Tình Yêu Cấp 2

Chương 38: Chương 38: SHOPPING <3




Cả bọn ăn trưa xong , giờ thì cùng nhau đi mua sắm và làm tiệc ! Nó quên mất đi vụ mình sẽ nấu ăn , hiện tại nó và Ngọc rất háo hức để đi mua sắm ! Tụi nó có tổng cộng là 8 người , 2 xe nên mỗi xe là 4 người ! Nó thì đi với 3 tên đó như bình thường , Ngọc thì đi với 3 người còn lại ! Nó leo lên phía trước ngồi rồi mới phát hiện ra , hôm nay là Yun lái xe ! Tính leo ra đằng sau thì 2 ông anh nó đã yên vị rồi . Nó tự chửi bản thân rồi lấy điện thoại ra xem quần áo ! Yun leo lên và xe bắt đầu chạy !

– Một lát nữa mua gì ? – Key nói

– À , để xem ! Đồ trang trí với lại thức ăn thôi ! – Ken nói

– Quà nữa =))) – Nó quay xuống nói

– Anh chưa nói đến em về việc lúc sáng nhé ! – Ken nhìn nó

– À~~~~~ ! – Nó kéo dài rồi quay lên

Nó cắm cúi vào cái điện thoại tiếp , lúc này nó nhận được tin nhắn của Ngọc

– Một lát nữa tao với mày trốn riêng ra đi mua đồ ! – Ngọc nhắn cho nó

– Okay ! – Nó nhắn lại

Nó cười cười rồi trở lại nét mặt ban đầu ngồi xem quần áo tiếp ! Tụi nó đến khu trung tâm lớn hơn lần trước ! Đến lúc này nó mới phát hiện bộ dạng của mình ! Như thế này thì làm sao vào đó được >

– Này đi thôi ! – Ngọc nói

– Khoan , tao như thế này sao vào đó ! – Nó nhìn Ngọc

– Kh sao ! Đồ thì lát mua rồi thay ! Tóc thì t có đem theo dầu gội khô mà ! – Ngọc hí hửng

– À mà tao còn ít tiền lắm , chắc mua không đủ đâu ! – Nó cười gượng

– Aisss ! T đá m văng qua bên kia thế giới à , m nghĩ tao là ai mà không mua nổi đồ cho m ! Mà chẳng lẽ 2 ĐMV không cho m tiền tiêu à ? – Ngọc nói với nó

– Có , nhưng tao không dám xài nhiều . Dù gì thì trả cũng không nỗi ! – Nó nói

– M điên quá đi ! Hôm nay Bảo Ngọc sẽ mua đồ cho m ! – Ngọc cười

– Ùm ! – Nó nói

Yun và Cen bước lên từ nhà xe , tụi nó bước vào trong ! Nhiều ánh mắt khinh thường nhìn vào tụi nó , đơn giản vì tụi nó mặc đồ học sinh ! Chẳng ai biết thân phận thật sự cả ! Ngọc lúc này nhìn xung quanh rồi kéo nó chạy đi ! 2 đứa nó cứ nghĩ mấy người họ không biết ! Thật ra Cen và Yun đã thấy tin nhắn của nó và Ngọc :)) !

– 2 đứa con gái nó chạy rồi kìa ! – Yun thản nhiên

– Chậc ! Càng ngày càng gan ! – Cen nói tiếp

– Giờ làm gì ? – Ken nói

– Đi mua gì thì mua ! TA với Kai đi theo 2 con nhóc đó dùm anh ! – Key nói

– Dạ ! – TA với Kai đồng thanh

2 thằng con trai chạy theo hướng tụi nó , giờ thì chỉ còn 4 tên cầm đầu :)) !

