Trở Lại Mạt Thế Hung Hăng

Chương 135: Chương 135: Một nhà ba người




Đông Phương Hiển ăn cá nướng đứa nhỏ mang tới.

Thẩm Tu Lâm bên cạnh khẽ cười.

Ăn xong bữa sáng, đoàn xe tiếp tục lên đường.

Lần này, tốc độ di chuyển có tăng nhanh hơn, hơn nữa cũng đổi sang đi đường cao tốc.

Sau khi xe chạy vào đường cao tốc thì có thể di chuyển nhanh hơn, thế nhưng không có nghĩa trên đường này sẽ không có tang thi.

Trên đường cao tốc, trong một chiếc xe có một người đàn ông, một người phụ nữ, còn có một ông lão.

Người đàn ông lái xe, nhưng chiếc xe không di chuyển được nữa, người này hung hăng đá cửa xe “Chết tiệt, hết xăng.”

Người phụ nữ nhíu mày “Đừng đá hỏng, đi xem có xe khác hay không, tìm chút xăng là được.”

Ông lão cũng nói “Phải đấy, con trai, chúng ta mau chóng tìm xăng, không thì tang thi tụ tập đông sẽ gặp phiền toái.”

Người đàn ông liếc nhìn người phụ nữ cùng ông lão, nói “Ừm, cùng đi tìm, nhanh lên.”

Người phụ nữ có vẻ không vui.

Ông lão nhíu mày “Ta không phải dị năng giả, tốc độ cũng không nhanh, gặp phải tang thi thì phải làm sao?”

Người đàn ông nghe vậy cũng nhíu mày, không nhịn nổi có chút phiền chán “Ba, con là tốc độ hệ dị năng giả, hơn nữa còn là lôi hệ dị năng giả, ba yên tâm đi, chỉ cần ba gọi, con nhất định sẽ chạy tới.”

Ông lão dù không thích, thế nhưng cuối cùng cũng không nói thêm gì.

Người phụ nữ há miệng, rồi lại đóng lại. Sau đó, ba người cùng nhau xuống xe.

Bọn họ đi một vòng xung quanh, rút hết xăng của mấy chiếc xe khác ra, thế nhưng lượng xăng của mấy chiếc xe này cũng không còn nhiều lắm, không đủ cho xe Hummer của bọn họ dùng.

“Ít xăng thế này, cũng không lái xe đi được bao nhiêu.” Người đàn ông khó chịu nói.

Người phụ nữ nhíu mày, bỗng nhiên, hai mắt sáng ngời “Có một đoàn xe đang đi đến, tầm mấy chục chiếc xe.”

“Hả?” Ánh mắt của người đàn ông cũng sáng lên “Em chắc chắn chứ?”

“Chắc chắn. Không đến hai phút nữa sẽ tới. Anh là song hệ dị năng giả, em là không gian dị năng giả hiếm có, bọn họ nhất định sẽ tình nguyện mang theo chúng ta lên đường. Em nhìn phương hướng của bọn họ… Chắc cũng đi tới đế đô.”

Người đàn ông lập tức vui vẻ.

Ông lão nói “Con trai của ta lợi hại như vậy, nếu cùng với bọn họ lên đường, đó là nể mặt bọn họ. Bọn họ nhất định sẽ ngàn tạ vạn tạ.”

Người phụ nữ cũng gật đầu “Phải, chồng ơi, em mặc dù là không gian hệ, thế nhưng thực lực cũng không quá mạnh, ba lại là người bình thường, một mình nhà chúng ta lên đường nói không chừng sẽ gặp phải nguy hiểm. Chúng ta đi theo đoàn xe này đi. Hơn nữa, em là không gian dị năng giả, nói không chừng có thể lấy chút vật tư từ đoàn xe kia.“

Đây không phải là lần đầu tiên bọn họ làm như vậy. Trên thực tế, trước đó bọn họ cũng đi ở trong một đội ngũ, nhưng những người đó thật sự là vô cùng ghê tởm, lại keo kiệt. Bọn họ chỉ lấy có một ít thứ mà thôi, thế mà lại khó chịu, còn muốn bọn họ rời khỏi.

