Triền Miên Không Ngớt

Chương 33: Chương 33: Làm nữ nhân của hắn




Giống như nghĩ đến cái gì đó, Đồng Vũ Lăng ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào hắn, hỏi: “Anh thật không có bạn gái?”

Long Triệt hơi giật mình, gật đầu khẳng định.

“Nhưng em nhớ là lần đầu tiên khi em đến công ty của anh thì anh đã nói ngày hôm đó chính là ngày kỷ niệm 6 năm hẹn hò của anh cùng bạn gái, hai người còn chuẩn bị đính hôn.”

“Đúng là bắt đầu từ ngày hôm đó, bọn anh chia tay, không hề có quan hệ nữa!” Long Triệt nói dối không chớp mắt.

“Tình cảm 6 năm có thể nói bỏ liền bỏ sao?” Đồng Vũ Lăng vẫn đang không tin.

Long Triệt tuấn nhan trầm xuống, thanh âm cũng mơ hồ lộ ra một tia không hờn giận: “Ý của em là gì, em không tin anh? Có muốn anh mang cô ấy đến, cùng đối chất trước mặt em để em thấy không!”

“Ách, thế thì không cần!” Đồng Vũ Lăng lại cúi đầu.

Long Triệt đột nhiên cởi bỏ dây an toàn, ôm lấy nàng, một giây sau, nàng an ổn ngồi trên đùi của hắn, cùng hắn mặt đối mặt.

Tư thế ái muội như vậy, khiến cho khuôn mặt Đồng Vũ Lăng chợt ửng hồng, nàng nhìn chung quanh, giãy dụa nói: “Người ta sẽ nhìn thấy!”

“Đồ ngốc, đây là kính thủy tinh màu trà, chỉ có chúng ta nhìn thấy bên ngoài, bên ngoài căn bản không thể thấy rõ tình huống trong xe.” Long Triệt dứt lời, không đợi Đồng Vũ Lăng phản ứng, hơi nâng lên mặt của nàng, cúi đầu hôn nàng.

Đồng Vũ Lăng cả kinh, vừa lúc mở ra cái miệng nhỏ nhắn để cho lưỡi của hắn như một con rắn một đường xông vào, quấn lấy cái lưỡi thơm tho đang muốn chạy trốn của nàng.

Hôn, vẫn là như vậy cuồng dã, lại không giống với lần trước xâm lược cùng bá đạo. Đồng Vũ Lăng hai má ửng hồng, nội tâm từng đợt ngọt ngào, nàng thậm chí ngốc nghếch thử chìa cái lưỡi nghênh hợp với hắn.

Cử động này của nàng tự nhiên mang đến cho Long Triệt vô hạn cổ vũ cùng trào dâng, bàn tay đang đặt bên hông của nàng buộc chặt rất nhiều, khiến cho nàng ngồi càng sát gần thân mình hắn hơn.

Trong lúc ý loạn tình mê, Đồng Vũ Lăng cảm giác cả người mình nóng lên, đặc biệt đến khi có cái gì đó cứng rắn đột nhiên để ở chỗ kín của mình khiến nàng chấn động, hai chân vội vàng, từ trên người hắn đứng lên, chỉ nghe một tiếng kêu đau phá bỏ không khí thập phần ái muội trong xe.

Long Triệt buồn nản tức giận, một lần nữa đem nàng ngồi ở trên đùi, tình cảm thân thiết trong lơ đãng biểu lộ: “Đồ ngốc, ai bảo em đứng lên? Không thấy được phía trên là trần xe sao?”

Nguyên lai, Đồng Vũ Lăng vừa rồi nhất thời thẹn đỏ mặt, căn bản không lo lắng đến cái khác, khi đứng lên khi đầu bị đập vào trên trần xe. Nàng bị đau xoa da đầu, ý thức được chính mình lại ngồi trở lại trên người của hắn, liền không ngừng lui về sau thay đổi vị trí của mông, để tránh lại đụng tới địa phương kia của hắn.

Long Triệt đột nhiên hiểu ra, sắc mặt càng thêm xanh mét, thấp nguyền rủa một tiếng, tức giận nói: “Em bị đụng là xứng đáng!”

Đồng Vũ Lăng sợ hãi nhìn hắn một chút, dứt khoát tránh ra từ trên người hắn, lần này nàng đặc biệt cẩn thận, sau khi trở lại chỗ ngồi bên cạnh, vội vàng thở ra một hơi, thấy hắn vẫn như cũ thối nghiêm mặt, nói: “Em … em muốn về nhà!”

