Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1946: Chương 1946: Kiếm Linh chân chính




Cuối cùng xuất hiện Tinh Không Giáp Kinh cũng thuộc về tồn tại vừa mới sinh. So với ba vị khác, thậm chí còn không bằng.

Bốn gia hỏa có liên quan với người sáng tạo Nguyên Giới đều hoàn toàn không biết người sáng tạo Nguyên Giới là gì.

- Xem ra, muốn hiểu rõ người sáng tạo Nguyên Giới, chỉ sợ phải mở ra con đường thông thiên.

Vu Nhai thì thào tự nói. Hắn để Tinh Không Giáp Linh trực tiếp trở lại trên trang giấy, sau đó lại lắc đầu.

Mở ra con đường thông thiên, điều kiện trước tiên là hắn phải từ nơi này ra ngoài. Hắn vẫn phải nhanh chóng đẩy huyền khí tu luyện tới Thần Hoàng rồi nói sau.

Thời gian chi đạo Thần Hoàng lại được vận dụng. Hiện tại có thể tranh thủ thời gian được chút nào hay chút ấy.

Vu Nhai khoanh chân ngồi xuống. Năng lượng thuộc về Chiến Giáp Tinh Không điên cuồng tràn về phía hắn. huyền khí trong cơ thể vốn đạt tới cực hạn của Thần Vương cuối cùng đã có mãnh liệt chấn động, bắt đầu oanh kích các đường thông đạo huyền khí trong cơ thể...

Ầm...

Chỉ qua một ngày một đêm trong thời gian cấp Thần Hoàng của Vu Nhai, trong cơ thể hắn cuối cùng bạo phát ra khí tức Thần Hoàng mãnh liệt. Từng huyền khí bị lực lượng tinh không đồng hóa không ngừng lớn lên, trút xuống, cuộn trào mãnh liệt...

Vào giờ phút này, Vu Nhai cuối cùng đã trở thành cường giả đứng đầu đại lục Thần Huyền... Thần Hoàng!

Hắn lại điên cuồng hấp thu toàn bộ năng lượng còn chưa hấp thu xong, sau đó đứng lên, nắm chặt nắm đấm.

Trong nháy mắt này, Vu Nhai cảm giác hắn hiện tại chắc hẳn đã đạt đến loại cảnh giới như Thần Vũ Thần Hoàng. Đương nhiên, chỉ nói là cảnh giới, mà không phải sức chiến đấu. Hắn tin tưởng, hiện tại lực chiến đấu của hắn khẳng định không thể so sánh với Độc Cô Khúc Phong và Hoàng Phủ Huyết Binh. Có đạt được sức chiến đấu của Vu Thuấn năm đó hay không còn cần phải nghiên cứu thêm.

Huyền khí tinh thuần nhất đại lục Thần Huyền, lại mang theo lực lượng tinh không, các Thần Hoàng khác căn bản không thể so sánh.

- Thu...

Vu Nhai giải thời gian chi đạo Thần Hoàng. Bởi vì huyền khí của hắn đạt được Thần Hoàng, một loại cảm giác huyền ảo liền ào tới. Dường như là thứ đại lục Thần Huyền ban cho người có thể đạt Thần Hoàng. Hoặc không thể nói là ban cho, mà là đạt được Thần Hoàng. Trong lòng tự nhiên hiểu rõ tất cả quy tắc đối với Thần Huyền. Các loại quy tắc lực lượng đều có sự nâng cao nhất định...

Đúng vậy, trước đó cũng đã nói. Chỉ cần đạt được Thần Hoàng, như vậy gần như có thể lĩnh ngộ tất cả quy tắc lực lượng.

Cũng chính là tất cả các đạo. Chỉ có điều mỗi người sẽ coi trọng một điểm khác nhau, có mạnh có yếu mà thôi. Vu Nhai gần như đã cảm ngộ tất cả các đạo của Thần Huyền đạt tới Thần Hoàng cảnh. Trong nháy mắt khi hắn đạt được Thần Hoàng, tất nhiên cảm ngộ cũng cường đại hơn.

Vu Nhai không để ý đến những điều này. Hiện tại điều chủ yếu nhất vẫn là phải rời khỏi nơi quỷ quái này.

Hiện tại Kinh Thiên Chân Thần đã mang theo gần như tất cả lực lượng của dân Cổ Duệ rời khỏi Kinh Thiên Nguyên Giới. Nếu như hiện tại Vu Nhai rời khỏi áp chế của trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực, rời khỏi Kinh Thiên Nguyên Giới gần như là chuyện ván đã đóng thuyền. Nhưng khi hắn muốn thu Huyền Binh Điển vào trong cơ thể, sắc mặt chợt trở nên cực kỳ khó coi. Hắn lại không thu được Huyền Binh Điển, cũng không có cách nào khiến thân thể rời khỏi tiểu thế giới Huyền Binh Điển. Nói cách khác, sau khi hắn đạt được Thần Hoàng cảnh vẫn không có cách nào rời khỏi sự ràng buộc của trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực...

- Vậy phải làm cái gì bây giờ?

