đánh chết hắn cũng không muốn đấy, bởi vì hình ảnh kết hôn bảy năm của vợ trước chưa bao giờ phai nhạt ra khỏi đáy lòng của hắn, ngược lại từ khi nàng rời đi lại để cho phần quyến luyến này càng nồng đậm !

"Vâng... Là Hiểu Yến sao?"

Lưu Thiên Lương cố nén xúc động đem Gà say ném xuống lầu, âm thanh run rẩy kéo cửa chống trộm nhà mình ra, lập tức nhảy vào mí mắt một mảnh hỗn độn, làm cho hắn lập tức khó có thể tin mà mở to hai mắt nhìn, thì ra cũng không phải vợ trước ngày nhớ đêm mong đã trở về, mà là con mẹ nó không may gặp trộm !

"Ta . XXX ..."

Lưu Thiên Lương như con nhím mà hung hăng đem cửa chống trộm đập vào trên tường , lưng cõng nữ nhân sãi bước vọt vào, nhưng mà đập vào mắt hắn không khỏi là long trời lỡ đất, khắp nơi tàn tạ, như là quỷ tử vọt tới trong nhà hắn mà cướp đốt giết hiếp một lần, tất cả ngăn tủ cùng ngăn kéo đều bị ngang ngược kéo ra rồi, TV cùng Computer cũng thê thảm ngã trên mặt đất, đồ vật thất thất bát bát bị ném đầy đất, mà ngay cả laptop mà công ty mới cho hắn cũng bị đập vỡ màn hình , bể thành hai nửa !

"Ừng ực ~ "

Gà say từ trên lưng Lưu Thiên Lương mềm ngã ở trên mặt đất, chỉ có chút rên rỉ một tiếng lại không có động tĩnh, nhưng mà Lưu Thiên Lương đã căn bản không lo nổi nàng, nhìn qua trong nhà mình hoàn toàn thay đổi, tâm hắn lúc này giống như đang nhỏ từng giọt máu lớn, TV cùng Computer các loại vật ngoài thân với hắn mà nói căn bản không trọng yếu, để cho hắn quý trọng nhất chính là đồ đạc của vợ trước lưu lại, mỗi một chỗ nàng tự tay sắp xếp qua đều là hồi ức tốt đẹp nhất của hắn!

"Ai ~ "

Lưu Thiên Lương bỗng nhiên nặng nề thở dài, nỗi đau ly hôn đã để hắn gặt hái được một trái tim cứng cỏi, hắn rất nhanh khôi phục bình tĩnh, từ từ ngồi xổm người xuống nhặt lên đám đồ đạc hỗn loạn trên sàn nhà, trong đó là ảnh chụp chung mà hắn và vợ trước lúc vừa mới kết hôn, Đinh Hiểu Yến trên tấm ảnh thân mật ôm hắn với dáng tươi cười sáng lạn như vậy, thế mà hôm nay tại nơi này trong nhà quạnh quẽ, lại khắp nơi đều lộ ra vẻ thê lương người và vật không còn!

Lưu Thiên Lương thận trọng cất kỹ khung hình xong , hắn nhìn cũng không nhìn Gà say nằm rạp trên mặt đất nằm ngay đơ, cởi áo khoác ra rồi đi vào trong phòng bếp tìm tới cái chổi cùng ki, dụng cụ hốt rác, bắt đầu lựa chọn quét sạch đồ bỏ đi trên đất, chẳng qua là khi hắn quét đến laptop bị nghiền nát thì theo bản năng ngây ngẩn cả người, lập tức một cái ý niệm đáng sợ đột nhiên hiện lên ở trong đầu của hắn, để cho hắn thật nhanh ném cây chổi vọt vào phòng ngủ !

"..."

Lưu Thiên Lương kinh ngạc nhìn đồng hồ đeo tay hàng hiệu cùng dây chuyền vàng của mình bị ném ở bên giường, một cảm giác lạnh lẽo theo đuôi xương cụt xông thẳng lên cái ót của hắn, để cho hắn khó có thể khống chế rùng mình một cái, lập tức đã minh bạch trong nhà mình căn bản không phải bị trộm, mà là có người muốn tìm tìm cái gì đó trong nhà của mình!

