Trùng Sinh Chi Cường Thế Quay Lại

Chương 67: Chương 67: Trực tiếp như thế, không được thất bại




Một tay chống cằm, một tay khác di chuyển con chuột lướt trên mà hình laptop. Lục An Nhiên chép miệng, thần sắc có chút ngưng trọng, mở quyển sổ ghi chép ra, hai trang sổ ghi đầy những ghi chép tóm tắt, mà cuối cùng có thể chân chính sử dụng được, Lục An Nhiên cũng không biết có được bao nhiêu điều. Lật tới trang tiếp của quyển sổ, Lục An Nhiên tiếp tục cúi đầu xuống ghi chép.

So với việc dùng máy tính ghi chép, Lục An Nhiên cảm thấy dùng chữ viết càng có thể ghi nhớ nhiều hơn, cuối cùng lúc phải làm bản kế hoạch chính thức, Lục An Nhiên vẫn ngoan ngoãn dùng máy tính làm ra một bản phác họa kế hoạch có thể sử dụng được.

Hiện tại, phong cách trang trí nhà hàng cũng đã được định ra, công ty hợp tác trang trí giao cho Lục thị liên hệ là được, cái khó khăn trước mắt cần phải suy nghĩ là thực đơn cụ thể như thế nào, chiều hôm nay cô dẫn Lục An Hổ đi ăn thử hết tổng cộng 12 nhà hàng, toàn bộ những món chay đều do cô tự mình thử nghiệm, tất cả đều đáng giá để thưởng thức, nhưng lại không có điểm đột phá nào. Mà thức ăn mặn, cô một miếng cũng không động được, toàn bộ đều do Lục An Hổ ăn, dưới sự miêu tả của anh Lục An Nhiên dựa nguyên theo ký ức của kiếp trước, cũng có thể đoán ra được tám chín phần mười.

Nhưng trước sau gì thì cũng không phải do cô thử, Lục An Nhiên vốn không dám chắc chắn 100%. Nghĩ đến đây, cô có chủt bất lực dùng răng miết miết đầu lưỡi, ông trời cho cô cơ hội trùng sinh một lần, còn cho cô một cái đầu lưỡi nhảy cảm, nhưng lại tước đoạt đi quyền lợi được ăn thức ăn mặn của cô… trong lòng Lục An Nhiên mặc dù rất cảm kích, nhưng cũng có chút nghi hoặc, cô không biết đến tột cùng loại năng lực này có thể giúp được gì, cũng không biết loại an bày này của ông trời là muốn cô làm gì. Cô của hiện tại chỉ hi vọng bản thân có thể trở thành người đủ mạnh, mạnh mẽ đến mức có thể bảo vệ mẹ, bảo vệ cả Lục thị, cho tất cả mọi người đều phải kiêng kị Lục thị, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Nghĩ đến đây, Lục An Nhiên một lần nữa định tâm lại, tiếp tục lướt xem các trang mạng. Hễ nhìn thấy tin tức có hữu dụng, cô liền ghi chép vào cuốn sổ tay nhỏ.

Chi nhánh nhà hàng thứ 100 này của Lục thị, Lục An Nhiên chuẩn bị trang trí theo phong cách cổ trang thịnh hành vào hai năm sau, cửa sổ làm bằng giấy, bàn và ghế bằng gỗ màu đen, đều không thể thiếu. Tên của chi nhánh thứ 100 này cũng phải có sự khác biệt với 99 chi nhánh trước, bắt buộc phải tạo được cảm giác tươi mới và hứng thú cho người xem, chiêu bài của Lục thị vẫn như cũ, nhưng thức ăn đồ uống phải có sự khác biệt không giống một nhà hàng nào.

Huyệt thái dương có chút đau nhức, Lục An Nhiên cũng càng ngày càng cảm thấy mệt. Trận chiến này chỉ có thể thành công không thể thất bại được, nếu như muốn thực hiện thành công và đứng vững trong Lục thị, việc kinh doanh chi nhánh nhà hàng mới này cô phải làm cho thật ấn tượng tạo được tiếng vang lớn mới được.

