Thế Giới Dị Biến

Chương 27: Chương 27: Đột nhập




Tại một lùm cây ven đường Long và Nguyệt đang nằm trên bãi cỏ khô. Nơi đây là một mảnh rừng đang bắt đầu rụng lá, sau khi ba người xuất phát từ nhà của Lâm chạy thẳng đến rìa mặt bắc này, bọn họ bắt đầu suy tính, cuối cùng quyết định để Lâm di do thám tình hình trước.

- Chị nói cái thằng Lâm đó có làm được việc không, hắn đi dò la cả nửa ngày trời rồi, có khi nào bị tóm rồi không.

Long gối đầu lên hai tay của mình trong miệng thì ngậm lấy một ngọn cỏ nghiêng đầu sang nói với Nguyệt đang nằm ở một bên.

- Chị tin tưởng vào khả năng của Lâm, Ảnh dạ là một dị năng rất thích hợp cho việc ẩn núp, chắc chắc em ấy sắp về rồi

Nguyệt cũng bắt trước làm theo Long hai chân bắt chéo, đầu gối lên tay, hai mắt thì nhìn lấy bầu trời xanh thẳm kia.

Phụt!

Đột nhiên Long phun ngọn cỏ trong miệng của mình ra, hắn vội vàng ngồi dậy.

- Tên đó trở về rồi.

- Hả?

Nguyệt cũng vội vàng ngồi thẳng người lên phủi phủi bụi đất trên người. Cũng không thể biểu hiện cho tên nhóc kia xem trong khi nó đang đi điều tra thì hai người lại nằm ở đây giết thời gian.

Một cái bóng màu đen dần dần hiện lên dưới tán cây, bóng đen dần dần biến thành đường viền có hình dạng con người, màu đen rút đi để lộ ra khuôn mặt của Lâm.

- Em đã trinh sát xong rồi, hai người chờ đợi có lâu không.

- Không lâu, không lâu. Tôi rất tin tưởng tài năng của cậu.

Long phẩy phẩy tay ra hiệu bản thân mình không để ý đến khoảng thời gian phải chờ đợi. Thậm chí hắn còn khen ngợi một trận.

- Nào có, cậu quá khen.

Nghe được lời nói khích lệ của Long khiến Lâm nở cả lỗ mũi.

- Em rất có tiềm chất của một lãnh đạo nhỉ.

Nguyệt mỉa mai lời nói của Long, mới vừa nãy tên này còn nghi ngờ năng lực của Lâm vậy mà giờ lại không ngại mà khen ngợi hắn.

- Ha ha! Chị nói giỡn nếu em không có tiềm chất lãnh đạo sao lại lên làm đội trưởng đội 4 được chứ. Giờ em đã ngang hàng với chị đấy.

Long không những không để ý đến lời nói mỉa mai của Nguyệt mà còn cho rằng đó chính xác là một tố chất trong người hắn.

- Ha ha!

Nguyệt bật cười khi nghe thấy lời của tên nhóc Long này.

- Chú mày nói ai ngang hàng với chị hả?

Cô lập tức đổi giọng đưa tay quất về sau ót của Long, nhưng thằng này thật sự quá nhanh, chỉ thấy Long vội vàng cúi đầu né tránh.

- Này bà chị muốn phân cái cao thấp à!

- Được! Lại đây chị mày cũng đang có ý định đó.

Nguyệt đứng lên xắn hai tay áo của mình lên.

Đứng ở một bên Lâm không nhịn được lên tiếng ngăn cản.

- Này hai người thôi đi.

- Cậu (em) đừng xen vào.

Hai người Long và Nguyệt cùng lên tiếng.

30 phút sau, chị em hai người đều nằm trên bãi cỏ, đầu tóc thì bù xù, quần áo thì xốc xếch. Hai người đã vật lộn với nhau cho đến khi cả hai đều cảm thấy chán mới thôi.

Lâm ngồi tựa lưng vào một gốc cây quan sát hai người này nãy giờ. Hắn cứ nghĩ rằng quan hệ hai người này rất thân thiết, không ngờ lại là thân thiết theo kiểu hay cãi vã vặt thết này. Hắn nhìn lên bầu trời sắp sửa ngả sang màu đen, thế là một ngày sắp hết vậy mà 3 người vẫn còn ngồi đây chưa có tiến triển gì.

