Thiên Cơ Diệu Thám

Chương 9: Chương 9: Theo Dõi (Trung)




Trong kỳ nghỉ hè 20 năm trước, khu Bắc thành phố Nam Châu có một nữ sinh cấp ba gần mười bảy tuổi tên là Soái An Kỳ, sau khi học xong ở trường luyện thi, lại mất tích không rõ lý do trên đường về nhà.

Một tuần sau, thi thể của nàng được phát hiện trong một chiếc xe ô tô đã báo hỏng ở một nơi để hàng hóa!

Điều kỳ lạ là, hung thủ trang điểm cho người chết rất tỉ mỉ, đeo tóc giả màu vàng kim, ăn mặc thành dáng vẻ của Barbie…

Tất nhiên vụ án đã gây ra sự ồn ào, nhưng cảnh sát dốc sức điều tra đến tận bây giờ, cũng không tìm được hung thủ thật sự, đến mức vụ án này bị đám dân mạng xếp vào một trong mười vụ án kỳ lạ nhất chưa được giải quyết.

Mặc dù không bắt được hung thủ, nhưng cảnh sát vẫn tìm được mấy kẻ tình nghi.

Còn cha của Chu Đường, là một người trong số đó!

Hơn nữa trong đông đảo kẻ tình nghi, là người đáng nghi ngờ nhất!

Hóa ra, phụ thân của Chu Đường là Chu Đình Hải, là lão sư Toán học ở trường luyện thi của Soái An Kỳ vào năm đó.

Điều trùng hợp là, vào ngày Soái An Kỳ mất tích, Chu Đình Hải nhìn thấy Soái An Kỳ một thân một mình đi bộ về nhà, còn tốt bụng dùng xe đạp trở nàng một đoạn.

Mãi cho đến đầu hẻm nhà của Soái An Kỳ, sau khi nhìn Soái An Kỳ đi vào hẻm, ông mới rời khỏi.

Đâu ngờ, sau đó ông lại biến thành kẻ tình nghi lớn nhất, trở thành đối tượng điều tra trọng điểm!

Dù vậy, cuối cùng vì không đủ chứng cứ, Chu Đình Hải cũng không bị định tội.

Nhưng sức ảnh hưởng của vụ án này lớn như vậy, đã dẫn đến sự đả kích mang tính hủy diệt cho sự nghiệp và gia đình của Chu Đình Hải.

Vào khoảng thời gian tối tăm kia, gần như cửa kính nhà bọn họ không có một ngày nào lành lặn, thường xuyên có có người nhà của người chết kích động tìm đến cửa chửi đổng…

Ngoài ra, sự tấn công dư luận trên phố, sự quấy rối của đủ loại truyền thông, cộng thêm đơn vị tạo áp lực, vì không chịu nổi áp lực này, cuối cùng Chu Đình Hải đành phải lựa chọn từ chức, từ bỏ kiếp sống giáo sư của mình.

Vì kiếm sống, cả nhà bọn họ phải rời khỏi quê hương, rời khỏi An Châu…

Chu Đình Hải không thành thạo ngành nghề khác, chỉ có thể đi đến cung thiếu niên, hoặc làm công ở bên trong công ty huấn luyện cơ cấu, kiếm số tiền thù lao ít ỏi.

Mẫu thân của Chu Đường không chịu nổi cuộc sống nghèo khó, đã ly hôn với Chu Đình Hải vào năm Chu Đường thi cấp ba…

Sau đó, bởi vì mãi không bắt được hung thủ thật sự của vụ án thiếu nữ trong xe hơi bị hỏng, tính tình của Chu Đình Hải cũng thay đổi lớn, buồn bã uất ức, cuối cùng chết vị bệnh, đến chết cũng không chờ được đến ngày chân tướng rõ ràng!

Từ đó về sau, Chu Đường chỉ có thể sống cùng mẫu thân, dù điều kiện của nhà cha dượng đầy đủ, đối xử rất tốt với hắn, nhưng từ đầu đến cuối Chu Đường vẫn không thể hòa nhập vào gia đình mới.

