Trò Chơi Định Mệnh

Chương 9: Chương 9: Vincent




Khoảng 1 tuần sau, vết thương do tai nạn xe của My cũng lành lại và hôm nay thì cô cũng đã hoạt động bình thường trở lại, năng động như hôm nào. Hôm nay cô sẽ đi xin việc làm, với trình độ học cực kỳ giỏi của cô thì có lẽ việc xin việc làm không mấy là khó bởi cô đậu ngành marketing loại giỏi và thông thạo rất nhiều thứ tếng như: Anh, Pháp, Hoa, Hàn, Nhật . . . . Với tài năng và tiêu chuẩn đầy đủ về một nhân viên Marketing cô tử tin sải bước vào tập đoàn GK. Có lẽ hôm nay là ngày tốt để xin việc làm nên nơi đây, ở hàng ghế chờ có rất nhiều người ngồi để xin việc. Nhưng khi cô bước vào thì thấy một số người bước ra với vẻ mặt buồn bã và bực bội có người còn nói:

- Nhìn cái tập đoàn lớn như thế mà kén chọn thấy sợ bộ họ tưởng trên đời này có mình tập đoàn họ là lớn thôi sao._ Một cô gái trog đám người đó vừa phỏng vấn xong bước ra nghe ngữ điệu và bộ dạng tức giận đó không cần đoán cũng biết là cô ta đã thất bại khi xin việc rồi. Nhưng nhìn kỹ lại dung mạo và gương mặt cô gái đó làm cho sự tự tin của My giảm xuống, cô ta hơn My về ngoại hình, giọng nói hay hơn My, gương mặt cũng đẹp hơn My với lại nhìn dáng vẻ cô ta là một tiểu thư con nhà giàu học rất giỏi thế mà không được nhận vậy còn My thì sao, có lẽ cô sẽ bị loại ngay câu hỏi đầu tiên rồi.

Lúc này trong lòng My thầm mong " Ông trời ơi, người con gái đó hơn con về mọi mặt từ nhan sắc lẫn tài năng thế mà cô ta không được chọn, còn con không lẽ con sẽ bị từ chối ngay câu hỏi đầu tiên chứ huhu". Khổ thay cho thân phận của cô, có trời mới biết lúc này cô khóc không ra nước mắt khi nhìn lại những người con gái ở đây người nào người nấy tất cả đều hơn cô thế mà họ lần lượt ra về cả, trời ạ vậy số cô sẽ ra sao đây???

Trong khi My đang hồi hiộ vì sợ cuộc phỏng vấn thất bại ngay câu hỏi đầu tiên thì ngay lúc đó ở 1 căn phòng khác.

- Cuộc phỏng vấn sao rồi_ Người nam ngồi trên ghế sofa quay mặt về phía cửa sổ, nhìn không gian bao la rộng lớn của thành phố và bất giác anh hỏi khi nghe tiếng mở cửa cùng với tiếng giày tây bước vào.

- Thư chủ tịch hiện vẫn chưa có cô gái nào thích hơp cả._ Người nam vừa bước vào trả lời, nhìn dáng vẻ và gương mặt của anh so với người nam ngồi trên ghế sofa kia

thì thấy anh nhỏ hơn người đó 2t

- Hiện còn mấy người._ Giọng nói oai nghiêm, lạnh lùng của một vương giả cất tiếng hỏi.

- Thưa còn 1 cô gái duy nhất, nhìn trình độ học của cô gái đó cũng rất khá._ Anh báo cáo cho chủ mình nghe

- cô ta tên gì?_ Người ngồi trên ghế hỏi

- Trần Diễm My._ Anh nhìn tên trong hồ sơ và hình trong hồ sơ rồi nói.

- Đưa hồ sơ của cô gái đó cho tôi xem._ Người nam đó cất tiếng đề nghị.