Vu Nhai trực tiếp mờ mịt. Đúng vậy. Ban đầu, hắn cho rằng giải được phiến đá thần bí có thể rời khỏi trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực. Nhưng cuối cùng chỉ mang đến một tin tức về con đường thông thiên. Sau đó Chiến Giáp Tinh Không lại mang cho hắn hi vọng. Cuối cùng hắn mượn năng lượng do Huyền Binh Điển hấp thu Huyền Binh mới tặng lại, vọt tới Thần Hoàng cảnh. Nhưng cuối cùng hắn vẫn không có cách nào rời khỏi đây.

Hiện tại phương pháp còn lại chỉ có một. Đó chính là khiến Huyền Binh Điển hoàn toàn trưởng thành. Nhưng phương pháp này căn bản là không thể thực hiện được. Trước đó đã từng nói qua...

Lẽ nào hắn sẽ bị nhố ở chỗ này sao?

- Vu Nhai...

Tiểu Mỹ lo lắng nhìn sắc mặt Vu Nhai biến đổi không ngừng, chỉ nhẹ nhàng nói câu, lại không biết nên nói như thế nào cho phải. Vu Duệ cũng đứng ở bên cạnh mẫu thân, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy căng thẳng nhìn phụ thân, không dám quấy rầy.

- Nhất định vẫn có biện pháp, nhất định còn có...

Vu Nhai tâm loạn như ma. Hiện tại Kinh Thiên Chân Thần thật sự muốn đi đánh Độc Cô Thần Thành. Hiện tại đã là đại quyết chiến. Vu Nhai hắn cuối cùng đã đạt tới Thần Hoàng, cuối cùng có thực lực bao quát rất nhiều cao thủ thậm chí chống đỡ được Thiên Nhất Kiếm nào đó. Nhưng hắn lại bị vây chết ở chỗ này. Lẽ nào chờ sau khi đại chiến kết thúc, hắn lại đi nhặt xác cho người thân và bằng hữu của mình sao?

Nếu như hắn không có năng lực quyết định thế cục đại lục, hắn có thể chẳng mấy khó chịu. Nhưng bây giờ hắn là Thần Hoàng.

- Vu Nhai, nếu như ngươi thay đổi chủ ý, ta có thể ngừng tay bất cứ lúc nào...

Đúng vào lúc này, ý thức phân thân của Kinh Thiên Chân Thần lại truyền qua một câu nói. Dường như đi guốc vào trong bụng Vu Nhai.

- Vẫn có biện pháp...

Đúng lúc sắc mặt Vu Nhai tiếp tục thay đổi. Thời điểm hắn đang không biết có nên đáp lại Kinh Thiên Nguyên Giới hay không, chợt có một giọng nói yếu ớt từ bên cạnh Vu Nhai truyền tới. Đó là giọng nói Vu Nhai đặc biệt quen thuộc. Đó chính là Thôn Thiên Kiếm Linh. Chỉ thấy nàng chân thành đi tới.

- Còn có biện pháp, còn có biện pháp nào?

Vu Nhai dường như bắt được cọng rơm cứu mạng nói.

- Đó chính là, để Thôn Thiên Kiếm tới cắn nuốt Huyền Nguyên Chi Lực phía ngoài...

Giọng nói Thôn Thiên Kiếm vẫn rất khẽ, hình như mang theo sự bi thương nào đó. Nhưng Vu Nhai đang lo lắng lại không chú ý tới. Hắn chỉ đưa ánh mắt mong chờ nhìn Thôn Thiên Kiếm Linh. Hắn biết Thôn Thiên Kiếm Linh còn nói ra suy nghĩ của mình.

Quả nhiên, Thôn Thiên Kiếm Linh lại thản nhiên nói:

- Tuy nhiên điều kiện trước tiên là Thôn Thiên Kiếm đột phá cảnh giới cực hạn hiện có.

- Thế nào mới có thể đột phá cực hạn. Phải tiếp tục rèn sao?

Vu Nhai hỏi.

- Không, không cần. Chỉ cần ta trở thành Kiếm Linh thật sự là được...

Thôn Thiên Kiếm Linh đột nhiên nói ra một điều mà Vu Nhai thậm chí các Binh Linh nghe đều không hiểu nổi. Mắt Vu Nhai trợn trừng.

Có ý gì? Thôn Thiên Kiếm Linh không phải Kiếm Linh chân chính sao?

- Phá...

Thôn Thiên Kiếm Linh đột nhiên nhẹ nhàng thốt ra một chữ. Sau đó, linh thể nàng chậm rãi phát sinh biến hóa. Toàn bộ thân thể có những đốm sáng bảy màu nhẹ nhàng tung bay ra ngoài. Đó là khí tức sinh mạng thuần khiết. Không, nói chính xác hơn đó là khí tức của máu và thịt...

Nhìn đến đây, Vu Nhai trực tiếp ngây người. Trên người Thôn Thiên Kiếm Linh tại sao có thể có khí tức của máu và thịt được? Đây là tình huống gì vậy?

- Vu Nhai, ngươi đã nói, không quan tâm Binh Linh hay là gì, chỉ cần là tồn tại có trí khôn, ngươi đều sẽ xem là người đúng không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.