Tiên Ngục

Chương 206: Chương 206: Thúc thủ chịu trói (thượng)




- Tô huynh đệ, khuyên người phải có lòng khoan dung, tha ta một mạng, coi như là kết một thiện duyên, như thế nào?

- Bỏ qua ngươi?

Tô Triệt lạnh lùng cười:

- Cho ngươi sau này tìm được cơ hội, thừa dịp ta không ở nhà, lại đến hại Tô gia chúng ta phải không?

- Không…

Tu sĩ vóc dáng thấp lắc đầu liên tục:

- Ta dùng tâm ma thề...

Nói đến đây, không đợi Tô Triệt cắt đứt hắn, hắn lại bay vào thiên không, muốn hóa thành độn quang đào tẩu.

- Đã sớm đoán được ngươi sẽ dối trá như vậy.

Tâm niệm Tô Triệt vừa động, lập tức thao túng linh khí cực phẩm Ngọc Hoàn đuổi theo, ông một tiếng chấn động, vây hãm chi lực của Ngọc Hoàn, đã ngăn chặn tu sĩ kia lại.

- Cái pháp bảo này thật sự là dùng tốt.

Trong nội tâm Tô Triệt thầm khen, cùng lúc đó, trong đầu lại hiện lên Thiên Vật Phong Chân Chân, cũng không biết vận mệnh của nàng như thế nào, có được Thiên Huyền Tông giải cứu trở về hay không...

Tu sĩ vóc dáng thấp bị vây hãm chi lực của Ngọc Hoàn cực phẩm bao lại quanh thân, lập tức tốc độ phi hành biến thành chậm như rùa bò, hắn bạo rống một tiếng:

- Tô Triệt, đây là ngươi bức ta.

Dứt lời, hắn kiệt lực thúc dục phi kiếm, hướng về phía bên trong Tô gia bay đi, cự ly chỉ có hơn mười trượng, chi dù bay chậm, mấy lần hô hấp cũng có thể tới.

- Triệt nhi…

Tô Vân Sơn gặp được tình huống như vậy, vội vàng hô:

- Triệt nhi, nhất định phải ngăn hắn lại, mẹ của ngươi đang ở bên trong.

- Không có chuyện gì, Nhị gia gia.

Tô Triệt bình tĩnh cười.

Lão Hắc vừa đạp hai chân, giống như tên nỏ phóng lên trời, bắn thẳng đến như không, trong nháy mắt đuổi theo tu sĩ vóc dáng thấp, một búa bổ lên.

Đương…

Một tiếng nổ vang, chấn động nhân tâm.

Tu sĩ vóc dáng thấp bị một búa đánh mạnh vào sau lưng.

Tiếng răng rắc sát vang lên, mặt hắn đầy vẻ kinh ngạc, áo giáp của hắn lại nứt ra vô số vết rạn, rõ ràng cho thấy sắp bị nghiền nát, rất khó chống đỡ đả kích lần thứ hai.

- Đây là vũ khí gì, rõ ràng không phải pháp bảo, lại có thể lợi hại như vậy?

Tu sĩ vóc dáng thấp căn bản không thể tưởng được, thanh chiến phủ tạo hình đơn giản này, dĩ nhiên là một kiện bảo vật của Vu tộc. Không biết thời đó, chiến phủ như vậy đã chém giết bao nhiêu vị đại năng thượng cổ. Đây là bởi vì lão Hắc không có huyết thống Vu tộc, không cách nào thi triển ra uy lực chính thức của nó. Nếu không, phía dưới một búa, nghiền nát sông núi, Trúc Cơ tu sĩ sao có thể ngăn trở...

Tuy áo giáp của hắn sắp bị nghiền nát, nhưng tu sĩ vóc dáng thấp cũng mượn nhờ một kích này của lão Hắc, chạy nhanh về phái trước, tốc độ nhanh thêm, thoáng cái bay ra ngoài hơn hai mươi trượng.

Bởi như vậy, cũng thì đến được cự ly kích phát cực phẩm linh phù.

Có thể phóng thích linh phù, tu sĩ vóc dáng thấp thúc giục chân nguyên, quang mang của hỏa phù trong tay chớp thước, nhắm bên trong Tô gia cách hơn ba mươi trượng bay đi.

- Ai nha, không tốt.

Tô Vân Sơn nghẹn ngào cuồng hô, nhưng cũng không thể làm gì được, mắt nhìn thấy miếng linh phù này bay đến trên không bên trong, môt khi bị hắn bạo phát ra, Tô gia từ trên xuống dưới, hơn một trăm phụ nữ và trẻ em không có tu luyện, đã có thể hủy toàn bộ.

Giờ phút này, đối với tu sĩ vóc dáng thấp mà nói, phóng thích linh phù đương nhiên không phải là vì đồng quy vu tận cùng người Tô gia, dụng ý của hắn, chính là sau khi phóng hỏa sẽ đào tẩu, bắt Tô Triệt phải đi dập lửa cứu người, chẳng quan tâm đuổi giết mình...

Oanh!

