Thì Thầm Bên Tai Em

Chương 3: Chương 3




Tang Gia Ý đang cầm di động, cả người không biết phải làm sao.

Cậu cảm thấy thầy Vũ Tế không có ý này đâu, thầy là người đứng đắn mà.

Nhưng...... lỡ đâu có ý như này thật?

Tang Tang mờ mịt.

Hashtag này ngay lập tức lại bị đẩy lên, fan nhao nhao bị nổ tan tác.

【ĐM, người thật à, là Vũ Tế lao tư* bằng xương bằng thịt thật à!!】

(*) Gốc là 劳斯 /láo sī/: phát âm gần giống với thầy /lǎoshī/, là cách gọi phổ biến trong cộng fan trên weibo, tui cũng không biết phải dịch từ này sao nữa QAQ

【Thầy Vũ Tế ơi, Weibo của anh sắp mọc cỏ luôn rồi!!】

【Vào năm tôi 90, cháu tôi chạy lại biểu, bà nội, CV đại đại mà bà thích đăng (wei)bô rồi, tôi phẩy phẩy bàn tay an tĩnh nở nụ cười, không tin lời đồn, không truyền bá lời đồn】

【Cười chớt tui rồi, ý của thầy Vũ Tế là?】

【Ha ha ha sao lại có cái kiểu, tự động dâng hiến[1], cảm giác cứ như muốn ép Tang Tử nghe thở dốc vậy cà!】

[1] Gốc là 自荐枕席 /tự tiến chẩm tịch/

......

Tang Gia Ý gõ gõ xóa xóa, cuối cùng dè dặt lễ phép chọn lọc từ ngữ, bình luận dòng Weibo này:

【Tang Tử v: Muốn nghe thầy Vũ Tế phối《Nguyệt thượng mi sao》ạ~】

Tiếp sau đó là một cái icon sùng bái.

Giản Tế chống mặt cười, lươn thế nhở?

Nhưng nhìn fan của đứa nhỏ chọc ghẹo bên dưới, cuối cùng Giản Tế cũng đại phát từ bi buông tha cho cậu.

【Vũ Tế v: Ừ // Tang Tử v: Muốn nghe thầy Vũ Tế phối《Nguyệt thượng mi sao》ạ~】

Tang Gia Ý không chú ý tới một loạt bình luận hô hào kiểu kiểu như “Ở đây có kẻ lừa con nít nè” ở bên dưới.

Cậu nói rồi mà, thầy Vũ Tế là người đứng đắn.

Sau đó ngón tay lạch cạch lạch cạch, nhấn nút theo dõi.

Mặc dù tài khoản phụ đã bấm theo dõi từ lâu rồi, nhưng này mới là quang minh chính đại theo dõi nhau đấy! Theo dõi lẫn nhau!!

Tang Gia Ý không khỏi nhớ đến vấn đề mà bản thân vừa mới hiểu lệch, có muốn nghe thầy Vũ Tế thở dốc bên tai không?

Dù rằng chỉ ở nhà một mình, nhưng Tang Gia Ý vẫn không nhịn được thò tay xoa nắn vành tai nóng ran của bản thân.

Muốn chứ.

Không liên quan tới bất luận ý nghĩ dơ bẩn nào, chỉ đơn thuần là thích nghe thanh âm của Vũ Tế thôi.

Thanh âm của đối phương như một cơn gió mát xuyên qua từ cánh rừng, lướt ngang khiến lá cây rung lên rì rào, quét đi hết thảy mệt mỏi và lo âu.

Bởi vì mang theo khuynh hướng lạnh nhạt, lại càng lộ ra vẻ trong trẻo, sạch sẽ.

Tang Gia Ý là một thanh khống hết thuốc chữa, hiển nhiên là muốn nghe thanh âm của đối phương ở đủ loại tình huống khác nhau rồi.

Hơn nữa, từ khi Vũ Tế vào ngành, kỳ thực hình tượng vẫn luôn rất đứng đắn thần bí, dường như đa phần đều phối không CP, chuyên tâm làm sự nghiệp chính kịch.

Phối âm cho loại kịch thiên về tình cảm này vẫn là lần đầu tiên của đối phương, bây giờ cậu đang có một chút chờ mong.