Hừ, đi thì đi, sau đó bọn họ chiếm một ít vật tư của đội ngũ kia, đi luôn.

Những người đó cũng không phải là không tức giận, thế nhưng có thể làm gì khác hay sao?

Chồng nàng là song hệ dị năng giả, hiện giờ đã tới cấp ba cao nhất, những người đó hoàn toàn không phải đối thủ của chồng nàng.

Nhìn xem, nàng gả cho người mạnh như thế nào.

“Ừm, em nói đúng.” Người đàn ông đồng ý với người phụ nữ “Nhiều xe như vậy, hẳn là sẽ có vật tư.”

Hai mắt của ông lão cũng sáng lên “Vậy được, chúng ta chờ ở đây là được rồi.”

“Con lái xe để ngang ở giữa đường.” Người đàn ông nói.

“Đúng.” Người phụ nữ lập tức nói “Miễn cho gặp phải một đoàn xe độc ác, không để ý đến chúng ta, lái xe thẳng qua. Thói đời hiện giờ, người đều vô cùng ích kỷ.”

“Ừm.” Người đàn ông gật đầu, lên xe, quay xe nằm ngang ra, thế nhưng còn chưa tới giữa đường đã hết xăng.

May mà bọn họ lấy được ít xăng, nếu không, hiện tại còn phải đẩy xe.

Vì vậy, chờ đến khi đoàn xe của Thẩm Tu Lâm đi đến, xe đi ở đầu tiên không thể không ngừng lại.

Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển ở trên đường cũng không dùng tinh thần lực dò đường, hai người vốn còn muốn người trong đoàn xe luyện tập thăng cấp.

Hiện tại trong đội ngũ, người có đẳng cấp cao nhất là Lưu Tương Vân và Khâu Dương Dương, hai người kết bạn với nhau tới cấp bốn, những người còn lại, có mười mấy người cấp ba, còn dư lại đều là cấp hai, không còn có ai cấp một nữa.

Những người được Thẩm Tu Lâm mang theo ra ngoài, tư chất đương nhiên là không tệ.

Lưu Tương Vân là song hệ dị năng giả, thực lực là mạnh nhất, có thể dễ dàng vượt qua Khâu Dương Dương cũng cùng cấp bốn.

Xe phía trước dừng lại, Thẩm Tu Lâm đi ở chính giữa cũng dừng theo.

Hiện tại lái xe vẫn là người khác, Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển đều ở trong xe tu luyện.

Sau khi xe dừng lại, hại người đồng thời mở mắt ra, tạm thời ngừng tu luyện.

“Chuyện gì xảy ra?” Thẩm Tu Lâm dùng dị năng liên hệ Lưu Tương Vân.

Lưu Tương Vân cũng đã quen với cách liên lạc như vậy, vội nói “Thẩm thiếu, là một gia đình, đã có người xuống trao đổi rồi.”

“Ừm.” Thẩm Tu Lâm đáp một tiếng, tinh thần lực quét một vòng phía trước, sau đó nhướn mày.

Người đàn ông kia… Thực lực cũng không phải kém.

“Song hệ dị năng, cấp ba cao nhất.” Thẩm Tu Lâm nói.

Đông Phương Hiển không có hứng thú, liếc mắt qua rồi không chú ý nữa.

Thuỷ Bạch Sắc lúc này lại kêu lên “Thập Quang, ta cảm thấy có Thập Quang.”

Thuỷ Bạch Sắc vừa nói ra, Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển đều nhìn sang.

“Gia đình kia có Thập Quang.” Thuỷ Bạch Sắc nói vô cùng khẳng định.