Việc xem hồ sơ của người xin việc làm đối với chủ là quá đỗi bình thường nhưng với anh khi chủ anh đề nghị xem hồ sơ làm anh bất ngờ. Bởi từ trước đến giờ chủ anh chưa khi nào xem hồ sơ của người xin việc làm cả, việc đó đều kêu anh giải quyết thế mà hôm nay . . . Nhưng ý chủ là anh không thể từ chối, dù sao việc này cũng rất bình thường. Và anh đưa cho chủ anh, người nam ngồi trên ghế sofa kia xem hồ sơ của My đôi môi anh tuấn theo quán tính bất giác công lên nhưng chỉ trong vài giây rồi trở về vẻ lạnh lùng như trước.

- Phỏng vấn cô ta, nhận và sắp xếp cô ta vào làm thư ký cho tôi._ Người đó cất tiếng lạnh lùng đến thấu xương người. Nghe câu ấy của chủ anh làm anh ngạc nhiên, nhưng rồi anh cũng gật đầu

- Vâng._ Và anh rời khỏi căn phòng đó, khi cánh cửa vừa đóng lại thì cũng là lúc đôi môi kia lại nhếch lên tạo đường con trên gương mặt nam hoàng mỹ ấy.

- Đúng là trùng hợp.

--- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- ---

Trước phòng phỏng vấn

Cô vẫn ngồi ở đây để chờ phỏng vấn lúc đầu cô rất là tự tin nhưng sau 1 hồi thấy dòng người lần lần đi về giờ chỉ còn mình cô thì áp lực lúc này đã đeo lấy cô. Và cái gì cũng đến rồi sẽ đến, cũng tới lượt cô vào phỏng vấn, cô là người cuối cùng xin việc trong ngày hôm nay. Cô hé cửa bước vào thì thấy một người con trai cao 1m82 ngồi ở ghế phỏng vấn, gương mặt anh ta tuấn tú trông rất đẹp và cũng rất lạnh lùng. Người con trai đó thấy cô anh chìa tay ra ký hiệu mời cô ngồi, cô ngồi xuống lúc này lòng cô sợ hơn, cô tưởng là phụ nữ sẽ phỏng vấn họ sẽ làm cô đỡ áp lực hơn nhưng giờ lại là nam ông trời ơi, không phải ông đang đùa với cô đấy chứ. Cô đang cố kìm cảm xúc của mình xuống dằn lòng nhắc nhở bản thân là phải bình tĩnh, đúng nhất định bình tĩnh, thế là cuộc phỏng vấn của họ bắt đầu.

- Chào cô tôi tên là Harri._ Người nam phỏng vấn đó lên tiếng giọng anh cũng rất lạnh lùng có lẽ anh học điều này từ chủ của anh.

- Chào tôi là Trần Diễm My, gọi tôi là Selena cũng được._ My cố nở nụ cười thân thiện

- Ừm tôi cũng đã xem qua hồ sơ của cô và tôi biết là cô là người rất giỏi về ngành Marketing vậy tôi có thể hỏi cô một số câu được chứ._ Mặc dù William nhìn vẻ bề ngoài lạnh lùng và giọng nói cũng lạnh lùng theo nhưng lời nói của anh không lạnh lùng nhưng vẻ bề ngoài của anh.

- Ừm được._ My gật đầu

- Các đồng nghiệp sẽ nghĩ như thế nào về cô?_ Anh đặt câu hỏi thường tình như bao công ty Marketing khác

- Trước tiên, họ cho rằng tôi là người rất nhiệt tình và siêng năng trong công việc. Tôi rất thích làm việc với mọi người. Thư hai, tôi là người rất quan tâm đến khách hàng. Và cuối cùng, tôi là người hiểu biết về kinh doanh. Tôi đã cố gắng rất nhiều để học tập về tất cả các sản phẩm và cấu trúc hoạt động của công ty._ My sắc sảo trả lời câu hỏi đặt ra

Câu trả lời của My làm Wlliam rất hài lòng, câu trả lời ấy không những đưa ra 3 tính cách tích cực mà còn cung cấp các lí lẽ chứng mình và nó cũng tạo cho William biết được cách cô suy nghĩ về những nhận xét dành cho bản thân và nhân tố tích cực được cô đề cao trong phong cách làm việc.