Sau đó Tang Gia Ý đăng nhập tài khoản phụ của bản thân, vừa mới chuẩn bị vui vẻ thổ lộ với Weibo của Vũ Tế, đã trông thấy bình luận trước đó của mình được bình luận của CV Nhất Thiên lật thẻ[2] rồi.

[2] Gốc là 翻牌: đề cập đến việc khi bình luận của bạn khi được người nổi tiếng nhắc đến (tag tên) hoặc trả lời.

【CV Nhất Thiên v: Ha ha ha cảm ơn đã thích! // Ba cộng một v: Thanh âm của Nhất Thiên lao tư tuyệt vời vô song! Là món quà của trời ban sao?!】

Tang Gia Ý vui sướng nhào lộn một vòng.

Bất luận thế nào, coi như chủ dịch của《 Nguyệt thượng mi sao 》đã được quyết định, fan đối với sắp xếp này đều vô cùng hài lòng.

Với lại kịch bản của kịch truyền thanh cũng có tác giả gốc Tang Tử đích thân tham gia, như thế nào cũng khiến mọi người mong đợi hơn một chút.

Kỳ thực Tang Gia Ý cũng được xem như là một tác giả có chút tiếng tăm, nhưng đây không phải là vì cuốn tiểu thuyết chuyển thể thành kịch truyền thanh của cậu, dù lần nào cũng sẽ quan tâm.

Mà là vì lần này có Vũ Tế tham gia, cậu tỏ vẻ quan tâm hơn bình thường.

Thế nên ngay khi đạo diễn An An bên tổ chế tác gửi tin nhắn cho cậu, thời điểm trưng cầu ý kiến có muốn tham gia vào hoạt động livestream chủ dịch《 Nguyệt thượng mi sao 》hay không, Tang Gia Ý có chút động tâm.

Cậu hỏi:

【Tang Tử: Thầy Vũ Tế sẽ tham gia chứ?】

【An An: Phỏng chừng là không, cậu biết đó, đại thần Vũ Tế căn bản rất ít khi tham gia hoạt động livestream】

Tang Gia Ý có hơi thất vọng, nhưng cũng hiểu được.

【Tang Tử: Nếu đến lúc đó có thời gian, tôi sẽ tham gia nhé】

【An An: Được, đến lúc đó tôi báo cậu biết nha~】

-

Trong bệnh viện tư nhân nào đó, một ông lão đang nằm trên giường, thanh âm “hừ hừ” lúc có lúc không tràn ra giữa cuống họng, ngay cả hô hấp cũng mang theo hơi thở mục nát.

Giản Tế ngồi bên giường gọt táo lại hoàn toàn bất đồng.

Tư thế của anh nhàn hạ dựa lên chỗ tựa lưng, quả táo hình dạng đẹp mắt cuộn tròn giữa những ngón tay trắng trẻo thon dài của anh, đến cuối cùng, toàn bộ lớp vỏ màu đỏ bị cắt cụt, quả táo này cũng đã gọt xong.

Giản Văn nằm trên giường bệnh nghiêng đầu nhìn qua Giản Tế, lập tức trơ mắt nhìn anh cắn một miếng xuống quả táo vừa mới gọt xong.

Dường như là chú ý tới ánh mắt của Giản Văn, Giản Tế nhếch lông mày, cả người buồn cười: “Ông sẽ không tưởng rằng tôi gọt cho ông chứ?”

Khuôn mặt anh rõ ràng ôn hòa, trong mắt cũng không mang theo lãnh ý, nhưng lại hiện ra vẻ cực kỳ ác liệt, như là khoác lên lớp da người che giấu con ác quỷ hoàn mỹ nhất.

Tiếng thở hổn thể của Giản Văn càng thêm nặng nhọc.

Giản Tế nói chuyện không hề lưu tình, tựa như người đối diện nào phải ông nội máu mủ ruột rà với anh, anh cười:

“Ngài cũng không nhìn xem, giờ răng của ngài còn cắn nổi không?” Anh như thương tiếc mà thở dài một tiếng, “Giản Văn, ông già rồi.”

Thấy người tức giận tới nỗi màn hình giám sát cũng sắp kêu vang, mặt mày Giản Tế mới ôn hòa rồi đứng lên, ném hạt táo còn thừa vào trong thùng rác.

Quay người lại, dáng vẻ tươi cười trên khuôn mặt liền hạ xuống, anh lạnh lùng đi ra ngoài.