Xuống lầu pha cho mình một ly cà phê, Lục An Nhiên ngồi ở ghế trong phòng ăn một bên vừa pha cà phê một bên lại suy nghĩ. Lúc này từ ngoài cửa lớn bước vào một người.

“Anh An Duy? Anh về rồi!” Lục An Nhiên gọi Lục An Duy.

“Ừm.” Âm thanh của Lục An Duy có chút hữu khí vô lực, ngồi ở ghế dựa đối diện Lục An Nhiên: “Còn chưa ngủ sao?”

“Em đang nghĩ đến chuyện của chi nhánh mới.” Lục An Nhiên quan sát tâm tình của Lục An Duy, bưng ly cà phê nhẹ nhàng uống một ngụm: “Cô Tần lại cự tuyệt anh sao?”

“Ừm…” không giấu giếm, Lục An Duy gật đầu: “Anh cầu hôn với cô ấy rồi, cô ấy không đồng ý.”

“Cầu hôn?!” Lục An Nhiên suýt nữa phun cà phê từ trong miệng ra, trực tiếp như vậy? không nhìn ra được nha!

“Có thể anh đã đem đến phiền phức cho cô ấy.” Lục An Duy suy đoán nói: “Sau này anh sẽ không đi làm phiền cô ấy nữa.”

“Anh…” Lục An Nhiên vốn dĩ muốn khuyên nhủ, nhưng nghĩ lại, khóe miệng cô dương lên: “Quyết định của anh rất đúng!”

Nghe Lục An Nhiên cũng nói như vậy, Lục An Duy càng thêm chắc chắn suy nghĩ trong lòng, anh sẽ không bao giờ đi làm phiền Tần Thư Hàm nữa, anh chỉ cần ở một bên thầm lặng bảo hộ cho cô là được, nếu như cô ấy vui, thì anh cũng không sao cả.

“Nếu như anh cũng đã thông suốt, vậy thì anh mau chóng đi nghỉ ngơi đi!” Lục An Nhiên thúc giục: “Sáng sớm ngày mai anh còn phải đi với em ra ngoài đó!”

“Được.” Lục An Duy thu lại vẻ mặt thương tâm, đứng dậy: “Em cũng nghỉ ngơi sớm nhé.” Dứt lời liền đi một mạch lên lầu hai.

Lục An Nhiên nhìn bóng lưng Lục An Duy, bất đắc dĩ lắc đầu. Lục An Duy đã làm quá nhiều, nếu tiếp tục như thế chỉ sợ là sẽ phản tác dụng, nếu đã như vậy, dứt khoát để cho Lục An Duy án binh bất động đi, chỉ đơn thuần là quan sát hành động của Tần Thư Hàm là được. Nghĩ như vậy, Lục An Nhiên mở thư mục hình ảnh trong điện thoại ra, tìm thấy những bức ảnh lúc Lục An Duy vô ý nhất, cô ở trước mặt anh đã chụp được vài tấm, sau đó liền di chuyển những bức ảnh này tạo thành một thư mục đặt ở vị trí trên cùng nhất.

Nói là sẽ không bao giờ làm phiền nữa, ngày mốt Lục An Nhiên đã bắt đầu đầu đi học Cao trung, sau này Tần Thư Hàm còn phải giúp Lục An Nhiên phụ đạo, cô liền không tin, cô còn không mai mối thành công cặp đôi này! Suy nghĩ như thế, Lục An Nhiên đắc ý cười, sau khi uống phần cà phê còn lại trong cốc, cô liền quay về phòng tiếp tục công việc của mình.

Trung tâm mua sắm Long thị sẽ hoàn thành vào cuối tháng Chín, lúc đó công đoạn tu sửa trang trí nhà hàng lập tức liền phải bắt đầu, cô bắt buộc phải hoàn thành thực đơn trước cuối tháng Chín, mục tiêu nhắm vào một nhóm người cố định, sau đó mới định ra phong cách trang trí nhà hàng. Tất cả chi tiết về thiết kế trang trí phải được lên kế hoạch rõ ràng trước giữa tháng Chín, như vậy mới có thể không làm chậm trễ tiến độ sửa chữa vào cuối tháng.