- Tốt trời sắp tối rồi, là lúc thích hợp hành động, cậu trình bày những gì mình do thám được nào.

Long đứng dậy chỉnh sửa lại tóc tai quần áo của mình, hắn bóp bóp vai mình một chút. Tuy chỉ là vật lộn đùa giỡn nhưng bà chị kia cũng không nhẹ tay một chút, làm vai hắn vẫn còn ê ẩm.

- Tốt! Chúng ta vào việc nào.

Nguyệt cũng đứng dậy trông cô giờ trông giống một mụ điên ở cái xó nào đó chui ra.

- Nãy em đã quan sát cái kho hàng đó, bên trong có lính canh và hệ thống camera giám sát. Thật sự mà nói rất khó tìm đường vào trong. Đây là sơ đồ bên ngoài mà em vẽ được, nếu chúng ta muốn vào có thể đi bằng lối này. Nếu có trận pháp thì càng khó xâm nhập nữa.

Lâm lấy ra một tấm bản vẽ nháp đại khái phát họa ra sơ đồ vị trí của kho hàng, bên trên còn đánh dấu các vị trí camera và lính canh. Chứng tỏ hắn cũng rất ra sức chứ không qua loa.

- Không ngờ em lại do thám được nhiều như thế.

Nguyệt vỗ vỗ bả vai Lâm tán thưởng. Long thì một mặt suy tư.

“F*ck! Mình chẳng thấy gì cả”

- Cậu dùng mấy cục đá hay nhánh cây biểu thị cho tôi xem nào.

Bất đắc dĩ Long phải nhờ tên này làm cái mô hình lập thể cho hắn quan sát.

Một lát sau khi cả hai đều đã hiểu rõ tình huống, Lâm và Nguyệt không khỏi đưa ánh mắt nhìn về phía Long. Vụ này có muốn tiếp tục hay không là còn phụ thuộc vào Long. Từ những gì Lâm do thám được thì đột nhập vào đó mà không gây chú ý xác xuất rất nhỏ.

- Này Long, cậu cũng không được dùng cái biện pháp cường công của bản thân đâu nhé.

Lâm chợt nghĩ tới điều gì đó, tình huống này khá quen quen, cách đây chưa qua mấy ngày tên này không phải là vừa san bằng một hội có thế lực hạng hai ở Thiên không thành hay sao.

- Tất nhiên là không rồi.

Câu trả lời của Long khiến Lâm nhẹ nhõm một chút.

Đối với Long việc tìm cách cường công hay mạnh mẽ tiêu diệt mục tiêu thì phải dựa trên nhiều điều kiện, trong đó ít nhất thì mục tiêu đó là đối tượng cần tiêu diệt trong nhiệm vụ hoặc là một kẻ đã đụng tới bản thân hắn và những người thân của mình. Hắn cũng không có phát rồ tới mức gặp ai cũng giết, cũng không tới mức không đánh giá kỹ thực lực của đối phương mà đã tấn công.

- Cậu biết phá trận không?

Long hỏi Lâm.

- Biết! Chỉ cần không quá cao minh thì tôi phá giải được hết.

- Tốt! Chúng ta sẽ đi vào bên trong bằng đường cống ngầm, Lâm cậu phụ trách phá trận. Chị Nguyệt chị đứng bên ngoài quan sát và tiếp viện nếu tụi em cần.

Nhận được đáp án chắc chắn của Lâm, Long lập tức triển khai kế hoạch của mình.

- Được!

Dưới cống ngầm bên dưới kho hàng Long và Lâm đang từ từ di chuyển tiếp cận vào bên trong. Để đảm bảo danh tính Lâm đề nghị họ cải trang một phen, hai người đều đeo một chiếc mặt nạ, ngoài ra Lâm còn đề nghị không nên sử dụng các vũ khí hay kỹ năng mang tính tiêu chí của bản thân. Ví như Long thì hắn không nên sử dụng kiếm và kiếm pháp của mình. Còn dị năng Ảnh dạ của Lâm thì có thể sử dụng bởi vì những năng lực kiểu tương tự cũng không phải là hiếm gặp.

Lặn lội được một thời gian dưới cống ngầm hôi thối hai người đã đi đến một cái nắp cống, bên trên đó chính là góc khuất của hệ thống an ninh nhà kho. Long dùng tinh thần lực dò quét vài lần cũng không phát hiện bố trí trận pháp cảnh báo nào.

