Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 301: Chương 301: Bàn Long thủ (1)




Xung quanh lặng ngắt như tờ.

Tất cả mọi người cảm thấy đồng tử co lại, sắc mặt trở nên trắng bệch.

Trương lão sư không phải là nổi danh phế vật sao?

Không phải nói tu vi của hắn không tốt, giảng bài rất kém cỏi sao?

Thông Huyền cảnh đỉnh phong... Bất cứ lúc nào cũng sẽ đột phá nửa bước Tông Sư. Thực lực như vậy, ở toàn bộ Thiên Huyền vương quốc cũng có thể đi ngang!

Cái này gọi là tu vi kém? Đùa giỡn ta sao?

- Xem ra... Tin tức trước đây là thật. Hắn chỉ là giấu mình, không muốn thể hiện ra mà thôi...

- Chỉ sợ cũng chỉ có thực lực như vậy, mới có khả năng dạy dỗ học sinh như đám người Triệu Nhã, Trịnh Dương vậy!

- Thông Huyền cảnh đỉnh phong, viện trưởng cũng không có thực lực như vậy. Cường giả như vậy, mới chỉ là một lão sư cấp thấp. Học viện thực sự mắt mù rồi!

- Đều là do Thượng Thần trưởng lão bọn họ cố ý áp chế. Vô sỉ, người như thế phải khai trừ!

...

Trương Huyền thi triển ra tu vi, bất kể trên đài dưới đài, đều trực tiếp phát điên rồi.

Vốn cho rằng hắn chỉ là Ích Huyệt cảnh. Nằm mơ cũng không nghĩ tới, Thông Huyền cảnh đỉnh phong, lực chiến đấu cao nhất trong Thiên Huyền vương quốc!

Lục Tầm đối diện, toàn thân càng cứng đờ, sắc mặt trắng bệch.

Hắn luôn luôn tự xưng là thiên tài, không người nào có thể vượt qua hắn. Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới... người hắn vẫn muốn khiêu khích, chưa đủ hai mươi lại đạt tới Thông Huyền cảnh đỉnh phong!

Còn là người sao?

Mình lại muốn cùng loại cường giả này một đấu một?

Đầu óc có phải đã hỏng hay không?

Bất kể là dạy học, hay tu vi, đối phương còn chưa ra tay, mình đã thua. Hơn nữa, còn triệt để như vậy!

- Học sinh vì lão sư tranh vinh quang. Lão sư vì học sinh làm hậu thuẫn. Sư sinh kết hợp với nhau lại càng tăng thêm sức mạnh. Đây mới thật sự là sư sinh!

- Đây mới là hi vọng và cảnh giới chúng ta theo đuổi. Dương sư thật lợi hại, quả nhiên có mắt sắc nhìn người.

Nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, ba đại danh sư đều đứng dậy. Mỗi một người đều kích động sắc mặt đỏ lên.

Học sinh cần có lão sư tốt. Lão sư cần có học sinh tốt.

Cái gọi là lão sư tốt, học sinh tốt, lẽ nào lại chỉ thiên phú và tu vi sao?

Không. Đó là một loại tín nhiệm, một loại ăn ý, và một loại trách nhiệm.

Đám học sinh trước mắt vì Trương lão sư, có thể bỏ ra tất cả. Trương lão sư làm hậu thuẫn cho bọn họ, mặc cho sóng biển trào qua, vẫn có thể ổn định, trung tâm, đứng sừng sững không ngã.

Đây mới thật sự là sư sinh, thật sự là cảnh giới cao nhất của dạy học.

- Dạ!

Thấy lão sư không khuyên can, cũng lại trở thành hậu thuẫn kiên cường nhất cho bọn họ, đám người Triệu Nhã hưng phấn đồng thời xoay người lại, nhìn về phía Lục Tầm trước mắt.

- Lục lão sư... ra tay đi!

- Muốn so tài cũng có thể. Lục Tầm ta không chiếm tiện nghi của các ngươi. Đi lên sư đài chiến đấu!

Biết so tài là chuyện không thể tránh được, Lục Tầm cũng không né tránh, chắp hai tay ở sau lưng.

Học sinh và lão sư so tài, có một địa phương đặc biệt. Đó chính là sư chiến đài. Ở chỗ này, lão sư có thể áp chế tu vi tới ngang bằng học sinh tiến hành chiến đấu.