Long Triệt không lên tiếng, nhưng đã khởi động xe.

Xe chậm rãi đi về phía trước, Đồng Vũ Lăng đột nhiên nhớ tới cái gì, liền hỏi: “Anh có biết tổng thanh tra bộ tài vụ mới đến không? Hắn là loại người như thế nào vậy? Vì sao lại không có lý do gì đề nghị ba của em đi mua cái gì mà chứng quyền.”

Long Triệt mày kiếm nhăn lại: “Làm sao vậy, hoài nghi hắn là người xấu? Mặc kệ là đầu tư cái gì, đều mang tính chất tự nguyện, người đại diện hoặc cơ quan chứng khoán, ngân hàng các loại, chỉ làm công tác tiến cử, chủ yếu chính là xem đương sự! Thực sự muốn trách thì trách ba của em! Lần trước hắn lúc đó chẳng phải dùng tiền công quỹ đi đầu tư cổ phiếu sao?”

Bị Long Triệt nói như vậy, lòng nghi ngờ của Đồng Vũ Lăng rõ ràng biến mất, còn lại chính là xấu hổ cùng than thở.

“Anh nói rồi, việc này em không cần lo lắng, để đấy anh thay em giải quyết!”

“Không, không được!” Đồng Vũ Lăng lập tức cự tuyệt.

“Em là nữ nhân của anh, chuyện nhỏ như vậy để cho anh giúp em!”

Đồng Vũ Lăng còn muốn nói tiếp, trong đầu bỗng nhiên dần hiện ra bộ dáng chua xót khó sống của mẹ, cuối cùng thỏa hiệp: “Vậy chỉ một lần này thôi! Còn có, tiền sau này em sẽ chậm rãi trả lại cho anh!”

Long Triệt không có phản đối, bởi vì hắn biết chuyện này là không thể nào, đến lúc đó hắn có rất nhiều biện pháp không cần nàng trả lại!

Cả xe đột nhiên trở nên yên tĩnh, một dòng khí ái muội như có như không lởn vởn xung quanh, nhìn Long Triệt hoàn mỹ bên cạnh, suy nghĩ của Đồng Vũ Lăng không bị khống chế trở lại nụ hôn nồng nhiệt khiến nàng mặt đỏ tim đập mới vừa rồi, thẳng đến khi đến tiểu khu nhà mình, nghe thấy Long Triệt gọi, nàng mới thanh tỉnh lại. Không được tự nhiên liếc mắt nhìn hắn, nàng nhẹ giọng nói cám ơn, mở cửa xe nhanh chóng rời đi.

Long Triệt đầy mặt là biểu tình phức tạp, một bên nhìn theo bóng dáng mảnh khảnh của nàng, một bên bấm điện thoại: “Từ hôm nay trở đi, không tiếp tục theo dõi nữa!”

Cúp điện thoại, vừa hay nhìn thấy bóng hình xinh đẹp kia biến mất, Long Triệt thu hồi tầm mắt, khóe miệng lại hướng về phía trước giơ lên, khởi động động cơ, chân phải nhấn ga, xe thể thao lao đi về phía trước …

Đồng Vũ Lăng về đến nhà, phát hiện cha mẹ duy trì nguyên trạng bi ai nhìn nhau, nàng giật mình, nói : “Tiền con đã xoay sở được.”

Nhìn thấy nữ nhi rốt cục trở về, Đồng mẫu thân thiết hỏi: “Tiểu Lăng, con đi ra ngoài lâu như vậy, không có chuyện gì chứ? Còn có, con vừa mới nói cái gì? Con xoay sở được tiền? Nhanh như vậy liền lấy được 10 vạn?”

Đồng Khải Kiếm cũng là kinh hỉ, vội vàng chạy lại: “Con mượn của ai, ai lại lập tức cho con mượn nhiều tiền như vậy??”

Đồng Vũ Lăng nhìn đi nhìn lại cha mẹ, cuối cùng lựa chọn giấu diếm: “Mượn từ một người bạn của con, anh ấy đồng ý để cho con từ từ trả nợ, cho nên hai người không cần lo lắng.”

“Tiểu Lăng, cám ơn con, còn có, ba lấy tánh mạng ra đảm bảo, lần sau thật sự sẽ không tái phạm. Ba đã nghĩ thông suốt rồi, làm người cần phải thực tế, đầu cơ trục lợi tuyệt đối không thể được!” Đồng Khải Kiếm vẻ mặt thẹn thùng, thành khẩn thề.