Bọn họ đã có hai Quang trong Thập Quang, không nghĩ tới ở đây sẽ gặp phải Quang thứ ba. Thẩm Tu Lâm cũng rất bất ngờ, thế nhưng bất ngờ là bất ngờ, gặp được là tốt rồi.

Vì vậy, Thẩm Tu Lâm lập tức bí mật truyền âm cho Lưu Tương Vân.

“Trên người của gia đình này có vật ta muốn, ngươi đi xem xem bọn họ có mục đích gì, giữ người lại.”

Lưu Tương Vân giật mình, vốn đã muốn đuổi mấy người kia đi, thế nhưng nếu Thẩm thiếu đã lên tiếng, Lưu Tương Vân đi xuống xe…

Trương Quốc Cường, Hứa Mạn, Trương Kim An ba người đang đứng ở một bên.

Trương Quốc Cường trước đó đã cho là chỉ cần bản thân thể hiện dị năng ra, sau đó nói muốn cùng lên đường, đoàn xe này nhất định sẽ vô cùng mừng rỡ chào đón bọn họ gia nhập.

Lại không ngờ tới, bản thân đã thể hiện thực lực, thế nhưng dị năng giả chết tiệt kia đi tới lại không coi ra cái gì, còn muốn bọn họ lái xe đi, nếu không đám người đó sẽ không khách khí.

Trương Quốc Cường giận tới mức suýt chút nữa đã nhảy lên, cũng may nhịn xuống được.

Lúc này, Lưu Tương Vân đi tới.

“Chuyện gì xảy ra?”

“Đội trưởng.” Dị năng giả kia vội vàng kêu lên.

Đội trưởng? Ánh mắt Trương Quốc Cường hơi loé lên.

Sau đó, Trương Quốc Cường nhìn về phía Lưu Tương Vân, mặt trông có vẻ trung hậu hiền lành, may là gương mặt của người này thực sự có thể khiến cho người khác có được chút ít thiện cảm.

Tâm của Trương Quốc Cường rất đen, thế nhưng lại biết nguỵ trang. Mặt của người này vốn là thiên hướng trung hậu, di truyền từ phụ thân Trương Kim An.

Trương Kim An đi đến, cũng có vẻ mặt vô cùng thành thật, có thể tin tưởng.

Hứa Mạn là người có nhiều tính toán nhất, thế nhưng nàng là phụ nữ, hơn nữa cũng rất giỏi nguỵ trang. Nàng quen đóng vai một người nhu nhược, khiến người khác hạ thấp đề phòng, sau đó lén lút ở phía sau đâm người một đao.

Chuyện như vậy, nàng sớm đã làm đến quen.

Cho nên, lúc nãy, mặc dù ba người nhà này đều vô cùng khó chịu với thái độ của dị năng giả đi tới trao đổi, thế nhưng lại không có ai biểu hiện bất mãn ra cả.

Lưu Tương Vân đến, dị năng giả kia vội vàng giải thích chuyện bên này.

Trương Quốc Cương dùng vẻ mặt rất thành khẩn nhìn Lưu Tương Vân, nói “Chào ngài, ngài là đội trưởng đoàn xe này? Chúng tôi thật sự rất có thành ý muốn cùng lên đường với mọi người. Hơn nữa, ngài yên tâm, chúng tôi đều có chút thực lực có thể tự vệ.”

Nói xong, Trương Quốc Cường lại thể hiện thực lực cấp ba cao nhất của bản thân, người này cũng không tin, đội viên không có mắt, đội trường còn không hiểu biết hay sao?

Đội trưởng đương nhiên là phải hiểu biết rồi, hai mắt Lưu Tương Vân hơi sáng lên “Cấp ba cao nhất.”

Trong lòng Trương Quốc Cường âm thầm đắc ý, thế nhưng trên mặt lại không biểu hiện ra chút nào.

