Tiên Ngục

Chương 1052: Chương 1052: Thiên tướng thủ trận (thượng)




Trong nháy mắt này, Tô Triệt đột nhiên nghĩ đến: Tuyệt Trần Cốc chủ kia khống chế Nguyên Thủy ma khí, tính lên cũng là một ma đầu tiêu chuẩn, nếu hắn đến nơi này, có thể bị Phong Ma Đại Trận chế tài hay không? Chớ không phải là, hắn đã sớm tính đến loại khả năng này, mới có thể triệt để buông tha cho cơ duyên này đây?

Xích một tiếng vang nhỏ, mọi người duy trì giảm xuống liên tục, giống như xuyên thấu một tầng khí màng hơi mỏng, cái này liền cho thấy, đã tiến vào trong đại trận.

Làm bọn người Tô Triệt cùng Liên Y không ngờ rằng chính là, vừa mới vào trận, Lâm Cứu cùng Quang Khải lập tức làm ra cử động phi thường.

Bùm!

Quang Khải phất tay đánh ra một quả ngọc phù, ở giữa không trung tạc ra một đoàn vầng sáng thất thải, giống như một quang cầu màu sắc rực rỡ.

- Triệu hoán Phong Ma Trận linh?

U Lâm biến sắc, thần sắc khẩn trương hô:

- Quang Khải, vì cái gì làm như vậy?

- Triệu hoán Phong Ma Trận linh?

Một tiếng chất vấn này của U Lâm, khiến cho Tô Triệt và mọi người lập tức cảnh giác lên, Lâm Cứu cùng Quang Khải triệu hoán trận linh, nhất định là tính toán mượn nhờ lực lượng trận pháp để đối phó mọi người. . .

- Khẩn trương cái gì?

Lâm Cứu xoay người lại, nhìn U Lâm cười ha ha nói:

- Chúng ta thân là Phong ma sứ, may mắn tiến nhập Nguyên Cực Phong Ma Thiên Trận, tự nhiên nên tiếp nhận trận linh của thiên trận này, đây là lễ phép cùng tôn trọng cơ bản nhất, không phải sao?

Lời nói này bản thân không có vấn đề gì, nhưng mà ngữ khí cùng biểu lộ của hắn rõ ràng cho thấy không có ý tốt, bọn người Tô Triệt lại không phải người ngu, tự nhiên có thể đoán được dụng ý thực sự của hắn.

Tô Triệt vội vàng truyền âm cho U Lâm, hỏi:

- Tòa đại trận này ở sâu dưới lòng đất vài ngàn vạn năm, trận linh của nó còn có thể tồn tại hay không?

- Nhất định còn.

U Lâm truyền âm giải thích nói:

- Chỉ cần cả tòa đại trận còn đang vận chuyển, này liền ý nghĩa, trận linh y nguyên tồn tại. Trận pháp không tắt, trận linh bất diệt.

Sắc mặt Tô Triệt ngưng trọng nhẹ gật đầu, không có nói cái gì nữa.

U Lâm tràn ngập xin lỗi nói:

- Thiên Vũ, thật xin lỗi, thân là Phong ma sứ, ta không thể công nhiên cãi lời mệnh lệnh của Đường chủ, càng không thể giúp ngươi đối phó Lâm Cứu cùng Quang Khải. Chuyện này, ta chỉ có thể bảo trì trung lập.

- Ngươi có thể bảo trì trung lập, ta cũng đã rất cảm tạ.

Tô Triệt tự đáy lòng nói ra:

- Ngươi khó xử, ta có thể lý giải.

- Cảm tạ ngươi, càng cảm tạ ngươi mang chúng ta đến nơi này. . .

U Lâm nhẹ giọng thở dài, tựa hồ nhìn không tốt tình cảnh kế tiếp của Tô Triệt, thân là Phong ma sứ, nàng so với người nào đều biết Nguyên Cực Phong Ma Thiên Trận lợi hại.

Lúc này, Quang Khải chế tạo nên quang cầu màu sắc rực rỡ đã mở rộng đến quy mô mấy trượng, ở giữa không trung chậm rãi chuyển động, làm cho người ta cảm giác, giống như một truyền tống môn hình tròn.

Hủy diệt truyền tống môn này, có thể ngăn cản bọn họ triệu hoán trận linh sao?

Tô Triệt biết rõ, loại ý nghĩ này cực không thực tế, Lâm Cứu cùng Quang Khải đều là Huyền Tiên có thực lực cường hãn, lực công kích của mình, không đợi đụng tới quang cầu màu sắc rực rỡ kia, đã bị bọn họ thoải mái hóa giải, hơn nữa, còn có thể cho bọn hắn lấy cớ động thủ đối với mình.

Hô hô hô. . .

Quang cầu màu sắc rực rỡ chậm rãi chuyển động, mấy người cũng yên lặng không một tiếng động, ai cũng không biết, kế tiếp vận mệnh của mình sẽ là như thế nào.

