Tuyệt Thế Thần Trộm: Phế Vật Thất Tiểu Thư

Chương 4: Chương 4: Ma võ song tu (1)




Editor: Yi Chou

Dịch & Beta: Emily Ton.

“Đây là Thất Tinh Tỏa Nguyệt, có bảy tầng phong ấn phong bế tất cả lực lượng của ngươi, khiến ngươi trở thành phế vật bị thế nhân nhạo báng. Nếu ngươi nguyện ý giúp ta, ta sẽ giúp ngươi cởi bỏ chúng.”

Thẩm Viêm Tiêu nhìn vào thứ rất khó nhận ra ở trên cánh tay, tự hỏi mức độ đáng tin trong lời con “Ma” nói này, ngay sau đó khóe môi nàng gợi lên một nụ cười tà mị.

“Trước khi chúng ta tiếp tục nói tới nội dung giao dịch, có phải ngươi nên đưa ra một chút thành ý hay không? Để ta biết, tình huống đồng minh tương lai của ta như thế nào? Ngươi vì sao lại xuất hiện ở trong thân thể ta.”

Trong thiên hạ, chỉ sợ cũng không có vài người có thể giống như Thẩm Viêm Tiêu, dám ngay sau khi trọng sinh, cò kè mặc cả với con “Ma” đang tồn tại ở trong thân thể nàng!

Sau một lát an tĩnh lại, giọng nói lạnh lẽo lại vang lên lần nữa.

“Với thực lực hiện tại của ngươi, còn chưa có tư cách biết đến tên ta, ngươi có thể tạm thời gọi ta là —— Tu! Vì sao ta lại ở trong thân thể ngươi, chờ sau khi ngươi cởi bỏ bảy tầng phong ấn, ta sẽ tự nói cho ngươi biết. Hiện tại ngươi quá mức nhỏ bé, biết quá nhiều, sẽ dẫn tới họa sát thân.”

Thẩm Viêm Tiêu cười, có thể nói ngoại trừ cái tên không đầy đủ là “Tu” ra, nàng không có được bất luận tin tức hữu ích nào.

“Ngươi như vậy cũng không phải là thái độ đàm phán, ta làm thế nào để biết, sau khi ta trợ giúp ngươi trở về nhân gian, ngươi có thể sảng khoái loại trừ ta hay không?” Lực lượng là thứ tốt, đặc biệt là tình cảnh trước mắt của nàng, nhưng trước khi chưa biết rõ sự tình, nàng không cho phép bất luận tai họa ngầm nào ẩn nấp trong tương lai.

Là một thần trộm đỉnh cấp, bất luận mối nguy hiểm tiềm tàng nào cũng đều sẽ bị tính toán ở bên trong. Chỉ có giải quyết hết thảy nguy hiểm, mới có thể ở trong một kích cuối cùng, vô thanh vô tức thu hoạch được mục tiêu.

Tu trầm mặc một lát, nói: “Giết ngươi, tương đương với việc ta tự giết chính mình.”

“Hiện tại, ta đã gắn bó và tồn tại trong thân thể của ngươi, một khi ngươi tử vong, ta cũng sẽ theo đó hồn phi phách tán.”

Tin tức này không tồi! Thẩm Viêm Tiêu tủm tỉm cười, tiếp tục thu hoạch thông tin.

“Vậy thì, ngay sau khi ngươi tự do, có phải ngươi có thể yên tâm diệt trừ ta hay không?”

“Ta vĩnh viễn sẽ không giết ngươi.”

“Nga? Vì sao?” Thẩm Viêm Tiêu cười hì hì mở miệng dò hỏi, chỉ là sắc bén trong mắt lại hoàn toàn không hợp với tươi cười ngây thơ trên mặt nàng.

“Khi ta lựa chọn ở lại trong thân thể ngươi, cũng đã ký kết khế ước với linh hồn ngươi, nếu ta giết ngươi, ta sẽ bị tổn thất chín thành linh hồn.” Giọng nói của Tu bình tĩnh không chút gợn sóng.

Tổn thất chín thành! Thẩm Viêm Tiêu thật sự muốn vỗ tay. Tuy rằng nàng vẫn là không rõ ràng lắm, Tu này vì sao lại ở lại trong thân thể của nàng, nhưng hiện tại nàng có thể xác định, Tu tuyệt đối sẽ không ra tay đối với mình dưới bất luận tình huống nào. Bởi vì, hết thảy giống như theo lời hắn nói, giết nàng chẳng khác nào hắn đang tự sát!

“Hiện tại, ta sẽ cởi bỏ phong ấn tầng thứ nhất của ngươi, ngươi sẽ nhận được lực lượng để học đấu khí và ma pháp một lần nữa. Đây là món quà đầu tiên của ta với tư cách là đồng minh của ngươi.” Cùng với giọng nói lạnh băng của Tu vang lên ở trong đầu Thẩm Viêm Tiêu, Thẩm Viêm Tiêu đột nhiên cảm giác được nơi cánh tay phải của mình truyền đến một trận đau nhức xuyên tim.

Đau nhức giống như sóng lớn thổi quét che trời lấp đất mà đến, nàng thậm chí chưa kịp mở miệng dò hỏi nhiều thêm, cả người đã một lần nữa lâm vào trong bóng tối.

.........

Thời điểm khi Thẩm Viêm Tiêu tỉnh lại lần nữa, một gương mặt già nua nhân từ xuất hiện ở trước mắt nàng.

“Thất tiểu thư đã tỉnh.” Lão giả cười hòa ái nói.

Thẩm Viêm Tiêu khẽ nhíu mày, tìm kiếm trong ký ức, biết được vị lão giả trước mắt này là đại phu của Chu Tước thế gia, Thẩm Thu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.