– Tập đoàn của m có ở đây kh Ken ? – Cen hỏi

– Ưmmmmmm ! Tao kh biết ! – Ken suy nghĩ rồi nói

– Còn m ? Có ở đây kh ? – Key hỏi Cen

– Tao cũng chẳng biết :)) ! – Cen cười

– Đi mua đồ điiii ! Phá banh cửa hàng của Ken của Cen điiii ! – Key la lên

– Chết tôi rồi – ken với Cen đồng thanh

~~~~~~~~~~~~~~~~ Ở CHỖ CỦA TỤI NÓ

TA và Kai hiện tại đã nhập bọn chung với 2 đứa nó :)) ! Ngọc đang kiếm quần áo cho nó ! 3 đứa nó đứng ở bên ngoài nhìn Ngọc !

– A ! Thấy rồi ! – Ngọc vui mừng

– Nó thấy gì vậy ? – Nó tò mò

– Chắc kiếm quần áo chứ gì ! – TA nói

– Chậc ! Đúng là con gái nhĩ !!! – Kai lắc đầu

– không mua gì hết à ? – Nó nói

– Chẳng biết mua gì ! – TA nhìn xung quanh rồi nói

– Cái nào cũng như nhau ! – Kai tiếp lời

Nó muốn chết cười với 2 tên này , đúng là con trai ! Đường đường là con trai của tập đoàn người mẫu lớn nhất thế giới và tập đoàn thời trang lớn nhất thế giới nhưng lại nói như thế ! Đúng là sự thật không như mơ !

– Như ! Tao mua rồi nè , mày vào thay ra đi ! – Ngọc chạy ra với túi đồ trên tay

– Hả ? À ờ ! – Nó đi vào

Một lúc sau nó bước ra với bộ đồ Ngọc mới mua . Nó mặc áo crop-top ngắn với quần jeans ngắn lưng cao , dù đơn giản nhưng rất hợp với nó !

– Thế nào ? Tao lựa chuẩn chứ ! – Ngọc nháy mắt

– Có điều nó hơi ngắn ! – Nó nhìn vào áo

– Aissss ! Mặc đỡ thôi mà ! Thấy thế nào hả 2 tên kia ? – Ngọc nói

– Đẹp – Cả 2 đồng thanh

Tụi nó bật cười rồi đi qua các cửa hàng kế tiếp , không chỉ nó mà cả 2 tên con trai đều bị Ngọc đem ra thí nghiệm ! TA và Kai muốn mua nhưng không biết mua gì đành phải nhờ nó và Ngọc giúp ! Đương nhiên tụi nó là con gái nên biết con trai mặc gì là hợp ! Cả 4 đứa mua khá nhiều đồ và dĩ nhiên con trai xách :)) ! Nó và Ngọc đang đi thì đứng lại ở 1 tiệm Nhật Bản !

– Cosplay ! – Ngọc nói

– Ê ê ê ! Không nha ! – Nó nói

– Vào đi rồi biết !- Ngọc kéo nó vào

Bên trong bán rất nhiều đồ cosplay và phong cách nhật bản ! Nó bị thu hút bởi 1 bộ cosplay động vật ! Có vẻ là 1 con mèo màu đen , Ngọc thấy nó nhìn bộ đó

– À chị ơi ! Cái này là cosplay hả ? – Ngọc chỉ vào bộ con mèo !

– À đây là sản phẩm mới ! Là đồ ngủ hình động vật – Chị nhân viên giải thích

– Chị lấy em bộ này , bộ con thỏ màu trắng nữa ! – Ngọc nói

– M mua chi nhiều v ? – Nó giật mình

– Đợi đi em ! Chị sẽ trả thù vụ hồi sáng ! – Ngọc nhe răng cười

Ngọc mua khá nhiều đồ ! Tụi nó tiệm nào cũng ghé cả !

– Đủ chưa ? – Nó nói

– Ưmm ! Chắc được rồi ! – Ngọc nói

– Đi kiếm chỗ nào ngồi đi , sắp chết rồi ! – Kai nói

– Đúng đó ! – TA tiếp lời

Ngọc cười rồi tụi nó xuống 1 quán kem ngồi nghỉ ! Nó đang ngồi ăn kem thì mới nhớ ra là chưa mua quà !

– Tao đi vệ sinh 1 chút ! – Nó nói

– Ừ , quay lại nhanh nha ! – Ngọc nói

Nó chạy đi mua quà , nó dự định sẽ mua cho cả 7 người với số tiền nó dành dụm được ! Nó đi xung quanh rồi đứng lại ở cửa hàng thời trang nam , 6 người con trai ! 6 món khác nhau == ! Nó thở dài rồi bước vào bên trong , một hồi lâu nó cũng chọn được 2 cái áo cho Ken và Yun ! Yun là loại áo len , Ken là áo sơ mi trắng !

– Còn 4 người nữa ! Cả Ngọc nữa , đủ rồi ! – Nó lẩm bẩm rồi bước đi !

Nó ghé tiếp vào cửa hàng giày , nó mua cho Key một đôi giày thể thao ! May là lần trước biết được cỡ == ! Nó mua xong đôi giày đó thì số tiền đã hụt hẳn xuống ! Nó đếm lại , đủ để mua cho mọi người nhưng sau đó thì nó sẽ phá sản :)) ! Nó tiếc nuối nhưng không thể không mua ! Một hồi sau nó mua đủ hết cho mọi người và nó chỉ còn lại khoảng gần 200 ngàn ! Quà của Ngọc là chiếc đầm màu trắng kiểu công chúa , Cen và Kai là Áo khoác , TA là áo sơmi sọc caro ! Nó hài lòng với món quà của mình , dù nó không mua ở những thương hiệu nổi tiếng nhưng chúng rất đẹp ! Nó suy nghĩ rồi lấy điện thoại ra xem , cũng đã 1 tiếng rồi :)) ! Nó chạy cấp tốc về quán kem nhưng chẳng thấy ai ! Nó lấy điện thoại ra gọi cho Ngọc :