- Cô có câu hỏi nào nữa không?_ Câu hỏi làm My bất ngờ chẳng phải câu này dùng ở cuối buổi phỏng vấn hay sao? Sao bây giờ chỉ mới câu hỏi thứ 2 đã hỏi cô như thế rồi không lẽ cô đã nói sai gì hay sao?

- Xin anh cho tôi biết ưu thế của Tập đoàn trên thị trường? Tương lai phát triển ngành nghề này? Những thuận lợi khi làm việc tại tập đoàn?._ Rất may cho cô lúc trước khi đi công tác chung với Quân, cô đã gặp tình trạng này và cũng đã hỏi anh biện pháp để khác phục nó, cô cứ nghĩ là không xui đến như thế nhưng không ngờ ngày hôm nay cô lại có cơ hội dùng tới nó. Nếu cuộc phỏng vấn này thành công thì trong lòng cô thầm cảm ơn anh cô biết mấy.

My đặt câu hỏi đầy thông minh ấy ra làm Harri rất thỏa mãn bởi rất ích người qua được câu thứ 2 này, họ thường lúng túng khi nghĩ là họ đã bị loại từ câu hỏi 1. Lúc đầu anh cứ nghĩ là My cũng sẽ giống người khác nhưng anh đã lầm, cô rất thông minh khi đặt ra câu hỏi để phỏng vấn lại nhà tuyển dụng, nhưng Harri sẽ không ngần ngại trả lời

- Ưu thế của tập đoàn GK trên thị trường trong nước và thị trường thế giới là . . . chiến lượt kinh doanh và nhãn hiệu của tập đoàn GK, cứ cách nhau mỗi tháng hay 4-5 tuần thì tập đoàn sẽ đưa ra 1 chiến lượt mới để kinh doanh sản phẩm và cũng là để đứng vững trên mọi thị trường, còn về nhãn hiệu thì ai ai cũng biết nhất là giới thượng lưu. Tất cả những người thuộc giới thượng lưu đều biết danh tiếng và chất lượng sản phẩm của tập đoàn GK trong nước và trên thế giới. Về tương lai phát triển ngành nghề này thì có lẽ những ai đã học ngành Marketing một khi bước vào đây thì họ sẽ biết đây là ngành nghề phát triển bằng trí óc, thế nên tương lai phát triển ngành nghề này có tốt đẹp hay không là tùy thuộc vào trí óc và sáng kiến làm việc của mỗi con người, tôi nói điều này không có ý hâm dọa ai cả nhưng một khi con người nào được tập đoàn coi trọng và được đặt làm một dự án quan trọng thì sự sống chết về phát triển tương lai của cả 1 tập đoàn đều nằm trong tay họ. . . Khi cô làm việc trong tập đoàn này không ít nhiều gì cô cũng học được cách đấu tranh trên thương trường và những kinh nghiệm về ngành Marketing mà cô đã theo học. không những thế nếu một khi cô có tài năng được trọng dụng thì thuận lợi của cô sẽ không dừng ở những việc mà tôi đã nói._ Harri nói tỉ mỉ từng chi tiết cho My nghe, My chăm chú lắng nghe từ chi tiết những câu trả lời của Harri làm cô không còn áp lực nữa ngược lại nó làm cô có ý chí và muốn vào làm ở tập đoàn này hơn. Và trong mỗi câu trả lời của Harri, My đều gật đầu thay câu trả lời là cô đã hiểu ý của anh nói

Sau khi trả lời câu hỏi mà My vừa đặt ra, Harri trở lại câu hỏi của cuộc phỏng vấn

- Kinh nghiệm của cô trong quá khứ phù hợp với vị trí này?_Harri lại hỏi cô.

