Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư

Chương 172: Chương 172: Tiêu Cửu Uyên nổi giận




Tiêu Cửu Uyên nói: “Nhưng ngươi muốn Hoán Linh Quyết nào, Tiên Thiên linh mạch phân thành thượng trung hạ tam đẳng, mỗi một cấp bậc linh mạch, cũng sẽ có Hoán Linh Quyết tương ứng, nếu như ngươi là Tiên Thiên linh mạch hạ đẳng, đưa cho ngươi Hoán Linh Quyết thượng đẳng, căn bản không có cách dùng.”

Tiêu Cửu Uyên vừa nói xong, hai mắt Vân Thiên Vũ mở to: “Còn có chuyện này?”

Nói xong nàng hoài nghi nhìn về Tiêu Cửu Uyên, Tiêu Cửu Uyên vốn dĩ hiếm khi tốt bụng, cho nên mới giúp Vân Thiên Vũ kiểm tra bên trong thân thể có linh mạch hay không, không nghĩ tới hắn hiếm khi thạt lòng làm một chuyện nào đó.

Nhưng đầu tiên là đưa tới chuyện Điêu Gia công kích, sau đó nữ nhân này còn nghi ngờ hắn.

Ngũ quan tuyệt mỹ của Tiêu Cửu Uyên ngay lập tức lãnh khốc, trong con ngươi mang theo tia rét lạnh, hắn lạnh nhạt mở miệng cười nói: “Được, không tin bổn vương, tốt nhất đừng hối hận, bổn vương sẽ tìm một quyển Hoán Linh Quyết thượng đẳng cho ngươi, nhưng ngươi nhớ cho bổn vương, nếu như linh mạch của ngươi là linh mạch hạ đẳng như lời ta nói, Hoán Linh Quyết thượng đẳng rất dễ sẽ tổn thương đến linh mạch của ngươi, khiến cho ngươi cả đời không cách nào tu luyện.”

Hắn nói xong xoay người liền đi tới trước giường của Phong Đằng, sau đó cũng không thèm nhìn tới Vân Thiên Vũ, chỉ âm trầm hướng bên ngoài ra lệnh: “Người đâu, dọn dẹp trong doanh trướng.”

Bên ngoài doanh trướng, tất cả mọi người đang chờ đợi, không biết tình huống bên trong như thế nào, bây giờ nghe Tiêu Cửu Uyên ra lệnh.

Mọi người vội vàng đi vào, thấy trong doanh trướng hết thảy bình thường, mọi người thở phào nhẹ nhõm.

Tiêu Dạ Thần hoàn toàn thở phảo nhẹ nhõm, hắn đi vài bước thật nhanh tới bên cạnh Vân Thiên Vũ, quan tâm dò hỏi: “Vũ Mao, ngươi không sao chớ? Sắc mặt dường như rất khó coi.”

Vân Thiên Vũ lập tức tiến bên người Tiêu Dạ Thần nhỏ giọng hỏi Tiêu Dạ Thần: “Tiêu Dạ Thần, ta hỏi ngươi, Hoán Linh Quyết có phải hay không còn phân thượng trung hạ đẳng, Hoán Linh Quyết thượng đẳng nhất định phải là linh mạch thượng đẳng mới sử dụng được.”

Tiêu Dạ Thần lập tức gật đầu: “Đúng vậy, thế nào?”

Vân Thiên Vũ im lặng, được rồi, nàng hoàn toàn đắc tội với Tiêu Cửu Uyên rồi, khó có được hắn bởi vì nàng cứu Phong Đằng, hảo tâm một lần nói cho nàng biết, vậy mà nàng nghi ngờ hắn.

Vân Thiên Vũ vừa nghĩ vừa lặng lẽ nhìn Tiêu Cửu Uyên, cả người Tiêu Cửu Uyên đều tỏa ra lãnh ý, cũng không thèm nhìn tới nàng một cái, rõ ràng vô cùng tức giận.

Nhất là bây giờ hắn đang nổi giận, mặc dù hắn không có nhìn bên này, nhưng thấy Vân Thiên Vũ và Tiêu Dạ Thần sáp lại gần nhau nói nhỏ, rõ ràng đang nói về chuyện linh mạch thân thể.

Vân Thiên Vũ và Tiêu Dạ Thần sau khi nói xong, liền nhìn hắn, đây không phải là nói nàng tin tưởng lời nói của Tiêu Dạ Thần, nhưng không tin lời của hắn.

Điều này làm cho Tiêu Cửu Uyên trong lòng tức giận không thôi, nữ nhân này có phải hay không ngay cả thị phi ân oán cũng phân không rõ, hắn Tiêu Cửu Uyên để cho nàng bình yên vô sự còn sống đến giờ, nàng hưởng thụ danh tiếng của Ly thân vương phi, nhưng không tin hắn, quá đáng hận.

Tiêu Cửu Uyên càng nghĩ càng phát cáu, trên người lệ khí càng ngày càng nặng.

Trong doanh trướng, mọi người cũng không dám nói chuyện lớn tiếng, Bạch Diệu vội vàng dẫn người sửa sang lại trong doanh trướng gì đó, đợi đến khi dọn dẹp thỏa đáng.

Âm thanh Tiêu Cửu Uyên rét lạnh thích giết chóc vang lên.

“Không nghĩ tới có người gan lớn đến đánh lén Long Lân quân, Hắc Diệu, lập tức điều tra cho bổn vương, địch nhân như thế nào thần không biết quỷ không hay tiến vào, bọn họ nếu như không có bản vẽ, vô luận như thế nào cũng không đến gần   địa phận doanh trại Long Lân quân, cho nên chuyện này rõ ràng có nội gián, nội gián này nhất định phải bắt được cho bổn vương, bổn vương nhất định chặt hắn thành tám khúc.”

Dưới đáy mắt Tiêu Cửu Uyên một mảnh huyết khí, tức giận từ hai mắt tản mát ra.

Trong doanh trướng không ai dám nói, Hắc Diệu nhỏ giọng lên tiếng: “Thuộc hạ lập tức làm cho người ta đi thăm dò chuyện này.”

Hắc Diệu sau khi nói xong liền tự đi ra ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.