Tổng Tài Chú Đừng Sủng Tôi Như Vậy

Chương 12: Chương 12




Sáng hôm sau là thứ hai,theo thường lệ cô đến trường,hôm nay vừa vào đến cổng trường thì cứ nghe xì xầm bàn tán về việc có một người thầy mới đẹp trai và cao ráo.

“ ê nghe gì chưa?” Châu Diễm cô bạn cùng bàn mới quen,vừa thấy cô vào liền kéo tay cô hỏi.

“ nghe rồi “ Cô chỉ nhẹ nhàng thốt lên hai chữ vỏn vẹn.

“ nghe nói là đẹp trai lắm á “ Châu Diễm trưng đôi mắt ra nhìn cô.

“ừ “ Sở dĩ cô nhợt nhạt như thế là vì ở nhà có một nam thần đẹp trai rồi nên không cần cảm thán nhiều,nếu mà có so sánh thì cũng không bằng được.

“ ê hôm nay sao cậu hời hợt vậy?” Châu Diễm thấy cô hời hợt liền không khỏi thắc mắc,vì thường ngày cô vui vẻ xông xáo lắm mà nhưng hôm nay có vẻ lạ.

“ bình thường mà “ Cô lấy hộp sữa trong chiếc cặp ra uống một ngụm rồi quay sang trả lời.

Sau câu trả lời của cô thì cả hai rơi vào tâm thế im lặng như tờ không nói thêm gì chỉ còn cái tiếng ồn ào của lớp học.

Đến giờ vào lớp tất cả mọi người ùa vào nhốn nháo,tất cả vào hết chỉ còn đằng sau cậu lớp trưởng với gương mặt vô cùng lạnh.

“ ê cậu thấy sao nếu mình cưa được lớp trưởng?” Châu Diễm lay lay tay phải của cô mà ánh mắt cứ dán vào cậu lớp trưởng kia.

“ ai biết được,cậu nhìn xem bàn tay trái kìa ngón áp út đang đeo nhẫn kìa “ Cô chẹp chẹp miệng rồi chỉ vào cậu lớp trưởng kia lưu loát nói.

“ đúng nha xem ra không có cơ hội rồi “ Châu Diễm cũng nhìn theo rồi chu môi làm ra vẻ tiếc nuối.

Ngoài cửa bỗng dưng xuất hiện một người nam mặc quần tây và áo sơ mi màu trắng,nép áo được bỏ vào trong gọn gàng tay cầm máy tính và một cuốn sách.

“ ê hình như đó là thầy dạy toán của lớp mình đó “

“ cả lớp nghiêm “

...............

Cả lớp nghe khẩu hiệu liền đứng lên một loạt,cái người đó là Lục đại thiếu gia mà ôi trời,cô trợn to mắt lên vốn dĩ mắt cô rất to nhưng sau khi trợn lên thì to ơi là to.

“ Điều hành một tập đoàn không đủ sao?” Cô cắn môi quay mặt ra cửa sổ lầm bầm lẩm bẩm,định lấn sang nghề nhà giáo sao hả trời,cô thật không hiểu nổi vị đại thiếu gia trên kia nghĩ gì nữa.

“oa..”

“woa...chết mất..”

“..ôi..tim tôi...”

..........

Đám nữa nhân trong lớp rớt liêm sỉ lộp bộp dưới sàn,mấy người họ thiếu điều chảy nước bọt cả ra.

Phía trên này anh nhìn biểu cảm của cô mà không khỏi nhếch môi lên,xem ra cô nhóc có hơi sốc đây.

“các em ngồi xuống đi”

“ tôi là giáo viên phụ trách môn Toán của lớp các em,cứ gọi tôi là thầy Lục,tôi không muốn tiết lộ tên” Anh đặt máy tính xuống bàn giáo viên rồi nhìn xuống tất cả học sinh phía dưới,thong dong nói nhưng gương mặt thì không chút sắc thái.

“ rảnh quá mà “ cô nhìn chằm chằm cái vị nam nhân đang đứng ở trên bụt giảng mà vô tư nói thậm chí là nói lớn.

“ hả rảnh cái gì?” Châu Diễm ngạc nhiên và có chút thắc mắc quay mặt hỏi cô.

“ em dưới kia,em vừa nói cái gì? “ Anh có vẻ đã bị cô nhóc biểu tình rồi,xem ra phải trêu thôi.

“ à thưa thầy em nói một người nào đó tên Ngôn thôi “ cô đứng dậy nhìn vào anh nói,con mắt thì nhìn anh với ánh mắt cực kì khó chịu.

“ ồ “ Anh nhìn cô gật gật cái đầu.

“ nào chúng ta bắt đầu tiết học em ngồi xuống đi “ Anh quay lên chiếc bảng đen và mở sách ra rồi cầm viên phấn lên.

Suốt cả tiết anh vừa viết vừa giảng,mấy bạn học dưới lớp cứ xì xầm bảo rằng anh giảng dễ hiểu hơn vị giáo viên trước kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.