Nghe 2 chữ kinh nghiệm My lúc này mới trở về hiện thực, cô vừa ra trường được 1 năm chưa từng đi làm ở công ty nhỏ lớn nào thì làm gì có kinh nghiệm, cô chỉ đi theo anh cô học hỏi 1 ít của anh cô thôi nhưng bấy nhiêu đó được gọi là kinh nghiêm chưa nhỉ? Thôi thì cô đành nói thật vậy.

- Mặc dù tôi chỉ vừa ra trường trong 1 năm qua, nhưng trong năm qua tôi đã theo anh tôi học hỏi rất nhiều việc và tôi cũng đã tích lũy được một số kinh nghiệm về viết lách và truyền thông, tôi cũng am hiểu về nghiêm cứu thị trường xác định thị trường mục tiêu và chiến lượt phân khúc khác hàng kĩ năng vi tính và giao tiếp của tôi rất thành thạo, tôi là người làm việc tập thể và rất nhiều nghị lực. Đối với người khác trong 1 năm tích lũy được nhiêu đó không phải là kinh nghiệm nhưng đối với tôi nó là thế. _ My khẳng định mạnh mẽ về kinh nghiệm mà cô đã học được sau 1 năm khi đi theo anh cô

Lại thêm 1 câu trả lời nữa làm hài lòng Harri, câu trả lời này giúp người phỏng vấn như Harri nhận biết được các kinh nghiệm và kỹ năng mà cô sẽ đóng góp cho công việc mới "Sự nhiệt tình", "Các kỹ năng giao tiếp" và "Kiến thức chuyên môn" là các tố chất nền tảng của nhân viên ngành Marketing.

- Cuộc phòng vấn kết thúc ở đây._ Harri đóng tập hồ sơ rồi đứng dậy đôi mắt của My lúc này mở to không phải câu hỏi để phỏng vấn bình thường của ngành

Marketing là 10 câu hay sao sao giờ mới 3 câu là ngừng rồi không lẽ cô đã không được nhận rồi sao? Không, không thể như thế được, cô phải hỏi cho ra lẽ cô mới an tâm.

- Ơ! sao không phỏng vấn nữa, không lẽ tôi . . . _ My ngập ngừng và lo lắng lòng, cô cầu mong Harri đừng thông báo là cuộc phỏng vấn thất bại nếu không cô không còn mặt mũi nào để về gặp Quân và Tú Anh.

- Cuộc phỏng vấn rất thành công, mời cô ngày mai đến đây làm việc._Harri đưa tay ra bắt, My bặt tay anh rồi bịt miệng như không tin vào tai mình nữa.

- Harri tài liệu đợt trước em nhờ anh đã làm xong chưa._ Cánh cửa mở ra 1 cô gái bước vào với giọng nói quen thuộc.

- Tú Anh/ Diễm My sao bồ ở đây._ 2 người họ đồng thanh hỏi khi thấy nhau.

- Mình đến đây phỏng vấn và được nhận vào làm._ My trả lời trước và hạnh phúc khi phỏng vấn thành công.

- Thật sao! Vậy là mình có bạn trong tập đoàn rồi._ Tú Anh cũng vỡ òa hạnh phúc cùng My

- Nhưng mà . . có phải thật sự bồ ấy được nhận không anh._ Tú Anh nghie ngờ và cô hỏi lại cho chắc.

- Ừm là do ý của chủ tịch._ Harri lạnh lùng gật đầu thoáng My nhận ra bộ dạng này quen quen như cô đã từng gặp ở dâu rồi nhưng lúc này cô lại không nhớ. Thôi kệ lúc nào đó sẽ nhớ lại hà không quan tâm.

- Thật ư! Thế thì tốt quá._ Tú Anh mừng rỡ ôm lấy My và My cũng thế, thề là . . .