Vì thế trước mắt đối với Lục An Nhiên mà nói, thời gian chính là sinh mạng, cô không có thời gian dù chỉ một phút một giây để lãng phí vào những chuyện vô dụng. Ngồi trước bàn sách, tiếp tục lướt các trang mạng, đột nhiên có một cửa sổ nhỏ xuất hiện hấp dẫn lực chú ý của Lục An Nhiên. Đó là một quảng cáo trò chơi, đại khái là nhắm vào các game thủ nhờ vào trò chơi để kiếm tiền, nội dung của quảng cáo là chơi game tích lũy lên cấp, những game thủ có thể đạt được yêu cầu của người quản lý game đó trong một khoảng thời gian nhất định sẽ có thể chia tiền mặt trong nhóm giải thưởng chính thức.

Lục An Nhiên nhìn chằm chằm vào quảng cáo lấp lánh ánh vàng này, một cái chủ ý dần dần hình thành trong đầu cô, nhưng phương pháp thực hiện cụ thể, Lục An Nhiên vẫn phải phân tích tỉ mỉ một chút.

“Nếu thật sự có thể tiến hành, nói không chừng đây sẽ là một ý tưởng không tồi!” Đôi mắt Lục An Nhiên lóe ra tia sáng sắc sảo, cúi đầu đem suy nghĩ lúc nãy ghi chép vào quyển sổ của mình.

Sau khi ghi chép xong, Lục An Nhiên mở tài liệu bằng hình ảnh ở trên bàn ra, bên trong chính là sơ đồ mặt bằng chi tiết của trung tâm mua sắm Long thị, Lục An Nhiên vươn ngón tay ra điểm nhẹ vào nơi được đánh dấu đỏ trên bản đồ, đây chính là vị trí nhà hàng thứ 100 của Lục thị, có lẽ cô có thể ở vị trí này làm một chút văn chương gì đó…

Cũng cùng lúc đó, có một người cũng đang xem bản đồ trung tâm mua sắm Long thị, đó là người thừa kế chính thức của Long thị - Long Ngọc Tinh.

Ngồi trên ghế dựa trước bàn, Long Ngọc Tinh tỉ mỉ đánh giá tấm bản đồ chi tiết, chi nhánh trung tâm mua sắm của Long thị này, từ việc lựa chọ địa điểm đến việc khai phát phác họa bản vẽ thiết kế, toàn bộ đều do một mình anh ra sức làm ra. Lúc trước khi anh muốn đến thành phố S, cả gia tộc đều vang lên thanh âm phản đối, nhưng để tìm kiếm cô dâu lúc nhỏ của anh, anh kiên quyết đứng lên chống lại cả gia tộc, kiên trì mở chi nhánh ở thành phố S.

Đây cũng là cơ hội duy nhất để anh chứng tỏ thực lực của mình trước gia tộc, Long Ngọc Tinh anh là người kế thừa chính thức của Long thị, tuyệt đối không phải là người chỉ dựa vào DNA trong người mà chứng mình mối quan hệ huyết thống thuần túy này, mà là một Long Ngọc Tinh tuyệt đối có thực lực hoạt động độc lập.

Còn nhưng lão già vẫn thích rình mò trong bóng tối đợi thời cơ cho anh một kích trí mạng kia! Chỉ cần đợi đến khi anh có thể thực sự chống lại bọn họ, anh tuyệt đối sẽ không lưu tình đem từng người từng người một tống ra khỏi Long thị! Anh nhất định phải tra rõ ràng nguyên nhân cái chết của ba mẹ ruột, anh tuyệt đối không tin là ba mẹ anh đã bị bọn cướp giết tại khách sạn trong chuyến đi công tác đó! Điều này tuyệt đối không thể nào! Nghĩ đến đây, trái tim Long Ngọc Tinh hung hăng co thắt đau đớn.

“Cộc cộc cộc” ba tiếng gõ cửa lễ phép, a Sâm từ ngoài mở cửa đi vào: “Thiếu gia, ngày mai Hội học sinh còn có cuộc họp, cậu nên nghỉ ngơi rồi.” Cũng sắp sáng rồi, thiếu gia cũng nên đi ngủ thôi.