“Đúng, may mắn thức tỉnh được song hệ dị năng. Hiện tại đã là mạt thế, nhân loại chúng ta nếu như không hỗ trợ nhau thì chắc cũng không sống nổi nữa. Xe chúng tôi đã không có xăng, cho nên mới đến đề nghị với mọi người, cho chúng tôi đi cùng đi.”

Lưu Tương Vân có vẻ là bị thái độ của Trương Quốc Cường đánh động, khẽ gật đầu “Vậy được, nhìn anh cũng là người đàng hoàng, vậy theo chúng tôi đi, Tiểu Chu.”

Dị năng giả khi nãy chính là Tiểu Chu. Bị đội trưởng gọi, người này vội lên tiếng “Đội trưởng.”

“Ừm, cho vị Trương tiên sinh này thêm chút xăng đi, để bọn họ theo chúng ta lên đường.”

Tiểu Chu cảm thấy có chút kỳ quái, đội trưởng của bọn họ từ xưa tới nay vốn không phải là người biết “thương hương tiếc ngọc”. Hơn nữa, tuy rằng Trương Quốc Cường này biểu hiện ra có vẻ rất hiền lành, thế nhưng khi nãy, trong lúc mình nói chuyện, đều mơ hồ cảm thấy được những người trong gia đình này ẩn giấu phẫn nộ. Đội trưởng sao lại không phát hiện ra? Trong đầu xoay một vòng suy nghĩ này, sau đó, Tiểu Chu rất nhanh bỏ qua, chỉ nói “Vâng, đội trưởng, tôi đi lấy xăng.” Nói xong, nhanh chóng chạy đi.

Hai người Trương Quốc Cường cùng Hứa Mạn mịt mờ nhìn nhau, đều rất hài lòng.

Tiểu Chu cầm theo một thùng xăng lớn tới. Thùng xăng này khiến cho Trương Quốc Cường lập tức ghen tỵ, bọn họ chưa từng có được nhiều xăng như vậy.

Đoàn xe này tuỳ tiện ra tay đã là một thùng lớn như vậy, đúng là giàu nứt đố đổ vách.

Tiểu Chu đưa thùng xăng cho Trương Quốc Cường, Trương Quốc Cường âm thầm có chút không hài lòng, đối phương tự mình làm là được rồi, thế mà còn muốn cho bản thân mình đi làm. Nhưng Trương Quốc Cường biểu hiện ra lại vô cùng vui vẻ, nhận lấy thùng xăng, đi rót xăng vào xe.

Thêm xăng xong, Trương Quốc Cường vô cùng không nỡ trả lại thùng xăng lớn như vậy, thế nhưng lại không thể không trả.

Lúc này, ông lão vờ vịt hỏi “Tiểu huynh đệ, các cậu có nhiều vật tư như vậy. Đường đi đế đô còn rất xa, chỗ xăng này khẳng định không đủ để lái xe. Cậu xem, có thể hay không cho chúng tôi dùng trước, để con trai tôi trên đường giết nhiều tang thi một chút, đổi tiền xăng, có được không?”

Dị năng giả Tiểu Chu lập tức khó chịu, không khách khí nói “Đương nhiên là không được. Đội xe chúng tôi cũng thiếu xăng lắm, các người đã rót đầy còn chưa đủ à, nếu mà muốn có thể đi tìm, trên con đường này khẳng định còn có trạm xăng dầu.”

Tiểu Chu lúc này là thực sự khó chịu.

Coi xăng của bọn họ là từ trên trời rơi xuống sao? Mấy loại người được voi đòi tiên như vậy thật quá đáng ghét.

Ông lão bị mắng, vành mắt lập tức đỏ lên “Tôi, vậy sao, xin lỗi… Tôi chỉ muốn, mọi người trên đường không phải dừng lại…”

Người phụ nữ kéo cánh tay ông lão “Ba, đừng làm khó người ta. Xăng đối với người ta cũng rất hữu dụng, đã cho chúng ta nhiều như vậy. Được rồi, đến lúc đó con và Cường Tử cùng đi tìm chút xăng nữa là được. Ba, ba cứ yên tâm đi.”