"Vương bát đản ..."

Lưu Thiên Lương đột nhiên gào thét một tiếng, quay người xông ra khỏi phòng chạy đến bên người Gà say, một tay bắt Gà say mềm nhũn từ dưới đất cầm lên, nắm chặt tóc của nàng hét lớn: "Gái điếm thúi ! ngươi mẹ nó đến cùng đắc tội người nào? Nếu như vậy hãm hại lão tử ngươi nói cho ta! Nói ! Nói ah ..."

Lưu Thiên Lương sắp bị tức bị điên lên nên căn bản không hiểu được cái gì gọi là thương hương tiếc ngọc, ba cái tát nặng nề quất vào trên mặt Gà say, khuôn mặt trắng nõn của Gà say lập tức đỏ bừng sưng vù lên..., lại mê mẩn trừng trừng mở to mắt , đột nhiên há to miệng , "Oa" một tiếng nhổ lên một thân Lưu Thiên Lương!

"Tôi X..."

Lưu Thiên Lương như thiểm điện đẩy Gà say ra ra ba bốn bước, lại phát hiện mình đã đầy người dơ bẩn, hắn vội vàng đem áo sơ mi trên người cùng quần dài toàn bộ cỡi ném xuống đất, chỉ mặc một cái quần cộc rồi hung tợn nhìn Gà say trên mặt đất!

Hắn hiện tại đã triệt để minh bạch, vì cái gì trên người hắn chỉ có ví tiền cùng chìa khóa cửa là không thấy, thế mà chìa khóa xe cùng điện thoại vẫn còn hoàn hảo không chút tổn hại, cái này rất hiển nhiên là đám người kia đánh hắn gây nên, bọn họ căn bản không vì cầu tài, chỉ là muốn thông qua CMND trong ví tiền của hắn tìm được nhà của hắn, lại cầm chìa khóa đi tới tìm kiếm đồ vật bọn họ muốn lấy!

"Ọe ~ "

Gà say nằm rạp trên mặt đất vừa lớn tiếng nôn mửa liên tục, đồ dơ bẩn từ trong miệng nàng như suối phun ra ngoài, nồng mùi rượu cùng vị toan hỗn hợp lại cùng nhau, thiếu chút nữa vọt lên Lưu Thiên Lương mà ngã nhào một cái, mà toàn thân Gà say mềm nhũng như cọng mì sợi, phóng ra xong thì rõ ràng "Lạch cạch" một tiếng ngã ở trong đống nôn của mình, như heo thở hồng hộc!

"Con mẹ nó ..."

Lưu Thiên Lương nắm cái mũi của mình, mặt mũi đầy chán ghét đi tới , kéo cánh tay Gà say như heo chết hướng trong nhà vệ sinh kéo đi, Lưu Thiên Lương tự giác được động tác của mình đã rất thô lỗ, nhưng mà Gà say lại từ đầu đến cuối một điểm phản ứng cũng đều không có, Lưu Thiên Lương không biết nàng thật sự tửu lượng quá kém , vẫn là tối hôm qua uống quá nhiều, tiếp tục như vậy cũng không biết có khả năng say chết hay không!

"Con mẹ nó, tấm túi da tốt trắng tay này, quả thực so heo còn buồn nôn ..."

Lưu Thiên Lương ngang ngược đem Gà say ném ở trong phòng tắm, níu lại váy ngắn của nàng, đưa nàng từ dưới bới ra đến ở trên váy bó sát người lập tức cách nàng mà đi , lộ ra một thân cực kỳ mê người uyển chuyển của Gà say!

