Trái Đụng Hồ Ly Phải Đụng Chó Sói

Chương 11: Chương 11: Sự bất lực của hồ ly!




“Cái gì?” Đôi mắt phượng hẹp dài, xanh ngọc lóe lên tia hăm dọa: “Lang Minh Thần dám có mưu đồ đụng vào người phụ nữ của ta sao?’

“Vâng! Môn chủ! Hơn nữa Ngưu Đại Quý còn nói ra Nha Nha tiểu thư hiện đang ngụ tại Huyền Nguyệt sơn trang của chúng ta!”

“Hừ! Tối nay khiến hắn biến mất cho ta!” Kẻ nào dám bán đứng Cổ Nguyệt Lan ta thì không thể dung thứ sống toàn mạng trên đời này!

“Dạ! Môn chủ!”

“Nha Nha tiểu thư đâu?”

“Tiểu thư đang…….buồn bực trong phòng ạ!”

“Hừ! Thật là tiểu nha đầu hay dỗi hờn! Nhớ kỹ! Bất luận thế nào cũng không để Nha Nha bước ra khỏi sơn trang nửa bước! Nghe rõ chửa?” Giọng nói dịu dàng vạn phần nhưng lại giấu hàng ngàn mũi băng lạnh lẽo khiến người khác run cầm cập!

“Thuộc hạ rõ ạ!” Đau đầu quá! Muốn Nha Nha tiểu thư ngoan ngoãn nghe lời! Nói ra thì dễ, còn làm thì……….!

****************

“Nha Nha! Đang tắm sao?” Trong làn khói nước, dần dần xuất hiện bóng hình của Cổ Nguyệt Lan, đương lõa thể bước xuống hồ! Thân hình hoàn mỹ không một vết sẹo như ẩn như hiện xuất hiện trước mặt ta! Mái tóc đen dài phiêu phiêu trong làn nước, càng làm tăng thêm vẻ thanh thoát, yêu mị, khác xa so với vẻ lãnh liệt thường ngày, tóc mái thẫm nước dính trên vầng trán cao cao trơn nhẵn, bờ môi mím mím lộ ra vẻ nhàn nhã cùng……..quyến rũ!

“Haha! Sư phụ cũng tắm sao? Haha! Nha Nha vừa tắm xong! Sư phụ cứ thoải mái tắm táp, thoải mái……! Haha!” Xém chút bị hồ ly dụ hồn, ta vội vàng định thần lại, hảo nữ không so đo thiệt hại trước mắt, nguy hiểm cận kề, Vương Nha Nha ta chọn kế thứ 36! Tẩu vi thượng sách!

“Nha Nha! Nàng hà tất phải khẩn trương như thế! Ta chỉ muốn nói với nàng vài lời mà thôi!” Cẳng chân thon dài mà cứng cáp giơ ra, chặn luôn con đường tự do của ta, một tay ôm lấy ta, cái cằm dính chặt sau lưng khẽ dụi dụi vào bé xương quai xanh, cự ly quá gần, ta thậm chí có thể nghe thấy hơi thở khe khẽ của hắn, đang phả hơi nóng vào cổ ta: “Nha Nha…….chỗ này………càng thêm tròn trịa rồi này….” Hắn cúi đầu, áp sát vào hai quả anh đào, nhẹ giọng than thở!

Vương Nha Nha ta từ trước tới giờ luôn hiểu rõ đạo lý “Viên kẹo bọc đường bên trong luôn là thuốc độc”! Cho nên, lời nói dịu dàng mà hàm tình từ miệng hắn thốt ra càng trực tiếp làm cho ta sản sinh dự cảm tính mạng khó bảo….. “Sư phụ! Nha Nha phải đi giúp Tiểu Bạch Thái tắm rửa, nên, thả Nha Nha ra được không?” Nhìn ánh mắt xanh lục long lanh tới đáng sợ của hắn, ta vừa co người lại vừa thối lui!

“Tiểu nha đầu! Có muốn sư phụ không?” Nhìn tiểu mĩ nhân đang cố gắng vùng vẫy chạy trốn, Cổ Nguyệt Lan tà mị hỏi!

“Muốn……..muốn…………Vô cùng muốn! Ha ha ha! Khí sắc của sư phụ càng ngày càng tốt!”

Cân nhắc thời điểm này, địa thế này, tình hình hoàn toàn bất lợi cho ta, vốn giữ nguyên tắc “gió chiều nào che chiều ấy” ta chỉ còn cách cuống quýt đáp lại!

Nhìn thấy nét hoảng loạn của ta, Cổ Hồ tà mị nhếch mép. Phút chốc, không khí yêu dị bao trùm lên toàn thân ta!

“Nha Nha! Chuẩn bị xong chưa?” Cúi đầu, dò hỏi tiểu mĩ nữ trắng trẻo, đầy đặn trong làn nước, nhìn người con gái trong tim, mái tóc ướt xõa xuống, dính chặt trên đường cong mềm mại, bộ dáng yêu mị mà tràn trề xuân sắc, đôi mắt phượng xanh lục của Cổ Nguyệt Lan càng thêm thâm sâu. Một luống máu nóng từ dưới truyền lên, thiêu đốt toàn thân! Cảm thấy nước xung quanh dường như đang sôi sục, cơ thể nóng tới khó cưỡng lại, hạ thân càng kêu gào đòi giải phóng!

