Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 39: Chương 39: Cố họa y bị đánh




Mọi người ngược lại hít khí lạnh!

Giống, thật sự quá giống rồi!

Nhưng, điều này sao có thể chứ?

Lý Phàm tên phế vật đó sao lại lên chiếc Rolls Royce được, hơn nữa, còn khiến Phùng Văn Điển cung kính đối đãi như thế.

Tất cả mọi người đều không nói chuyện, biểu cảm rất âm trầm.

“Đừng nói linh tinh! Tên rác rưởi đó, sao có thể là cậu Lý gì đó được!”

Từ Thiên Hải bực tức quát lên, lông mày nhíu thành một đường thẳng, trong lòng cũng rất nghi ngờ.

Sẽ không phải thật sự là Lý Phàm chứ…

Chắc không thể.

“Bỏ đi, chúng ta quay lại.” Từ Thiên Hải nói, dẫn mọi người quay trở lại, nhưng vẫn là đi hai bước thì quay đầu nhìn.

Mãi đến khi chiếc Rolls Royce rời khỏi bãi đỗ xe, anh ta mới thở phào, nhưng sự nghi ngờ trong lòng lại càng nồng đậm.

Quay lại bên phía Cố Tuấn Hào, anh ta đã chạy về tới phòng họp của Công ty thuốc Vân Sinh.

Trong phòng họp lúc này, họ hàng của nhà họ Cố đều có mặt, dù sao là vụ hợp tác quan trọng như thế, nếu như xảy ra sai sót, đó chính là mất đi lợi nhuận của một năm rồi.

Ông cụ Cố lúc này nhàn nhã ngồi trên ghế chủ tịch, nheo mắt, nhìn thấy Cố Tuấn Hào mặt mày tối sầm trở về, mày trắng nhướn lên, hỏi: “Có chuyện gì?”

“Ông nội.” Cố Tuấn Hào cúi đầu nói.

Nhìn thấy bộ dạng này, lại thấy trong tay anh ta trống không như thế, ông cụ Cố cảm giác không hay rồi, nghiêm trọng quát hỏi: “Hợp đồng đâu? Cháu không phải đã đắc tội với chủ tịch Vinh rồi chứ?”

Lời này vừa dứt, ánh mắt của họ hàng nhà họ Cố, lần lượt dừng trên người Cố Tuấn Hào, tràn ngập sự lo lắng.

Đặc biệt là Cố Thiệu Dũng, ông ta vừa rồi còn ở trong phòng làm việc khoác lác con trai của mình có bản lĩnh cỡ nào, bây giờ, nếu như hợp tác với tập đoàn Vinh Khang bị Cố Tuấn Hào làm hỏng, vậy ông ta thật sự mất hết mặt mũi!

“Tuấn Hào, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, con mau nói đi, chủ tịch Vinh nói như thế nào? Hợp đồng đâu? Con để ở trong xe rồi sao? Mau xuống lấy mang lên đây!” Cố Thiệu Dũng rất khẩn trương nói.

“Ông nội…”

Bịch!

Cố Tuấn Hào trực tiếp quỳ xuống đất, khóc rưng rức với ông cụ Cố: “Vinh Bân thu lại hợp đồng của cháu rồi, ông ta nói, ông ta nói…”

Thấy bộ dạng này Cố Tuấn Hào, chiếc gậy trong tay ông cụ Cố gõ mạnh xuống đất, đanh mặt nghiêm trọng nói: “Nói mau, ông ta nói gì rồi!”

Cố Tuấn Hào sợ hãi không thôi, lẩm bẩm nói: “Ông ta nói, ông ta muốn suy nghĩ lại chuyện hợp tác với nhà họ Cố, còn nói, người muốn hợp tác với tập đoàn Vinh Khang, không chỉ có một mình nhà họ Cố.”

Bốp!