Linh phù bộc phát, Tam Muội Chân Hỏa bị phong bế trong đó bay lên, hỏa diễm kim sắc chiếu sáng thiên không, làm người ta không thể nhìn.

Tam Muội Chân Hỏa, tu sĩ Kim Đan kỳ chủ tu chân nguyên hỏa hệ mới có thể tu luyện ra tới loại chân hỏa này, có thể trong nháy mắt thiêu nát đại bộ phận vật phẩm của thế thục, nếu như Tô gia bị nó bao phủ, chỉ cần mấy hơi thở, liền có thể hóa thành tro bụi.

Hô...

Hỏa diễm kim hoàng sắc nhô lên cao rơi xuống, phạm vi bao trùm có thể bao phủ toàn bộ Tô gia.

- Triệt nhi a…

Kể cả Tô Vân Sơn ở trong các trưởng bối cùng kêu lên bi thiết, chỉ có thể nhìn hắn, mong hắn có thể sáng tạo kỳ tích. Nếu không...

- Nói qua với ngươi rồi, đùa lửa với ta, không dùng được.

Tô Triệt cước đạp đĩa ngọc, đã sớm bay đến bên trong trên không, tay phải nhẹ nhàng nhoáng một cái, bàn tay nhiều hơn một cái Thanh Đồng hồ lô khéo léo. Linh bảo hiện thế, tự nhiên kỳ tích xuất hiện.

- Thu…

Một tiếng quát nhẹ, hỏa diễm tràn ngập thiên không liền phần phật cải biến phương hướng, không những không có bay xuống phía dưới, mà là bay về phía Tô Triệt.

Sau đó lại hóa thành một hỏa trụ, vô cùng nhẹ nhàng bay vào trong Thanh Đồng hồ lô.

Chẳng những là tất cả Tam Muội Chân Hỏa bị nhiếp vào, mà ngay cả trong phòng bếp, đám đầu bếp đang bận việc chiên xào nấu nướng, chuẩn bị bày tiệc thiết yến cho tôn thiếu gia, tất cả đều ngây dại. Bởi vì, hỏa diễm trong lò dĩ nhiên là thoáng cái bay mất.

Bay ra ngoài cửa sổ, cũng không biết chạy đi đâu.

Linh bảo vừa ra, trong phạm vi mấy trăm trượng, không có lửa có thể đốt, đều bị hút đi.

- Sao có thể như vậy?

Tu sĩ vóc dáng thấp trợn mắt há hốc mồm.

Đương…

Lão Hắc bổ tới búa thứ hai, răng rắc, bảo giáp kia biến thành khối vụn bay đầy trời, đinh đinh đang đang rơi xuống dưới đất.

Lão Hắc vừa thu lại chiến phủ, oanh thanh hô:

- Dập đầu cầu xin tha thứ, lão Hắc ta tha chết cho ngươi. Nếu không, búa tiếp theo, nhất định sẽ chém ngươi thành hai khúc.

- Hảo, thật tốt quá.

Trong sân Nghị sự đường, các trưởng bối Tô gia cùng kêu lên hoan hô.

Tô Triệt thu hồi bảo hồ, thúc dục đĩa ngọc bỗng nhiên gia tốc, chặn đường tu sĩ vóc dáng thấp kia lại, hắn như cũ bị cực phẩm Ngọc Hoàn vây hãm, tốc độ phi hành ở trong mắt Tô Triệt, so với ốc sên cũng không nhanh được bao nhiêu.

Tô Triệt trầm giọng nói ra:

- Đúng vậy, nếu như ngươi thúc thủ chịu trói, ta đáp ứng tha cho ngươi một mạng, chỉ bắt ngươi, không giết ngươi.

Giờ phút này, tu sĩ vóc dáng thấp kia đã không có pháp bảo phòng ngự, chịu không nổi lão Hắc bổ chém vài cái, huống hồ muốn bay cũng không được, trốn cũng trốn không thoát. Lực công kích mạnh nhất là một tấm cực phẩm linh phù cũng bị đối phương thu mất, đã lâm vào kết quả hẳn phải chết.

- Ta dựa vào cái gì tin tưởng ngươi, nếu như ta đầu hàng, ngươi lại giết ta, chẳng phải là chết oan sao?

Tu sĩ vóc dáng thấp còn muốn ngoan cố chống lại.

- Ngươi chỉ có hai lựa chọn.

Ngữ khí Tô Triệt sâm lãnh:

- Hoặc là bị chúng ta liên thủ giết chết, hoặc là thúc thủ chịu trói, ngươi tự mình lựa chọn đi.

- Ta...

Tu sĩ vóc dáng thấp suy nghĩ một chút, khổ tư nghĩ cách, trong lúc nhất thời, căn bản là nghĩ không ra biện pháp tốt có thể phá giải tử cục trước mặt.

- Được, tạm thời đầu hàng, chỉ cần có thể còn sống, sẽ có cơ hội được tự do, thậm chí, còn có thể báo được thù này,...

Trong nội tâm quyết định chủ ý, hắn đáp xuống mặt đất, thu hồi tất cả pháp bảo, không hề chống cự.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.