Dẹt Dẹt!

Lâm cẩn thận từ từ mở cái nắp cống ra, hắn đưa đầu mình ra dò xét, xung quanh không có ai hay camera hắn lập tức hóa thành một đoàn bóng đen nhảy ra ngoài. Thấy thế Long cũng nhảy lên theo. Đóng nắp cống lại hai người từ từ men theo các góc khuất của các thùng hàng. Do có tinh thần lực của Long nên mọi chuyện dễ dàng hơn rất nhiều. Tinh thần lực của hắn thẩm thấu đến mọi ngóc ngách, hắn phát hiện vài nơi bố trí trận pháp khiến tinh thần lực của hắn không có biện pháp thẩm thấu. Các loại trận pháp thông thường đều có khả năng suy giảm sóng tinh thần dò xét, đặc biệt còn có loại chuyên nhắm vào sóng tinh thần tiến đến vô hiệu hóa khả năng tinh thần dò xét. Chỉ là với cảnh giới võ đạo hiện nay ở 3 tòa đảo bên dưới này thì ít có cường giả sở hữu tinh thần lực nên không có nhiều người hay tổ chức sẽ đầu tư thêm loại trận pháp chuyên nhắm vào tinh thần lực.

- Chúng ta nên giả trang thành ai đó.

Lâm nói với Long khí hắn thấy có vài người từ trên xe vận chuyển vác vật tư đi vào bên trong. Long cũng thuận thế quan sát, cảm thấy có thể thực hiện được, hắn gật đầu đồng ý.

Hai người nhanh chóng núp ở một góc khuất trên tuyến đường chuyển hàng. Họ nhanh chóng tìm được mục tiêu phù hợp rồi đánh ngất người chuyển hàng.Thay đổi đồng phục của họ, hai người giả vờ làm nhân viên tiến sâu vào bên trong. Một người giám sát công việc khi nhìn thấy Lâm và Long cũng không nhận ra điều gì nên hai người cứ thế mà tiến vào.

Lâm nhìn thấy một cánh cửa có vẻ là dùng cho nhân viên cấp cao, hắn ra hiệu với Long nhanh chóng đi tới đó.

- Hai người các anh đi đâu vậy?

Một cô gái lên tiếng nhắc hai người Long và Lâm khi thấy hai anh chàng này có dấu hiệu muốn trốn việc.

“Chết thật”

Lâm thầm mắng trong lòng, hắn đã quá hấp tấp. Nhưng Long đã vội quay người lại nở một nụ cười có lỗi về phía cô gái.

- Xin lỗi, chúng tôi có chút không quen thuộc nơi này!

- Các anh là người mới!

Cô gái nhíu mày, cô không phụ trách việc nhân sự nên không rõ lắm. Nghĩ nghĩ một lát cô cho rằng nơi này được canh gác một cách nghiêm ngặt nên chắc chắn không thể có người lọt vào được. Cô nhìn lại đồng hồ của mình, phát hiện đã có chút trễ nãi. Cô đang tìm vài nhân viên giúp cô chuyển một kiện hàng vào phòng nghiên cứu. Không có thời gian suy nghĩ nhiều cô lập tức chỉ vào hai người Long và Lâm.

- Hai anh qua đây giúp tôi khuân cái thùng kia rồi đi theo tôi.

Long và Lâm hai mặt nhìn nhau, hai người nhanh chóng phản ứng lại được lời nói của cô gái mặc một chiếc áo khoác trắng này. Cơ hội này không thể nào tuyệt vời hơn, cô gái đó đúng là một người dẫn đường hoàn hảo cho tình huống này.

- Chúng tôi làm ngay.

Long và Lâm tiến về chiếc thùng hàng to bằng hai người ôm này.

- Cẩn thận bên trong là đồ vật dễ vỡ.

Cô gái nhắc nhở hai người, Lâm lúc này mới quan sát tỉ mỉ cô ta. Bộ quần áo cô ấy đang mặc rất giống một người có trí thức và làm công việc nghiên cứu. Cô ta xem lại đồng hồ rồi nói với giọng gấp gáp.

- Sắp trễ rồi hai người nhanh theo tôi.

Cứ như thế Long và Lâm đi theo sau cô gái tiến vào một chiếc thang máy đi thẳng xuống lòng đất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.