Hứa Mạn mềm giọng nói, vỗ phía sau lưng ông lão.

Tiểu Chu cũng không phải là người biết thương hương tiếc ngọc, bộ dạng đáng thương của Hứa Mạn kia một chút cũng không khiến cho Tiểu Chu cảm thấy tự trách, ngược lại còn thấy khó chịu.

Xăng là vật quý như thế nào chứ, đã cho nhiều như vậy còn không vừa lòng, làm bộ đáng thương để làm gì. Nói như vậy khiến cho bản thân giống như đang bắt nạt người khác ấy. Có lầm không?

Lưu Tương Vân vỗ vai Tiểu Chu, nhàn nhạt nói “Sao lại nói chuyện với người lớn tuổi như vậy, người ta lo lắng cũng là đúng thôi. Lại nói, chúng ta trên đường cũng không nhất định sẽ ngừng lại, thùng xăng này cho bọn họ dự trữ sẵn đi.”

“Đội trưởng!” Tiểu Chu không dám tin, trợn to hai mắt nhìn đội trưởng Lưu Tương Vân của mình.

Lưu Tương Vân thản nhiên nói “Sao, không nghe rõ lời ta nói sao?”

Trong mắt lại loé lên một chút uy hiếp.

Tiểu Chu hoảng lên, vội nói “Không, không, nghe rõ.”

Trương Quốc Cường thiên ân vạn tạ mang thùng xăng cất lên xe.

Tiểu Chu cùng Lưu Tương Vân đi trở về đoàn xe.

Sau đó, đoàn xe lên đường, xe của Trương Quốc Cường đi theo phía sau cùng.

Phía trước có nhiều xe mở đường như vậy, ba người này hoàn toàn yên tâm.

Trên đường, ông lão khó chịu nói “Đều là loại người nào, bảo bọn họ cho chút xăng cũng làm khó.”

“Đúng vậy.” Người phụ nữ cũng lên tiếng “Toàn là quỷ hẹp hòi, đúng rồi, chồng ơi, người đội trưởng khi nãy, anh xem, anh có thể thắng được hắn không?”

Trương Quốc Cường nhíu mày “Cũng khó nói. Khi nãy khí tức trên người đội trưởng kia khiến cho anh cảm thấy hắn mạnh hơn anh. Anh cảm thấy, hắn rất có thể đã đến cấp bốn.”

“A, đến cấp bốn?”

Ông lão không dám tin “Làm sao có khả năng đó, ta nhìn hắn gầy tới mức gió thổi còn bay, sao lại mạnh được như con.”

Lông mày người phụ nữ nhíu chặt lại “Không gian dị năng của em không thể bại lộ, những người này quá mạnh.”

“Ừm, chúng ta len lén lấy ít đồ là được rồi.” Trương Quốc Cường nói “Nếu như bọn họ biết em là không gian dị năng giả, không chừng còn yêu cầu em lấy hết đồ vật trong không gian ra, vậy sẽ không tốt.“

Ông lão nghe vậy cũng vội vàng gật đầu “Ừm, đúng, đúng, chỉ cần song hệ dị năng của con trai là được rồi. Việc chúng ta có không gian cũng đừng lộ ra.”

Người phụ nữ suy nghĩ một chút, nói “Chờ sau này nếu có thời gian, em dùng dị năng của mình mê hoặc một người, tìm hiểu tình huống cụ thể của đoàn xe này.”

“Ừm.” Trương Quốc Cường gật đầu “Cứ làm như vậy, nếu như chỉ có người đội trưởng kia là cấp bốn, những người khác đều không đạt tới được cấp này, như vậy chúng ta cũng không cần lo lắng gì cả, chỉ cần che giấu được là xong. Người đội trưởng kia không có khả năng lúc nào cũng đi theo đội viên của hắn được, không phải sao?”