Cổng bệnh viện, Đường Trạch Vũ có hơi sốt ruột duỗi cái cổ dài ngó vào bên trong, đợi Giản Tế từ trong đó bước ra, mới vội vàng nghênh đón.

“Sao rồi? Nhắc đến đồ của ông ngoại anh chưa?”

Vẻ mặt Giản Tế rất hờ hững: “Không có, nhắc đến cũng vô dụng.”

Đường Trạch Vũ nhìn vẻ mặt dửng dưng của Giản Tế, cảm thấy thật đúng là hoàng đế chưa gấp thái giám đã vội:

“Vị đại ca này, năm nay anh đã 29 rồi, trước năm 30 mà không lấy được đồ của ông ngoại anh, vậy chẳng phải nhà họ Giản hời quá rồi à.”

Giản Tế rũ con ngươi, nhìn điện thoại trong tay rung rung, có người đang gửi tin nhắn cho anh.

Là đạo diễn kịch truyền thanh An An, đối phương chọn lọc từ ngữ thật cẩn thận:

【An An: Đại thần Vũ Tế, xin lỗi đã làm phiền anh*, tối nay tổ kịch《 Nguyệt thượng mi sao》có hoạt động livestream, không biết anh có hứng thú tham gia không ạ~】

(*) Ở đây An An dùng 您 /ngài/.

Đường Trạch Vũ vẫn còn đang lải nhải bên tai: “Anh, chẳng phải trước đây di chúc bảo là anh có thể kết hôn trước năm ba mươi tuổi, thì của cải mẹ anh để lại sẽ cho anh hết sao? Để lấy lại đồ của ông ngoại anh, không thì...... mắt nhắm mắt mở, kết hôn luôn đi?”

Giản Tế vừa đánh chữ vừa trả lời hắn: “Không kết hôn.”

Đường Trạch Vũ thở dài một hơi: “Anh, biết là anh ghét hôn nhân, nhưng chúng ta đâu cưới thật, chúng ta tìm một người phẩm hạnh ổn ổn, trước khi cưới thì làm thỏa thuận hứa hẹn lợi ích, về chuyện lĩnh giấy kết hôn[3], đợi lấy được đồ của ông ngoại anh rồi, lập tức ly hôn.”

[3] Gốc là 扯证: kéo, xé chứng nhận; vì trước đây chứng nhận kết hôn ở TQ chỉ là một tờ giấy chứ không phải là quyển sổ như bây giờ, và nó được xé ra từ trong cuốn sổ lớn để đưa cho các cặp đôi.

Thanh âm của Giản Tế lãnh đạm, mắng hắn một câu: “Cút đi, toàn đưa mấy biện pháp tệ hại.”

Di động hơi rung, tin nhắn thứ hai của bên kia đã gửi tới:

【An An: Ngoài ra còn có CV cộng sự của tổ kịch, đến lúc ấy có lẽ Tang Tử cũng sẽ tham gia chung với chúng ta, hẳn là rất thú vị, thầy Vũ Tế cân nhắc một chút nha~ Nếu quả thực không có thời gian, cho em xin lỗi trước, làm phiền thầy Vũ Tế rồi~】

Ngón tay Giản Tế khựng lại, nhìn khung đối thoại của mình:

【Vũ Tế: Xin lỗi, tối nay có......】

Anh ấn lên phím xóa, bắt đầu đánh chữ lần nữa:

【Vũ Tế: Thời gian không chắc lắm, tôi suy nghĩ một chút, nếu đến lúc đó tham gia sẽ nói lại với cô nhé】

An An nhìn dòng tin nhắn này, thở dài, nghĩ chắc hẳn đối phương từ chối rồi.

Gửi tin nhắn xong, Giản Tế liền bước nhịp bước, đi về phía xe của mình.

Đường Trạch Vũ gọi: “Anh! Anh vội làm gì thế?”

Giản Tế nghe được giọng của hắn, quay người, vừa chậm rãi đi lùi về phía sau, vừa giơ điện thoại trong tay lên lắc lắc:

“Quay về xử lý công việc xong sớm một chút, sau đó ghẹo, đứa, nhỏ.”

Ba chữ cuối cùng, anh vừa nói vừa nghỉ, mang theo hàm ý trêu tức.

Anh nói xong, liền cười rồi quay người đi.