– M đi đâu v hả con kia ? – Ngọc nói

– Tao đi mua đồ ấy mà , m đang ở đâu ? – Nó hỏi

– Đi lên tầng 5 đi ! Tụi tao đang ở cùng với mấy ổng nè – Ngọc nói

– Ừ ! Để tao lên !

CHAP 38.2 :

Nó lập tức chạy vào thang máy và lên lầu 5 , trên tay xách mấy túi đồ nó mua cho mọi người ! Thang máy lên tới lầu 5 , nó bước ra , đây là khu dành cho giới thượng lưu . Nhìn vào có thể biết ngay lập tức , các cửa hàng ở tầng này đều trang nhã và sang trọng , ở đây không ồn ào như các lầu khác , yên tĩnh hẳn . Nó bước đi kiếm mọi người , nó biết dù họ toàn là con cưng của các tập đoàn lớn nhất nhưng cũng không nên vung tiền như nước như thế chứ ==’ ! Nó cứ đi kiếm 7 đứa nhoi đó nhưng chẳng thấy , tầng này rộng hơn nhiều . Lúc này điện thoại nó reo lên , Ngọc đang gọi đến :

– Alo – Nó bắt máy

– Sao mày chưa tới nữa ? – Ngọc nói

– Tao đang ở tầng 5 nè , đang ở cửa hàng nào ? – Nó hỏi

– Cửa hàng thời trang Fashion KC ! – Ngọc nói

– Ừ ! – Nó tắt máy

Nó nhìn xung quanh , cửa hàng Ngọc nói nằm ở gần chỗ nó đang đứng . Nó bước tới , nó từng nghe qua về tập đoàn KC ! Bước vào bên trong , 1 nhân viên bước ra :

– Bé ơi ! Chỗ này không bán đồ cho con nít nhé em ! – Nhân viên nói

– À dạ kh ! Bạn em ở bên trong ! – Nó xua tay

– Ở đây bán đồ cho giới thượng lưu mà em ! Không dành cho con nít , chắc em lộn rồi ! – Nhân viên nhìn xăm soi nó

Nó nghe đến 3 chữ ” giới thượng lưu” cảm thấy nhân viên này đang khinh thường nó . Lại còn nhìn nó với ánh mắt soi mói !

– Nhưng bạn em nói đang ở đây ! – Nó nói

– Em cứ như thế thì chị sẽ gọi bảo vệ vào ! – Nhân viên bắt đầu lớn tiếng

– Chị không nên lớn tiếng như thế chứ ! – Nó nhìn cô nhân viên

– Trước khi tôi kêu người đuổi em ra thì em nên tự giác đi ! Cách ăn mặc của em nhìn là biết không có tiền , những túi đồ trên tay toàn là những thứ rẻ tiền ! Không biết 1 cái áo ở đây em có thể mua không chứ ở đó mà 1 bộ ! – Nhân viên giở giọng khinh bỉ

Nó nắm chặt những túi đồ trên tay lại , nhìn chằm chằm vào cô ta . Đôi mắt tím đầy ma mị đan xen tức giận khiến cô nhân viên khẽ rùng mình . Cảm giác này và đôi mắt tím này dường như cô nhân viên đã thấy ở đâu đó ! Nó nhìn thẳng vào mắt cô ta , nó không thích bạo lực vì bạo lực chẳng mang đến kết quả tốt đẹp ! Nó cố gắng lấy lại vẻ bình tĩnh nhưng đôi mắt vẫn không thay đổi !

– Mời em ra cho ! Em đứng đây thì tập đoàn của chúng tôi bị coi thường mất ! – Cô nhân viên nói

Nó tức giận không nói câu nào với những ánh mắt khinh bỉ của các nhân viên trong cửa hàng đó . Điện thoại nó lúc này lại reo lên , lần này là Ken :

– Alo ! – Nó khó chịu

– Em đang ở đâu ? Chưa tìm ra tiệm KC à ? – Ken hỏi

– Em vào nhưng bị đuổi ra , chị nhân viên nói ở đây dành cho giới thượng lưu , không phải dành cho con nít ! – Nó nhại lại tiếng nhân viên

– Hửmmm ? Em vào đi , Cen ra đón em ! – Ken nói

– Bị đuổi nữa là nhục lắm đó 2 ! – Nó hạ giọng

– Khỏi lo ! Này , Ngọc ra đón Như giúp anh ! – Anh nói với Ngọc

– Thật là phiền phức – Nó lẩm bẩm rồi tắt máy

Nó hít một hơi sâu rồi bước vào một lần nữa , lần này bà nội nhân viên lúc nãy nhìn nó với ánh mắt khinh bỉ !

– Em mặt dày nhỉ ? Tôi nói nhỏ nhẹ em không nghe đúng không ? – Nhân viên nhìn nó

– Xin lỗi chị , mặt tôi không đánh phấn , môi không tô son , lông mi thật đây chị ạ ! – Nó hất mặt