“Tôi biết rồi.” Long Ngọc Tinh tùy tiện đáp một câu, trong mắt dường như không có chút buồn ngủ nào, chỉ có nỗi hận cuồn cuộn trào ra.

“Thiếu gia, còn hai ngày nữa là có thể gặp tiểu thư An Nhiên rồi.” A Sâm cười một tiếng, thiếu gia nhà các anh chính là vì Hội học sinh có thể tham dự vào việc đón học sinh mới, có ưu thế là có thể tiếp xúc với học sinh mới trước nên mới lựa chọn tham gia vào tổ chức nhàm chán này! Long Ngọc Tinh không hi vọng là sẽ có người nào đó tiếp xúc với cô dâu nhỏ của anh trước anh! Mặc dù trên thương trường thiếu gia là một người mạnh mẽ quyết đoán, những năm nay cũng làm không ít chuyện khiến anh mở mắt, nhưng về phương diện tình cảm, thiếu gia vẫn giống như một đứa trẻ, còn có một sự tương phản rất đáng yêu!

Nghe a Sâm nhắc đến Lục An Nhiên, hận ý trong mắt Long Ngọc Tinh dần dần tiêu tan, khóe miệng cũng không tự chủ được phủ lên một nụ cười. Ngày mốt liền có thể gặp mặt, cũng không biết là cô ấy sẽ xuất hiện trước mặt anh với vẻ mặt như thế nào… tựa như nhớ ra điều gì đó, Long Ngọc Tinh thu liễm nét cười hỏi: “Chuyện bên Liên minh Phá Hiểu như thế nào rồi?”

“Cũng sắp xong rồi.” nhắc đến nhiệm vụ, khuôn mặt của a Sâm trở nên nghiêm túc: “Hơn 80% những người nắm chức vụ cao trong liên minh Phá Hiệu đều đã bị người bên ta thu phục. Ngày 10 tháng 11, là ngày mà liên minh Phá Hiểu lựa chọn người kế nhiệm tiếp theo, đến lúc đó người của chúng ta sẽ được đẩy lên vị trí minh chủ liên minh.”

“Ừm.” Long Ngọc Tinh gật đầu: “Tôi biết rồi.”

A Sâm thấy Long Ngọc Tinh không tiếp tục nói gì nữa, liền mở cửa ra, tiếp nhận khay đồ từ một nữ giúp việc đang đứng ngoài cửa, sau đó tự tay bưng khay đồ đến trước bàn Long Ngọc Tinh, để xuống một ly sữa nóng: “Thiếu gia, tôi đi trước đây, cậu có cần gì thì gọi tôi.”

“Ừm.” Long Ngọc Tinh đáp một tiếng, liền không nói gì nữa, tiếp tục nhìn vào bản đồ chi tiết của trung tâm mua sắm Long thị, đồng thời mở một phần mềm danh mục thống kê khác hoàn toàn ghi bằng tiếng Anh để nhập một chút số liệu vào đó.

Đám lão già của Long thị lần này đem phần vốn mà anh có thể sử dụng kiểm soát rất chặt chẽ, nếu như không phải gần đây anh nghĩ ra cách đem năm mặt tiền ra đấu giá, sợ là đến lúc trung tâm mua sắm Long thị xây dựng xong thì số vốn của anh cũng đã cạn kiệt! Nếu như bọn họ có thể ra tay từ đây, vậy thì ở những nơi khác bọn họ cũng sẽ nghĩ cách tìm ra sơ hở, Long Ngọc Tinh hiện tại chính là đang suy nghĩ bọn họ sẽ bắt đầu xuống tay từ đâu, cũng biện pháp phòng ngừa.

Hai hướng khác nhau của thành phố S, hai người một nam một nữ nhìn vào bản đồ chi tiết mặt bằng của trung tâm mua sắm Long thị đồng thanh nói một câu: “Trận chiến này tuyệt đối không cho phép thất bại… tuyệt đối!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.