Trong lòng của hắn đã sớm sinh ra một chấp niệm không có cách nào phai mờ, hắn cho rằng, sự bất hạnh của nhà bọn họ, hoàn toàn do vụ án này tạo ra!

Vì vậy, bắt đầu từ lúc đó, hắn dốc lòng muốn trở thành một thám tử lừng danh, sau này muốn đích thân điều tra rõ ràng chân tướng vụ án này, phụ thân ở trên trời có linh thiêng cũng được an ủi!

Bây giờ, trải qua sự cố gắng không ngừng, cuối cùng hắn đã được quay về An Châu làm thám tử như ý nguyện, dường như cách mục tiêu của mình càng ngày càng gần…

Thế nhưng, Chu Đường đã suy nghĩ sai, lên làm thám tử cũng không có nghĩa có thể điều tra chân tướng.

Thứ nhất, vụ án thiếu nữ trong xe hơi bị hỏng vẫn có tổ chuyên án đang phụ trách, tổ chuyên án này được cắt cử từ tỉnh, cũng không phải từ đồn cảnh sát An Châu.

Thứ hai, bởi vì thân phận của Chu Đường đặc biệt, từ đầu đến cuối hắn không có cách nào trở thành một thành viên của tổ chuyên án. Lúc trước hắn đã xin nhiều lần, tất cả đều bị cấp trên bác bỏ!

Nhiều năm như vậy, hắn cố gắng làm việc, liều mạng tìm ra hung thủ, chính vì có tư cách được đi vào tổ chuyên án, đi điều tra vụ án này.

Nhưng bất đắc dĩ trời không toại lòng người, từ đầu đến cuối sự cố gắng của hắn không nhận được sự tán thành.

Rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể giống như hiện tại, thuê căn hộ ở gần nhà của kẻ tình nghi, lén lút âm thầm điều tra.

Bởi vì điều tra trong thời gian dài lại không có tiến triển, vị Chu tổ trưởng này cũng nóng ruột nóng gan, buồn bực uất ức, vì vậy biến thành dáng vẻ chán chường suy sụp như hiện tại…

Chậc chậc…

Cảm nhận những ký ức vốn không thuộc về mình này, Chu Đường vẫn cảm thấy đồng cảm.

Hắn hoàn toàn có thể hiểu được phần chấp niệm kia của Chu tổ trưởng, cũng thật lòng bội phục sự cố chấp và nghị lực của Chu tổ trưởng kia!

Thế nhưng, dù hắn và Chu tổ trưởng cùng một cơ thể, lại không cùng một hồn.

Thân là một cao thủ trò lừa gạt gian xảo, hắn vẫn khá khách quan với chuyện này.

Chu Đường hiểu rất rõ, ngược lại chấp niệm của Chu tổ trưởng sẽ trở thành thứ cản tay hắn, vấn đề của hắn, có một phần lớn là trên người mình!

Suy nghĩ một chút, đã hai mươi năm vụ án này chưa kết án chưa giải quyết cũng không phá án và bắt giam, vậy tất nhiên sẽ có độ khó nhất định.

Muốn phá án và bắt giam một vụ án như vậy, không chỉ cần nghị lực và quyết tâm, mà cần… Tìm đúng cách!

Phù…

Nhìn vách tường đầy tư liệu, Chu Đường nặng nề thở ra một hơi, bắt đầu tưởng tượng, nếu đổi lại là mình, vậy nên bắt tay vào vụ án này từ đâu đây?

Mình có thể tìm ra cách kia sao?

Ừ…

Chu Đường mơ hồ có cảm giác, sở dĩ hắn hồn xuyên đến tận đây, có lẽ cũng có rất nhiều liên quan đến vụ án này!

Dù Chu tổ trưởng đã nghẻo, nhưng chấp niệm chưa phai mờ, vì vậy đã triệu hoán một người cũng bị nghẻo giống mình?

Có phải ta nên kế thừa di nguyện của Chu tổ trưởng này hay không. Điều tra rõ ràng chân tướng vụ án thiếu nữ trong xe hơi bị hỏng này?