– Tôi xin nhắc lại với em , ở đây dành cho giới thượng lưu ! KHÔNG DÀNH CHO NGƯỜI NGHÈO ! – Cô nhân viên nhấn mạnh 5 chữ cuối

Lúc này nó tức tới nỗi đỏ cả mặt , nó thật sự muốn tát vào mặt cô ta . Nhưng nó biết nếu làm vậy mọi chuyện chỉ rắc rối thêm , nó nghiến chặt răng lại nhìn cô ta . Ánh mắt ngày càng đáng sợ khiến cô nhân viên phải dè chừng ! Lúc này từ phía trong cửa hàng có tiếng bước chân , cô nhân viên thay đổi 360 độ , dịu dàng :

– Chào tiểu thư – Giọng nói nhỏ nhẹ

– Như , sao mày không vào ? – Ai đó nói

Nó nghe vậy liền quay qua , Ngọc đang bước tới phía nó với bộ váy màu xanh nhạt trên người . Nhìn khác hẳn vẻ năng động của lúc ở trường , trang nhã , sang trọng , dáng vẻ kiêu ngạo và lạnh lùng == ! Ở Ngọc lúc này có thứ gì đó làm người khác phải e dè và sợ hãi một chút ! Nó nhìn qua nhân viên lúc nãy , giả tạo thật !!!

– Có chuyện gì sao ? – Giọng Ngọc trầm hơn lúc ở trường

– Chỉ là chị nhân viên này không cho vào , nói là ở đây dành cho giới thượng lưu , KHÔNG DÀNH CHO NGƯỜI NGHÈO ! – Nó nói lại y chang lời cô nhân viên

Cô nhân viên lúc này tái mét mặt mày , cô ta không biết là nó có mối quan hệ với thiếu gia của tập đoàn ! Nó nhìn vẻ mặt cô ta rồi nhếch mép , thật là nhát ! Ngọc nghe xong khẽ nhíu mày lại , đây chẳng phải là thái độ khinh thường sao ?

– Dạ cho em xin lỗi tiểu thư ! Em thật sự không biết đây là người quen của tiểu thư ! Mong tiểu thư tha lỗi – Cô nhân viên hoảng sợ

– Người nghèo sao ? Thì ra là các cô ở đây bán đồ dựa vào vẻ bề ngoài của họ sao ? KC mà cũng có thể loại nhân viên này sao ? – Ngọc cười nửa miệng

– Mong thiếu gia tha lỗi ! – Nhân viên đó nói

– Để tôi kêu con cưng tập đoàn ra nhìn nhân viên của họ ! Và xin đừng gọi tôi là tiểu thư , nhà tôi NGHÈO LẮM ! – Ngọc vừa lấy điện thoại vừa nhìn cô ta

Nó bật cười vì thái độ của Ngọc , Ngọc quay sang nhìn nó . Nó mỉm cười nhìn Ngọc :

– Con cưng KC ! Ra bố mày bảo ! – Ngọc nói rồi tắt máy

– Con cưng KC ? – Nó hỏi

– Lát tao giải thích sau ! Giờ đợi nó ra giải quyết , đúng là không thể chấp nhận được ! – Ngọc nói

Ngọc cực kỳ ghét thể loại người như thế này , nhìn vẻ bề ngoài đánh giá 1 con người ! Dù cho họ có nghèo thì họ cũng như người khác , ai cũng như ai cả ! Đừng vì nghèo giàu mà đối xử với họ theo cách khác nhau !

– Mày gọi tao chi thế ? Còn một đống ở trong đó chưa thử – Kai bước từ bên trong ra

– Dạ thưa thiếu gia ! Bạn em bị nhân viên thiếu gia đuổi không cho vào đành nhờ thiếu gia ! – Ngọc nghiến răng

– Đừng gọi là thiếu gia với cái giọng đó , nghe nổi da gà :)) ! Mà bạn mày là Như ? Sao đuổi ? – Kai bước tới

– Ờ thì người ta nói không cho người nghèo vào nên tụi tao không được vào , ở đây giành cho giới thượng lưu ! – Ngọc liếc cô nhân viên

– Gì ghê vậy ? Ở KC cũng có thể loại này sao , cô không được học qua lớp giao tiếp hả ? – Kai nhìn nhân viên

– Dạ mong thiếu gia tha lỗi – Cô nhân viên sợ hãi

– Thôi thôi ! Cô ta xin lỗi rồi thì thôi ! Đi vào trong – Nó chen vào

– Mày đứng yên đó ! Nếu mày dễ dàng mềm yếu như thế thì bị leo lên đầu lúc nào không hay ! – Ngọc nhìn nó

Nó cảm thấy ở Ngọc và Kai lúc này có 1 thứ gì đó khiến người đối diện dè chừng , sợ sệt ! Ánh mắt của 2 người thay đổi hẳn , giọng nói trầm xuống và mang theo sát khí :v ! Đúng là đi theo ĐMV thì cũng thành Ác Quỷ :)) !

– Đuổi việc cô ta ! Để cho cô ta làm ở nơi sang trọng hơn , ở KC dù là tập đoàn lớn thì đều không phân biệt đối xử với bất kì ai ! – Kai nói

– Mong thiếu gia độ lượng – Cô nhân viên bắt đầu rơm rớm nước mắt