Nhìn qua thân mình tuyết trắng của Gà say, Lưu Thiên Lương theo bản năng nuốt nước miếng, cô nàng này nhân phẩm cho dù kém một chút, nhưng mà tướng mạo cùng dáng người này lại là thượng thừa bên trong thượng thừa, hai ngọn núi cao vút trong mây bị màu da silicon chặt chẽ bao vây lấy, ở giữa cái kia là đôi ngực sữa mê người. Rãnh mương kia nếu nam nhân không có kỹ năng bơi tốt, chỉ sợ chìm xuống sẽ lên không nổi rồi, mà trước bụng nàng thì vô cùng bằng phẳng, không có một chút thịt thừa, giữa hai chân là đồ lót màu vàng nửa chận nửa che ở khu vực trọng yếu của nàng, mấy sợi lông không chịu cô đơn quăn lại vụng trộm lộ ra, hung hăng càn quấy cùng Lưu Thiên Lương "Chào hỏi"!

"Hắc hắc ~ "

Lưu Thiên Lương hèn mọn bỉ ổi cười dâm một tiếng, trực tiếp duỗi ra ngón chân kẹp lấy áo ngực silicon của nàng, chỉ nhẹ nhàng kéo một cái, hai ngọn núi một mực bị trói buộc ở ngạo nhân lập tức bật lên mà nhảy vào tầm mắt của hắn, trên đó hai khỏa Linh Lung đậu khấu rõ ràng vượt quá sở liệu của Lưu Thiên Lương, chẳng những không phải là màu nâu đen do bị người chơi nát, ngược lại là một loại sắc đỏ tươi tràn đầy say lòng người, Lưu Thiên Lương dùng chân chỉ nhẹ nhàng làm cho hai khỏa đậu khấu liền lập tức kiêu ngạo dựng đứng thẳng lên !

"Hừ hừ ~ hôm nay nếu không đem ngươi làm một cú cho đủ vốn, lão tử sẽ không họ Lưu ..."

Khóe miệng Lưu Thiên Lương nhếch lên một vòng nhe răng cười, trực tiếp tháo xuống vòi hoa sen mở đinh ốc nước lạnh tưới vào trên đầu Gà say, nguyên bản Gà say còn nặng nề ngủ không tỉnh lập tức ô ô một tiếng, như là người ngâm nước muốn sống, một bên hét to , một bên hết sức đạp đạp trên tứ chi, nhưng mà Lưu Thiên Lương lại không quan tâm mà tiếp tục đối với đầu của nàng giội mạnh, chuẩn bị từ trong ra ngoài đem nàng rửa sạch sẽ !

"Ọe ~ "

Gà say đột nhiên đình chỉ tiếng kêu vừa thu lại bụng dưới, bụm lấy yết hầu lại muốn tiếp tục nôn mửa, Lưu Thiên Lương đã có vết xe đổ, lập tức ném đi vòi hoa sen rồi nhảy ra phòng tắm vòi sen, nhưng mà vừa khép lại cửa kéo thủy tinh thì cái miệng nhỏ nhắn Gà say đã mãnh tiêu, một cỗ chất lỏng màu đen như mực "'Rầm Ào Ào'" một tiếng đánh vào ở trên cửa thủy tinh như là thiên nữ tán hoa, phun đâu đâu cũng có !

Hơn phân nửa phòng tắm vòi sen lập tức đã bị chất lỏng màu đen vấy bẩn, đồng thời cũng che đậy kín dáng người trắng nõn mê người của Gà say này, mà Lưu Thiên Lương đứng ở ngoài cửa còn bảo trì tư thế quan môn vừa mới, miệng mở lớn thật lâu cũng không thể khép lại, hơn nửa ngày hắn mới lắp ba lắp bắp h nhổ ra mấy chữ: "Phóng ra ... Thổ huyết à?"

Gà say phóng ra xong thì tựa hồ cũng không có động tĩnh, nhưng mà chất lỏng màu đen từ trong miệng nàng nhổ ra lại dị thường sền sệt, trên thủy tinh tại phòng tắm vòi sen để cho Lưu Thiên Lương căn bản thấy không rõ trạng huống của nàng, mà Lưu Thiên Lương ngơ ngác đứng ở nơi đó động cũng không dám động, bên tai truyền tới chỉ có thanh âm vòi hoa sen tích tí tách phun nước, Gà say bên trong tựa hồ liền rên rỉ cũng đình chỉ !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.