Thiếu Niên Tu Chân Xuyên Qua Cơ Giáp

Chương 70: Chương 70




Ninh Hữu tới tinh cầu Hòa Tân trước tiên liền phóng xuất linh thức của mình ra.

Bao trùm phạm vi hai mươi dặm, che trời lấp đất.

Cậu "Nhìn" rõ tới mỗi một tấc thổ địa phụ cận, ngoại trừ bọn họ, nơi này không có bóng một ai.

Cậu nhíu mày, thông qua máy truyền tin trên cơ giáp nói, "Nơi này không có ai, đi địa phương tiếp theo."

Thời điểm ở trên quân hạm, Ninh Hữu đã cùng với bọn họ thẳng thắn về một loại năng lực đặc thù của mình, đó chính là cảm giác được tình huống trong phạm vi mười dặm, có thể đại khái cảm giác được tình huống bên kia, tỷ như là cảnh tượng gì, nhân số bao nhiêu. Các thành viên khác trong đội cứu hộ vốn là không tin, nhưng bọn họ cũng không có biện pháp tốt hơn nào, lại thêm Ninh Hữu lại là dân nguyên trụ trên trung tâm tinh cầu, đội trưởng đội cứu hộ cuối cùng cũng quyết định để cậu đảm đương tiên phong.

Sự thật chứng minh lựa chọn của bọn họ là chính xác, sau khi Ninh Hữu mang theo bọn họ tránh thoát mấy làn sóng quân địch tuần tra, bọn họ liền hoàn toàn tin.

Bọn họ đầu tiên là xác định mấy địa điểm có khả năng, Ninh Hữu làm tiên phong dẫn dắt bọn họ đi điều tra tình huống. Mà địa điểm thứ nhất này hiển nhiên là có chút không được như mong muốn.

Đội cứu viện dưới dẫn dắt của Ninh Hữu rất nhanh đã vào địa phương thứ hai. Địa phương thứ hai này cách nơi thứ nhất không phải quá xa, thời điểm Ninh Hữu tới gần nó rất nhanh liền phát hiện mình lại tìm lầm địa phương.

Tu vi của Ninh Hữu không cao, linh thức của cậu nhiều nhất cũng chỉ có thể phóng xạ được khoảng cách hai mươi dặm, bởi vậy không thể một lần tra hết được, còn cần lần lượt tra tìm.

Đáng nhắc tới chính là, địa phương thứ hai này tuy rằng không có con tin của tinh cầu Hòa Tân ở bên trong, nhưng lại có không ít quân đội Addams.

Bởi vì nhiệm vụ của bọn họ là cứu hộ, cho nên Ninh Hữu cũng chỉ đem chuyện này nói cho đội trưởng, sau khi đội trưởng thông báo cho tổng bộ xong, bọn họ liền lặng yên không một tiếng động rời đi.

Nương theo bóng đêm thấp thoáng, bọn họ tiến lên bay nhanh.

Cứ như vậy, bọn họ tìm kiếm suốt năm địa phương, dọc theo đường đi né tránh vài làn sóng binh tuần tra, cuối cùng bọn họ tìm được địa điểm dự định cuối cùng trong kế hoạch.

Lúc này trong lòng Ninh Hữu đã có chút hoảng loạn. Cậu không rõ ràng lắm cha mẹ nuôi của mình rốt cuộc có phải đang an toàn hay không, cậu sợ hãi một khi người Addams đế quốc mất đi lý trí, sẽ thương tổn thậm chí là giết bọn họ. Ninh Hữu có chút run rẩy mà hít một hơi thật sâu, không được, cậu tuyệt đối không thể như vậy được, hết thảy cũng chỉ là cậu phán đoán mà thôi, cậu phải lý trí, như vậy mới có thể cứu vợ chồng Lương Mạn ra được.

Trong mắt Ninh Hữu hiện lên một tia kiên định, linh thức thoáng chốc phô khai. Ở trong một mảnh tối om, Ninh Hữu "Nhìn" tới cách đó không xa thi thể chồng chất thành núi, máu tươi màu đỏ sậm chảy đầy đất.

Bóng đêm âm trầm, tiêu điều mà khủng bố.

Đôi mắt Ninh Hữu đột nhiên đỏ lên, sát ý mãnh liệt thấu cốt tràn ngập trong óc cậu, tranh tranh đau đớn. Ninh Hữu mang một tia hy vọng, cắn răng dò xét những người này một chút.

Có chú Ngô đã gửi chip thân phận Ngô cho cậu, có nhóm nhân viên tạp vụ của cha mẹ đã từng khen cậu, có chú mập mạp cách vách, còn có...... Đám Ngô Minh đã từng chơi cùng cậu rất vui vẻ.

Trong ánh mắt chưa nhắm lại của bọn họ tràn ngập hoảng sợ cùng tuyệt vọng, một khắc khi chết kia, dừng hình ảnh. Trên khuôn mặt xanh trắng mang theo thảm máu đỏ tươi, hết thảy hết thảy đều làm cho Ninh Hữu hận không thể đem những tên ác quỷ đã nhiễu loạn gia viên của mình toàn bộ tru sát hầu như không còn!

Ninh Hữu nắm trái tim điều tra tới cuối cùng, vợ chồng Lương Mạn cũng không ở bên trong. Trái tim bị nắm chặt lập tức mở căng ra, trong lòng Ninh Hữu mừng như điên, Cha mẹ cậu còn không có chuyện gì!

"Đội trưởng, phía trước có tình huống!", Ninh Hữu dùng thanh âm áp lực mà cừu hận đem tình huống phía trước tự thuật một chút.

"Bọn chúng thật là ngay cả súc sinh cũng không bằng!", Dưới sự chỉ dẫn của Ninh Hữu, mấy người đều đi tới địa phương chất đống thi thể, sau khiếp sợ là giận cực.

"Trước điều tra tình huống đã, đem người sống sót mang về trước, chờ công tác cứu hộ hoàn thành, chúng ta lại cùng đám quy tôn tử này một trận tử chiến!", Đội trưởng đội cứu hộ nói.

Những người khác đều đỏ con mắt gật gật đầu, trong lúc này Ninh Hữu lại khống chế linh thức của bản thân tiếp tục điều tra. Công phu không phụ lòng người, rốt cuộc, ở trong một căn phòng cách đó không xa, Ninh Hữu phát hiện vợ chồng Lương Mạn bị trói trên mặt đất, tuy rằng bọn họ sắc mặt tái nhợt, nhưng hiển nhiên là còn sống, hơn nữa cũng không có vết thương gì quá lớn. Cùng với bọn họ, còn có tám người khác, đều là hàng xóm mà Ninh Hữu cực kì quen thuộc. Mà ở chung quanh bọn họ, có mười hai binh lính trang bị hoàn mỹ trông coi.

"Phương hướng 10 giờ, trong một căn phòng cách năm trăm mét, hẳn là có người sống sót."

*Editor: Chương ít nhất từ trước tới giờ, edit vừa nhẹ nhàng nhưng cũng thật nặng nề

OG%

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.