Chỉ để lại một mình Đường Trạch Vũ ngây ngẩn tại chỗ, vậy mà hắn hiếm khi cảm thấy bộ dạng nói chuyện mới nãy của Giản Tế có mấy phần hăng hái.

Mang theo vẻ vui mừng rõ rệt.

Buổi tối, đang là lúc náo nhiệt, cũng là thời điểm lưu lượng cao nhất.

Tang Gia Ý có muốn đào ngũ cũng không vấn đề gì, liền dứt khoát đáp ứng lời mời của An An.

Trước đây còn định giữ thiết lập người lạnh lùng, nhưng từ sau sự kiện không mong muốn trong lúc livestream của Vu Tranh lần trước, cậu cảm thấy hẳn là bản thân cũng chẳng còn hình tượng gì để nói nữa.

Tang Gia Ý đăng nhập tài khoản Thính Văn FM của mình, tiến vào trong phòng livestream đã tạo của Phòng làm việc văn hóa Voice, tên phòng gọi là Nguyệt thượng mi sao.

Trước khi chính thức thu âm, để chủ dịch và tác giả livestream cùng nhau, có lợi đối với việc tuyên truyền kịch, cũng có thể gia tăng nhiệt độ.

Mấy thầy CV trong livestream đã mở camera và mic, bắt đầu nói chuyện tán gẫu tự do, tiến hành tương tác qua lại với fan.

Tang Gia Ý vừa vào, cửa sổ bên kia là hình chân dung thuộc về một con mèo Ragdoll xinh đẹp, cậu không mở camera.

Các thầy CV đang anh một lời tôi một tiếng chít chít oa oa loạn xạ:

Cá màu cam: “Ồ? Tang Tang vào rồi!”

Hằng Tinh: “Oa, là Tang Tử lao tư nè, là Tang Tử lao tư nè!”

Tiểu Ngưu Mã: “Woo-- hu-- Thầy Tang Tử! Thầy Tang Tử ơi!”

Thủy Nguyệt: “A a a bé đáng yêu Tang Tang ư? Tới đây, cho chị chơm chơm một cái!!”

Trên đạn mạc “Ha ha ha ha” cười to:

【Dọa ông đây sốc phát khiếp, đám người này ồn ào thật đó】

【Lần đầu tiên coi livestream của Voice, phải xác định xem đám người này thật sự điều trị xong rồi sao?】

【Cười chết toai, không biết nữa, còn tưởng vào nhầm Hoa Quả Sơn cơ】

Tang Gia Ý: “......”

Cậu cũng sốc bay màu.

Ngay thời điểm Tang Gia Ý cũng chuẩn bị mở nút nói chuyện, toàn bộ khung màn hình đứng yên -- cậu rớt mạng rồi.

Mọi người kêu gào vui sướng thỏa thuê, liền chứng kiến con mèo Ragdoll thuộc về Tang Gia Ý đã biến mất không còn, cửa sổ giảm bớt một người.

Vốn đang chít chít oa oa loạn xạ, tình hình hoàn toàn không thể khống chế của mọi người rơi vào đình trệ, một mảnh yên tĩnh vắng vẻ.

Đạn mạc cười còn lớn hơn nữa:

【 Ha ha ha ha ai bảo mấy người ồn như vậy, dọa thầy Tang Tử người ta chạy mất dép rồi kìa!!】

【Có khi Tang Tang cũng không nghĩ tới mấy người là kiểu như vậy đâu, ha ha ha】

Chưa tới một phút, cửa sổ mèo Ragdoll sáng lên lần nữa, một thanh âm nhẹ nhàng vang lên, mang theo mấy phần ngại ngùng:

“Xin lỗi xin lỗi, vừa rồi mạng không tốt lắm, bị rớt mất.”

Đạn mạc yên lặng trong nháy mắt, rồi lập tức cuộn trào càng nhanh hơn:

【A a a giọng Tang Tang đáng yêu quá! Nghe thấy ngoan xỉu!】

【Cảm thấy là bé đáng yêu dễ ngượng đó nha!】

【Bạn nhỏ dễ thương như này sao cứ một lòng muốn viết H H vậy hử!】

......

Thủy Nguyệt: “Tôi nói rồi nha! Bình thường Tang Tang thích tôi lắm! Sao có thể thấy tôi ồn được!”