Trước đây Trịnh Dương và Chu Thiên chiến đấu, chính là ở trong này.

- Không cần tới sư chiến đài. Lại ở trong này chiến đấu đi. Ngươi cũng không cần áp chế tu vi!

Viên Đào cười, từng bước tiến về phía trước.

Trước đây, thời điểm cùng Khổng Kiệt, hắn chỉ là một kẻ bình thường bỉ ổi. Mà lúc này hắn bước lên trước, lập tức giống như là thay đổi thành một người khác, tu vi tuy rằng vẫn là Tụ Tức cảnh hậu kỳ, khí chất lại có biến hóa nghiêng trời lệch đất, giống như giao long lao trời, bay lượn cửu tiêu.

- Các huynh đệ, ta lên trước!

Rít gào một tiếng, Viên Đào lao vọt về phía Lục Tầm trước mặt, không có bất kỳ chiêu số nào, trực tiếp điên cuồng xông tới, đụng mạnh.

- Lẽ nào... tu vi của hắn cũng là giả?

- Không thể nào đâu. Hơn nửa tháng trước, thời điểm hắn tham gia sát hạch, miễn cưỡng đạt được võ giả nhất trọng Tụ Tức cảnh sơ kỳ. Thời gian ngắn như vậy đạt được hậu kỳ, đã rất đáng sợ! Làm sao có thể ngụy trang được?

- Cho dù không ngụy trang, cũng tuyệt đối không phải là Tụ Tức cảnh hậu kỳ. Chúng ta dáng vẻ bỉ ổi của hắn trước đó che mờ nắt. Nói thật, cho dù Khổng Kiệt sơ suất, ngươi cảm thấy Tụ Tức cảnh bình thường có thể một quyền đánh hắn rơi xuống đài so đấu sao?

- Điều này...

Nhìn thấy được Viên Đào không ngờ là người đầu tiên xông lên, hơn nữa khí chất phát sinh biến hóa rõ ràng như vậy, đối mặt với Lục Tầm Ích Huyệt cảnh hoàn toàn không có chút sợ hãi, tất cả mọi người ồ lên.

Trước đó, người này và Khổng Kiệt chiến đấu, khiến người ta đều cho rằng hắn không có thực lực gì, chỉ là một người tính cách vô sỉ tiểu nhân. Lúc này bọn họ mới phát hiện ra, căn bản không phải là chuyện như vậy!

Đây chính là cường giả Ích Huyệt cảnh. Người Đỉnh Lực cảnh đối đầu với hắn cũng phải khiếp sợ. Hắn lại trực tiếp xông lên, làm sao có thể đơn giản được?

- Hừ!

Thấy người đầu tiên xông lên là người này, sắc mặt Lục Tầm trầm xuống. Bàn tay hắn lật một cái lại vỗ xuống.

Vì đề phòng xuất hiện mạng người, hắn chỉ dùng một phần lực lượng. Dù vậy, dựa vào lực lượng Ích Huyệt cảnh đỉnh phong của hắn, cũng đủ để khiến bia đá nứt ra, một chưởng phá hủy thân cây to bằng miệng chén.

Chỉ có điều, lực lượng cường đại như vậy, “bịch” một tiếng, đánh vào trên người kẻ béo mập này, không những không có ngăn cản được đối phương chút nào, ngược lại kích thích tâm huyết của người này, toàn người xông tới húc, vai trực tiếp đụng vào ngực hắn.

Không phải là Kháo Sơn Băng, cũng không phải Lại Nhân Ỷ Thụ, chỉ là một cái húc bình thường, giống như man thú húc vào nhau.

Ầm!

Một tiếng động giống như tiếng trống vang lên. Sắc mặt Lục Tầm nhất thời đỏ lên, không kìm chế được, lui về phía sau hai bước.

- Cái gì?

Đồng tử co lại.

Người khác chỉ biết là tu vi chân khí của hắn đạt tới Ích Huyệt cảnh, vô cùng cường đại, nhưng lại không biết hắn am hiểu tu luyện thân thể hơn.

Bởi vì hắn si mê, từng bảo phụ thân Lục Trầm đại sư sao chép một phần tất cả bí quyết tu luyện thân thể trong tàng thư khố của vương quốc trở về trong nhà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.