– Đừng có diễn trò đó ! Xưa rồi chị – Kai nhìn nhân viên

CHAP 38.3 : CON CƯNG CỦA TẬP ĐOÀN

Nó bắt đầu cảm thấy thương hại cô nhân viên , nước mắt chảy dài trên khuôn mặt , miệng cứ nói xin lỗi này nọ ! Cho đến khi :

– Tại vì bé này nói chuyện không lễ phép nên em mới đuổi đi ! Chứ thật ra em không phải như thế ! – Nhân viên nói

Nó như bị chấn động tâm lý mạnh mẽ , cảm giác thương hại cho cô ta tan vào không khí . Lấy nó ra làm bia đỡ đạn , nực cười ! Nó nhếch mép , Ngọc có lẽ nói đúng , nếu yếu lòng trước một ai đó và tha thứ cho họ , họ sẽ quay lại và đâm sau lưng bạn !

– Giờ thì chị lại đổ thừa cho bạn tôi đấy à ? – Ngọc nói

– Đó … Đó là sự thật ! – Nhân viên cãi lại

– Đồ nói dối không biết gượng miệng ! Chị nên nhớ , ở đây có camera nhé , nếu giờ chị nói thế thì cùng kiểm tra . Nếu bạn tôi sai sẽ chịu mọi trách nhiệm . Được chứ ? – Ngọc nhìn cô ta

– Tôi … Tôii – Cô ta lắp bắp

– Thôi đủ rồi ! Không cần day dưa , còn nhiều thứ để thử lắm ! Đuổi việc , đi khuất mắt tôi ! Thật là , không biết ba tuyển nhân viên như thế nào nữa ! – Kai nhăn mặt

– Và để tôi nói cho cô nhớ , à không phải là mọi người chứ ! Nhìn kĩ con nhỏ mà mấy người coi thường , đuổi đi đi ! – Ngọc đẩy nó lên phía trước mặt các nhân viên

– Mày làm gì vậy ? Thôi đi ! – Nó nhăn mặt

– Mày im ! – Ngọc trừng mắt nhìn nó – Nếu như các người là nhân viên của KC thì cũng biết con cưng của tập đoàn các người đều là bạn của tôi và cô bé này !

– Ờ thì ai cũng biết mà – Kai nói với Ngọc

– Chưa hết ! Mày quên nó là ai à ? – Ngọc cười với Kai – Con nhỏ mấy người miệt thị , em gái của cả 2 con cưng tập đoàn Minh Phong và tập đoàn HK lớn nhất thế giới !

Sau câu nói của Ngọc thì toàn bộ các nhân viên trong cửa hàng đều tái mét lại , kể cả cô nhân viên đó ! Kai và Ngọc nhìn nhau rồi miệng khẽ nở nụ cười !

– Vâng ! Người mà chị vừa chê là nghèo nàn là em gái cưng của Key và Ken ! Chắc chị cũng biết 2 người họ mà nhỉ ! Và tôi mong nhân viên ở đây nhớ rằng đừng nhìn bề ngoài đánh giá 1 con người ! Được chứ ? – Ngọc nhếch mép

– Này , m không cần khoa trương vậy đâu ! – Nó nói với Ngọc

– Sự thật thôi ! Đến cả em gái cưng của người thừa kế mà còn bị khinh thường thì không chấp nhận được ! – Ngọc cười

– Thôi được rồi ! Đi vào trong đi , ai cũng đợi Như hết đó ! Còn mọi người ở đây kể cả quản lí , tự kiểm điểm với bản thân đi ! Tôi không muốn có tình trạng này nữa – Kai nói

Toàn bộ nhân viên đều nhìn tụi nó với ánh mắt sợ sệt , e dè . Cô nhân viên lúc nãy ngồi bệt xuống đất , cô ta đã biết đôi mắt tím đáng sợ đó được nhìn thấy ở đâu == ! Ánh mắt đó y hệt của Ken , ma mị , lạnh lùng và tàn nhẫn ! Cô ta vừa mới đắc tội với em gái của 2 người đó ! Nó quay sang nhìn cô nhân viên ngồi ở đó , không còn thừa lòng thương hại dành cho kẻ như cô ta . Ngọc lúc này bước tới cuối người xuống :

– May cho cô người bước ra là tôi , nếu như 1 trong 5 người đó bước ra đây mà không phải là tôi thì cô không giữ được cái mạng mình tới giờ đâu ! – Ngọc nói nhỏ với cô ta

Cô ta khựng người lại , mặt chẳng còn tí máu , trắng bệch ! Ngọc đứng thẳng người dậy rồi kéo nó vào bên trong ! Kai bước theo sau đó kèm với ánh mắt khó chịu nhìn toàn bộ nhân viên !

– Mày không có miệng à ? Bị cô ta nói đến thế mà không nói lại ? – Ngọc tức giận

– Thôi qua rồi , bỏ đi ! – Nó nói

– Thật là ! – Ngọc nói

Nó chỉ biết cười trừ nhìn Ngọc , Ngọc luôn bảo vệ nó dù là trước đây hay hiện tại . Tụi nó đi vào bên trong , chỉ là 1 cửa hàng thôi mà muốn to bằng cái nhà . Kai bước đi kế bên nó , thấy tay nó cầm mấy túi đồ :