- Harri anh lo dùm em vụ tài liệu này nha, hôm nay em nghĩ 1 ngày._ Tú Anh để tài liệu vào tay Harri rồi kéo My rời khỏi khi Harri chưa kịp đồng ý hay từ chối gì cả nhưng anh còn kịp nói câu cuối khi Tú Anh chưa đi xa

- Khoan đã! Ailee chủ tịh dặn là không được nói tên của anh ấy ra._ Harri dặn Tú Anh

- Em biết rồi._ Tú Anh trả lời qua loa và rời khỏi nơi đây

.

2 cô nàng ra khỏi tập đoàn, My và Tú Anh lên chiếc Taxi, va My kêu tài xế chạy tới nhà tình thương làm Tú Anh ngạc nhiên, vui như thế không đến nhà hàng ăn uông sao lại đến nhà tình thương, Tú Anh nhíu mày không biết My đang nghĩ gì trong đầu.

- My vui như thế bồ không đi ăn sao lại đến nàh tình thương?_ Tú Anh thắc mắc.

- chuyện ăn uống để sau đi, mình muốn dẫn bồ đi chung với mình tới đây, mình nghĩ cũng đến lúc cần cho bồ biết chuyện này._ My nói những lời khó hiểu

- Nơi đó có gì quan trọng với bồ lắm sao?._ Tú Anh lại thắc mắc

- Đến rồi sẽ biết._ My ra ký hiệu bí mật.

Nói xong My dựa lưng và ghế lấy 2 tay gắc ra sau gáy làm gối và nói

- Haizz . . thật sự ngày mai mình đi làm rồi, mình tò mò quá._ My thở dài rồi nói, nhìn bộ dạng My lúc này khiến Tú Anh muốn phá lên cười, My chẳng khác gì bà cụ non.

- Mà bồ tò mò vụ gì? _ Tú Anh hỏi, tay cô lén đút ào túi sách mở điện thoại lên ghi âm, cô mong những lời suy nghĩ cũa My sắp nói tới đây giống với suy nghĩ của cô.

- Mình không biết ông chủ của mình là người như thế nào nữa. Nói thật ngay từ lúc học đại học mình đã nghe danh tiếng của ông ta và cũng đã rất hâm mộ ông chủ của tập đoàn GK rồi, bởi 1 người quan lý tập đoàn lớn và giữ nó vững à không ngày càng tiếng lên trên thị trường quốc tế như thế là chuyện rất đáng nể phục._ My nói với vẻ thích thú.

Lúc này trong lòng Tú Anh vừa nảy lên tiếng cái enh, đôi môi của cô muốn nở rộ nụ hoa hồng kia nhưng cố kìm lại để không làm lộ.

- Thật sao?._ Tú Anh tỏ vẻ nghi ngờ

- Ừm chắc người đó rất già, ngoài 40 rồi phải không?_ My hỏi Tú Anh.

- Tại sao bồ nghĩ thế?_ Tú Anh không trả lời mà hỏi ngược lại.

- Bởi vì một người ở tuổi như thế mới thành công nhiều, chứ 1 người khoảng 2 -30 mấy làm sao tài giỏi như thế. Nếu có thì chỉ có anh mình thôi._ My ngây ngô nói hết lòng mình nhưng ngược lại khiến Tú Anh không nhịn được phải bật cười.

- Hihi mà cậu ngưỡng mộ ông chủ của mình lắm sao?_ Tú Anh có ý đồng trong câu hỏi mà My ngây ngô không nhận ra.

- Ừm không phải ngưỡng mộ mà là rất rất ngưỡng mộ._ My nhấn mạnh những từ trong câu nói của mình

- Hihi ông chủ còn có 1 tên rất men nữa đấy, muốn nghe không?._ Tú Anh lại gài My

- Tên gì?._ My hơi kích động

- Vincent._ Tú Anh trả lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.