Đối mặt lời thềcũng không xa lạ gì của phụ thân, Đồng Vũ Lăng cũng không có bất cứ cảm tưởng gì, chính là cười nhạt một tiếng, chuyển sang chủ đề khác: “Mọi người ăn cơm trước đi, trong tủ lạnh còn có đồ ăn không ạ? Con đi nấu!”

“Con đi ra ngoài lâu như vậy khẳng định mệt mỏi, nghỉ ngơi một chút đi, mẹ nấu là được rồi!” Đồng mẫu nói xong, hướng phòng bếp đi đến.

Đồng Vũ Lăng cũng cầm lấy túi xách trên ghế sa lon, đi vào phòng ngủ. Di động vừa lúc vang lên. Là Tiêu Chính Hoa!

“Vũ Lăng, em cùng Long Triệt ở cùng một chỗ đúng không?” Tiêu Chính Hoa hành văn gãy gọn, gọn gàng.

Đồng Vũ Lăng kinh ngạc, không khỏi nghi vấn: “Anh … Nghe ai nói?”

“Vừa rồi Long Triệt gọi điện thoại cho anh, nói em là nữ nhân của hắn, cảnh cáo anh … Sau này không cho phép tiếp tục tiếp cận em!”

Đồng Vũ Lăng nghe xong, lại là một trận kinh ngạc.

“Vũ Lăng, không phải em đã từng nói em sẽ không cùng với hắn sao? Có phải hay không em có nỗi khổ gì khó nói? Hắn bức bách em? Nếu như sự thật là như vậy, nói cho anh biết, anh sẽ đối phó với hắn giúp em!” Tiêu Chính Hoa giọng điệu vội vàng kèm theo lo lắng.

Đồng Vũ Lăng thở sâu một cái, câu chữ rõ ràng nói: “Chính Hoa, anh hãy nghe em nói, đúng vậy, em cùng với anh ấy, anh ấy không bức em, không sử dụng thủ đoạn hạ lưu, là em cam tâm tình nguyện!”

Tiêu Chính Hoa phỏng chừng là bị đả kích nghiêm trọng, trầm mặc một lúc lâu mới nói: “Vũ Lăng, vì cái gì em lại ngốc như vậy? Anh đã nói với em là hắn đã có bạn gái, làm sao em lại còn đâm đầu vào …”

“Anh ấy nói anh ấy không có bạn gái!” Đồng Vũ Lăng nói thật to, giọng điệu không thật kiên định giống như bình thường, tựa hồ không chỉ là nói cho Tiêu Chính Hoa.

“Lời của hắn mà em cũng tin? Hắn căn bản chính là gạt người. Vũ Lăng, em ngốc nghếch … đơn thuần như vậy, thật khiến cho anh đau lòng!” Ngữ khí của Tiêu Chính Hoa lộ ra nồng đậm chua xót: “Khó trách gần đây em thường xuyên tránh né lời hẹn của anh, nguyên lai là em sớm đã quyết định cùng với hắn cùng nhau!”

“Thực xin lỗi, Chính Hoa, thật sự rất xin lỗi!” Trừ bỏ thật có lỗi, Đồng Vũ Lăng không biết chính mình còn có thể nói cái gì. Kỳ thật cho tới nay, trong lòng nàng rất rõ ràng, chính mình đối với Tiêu Chính Hoa sẽ không sinh ra cảm giác kia, sở dĩ cùng hắn cùng nhau là cảm thấy được hắn là một nam tử ôn nhu săn sóc, hào hoa phong nhã, nàng hy vọng có thể cùng hắn phát triển trở thành quan hệ bạn bè khác giới thân thiết. Nhưng từ khi biết Long Triệt bởi vì chính mình mà cự tuyệt cùng hắn hợp tác, nàng liền âm thầm đánh mất ý nghĩ này, chậm rãi không thân hắn, không muốn tiếp tục mang đến phiền toái cho hắn.

Không đành lòng chứng kiến Đồng Vũ Lăng áy náy cùng khó sống, Tiêu Chính Hoa nhanh chóng an ủi: “Vũ Lăng, đừng như vậy, em không cần cảm thấy áy náy, có trách chỉ trách chúng ta hữu duyên vô phận. Mặc kệ như thế nào, thật cao hứng khi gặp em, thời gian ở cùng em sẽ vĩnh viễn khắc ghi ở trong anh! Tuy rằng Long Triệt đã cảnh cáo anh, nhưng mà anh không sợ hắn, anh vẫn sẽ hẹn gặp em, từ nay về sau, anh sẽ đối đãi với em giống như đối với một người bạn tốt! Vũ Lăng, có thể chứ?”