“Phải, đến lúc đó, nếu như chúng ta có thể cầm được vật tư của đội ngũ này, chúng ta đi luôn là được.”

“Nhưng người trong đội ngũ này thực lực đều rất mạnh, hiện giờ đến nhân số cụ thể bao nhiêu chúng ta cũng không biết.” Ông lão nghĩ ngợi “Ta xem chúng ta trước tiên cứ như hiện giờ, tạo quan hệ tốt với bọn họ, có thể len lén lấy được một ít đồ vật là tốt rồi. Nếu bọn họ không biết chúng ta có không gian, cũng sẽ không hoài nghi chúng ta. Vẫn là tận lực không gây thù chuốc oán, rước lấy cừu địch.”

Trương Quốc Cường nghe xong cha mình nói, im lặng một lúc, rồi tán thành “Ừm, nghe lời ba.”

Trương Quốc Cường giữ lại người cha chỉ là người bình thường này, dẫn theo ra ngoài, tận tâm bảo vệ, đương nhiên không hoàn toàn vì Trương Quốc Cường là người con có hiếu, chỉ là vì đầu óc của người cha này còn dùng rất tốt.

Trên đường đi, người bày mưu tính kế nhiều nhất vẫn là người cha này, bọn họ theo đó thu hoạch cũng rất nhiều.

Hứa Mạn cũng không phải không hiểu biết gì, nàng hiện tại là một nhà với Trương Quốc Cường, cha chồng nói có đạo lý, nàng tự nhiên cũng nghe theo.

Vì vậy, bọn họ quyết định cứ như vậy tiếp tục.

Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển đồng thời thu hồi tinh thần lực của mình lại.

Thẩm Tu Lâm cười “Trông bộ dáng thì vô cùng trung hậu, không nghĩ tới tâm lại gian xảo như vậy.”

Đông Phương Hiển thản nhiên “Ừ” một tiếng.

Thẩm Tu Lâm tóm Thuỷ Bạch Sắc đi ra “Biết Thập Quang bị giấu ở đâu sao?”

Thuỷ Bạch Sắc vội vàng nói “Phải là ở trên người của người phụ nữ kia, cô ta là không gian dị năng giả, chắc là bị cất vào trong không gian.”

Thẩm Tu Lâm nghe vậy, nghĩ lại lời người phụ nữ kia vừa nói “Người phụ nữ kia khi nãy nói nàng ta có thời gian sẽ đi tìm người để mê hoặc, xem ra cũng là song hệ dị năng giả.”

Đông Phương Hiển suy nghĩ, nói “Chờ tới lúc cô ta hành động, chúng ta có thể phản mê hoặc.”

“Em làm được?” Thẩm Tu Lâm kinh ngạc nhìn Đông Phương Hiển.

Đông Phương Hiển chần chừ một lúc, nói “Tinh thần lực của chúng ta mạnh hơn cô ta nhiều lắm, nói không chừng có thể làm được.”

“Haha.” Thẩm Tu Lâm cười, trong mắt loé lên ánh sáng lạnh “Không cần phiền toái như vậy, chỉ cần chờ nàng ta làm như vậy là được, quanh minh chính đại kéo không gian của nàng ta ra.”

Đông Phương Hiển cảm thấy biện pháp này tốt hơn nhiều so với ý của bản thân, tuy rằng thô bạo một chút, thế nhưng thực lực quyết định tất cả, vì vậy gật đầu, không nói thêm…

Thuỷ Bạch Sắc khẽ run một cái.

Sao nó lại cảm giác được chủ nhân nhà nó hình như càng ngày càng thô bạo nhỉ?

Đây thực sự là một chuyện rất bi thương…

Long Thành Uyên cùng Tuyết Lang tiếp tục ở một bên tu luyện, đối với những chuyện này đều không để ý đến, cũng không cần bọn họ tới xử lý.

Đứa nhỏ thì đang ngủ, nằm trong lòng Thẩm Hình, còn ngáy khe khẽ nữa…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.