Tiểu Ngưu Mã: “Lần trước Tang Tang vì tôi mà thêm hai cảnh H, cậu ấy rõ ràng thích tôi nhất!!”

Hai người cứ tranh cãi ỏm tỏi như vậy, cuối cùng lại chỉa mũi dùi vào Tang Gia Ý:

“Tang Tang! Cậu nói xem, cậu thích ai!”

Tiếp đó mọi người liền nghe thấy mèo Ragdoll meo meo nói: “Tôi thích thầy Vũ Tế.”

Ngón tay Giản Tế đang xử lý công việc trên laptop khựng lại, nhìn qua di động đã vào livestream ở trên bàn, không nhịn được câu khóe miệng.

Giản Tế cầm điện thoại lên, nhấn gõ tặng một chuỗi pháo hoa đầy trời, trong nháy mắt chiếm hết toàn bộ giao diện livestream, thoạt nhìn lộng lẫy lại náo nhiệt.

Tang Gia Ý không hiểu mấy thứ này, trái lại Vu Tranh nhìn cái pháo hoa giá trị 1 vạn này thì sửng sốt một hồi, sau đó lên tiếng: “Cảm ơn thầy nha~”

Dần dà, mọi người liền cảm thấy sai sai sao đó.

Ban đầu, thời điểm vị khán giả có nickname là Tam Ca Vũ Trích kèm theo cái icon mặt trời tặng thưởng, mọi người còn tưởng là vì thích Phòng làm việc Voice.

Nhưng mà người này, chỉ cần Tang Tử bắt đầu nói chuyện, liền bắt đầu cho nổ pháo hoa.

Giọng Tang Tử không ngừng, pháo hoa cũng không tàn luôn.

Này là hướng về em đó nha!!

Cuối cùng tất cả mọi người nhìn bảng xếp hạng quà tặng, khá lắm, ném ra 50 vạn rồi.

【VL, thổ hào đặt chân tới đây rồi, tùy tùy tiện tiện ném hết 50 vạn!!】

【Ha ha ha ha cứu mạng! Tang Tử cũng không dám nói nữa luôn!】

【Cười chết mất, đây là độc giả trung thành của Tang Tử à!】

......

Những CV khác cũng hiểu được tình huống lúc này, chỉ cảm thấy buồn cười.

Tiểu Ngưu Mã: “Ha ha nhìn vị Vũ Trích huynh này thích Tang Tử kìa!”

Một chuỗi pháo hoa nổ.

Tiểu Ngưu Mã:......

Được cưng mà sợ!

Các CV khác cũng muốn cười chết.

Tang Gia Ý xoa nắn khuôn mặt của bản thân, có hơi ngại ngùng nói: “Cái này...... có thể không cần tặng đâu, nhiều quá ạ, cảm ơn, thực sự siêu siêu cảm ơn!”

Pháo hoa liên tiếp.

Tiếng không ngừng, pháo hoa không nghỉ.

Tang Gia Ý:......

Cậu lập tức ngậm miệng.

An An đảm đương vị trí chủ trì nhịn cười nói: “Vừa hay giữa chúng tôi và khán giả có thể kết nối mic, Tang Tử đại đại, không thì bày tỏ một chút với anh trai nhất bảng của cậu nhé?”

Tang Gia Ý nghĩ nghĩ, đồng ý với đề nghị của An An, tốt xấu gì cũng phải chính thức nói tiếng cảm ơn.

Giản Tế cũng không ngờ lại có tình huống kiểu này, thời điểm di động vang lên tiếng chuông giọng nói của Thính Văn FM, còn sửng sốt hiếm thấy.

Anh có hơi bất đắc dĩ nở nụ cười.

Đầu bên kia điện thoại tất cả mọi người đều đang nín thở chờ đợi, ngay cả đạn mạc cũng ngưng trệ như nhau, mọi người đang chờ mong đại lão nhất bảng này nói câu đầu tiên.

Cuối cùng --

“A lô?”

Một giọng nam trầm thấp, mang theo vẻ lạnh lùng, cách dòng điện lưu hơi khàn vang lên bên tai của Tang Như Ý.

- -----------------

Tác giả có lời muốn nói:

Tang Tang lúc đầu (vẻ mặt nghiêm nghị): Anh ấy là người đứng đắn.

Tang Tang sau này (đỡ thắt lưng thút thít): Hu hu anh ta không phải là người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.