– Mới mua đấy à ? – Kai hỏi

– À , ùm ! – Nó cười gượng

– Đi không rủ ! M được lắm – Ngọc liếc nó

– Sodi sodi ! – Nó nói

– Méo chơi với mày nữa ! – Ngọc bỏ đi trước

Nó cười rồi cùng Kai bước theo sau , tụi nó đi vào sâu bên trong và dừng trước 1 căn phòng ! Ngọc mở cửa bước vào và tụi nó theo sau ! Căn phòng rất to , có lẽ là phòng thay đồ riêng hay gì đó ! Nó nhìn xung quanh rồi thấy 4 người con trai đang ngồi trên ghế trừ Yun ra !

– Em gái cưng của 2 người tới rồi đây ! – Ngọc cười

– Nhóc con ! Sao lâu vậy ? – Key quay sang hỏi nó

– Bị nhân viên của KC leo lên đầu ! – Ngọc nói

– Gì ? Nhân viên KC ? – Key giật mình

Nó cười trừ rồi đặt mấy túi đồ vào cái đống túi đằng kia :v , thật là khủng bố == ! Chẳng lẽ 4 ĐMV gom hết cửa hàng người ta à ! Nó bước lại ghế rồi ngồi xuống kế Anh !

– Thật sự thì lớn như Ngọc nói đâu ! – Nó nói

– Không lớn là thế méo nào ? Chẳng lẽ con nhỏ đó đánh mày mới lớn hả ? – Ngọc nói

– Đánh á ? – Cen ngạc nhiên

– Em đuổi cô ta rồi ! – Kai nói

– Chuyện như thế nào ? Kể ra xem ! – Key nói

– Là vầy …….. Bla…..bla …..bla – Ngọc kể

Nó thấy mặt của Ken và Key biến sắc theo từng câu kể của Ngọc :v , chắc chắn rất sốc :)) ! Cen và TA thì ôm bụng cười

– Đó , hết ! – Ngọc nói

– Giành cho giới thượng lưu ? – Key nhìn nó

– Nghèo ? – Ken nhìn nó

Nó uốt nước bọt rồi cười nhìn 2 ông anh , nó sắp chết tới nơi rồi . Nó quay qua nhìn 4 người kia cầu cứu , họ cười nhìn nó tỏ vẻ không hiểu .

– Khỏi cầu cứu ! Không ai cứu được em đâu ! – Ken nói

– Em nào có ! – Nó giật mình

– Em không biết lấy thẻ tín dụng anh đưa chọi vô mặt tụi nó hả ? – Ken nói

– Anh cũng có đưa cho em thẻ tín dụng mà ! – Key tiếp lời

– Ờ thì….. – Nó ngập ngừng

– Thì gì ? – Key nói

– Không chấp tất cả lời biện minh dưới mọi hình thức ! – Ken nói

– Anh à~~~ ! – Nó nhìn Ken

– Em ! THẬT LÀ , SAO HIỀN QUÁ VẬY ? KHÔNG BIẾT CHỬI TÁT NÓ À , ĐỂ NÓ ĐUỔI NHƯ VẬY . CÒN KHÔNG THÌ LẤY TIỀN QUĂNG VÀO MẶT NÓ – Key hét lớn lên

– Còn con đó đâu rồi ? – Ken quay sang Ngọc

– Kai đuổi nó rồi ! – Ngọc nhún vai

– Tao mà gặp con đó tao xé banh thây ! – Ken nói

– Aisssss ! Bực mình ! – Key ngả người ra phía sau

Nó nhìn 2 ông anh của mình , họ giận nó rồi , cả 2 không ai nói với nó lời nào nữa . Lúc này Yun từ phòng thay đồ bước ra :

– Tụi mày làm gì mà như bị giật kinh phong v ? – Yun bước tới

– Đừng nhắc ! Tao muốn điên lên rồi nè ! – Key nói

– Thôi dẹp vụ đó đi ! M mặc vừa không ? – Ken xua tay rồi hạ giọng

– Vừa ! – Yun nói

Cả đám ngước lên nhìn Yun , Yun đang mặc bộ vest đen trông chín chắn hơn nhiều . Vẻ đẹp vẫn không hạ xuống tí nào !

– Đẹp trai ! – Ngọc nói

– Ừ , đồng ý ! – Kai với TA nói

– Như , thấy Yun thế nào ? – Ngọc kêu nó

– À đẹp ! – Nó ngước lên nhìn rồi nói

– Như vào thử đồ đi ! Được đặt may riêng cho em đó ! – Cen nhìn nó cười

– May riêng ? – Nó đưa mắt nhìn Cen

– Ừ ! Đồ của mọi người ở đây đều được may riêng ! Vào thử đi – Cen nói

– à , thôi ! Em nhiều đồ rồi ! – Nó cười gượng rồi từ chối

– Đi thử đi – Ken nói với giọng cực kì lạnh

CHAP 38.4 : NẶNG LÒNG

Nó bị giọng nói lạnh như băng của Anh làm giật bắn người , người bắt đầu hơi run lên . Nó không dám lời trái lời anh kể cả lúc anh không giận ! Nó đứng lên mặt vẫn cuối xuống :

– Đồ anh để đâu ? – Nó nói

– Trong phòng thay đó em , em …. – Cen chưa kịp nói hết câu thì nó đã bước vào phòng

– * RẦM*

Nó đóng cửa mạnh khiến mọi người bên ngoài giật mình , anh nhíu mày nhìn sang cánh cửa đó !

– Chiến tranh lạnh ! – TA nói