Một cái tát của ông cụ Cố bỗng vỗ mạnh trên bàn họp, vểnh râu trợn mắt chỉ vào Cố Tuấn Hào, trách mắng: “Nghiệt tử! Nghiệt tử! Cháu rốt cuộc làm chuyện gì ngu xuẩn rồi hả, vậy mà chọc Vinh Bân nói ra lời này! Đây là vụ làm ăn mấy trăm tỷ, ta… ta đánh chết cháu!”

Mắng rồi, ông cụ Cố giơ chiếc gậy muốn đánh tới, nhưng lại bị mấy người ở một bên ngăn cản.

“Ông cụ, ông bớt giận, sự việc đã xảy ra rồi, chúng ta phải nghĩ cách giải quyết!”

“Phải đó ông cụ, ông đừng tức giận, không tốt cho cơ thể, ông huyết áp cao, còn có bệnh tim, không thể tức giận.”

Ông cụ Cố tức giận thở hổn hển vài tiếng, ngồi lại ghế chủ tịch, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Cố Tuấn Hào, quát: “Còn không mau nói những chuyện đã xảy ra khi gặp Vinh Bân, rốt cuộc là tại sao, đột nhiên lại quyết định như thế?”

Cố Tuấn Hào sợ hãi rùng mình, con người khẽ đảo, vội nói: “Ông nội, chuyện này không thể trách cháu, là tên khốn Lý Phàm đó phá rối!”

“Lý Phàm?”

Trên mặt mọi người đều là dấu hỏi chấm, ông cụ Cố cũng rất không hiểu, chuyện này sao lại liên quan tới Lý Phàm.

“Đúng, chính là cậu ta!” Cố Tuấn Hào nói, sau đó nói ra những chuyện xảy ra, thêm mắm dặm muối nói: “… Khi cháu đến thì nhìn thấy Lý Phàm đã ở đó rồi, chắc chắn là vì chúng ta lấy đi thân phận người phụ trách của Cố Họa Y, cô ta ôm hận trong lòng, kêu Lý Phàm đến thổi gió bên tai Vinh Bân, nêu không Vinh Bân sao lại đột nhiên thay đổi!”

“Giỏi giỏi giỏi! Rất giỏi! Lý Phàm, Cố Họa Y!”

Ông cụ Cố lúc này vô cùng bực tức, mặt mày lạnh lùng, tức giận nói: “Gọi điện thoại, kêu Cố Họa Y cút qua đây! Còn nữa, thông báo Lý Phàm, cùng cút tới đây! Thật là lật trời rồi, thân là cháu gái và cháu rể của nhà họ Cố, vậy mà phản bội nhà họ Cố, há có lý đó!”

Trong lòng ông cụ Cố thật sự tức giận.

Mọi người cũng đều thở phào, chỉ cần không phải là vì Cố Tuấn Hào là được.

Còn Cố Họa Y và Lý Phàm, vậy thì hoàn toàn là đáng đời rồi.

Nghe thấy lời của ông cụ, Cố Tuấn Hào quỳ trên đất, vẻ mặt cười lạnh.

Ha ha, Cố Họa Y, cô xong rồi.

Lần này, ông nội chắc chắn sẽ đuổi cô ra khỏi công ty!

Còn Lý Phàm, con mẹ mày vừa rồi hống hách với ông đây, lần này nhất định phải đuổi mày ra khỏi nhà họ Cố!

Ông cụ Cố nhìn Cố Tuấn Hào quỳ trên mặt đất, lạnh lùng nói: “Đứng lên đi, đứng sang một bên.”

Ông ta cũng hận sắc không thể thành thép, doanh nghiệp nhà họ Cố lớn như thế, cuối cùng chắc chắn là phải giao cho Cố Tuấn Hào.

Anh không có năng lực như thế, nhưng như thế nào mới tốt.

Ài, xem ra chỉ có thể mau chóng bồi dưỡng.