Nghĩ đến đây, Chu Đường lại có thêm chút chờ mong với thân phận thần thám của mình!



Hai tiếng sau, trong phòng rực rỡ hẳn lên, được Chu Đường dọn dẹp đến sạch sẽ!

Chu Đường đã nghĩ, dù hắn đến khách sạn, nơi này vẫn dơ dáy bẩn thỉu như vậy, không có bất kỳ sự thay đổi nào.

Lại càng không thể tìm nhân viên quét dọn, dù sao trong phòng có thứ dùng để theo dõi, cùng với tư liệu tình tiết vụ án kia đầy trong phòng, vì vậy chỉ có thể tự mình ra tay!

Vào lúc này, Chu Đường đang ủi quần áo, hắn quen với cuộc sống sạch sẽ gọn gàng, không thích trên quần áo có quá nhiều vết nhăn.

Trong tủ quần áo, ngoại trừ đồng phục của đội cảnh sát, Chu Đường gần như không vừa mắt với một bộ nào, vì vậy chỉ có thể lấy mấy bộ đồng phục ra, bắt đầu ủi nóng.

Hắn thích cảm giác ủi nóng quần áo, ngoại trừ việc làm quần áo trở nên sạch sẽ, cũng có thể khiến hắn ổn định tinh thần suy nghĩ vấn đề.

Vào lúc này, thứ mà hắn đang ủi nóng, chính là chiếc quần có vẽ hình ví tiền trên túi quần.

Nhìn thấy hình ví tiền được vẽ rất thật này, Chu Đường hơi dở khóc dở cười.

Tìm kiếm trong ký ức, hóa ra cái ví tiền này, là do muội muội của Chu Đường giở trò đùa dai với hắn!

Vừa nhìn thấy gia đình của mình, Chu Đường không nhịn được nhếch khóe môi trộm vui vẻ một chút.

Không ngờ, thân thế của vị Chu tổ trưởng này lại thú vị như thế, thậm chí còn thú vị đến mức hơi cẩu huyết!

Cha dượng của hắn mang họ kép là Tư Đồ, sinh ra hai nữ nhi xinh đẹp như hoa.

Đại nữ nhi lớn hơn mình một tuổi, tiểu nữ nhi nhỏ hơn mình một tuổi, Chu Đường đúng lúc kẹp ở giữa bọn họ, lập tức có hai tỷ muội khác cha khác mẹ!

Tỷ tỷ tên là Tư Đồ An An, là một diễn viên truyền hình điện ảnh.

Bởi vì tỷ tỷ rời nhà đến trường từ sớm, cũng không qua lại quá thân thiết với Chu Đường.

Muội muội tên là Tư Đồ Tiếu Tiếu, bản thân nàng người cũng như tên, nhí nhảnh tinh quái, tùy hứng thích chơi đùa, trước kia ở cạnh nhau, cũng đã bắt nạt Chu Đường rất nhiều!

Chu Đường là người chất phác, cũng chưa từng so đo với nàng, vì vậy hai huynh muội ở chung với nhau cũng tạm được.

Tư Đồ Tiếu Tiếu học mỹ thuật chuyên nghiệp, luyện tập hội họa từ nhỏ, khi còn bé đã thường xuyên vẽ tranh trên mặt Chu Đường, sau khi lớn lên tính ham chơi không thay đổi, trên mỗi một túi quần của Chu Đường, đều có vẽ hình ví tiền!

Ví tiền kia chỉ được vẽ một phần tư, đúng lúc là ở phía trên ví tiền, nhìn khá giống thật, đừng nói là trộm cắp, ngay cả người bình thường nhìn lâu, cũng không nhịn được đi lên cầm thử một cái!

Chính vì như vậy, trước kia Chu Đường bị rất nhiều tên trộm nhớ thương, thậm chí còn bắt được mấy tên trộm!

Hắc hắc.

Vừa nghĩ đến mình có thêm hai vị mỹ nữ là người thân, Chu Đường không nhịn được cười một tiếng, cảm thấy khá thú vị…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.