– Noel chưa đủ lạnh , giờ thêm vụ này nữa thành kỷ băng hà luôn – Ngọc lắc đầu

– Kỷ băng hà phiên bản mới ! – Kai nói

– Thôi đi mấy đứa này ! – Cen quay qua la

– Này , 2 đứa mày giận nó à ? – Yun quay qua hỏi

– Không ! – Cả 2 đồng thanh

– Rồi vậy là giận rồi !!- Yun khẳng định

Key cầm cái điện thoại trên tay , chọt muốn lủng màn hình :v ! Ken thì ngồi im lặng , mặt đầy sát khí , chân gác lên nhau ! 5 người còn lại đều hiểu tình hình thế nào !!! Kỷ Băng Hà bắt đầu =))))))

Về nó , sau khi vào phòng thay đồ liền ngồi bệt xuống , nó vừa sợ vừa giận ! Nó không làm sai gì cả vậy thì làm gì anh và Key giận nó . Nghỉ tới thôi nó đã tức trào máu :v . Lúc này bỗng nhiên người nó run càng mạnh lên , đổ mồ hôi như tắm dù trong phòng này vẫn mở điều hoà ! Nó đứng lên rồi bỗng chợt tim lại đau lên , nó ngã khuỵu xuống , người nó chẳng còn tí sức nào cả . Lúc này nó mới nhớ đến hộp thuốc , liền lấy trong túi ra . Tay nó run mạnh lên , nó cố gắng lấy 1 viên rồi nuốt vào . Nó nằm xuống đất , miệng mở ra thở . Mặt nó lúc này trắng bệch chẳng còn tí máu , hơi thở nặng nề . Một lúc sau , cơ thể nó mới có thể trở về bình thường ! Nó đứng dậy rồi đi tìm thứ Cen nói , trong phòng này quá nhiều đồ , cả con gái lẫn con trai khiến nó rối trí ! Lúc này nó mới tìm thấy 1 chiếc đầm lolita kiểu nhật bản màu đỏ , chẳng cầu kì gì mấy nhưng khá đẹp ! Nó thay vào rồi đứng trước gương , nó vừa in với chiếc đầm ! Không quá nhiều chi tiết , đầm chủ yếu là màu đỏ và đen , có nhiều lớp , tay áo dài và ở phần cổ tay ôm lại khiến phần ống tay áo phồng lên , được trang trí nơ ở dưới phần chân váy . Nó nhìn mình vào gương , nó cứ như búp bê bước ra thế giới khác có điều nó không thể nở nụ cười , khuôn mặt vô cảm . Nó thở dài rồi bước ra bên ngoài , những người bên ngoài nhìn nó !

– vừa kh ? – Cen hỏi nó

– vừa rồi ! – nó ngước mặt lên

– Vậy được rồi ! Cứ sợ hơi rộng thôi ! – Cen cười

– Xong rồi chứ ? – Nó nhìn Cen

– Còn 1 bộ nữa ! Màu hồng ! – Cen nói

– * Rầm *

Một lần nữa nó bỏ mặc Cen đang nói bước vào trong phòng đóng cửa mạnh lại ! Cen thở hắc ra

– Đúng là Anh Em ! Tính tình y chang nhau – Cen nói rồi quay qua nhìn anh và Key

– Lúc giận nhìn khác hẳn nhỉ ! – Kai nói

– Ừ ! Nhưng như thế chưa tới giới hạn đâu ! – TA nói

– giới hạn ? – Cen quay qua vì câu nói của TA

– Em chưa từng thấy giới hạn của Như cả ! – TA nhún vai

– Ngọc thấy chưa ? – Kai hỏi

– Chưa , nhưng nghe nói là kinh khủng . Giới hạn đó chỉ xuất hiện đúng một lần vào lúc cơ ngơi gia đình bị sụp đổ , sau lần đó thì không ai thấy nữa . – Ngọc kể lại

Cả đám nghe xong cảm thấy rùng mình , đáng sợ thật == ! Yun , Anh và Key đều lắng nghe câu chuyện đó . Yun khẽ nhếch mép sau khi câu chuyện kết thúc . Anh và Key thì khuôn mặt vẫn không có tí cảm xúc . Nó lúc này mới từ phòng thay đồ bước ra . Nó mặc một chiếc đầm dây màu hồng viền đen , có một cái nơ màu đen thắt ở phần eo làm điểm nhấn , phần chân váy được làm thành 2 lớp , lớp vải hồng và lớp ren màu đen . Anh và mọi người ngước lên nhìn nó

– Cái này vừa luôn chứ ? – Cen nhìn nó

– Vừa – Nó lạnh nhạt

– có thêm một áo khoác mỏng bên ngoài và vài phụ kiện nữa . Lát anh sẽ kêu người gói lại cho em – Cen nói

– Xong rồi chứ ? – Nó quay qua nhìn anh

– Xong rồi ! – Giọng anh vẫn lạnh như lúc nãy

Nó cười nhạt rồi quay người bước vào phòng , giọng điệu đó , nghe thật đáng sợ . Nó ghét biểu cảm và giọng nói đó của anh , lạnh nhạt và vô hồn ! Nó cảm thấy như có gì đó đè nó , người nó nặng nề hẳn đi . Nó thay lại bộ đồ lúc nãy Ngọc đã mua cho nó , lấy hủ thuốc nhét vào túi và cầm điện thoại bước ra ngoài . Nó bước thẳng về phía cánh cửa ra khỏi căn phòng này với những món đồ nó đã mua cho mọi người . Mọi người đều nhìn chằm chằm vào nó :