Cố Tuấn Hào đứng lên, ngoan ngoãn đứng ở một bên, lúc này, anh ta càng biểu hiện ngoan ngoãn, càng có thể lấy được cảm hảo trong lòng ông cụ.

Rất nhanh, ở trong nhà Cố Họa Y nhận được điện thoại của ông nội, đầu dây bên kia chính là giọng nói tức giận: “Cố Họa Y, cút đến công ty cho ta!”

Bốp!

Nói xong câu này, điện thoại đã cúp máy rồi.

Cố Họa Y mặt mày mờ mịt, Vương Cẩn Mai ngồi trong phòng khách xem phim Hàn Quốc, lúc này nghi ngờ hỏi: “Sao hả? Ông cụ tìm con? Nổi giận lớn như thế.”

Cố Họa Y khẽ lắc đầu, tỏ ý không biết, đứng dậy sửa soạn, thay một bộ quần áo, xách túi đi ra khỏi cửa.

Rất nhanh, cô chạy đến công ty, vừa bước vào phòng họp thì bị bầu không khí âm lãnh bên trong làm cho kinh ngạc!

Mọi người, đều mang ánh mắt lạnh lẽo, khinh thường, tức giận nhìn chằm chằm bản thân.

Bước chân của Cố Họa Y khựng lại, lông mày lá liễu nhíu lại, trán xuất hiện mồ hôi lạnh, nhịp tim cũng bắt đầu đập nhanh.

Cô hít sâu một hơi, bàn tay trắng nõn siết chặt túi xách, sau đó gượng cười, cất bước đi vào, khom người nói với ông cụ Cố: “Ông nội, ông tìm cháu có chuyện gì?”

“Quỳ xuống!”

Ông cụ Cố tức giận quát một tiếng, lạnh mắt lạnh lẽo, khí thế dọa người.

Cố Họa Y sững ra, rất không hiểu.

Cố Tuấn Hào ở một bên lúc này nhảy ra, chỉ vào Cố Họa Y mà mắng: “Hỗn láo! Ông nội kêu cô quỳ xuống, cô còn không nghe sao?”

Lông mày của Cố Họa Y nhíu lại, trợn mắt nhìn Cố Tuấn Hào, lạnh lùng nói: “Cố Tuấn Hào, anh lại nói xấu gì với ông nội rồi!”

“Ha ha, nói xấu? Bản thân cô làm chuyện xấu gì, mọi người đều đã biết rồi! Giỏi lắm Cố Họa Y, không ngờ cô vậy mà là người như thế, bán đứng nhà họ Cố, bán đứng công ty, chính là vì chức người phụ trách đáng thương đó của cô sao?”

Cố Tuấn Hào sớm đã soạn lời rồi, lúc này buột miệng nói ra, vô cùng sảng khoái.

Quả nhiên, lời này của anh ta vừa dứt, họ hàng nhà họ Cố trong phòng họp, toàn bộ nghiêm mặt chỉ trích Cố Họa Y, đủ lời mắng mỏ, đủ lời chỉ trích!

Cố Họa Y khẩn trương rồi, đối diện với sự chỉ trích và hắt nước bẩn của nhiều người như thế, cô oan ức nước mắt rưng rưng.

“Tôi không có, mọi người nói linh tinh, tôi không có phản bội nhà họ Cố, càng không có phản bội công ty.” Cố Họa Y liều mạng muốn giải thích, nhưng giọng nói yếu ớt đó của cô, trực tiếp bị nhấn chìm trong những lời chỉ trích đó.

Cố Họa Y lúc này rõ ràng là vô cùng bất lực như thế, trở thành mục tiêu chỉ trích của dư luận.

“Quỳ xuống!”

Lúc này, ông cụ Cố đanh giọng quát, mặt mày đỏ bừng, chiếc gậy trong tay cũng giơ cao, trực tiếp đánh vào bắp chân thẳng tắp của Cố Họa Y!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.