“Đương nhiên có thể! Người bạn tốt như vậy, em cũng không muốn mất đi đâu! Về phía Long Triệt, em sẽ nói với anh ấy, anh ấy không phải là người không hiểu lý lẽ, anh ấy sẽ lý giải thôi!” Đồng Vũ Lăng cuối cùng có chút vui mừng.

Tiêu Chính Hoa không tiếp tục nói nữa, chào tạm biệt.

Đồng Vũ Lăng cũng hiểu được giờ này cúp máy là cách tốt nhất, vì thế nhẹ nhàng nói bảo trọng, bấm nút “Chấm dứt” cuộc gọi.

Vừa lúc này, mẹ nàng tới gọi nàng ăn cơm.

Cơm nước xong, gột rửa đi một thân mỏi mệt, Đồng Vũ Lăng mở ra máy tính, đem chuyện mình cùng Long Triệt nói với tiểu Hạo tử, hơn nữa hỏi ý kiến của hắn. Bất quá, nàng chưa nói ra tên của Long Triệt.

Tiểu Hạo tử ước chừng trầm mặc một phút đồng hồ, mới đáp: “Tiểu Lăng tử, có vẻ như là bạn đã có quyết định rồi, nếu như bạn thật sự cần ý kiến, hẳn là sớm một chút đã hỏi mình rồi!”

Đồng Vũ Lăng giật mình. Kỳ thật, từ khi Long Triệt nói muốn theo đuổi nàng, nàng đã nghĩ qua cùng tiểu Hạo tử nói, thuận tiện hỏi ý kiến của hắn, nhưng bởi vì lần trước hắn đã cổ vũ bản thân đi tiếp thu Tiêu Chính Hoa, nàng liền nhẫn nại. Thẳng đến đêm nay, thời điểm nàng vừa tắm rửa, bên tai luôn quanh quẩn lời nói của Tiêu Chính Hoa, nói Long Triệt lừa nàng, Long Triệt căn bản chính là một chân đạp hai thuyền (bắt cá hai tay). Đầu óc nàng một mảnh hỗn loạn, rốt cuộc nhịn không được, tìm tiểu Hạo tử mong được giúp đỡ.

Im lặng một chút, Đồng Vũ Lăng tiếp tục hỏi: “Tiểu Hạo tử, bạn cảm thấy rằng mình nên tin tưởng anh ấy sao? Anh ấy thật sự đã cùng bạn gái cắt đứt?”

“Nếu bạn thích hắn, vậy tin tưởng hắn!” Tiểu Hạo tử mặc dù không trả lời trực tiếp, kỳ thật đã đưa ra ý kiến giúp nàng, bởi vì hắn hiểu được nàng kỳ thật đã muốn thích “Người nam nhân kia”.

Thích hắn, liền tin tưởng hắn! ! Thích hắn, liền tin tưởng hắn! ! Đồng Vũ Lăng lặp lại khe khẽ những lời này.

Đột nhiên, Tiểu Hạo tử tạm biệt: “Tiểu Lăng tử, muộn rồi, bạn sớm một chút nghỉ ngơi đi. Mình cũng đi học đây!”

“Nga, được, bye bye!”

“Bye bye!”

Sau đó, Đồng Vũ Lăng ngồi trước máy tính ngẩn người, cho đến khi cảm giác lạnh lẽo đánh úp lại, nàng mới tắt máy tính, trở lại trên giường.

Nằm ở trong chăn mền ấm áp, hình ảnh lúc chạng vạng cùng Long Triệt hôn nồng nhiệt lại không bị khống chế nảy lên trong óc, đây không phải là lần đầu tiên hôn môi, nhưng nàng lại coi nó trở thành lần đầu tiên! Đơn giản là, lần trước ở đỉnh núi là bị hắn mạnh mẽ bắt ép, ngày hôm nay mới là nàng cam tâm tình nguyện, bởi vậy mới có thể xem như nụ hôn đầu của nàng.

Ngón tay không tự giác đưa lên môi, nàng giống như cảm thấy, trên môi còn lưu lại dư ôn của hắn, bảo tồn hương vị của hắn.

Đêm nay, Đồng Vũ Lăng mang theo ngọt ngào, vui sướng của một cô gái đang ôm ấp tình cảm tiến vào mộng đẹp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.