– Em định đi đâu ? – Key lúc này mới lên tiếng nói

– Không phải nói xong rồi sao ? Xong thì về ! – Nó lạnh nhạt nói

– Em học cái tính đó ở đâu vậy ? – Key nhìn nó

– Sao không tự hỏi rằng anh hiểu rõ em chưa ? – Nó nhếch mép

– Đủ rồi Như ! Lại đây ngồi đi ! – Ken nói

Vẫn là giọng điệu lạnh nhạt đó , nó nghiến chặt răng lại . Chẳng phải nó đã từng nói là sẽ ngoan ngoãn nghe lời anh và Key sao ? Chẳng phải lúc trước họ rất ấm áp với nó sao ? Giờ thì họ lại đang làm gì thế này ? Và nó cũng đang làm gì thế này ?

– Như về chỗ đi m , giỡn nhây quá ! – Ngọc chạy lại kéo tay nó

– Bỏ ra ! – Nó hoảng sợ khi bị Ngọc kéo tay đi

Nó giật mạnh tay Ngọc ra khiến Ngọc giật mình . Ngọc sững sờ nhìn nó , người nó đang run lên ! Nó đang hoảng sợ , cảm giác này lại quay trở lại . Cái ngày chủ nợ đến nhà nó đập phá , nó bị những người đó kéo đi . Cảm giác đó y như lúc Ngọc kéo nó đi !

– M bị sao vậy ? – Ngọc nhìn nó

– Không gì ! – Nó lắc đầu

– Như , đi lại đây ! – Ken lên tiếng

Nó quay sang nhìn anh , khuôn mặt anh vô cảm hẳn đi , chẳng có tí cảm xúc . Lúc này nó mới biết , anh cũng như họ , rồi cũng sẽ bỏ nó đi , cả Key cũng vậy !

– Mày không sao chứ ? – Ngọc tiến lại gần nó

– Nếu em muốn thì cứ việc về đi ! Tụi này còn việc để giải quyết ! – Key nói

Nó nghe xong như bị ai đó đẩy xuống vực sâu , nó khựng người lại . Cảm giác sợ hãi đó bị câu nói của Key làm biến mất thay vào đó là cảm giác bỏ rơi . Nó nhìn Key cười nhạt rồi :

– Mọi người em về trước ! – Nó cúi người xuống

Nó bỏ ra khỏi căn phòng đó rồi chạy thẳng ra bên ngoài , nó lao thẳng về thang máy rồi xuống tầng trệt , ra khỏi cửa chính . Nó về nhưng bằng cách nào ? Nó chợt nhớ trong người còn 1 ít tiền liền đón taxi

– Cháu đi đâu ? – tài xế hỏi

– À dạ chú đến địa chỉ này ….. – Nó đọc địa chỉ

Lúc nó chạy ra ngoài , Ngọc định chạy theo :

– NGỌC ! – Key hét lên

– Sao anh để nó đi vậy ? – Ngọc nói

– Không sao cả ! Nó còn có thẻ tín dụng trong người và điện thoại ! Tự đón taxi về nhà được ! – Key nói

– Nhưng … – Ngọc ngập ngùng

– Không sao đâu ! Nó thông minh và nhanh trí , tự giải quyết được ! – Key nói

Mọi người trừ nó ra đều thử đồ và đi mua những thứ còn lại , rất lâu sau mới về đến nhà ! Bước vào bên trong , căn nhà rộng thênh thang bao trùm bóng tối !

– Chắc nó lên phòng ngủ rồi ! – TA nói

– Trời sắp mưa thì phải ! Ai nấu cơm v ?? – Cen nói

– Để em nấu ! – Ngọc nói

– Giờ lên tắm rồi xuống mọi người cùng nấu , Ngọc ngủ chung với Như . Em đem đồ lên phòng giúp anh luôn , mỗi người còn lại tự tìm phòng nhé ! – Ken phân chia

Mọi người ai cũng đều về phòng nấy , Ngọc mở cửa phòng nó ra , mở đèn lên ! Căn phòng vắng tanh chẳng có bóng người , cảm giác lo lắng dâng lên ! Ngọc tìm khắp phòng vẫn không thấy , nghĩ rằng nó đi lên sân thượng ngồi ! Ngọc vào thay đồ , búi tóc cao lên rồi xuống phòng khách ! Mọi người đều ngồi ở đó :

– Như đâu ? – Kai hỏi

– Không phải…. – Ngọc nói giữa chừng rồi tức tốc chạy lên sân thượng

Chẳng có ai , Ngọc quá bất cẩn ! Chạy xuống lầu với vẻ mặt hốt hoảng :

– Như … như…… – Ngọc lắp bắp

– Có chuyện gì vậy ? Em bình tĩnh đi – Cen nói

– Mấ….. Mấ….. Mất rồi ! – Mặt ngọc tái mét

– Không phải chứ ! – TA nói

– Mất… Rồi ! – Ngọc nhìn TA

– Mọi người đi tìm đi , căn nhà này rộng lắm , chia nhau ra ! – Ken đứng dậy


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.