“Sư phụ! Đừng tiến thêm nữa được không?” Nhìn đôi con ngươi mù mịt, thẳm sâu bên trong là dục hỏa đang bạo cháy, dọa tới trái tim non nớt của ta nhảy dựng lên, không thể tiến lên, nên ta chỉ còn cách thối lui! Nhưng chưa lùi được mấy bước, ta liền bị kéo vào một cái ôm nóng rực, cơ thể của cả hai hoàn toàn dính chặt vào nhau, “dục vọng” nóng bỏng của Cổ Nguyệt Lan chọc chọc vào eo ta!

“HU! Nha Nha lá gan rất nhỏ! Đừng dọa Nha Nha được không?” Vật cứng ngắc cứ dài ra thô bạo, khiến ta sợ tới không dám ngo ngoe, biết rõ, nam nhân trước mặt giờ không thể bị kích thích thêm nữa! Ta càng động đậy, càng kích gợi dục vọng của hắn! Có điều, chỉ nắm 1/100 hi vọng, ta vẫn cứ tìm cách thoát thân!

“Nha Nha hình như lại rịn mồ hôi rồi! Cùng tắm với sư phụ được không?” Hơi thở nóng rực phả vào tai, cùng đầu lưỡi ác ý chòng ghẹo liếm quanh rái tai ta, khiến toàn thân không ngừng rùng mình!

“Sư phụ! Không được!” Phì!Phì! Là mồ hôi chảy ra do bị ngươi dọa mới đúng! Nhất thời rối rắm, nghĩ không ra cách, ta chỉ cứng đơ người, không dám ngọ nguậy! Sao giờ? Lẽ nào Nha Nha ta phải hiến thân cho con hồ ly biến thái này sao? Hu! Đáng thương cho ta quá! Ta mới có 13 tuổi mà!!!!

“Ừm! Thật thơm!” Bờ môi mềm mại thuận theo cổ trườn xuống, môi hắn giống như giấu lửa bên trong vậy, từng chút từng chút, nhen nhóm dục hỏa trong người ta! Nghe hơi thở của thiếu nữ trong lòng càng ngày càng nặng nề, lục ý trong mắt của Cổ Nguyệt Lan càng phát quang!

“Ư! Không muốn! Nóng quá!” Bất lực, ta nắm tay thành đấm, cơ thể run rẩy, cảm thấy toàn thân như sắp bị thiêu cháy, ánh mắt cũng bắt đầu mơ hồ………

“Sư phụ luôn muốn thưởng thức mùi vị của Nha Nha!” Bờ môi miết tới trước ngực ta, nhìn trái anh đào đỏ mọng chờ hái trước mắt, Cổ Nguyệt Lan dịu dàng mở miệng ngậm chặt, mút lấy mật ngọt của nó! Thoáng chốc lại cạ răng vào, thoáng chốc lại cắn mạnh, phần nam tính to lớn cứng nóng khẽ miết vào “hoa môn” của ta, từng cơn tê dại nhanh chóng lan truyền khắp cơ thể!

“Dừng lại…..A………..Không được…….A………..Sư phụ…………..A……Đau…….” Cơn đau nhói trước ngực khiến thần trí ta quay lại mấy phần, trời ơi, tên hồ ly biến thái này thật sự muốn ăn sạch ta sao? Không được! Tuyệt đối không được! Ta vốn là nữ thanh niên ưu tú luôn tuân thủ lời kêu gọi của tổ quốc đi theo con đường “vãn hôn vãn dục” mà! (Vãn hôn vãn dục: lấy chồng muộn, sinh con muộn) Cho nên, bất luận thế nào ta cũng không để chuyện năm 13 đã bị ăn sạch xảy ra!

Nhân lúc mỗ hồ đang chìm đắm, ta vội co chân, thúc mạnh vào “dục vọng” cứng ngắc không hề phòng bị của hắn! Đang đê mê trong dục vọng, Cổ Hồ không ngờ ta lại ra đòn, nhận cú húc thẳng cánh của ta xong, hự một tiếng, ngã nhào xuống hồ, gượng không dậy nổi!

“Sư phụ! Còn đau không?” Vội vàng rẽ nước, nhào lên bờ, lại cuống cuồng mặc bộ quần áo gió không len nổi vào xong, ta đứng ở vị trí hắn không thể tóm được, giả đò quan tâm hỏi.

“Nha Nha! Sư phụ đau lắm! Lại đây đỡ sư phụ được không?” Thân hình cao lớn dựa sát vào thành hồ, Cổ Nguyệt Lan đau đớn nhăn mày, khuôn mặt vốn trắng nay càng nhợt nhạt!

“Không được!” Hừ! Tưởng cứ ra vẻ đáng thương là ta sẽ mềm lòng sao? Ta đâu có phải là kẻ dễ dụ! Đối mặt với con hồ ly gian xảo trước mắt, càng phải cẩn thận suy xét đối phó!

“Sư phụ là thiên hạ đệ nhất cao thủ! Chút đau mọn này thì thấm tháp gì đâu chứ?” Muốn gạt ta? Không có cửa đâu! “Haha! Tiểu Bạch Thái vẫn đang đợi! Nha Nha phải đi rồi! Sư phụ, người cứ ở lại thoải mái tắm rửa nhé!”

Nhìn bóng dáng người con gái yêu dấu bỏ mình mà mê mẩn chạy, đôi mắt xanh lục cười lạnh tự trào phúng: “Cổ Nguyệt Lan, sao ngươi luôn mềm lòng trước nha đầu đó chứ……….lần sau……Nha Nha yêu dấu…..ta sẽ không tha cho nàng đâu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.