Ai cũng không nghĩ tới, nơi này vậy mà lại biến thành sân nhà của hai tên khốn kiếp Lâm Cứu cùng Quang Khải này, tình thế đột nhiên biến đổi cực kỳ có lợi cho bọn họ. . .

Ông. . .

Đột nhiên, viên cầu màu sắc rực rỡ đình chỉ xoay tròn, đồng thời phát ra một hồi rung động rõ ràng, ngay sau đó, quang cầu bùm một tiếng tạc vỡ đi ra, hóa thành một đoàn thất thải sương mù.

Mấy hơi qua đi, trong sương mù đi ra một thân ảnh hùng tráng, áo bào kim giáp màu vàng mặt nạ, kim sắc, cầm trong tay một kim giản thô to, giống như một pho tượng Viễn cổ Chiến Thần.

- Bọn ngươi là người phương nào?

Tiếng nói hồn hậu lập tức vang lên.

Lâm Cứu cùng Quang Khải tung bay về phía trước hơn mười trượng, cùng một chỗ khom người thi lễ đối với chiến tướng kim giáp kia:

- Hai người ta chính là Tiên Giới Phong ma sứ, may mắn đi đến Phong Ma Thiên Trận, do dó bái kiến thiên tướng thủ trận.

- Ngô, Phong ma sứ. . .

Kim giáp chiến tướng chậm rãi gật đầu, Phong ma sứ này, ở Tiên Giới tồn tại qua vô số tuế nguyệt, ít cũng có mấy trăm tỷ năm, hắn đương nhiên biết.

Dừng lại một chút, hắn lại hỏi:

- Bọn ngươi tới đây, là có chuyện gì?

- Cầu chính là một phần cơ duyên.

Lâm Cứu trả lời:

- Còn hi vọng thủ trận thiên tướng có thể chỉ điểm sai lầm.

- Cơ duyên của mình, chính mình đi tìm, ta không thể giúp các ngươi.

Kim giáp chiến tướng oanh thanh trả lời.

- Đúng vậy.

Lâm Cứu đầu tiên là gật gật đầu, tiếp theo còn nói thêm:

- Chúng ta có thể xác định, phần cơ duyên này giấu ở bên trong thiên trận, liền muốn tìm kiếm bốn phía ở trong trận, tự nhiên cần được ngài cho phép.

- Không sao!

Kim giáp chiến tướng phất tay nói:

- Trận này chỉ là dùng để ngăn cản Khởi Nguyên Ma tộc, sinh linh bình thường đều có thể xuất nhập. Chỉ cần hành vi của các ngươi không cấu thành tổn hại đối với thiên trận, ta sẽ không can thiệp.

- Đa tạ thủ trận thiên tướng!

Lâm Cứu cùng Quang Khải đầu tiên là thi lễ, sau đó, Lâm Cứu lại quay người lại, chỉ vào mấy người Tô Triệt nói ra:

- Còn nữa, mấy người kia lòng dạ khó lường, ta hoài nghi, bọn họ có cấu kết cùng Ma tộc trong Tiên Ma chiến trường.

Theo hắn nói lời này, mục quang của kim giáp chiến tướng thoáng cái rơi xuống trên thân mấy người Tô Triệt, nhìn chung quanh một vòng, cuối cùng định ở trên mặt Tô Triệt.

- Một phàm nhân?

Kim giáp chiến tướng giống như cảm thấy ngoài ý muốn:

- Một phàm nhân cũng có thể đến nơi đây?

- Không sai, ta là một phàm nhân, bất quá. . .

Tô Triệt đang muốn nói: ta mặc dù là phàm nhân, nhưng mà, nếu không có ta, tất cả bọn họ cũng đừng nghĩ tiến vào Tiên Ma chiến trường, càng không khả năng tới đây.

Bất quá, những lời này còn chưa có nói ra, đã bị Lâm Cứu lớn tiếng cản trở.

- Khởi bẩm thủ trận thiên tướng, đúng là phàm nhân này, cùng Kim Dực Ma Vương đạt thành hiệp nghị nào đó, tới chỗ này, thay những Ma tộc kia trộm lấy một thứ gì đó!

Lâm Cứu biết rõ Tô Triệt muốn nói điều gì, vì vậy, liền chụp mũ cho Tô Triệt trước.

Kỳ thật, Tô Triệt cùng bọn người U Lâm đều hiểu lầm dụng ý của hai người Lâm Cứu, bọn họ cũng không phải muốn lợi dụng lực lượng Phong Ma Thiên Trận đối phó Tô Triệt. Thật muốn bắt sống hoặc diệt sát Tô Triệt mà nói, thì hai đại Huyền Tiên bọn họ có đủ năng lực đó, trước cũng có vô số cơ hội động thủ, căn bản không cần người khác hỗ trợ.

Dụng ý chính thức của hai người bọn hắn, là nghĩ muốn thông qua thủ trận thiên tướng nơi này làm cho tinh tường, phần cơ duyên thắt ở trên người Tô Triệt kia, rốt cuộc là cái gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.