Vợ Phúc Hắc Của Tổng Giám Đốc

Chương 28: Chương 28: Bắt giữ con mồi




Đêm tối dần dần tiến đến ở mỗi nơi Hắc thị.

Hai bóng người, một đen một trắng theo góc tối ám hạn đi ra, giống như hung mãnh cuồng ngạo tới mãnh liệt. Từ Khởi đầu tiên lưng sát vào vách tường, con ngươi ảm đạm đánh giá biệt thự phía đối diện.

“Này, chúng ta đến đánh cuộc.” thanh âm trầm thấp từ tính ở bên tai Từ Khởi vang lên,

Lãnh Ngạo Phong cũng nhìn chằm chằm biệt thự đối diện, lại đối với bên cạnh Từ Khởi nói. Đánh đố, đảo mắt nhìn sườn mặt tuyệt đẹp của Lãnh Ngạo Phong, Từ Khởi hiện lên một chút hứng thú:

“Như thế nào?”

“Hai chúng ta, ai ra chiêu càng nhiều, người đó liền thắng.”

Khóe miệng nhất câu, Lãnh Ngạo Phong trực tiếp nói ra tiêu đề. Một đôi con ngươi tràn đầy hưng trí nhìn chằm chằm Từ Khởi. Từ Khởi thân thủ rất mạnh, ở thành Phố A hắn cùng cô đã giao thủ. Ngay lúc đó người hắn có thương tích, mà cô cũng không ra hết sức. Hắn rất ngạc nhiên, cô thực lực chân chính như thế nào.

Nhìn Lãnh Ngạo Phong vẻ mặt tràn đầy hưng trí, Từ Khởi khóe miệng đốn câu, sảng khoái nói:

“Có thưởng?” Nếu là không công, thực thật có lỗi, cô không rảnh.

Nghe được Từ Khởi không chút nào giống như trả lời, Lãnh Ngạo Phong bất đắc dĩ cười khẽ, cô gái này.

“Nếu em thắng, tôi bảo đảm cuộc sống bình yên sau này của em. Còn nếu như tôi thắng, ba tháng, em làm việc cho tôi ba tháng.” Nhìn chằm chằm đôi mắt của cô, Lãnh Ngạo Phong nói thẳng ra mục đích .

Ngạch, điều kiện này thực mê người. Không thể nghi ngờ Lãnh Ngạo Phong cấp Từ Khởi đem tiền ra đặt cược dụ hoặc. Có hắn cam đoan, Từ Khởi tin tưởng cuộc sống về sau của cô tuyệt đối yên tĩnh bình thản. Cô cho tới nay đều hướng tới cuộc sống bình thản không có phiền toái.

Chẳng qua ba tháng làm việc cho hắn? Trời biết sẽ bao nhiêuphiền toái. Bất quá cả đời bình yên giống như thật sự thực không sai. Hơn nữa cô cho tới nay đều đối chính mình thân thủ rất tin tưởng. Cô tin tưởng chính mình tuyệt đối sẽ thắng anh.

“Hừ..”

Nhìn vẻ mặt do dự rối rắm của cô, con ngươi Lãnh Ngạo Phong hiện lên chút giảo hoạt chợt lóe qua. Nếu Từ Khởi ngẩng đầu tuyệt đối phát hiện Lãnh Ngạo Phong khác thường, mà cô cũng sẽ nhớ lại, Lãnh Ngạo Phong tuyệt đối là hồ ly trong hồ ly, tin hắn? Còn lâu.

“Được, nói lời phải giữ lời.”

Trải qua trấn tĩnh tự hỏi, Từ Khởi cuối cùng lựa chọn tham gia. Thắng, cô cả đời cũng không cần sầu, không cần sợ phiền toái tìm cô, bởi vì có hắn để cô dựa vào. Thua, cũng không vội vàng, không phải ba tháng sao? Nhanh thôi mà thoắt một cái sẽ vượt qua. Chơi thì chơi.

Lấy được đáp án mình muốn, Lãnh Ngạo Phong quỷ dị cười:

“Nếu đâu có , như vậy bắt đầu bắt giữ con mồi .”

Nghe vậy, Từ Khởi lạnh nhạt ánh mắt nồng đậm ánh sáng quỷ dị. Trong người không biết khi nào lấy ra bao tay màu đen ở trước mặt Lãnh Ngạo Phong trật tự mang vào.

Lãnh Ngạo Phong nhìn Từ Khởi mang theo bao tay, con ngươi hắc trạch hiện lên một chút lượng. Nắm tay Từ Khởi, đụng vào bề mặt da bên ngoài, một tia cảm giác lạnh băng truyền vào trong tay. Nhìn bao tay da đen bóng loáng, Lãnh Ngạo Phong nghi hoặc hỏi:

“Này.. đây là da gì?” sờ da bên ngoài, không giống da bình thường, hoa văn rất kỳ quái, mà độ cứng cỏi rất tốt. Đây là cái bao tay rất tốt.

Liếc Lãnh Ngạo Phong một cái, Từ Khởi thu hồi tay đi, lạnh nhạt nói:“ Da xà*.”

( Da xà*: da làm từ da rắn hoặc da con mãng xà, rắn và mãng xà khác nhau.)

Da xà? Không giống, nhìn Từ Khởi bộ dạng không muốn nhiều lời Lãnh Ngạo Phong cũng không hỏi nhiều. Lập tức khóe miệng triển lãm một chút mùi máu tươi, nhìn biệt thự đối diện, đối với Từ Khởi nói:

“Bắt đầu.”

Dứt lời, hai bóng người nháy mắt rời đi, một đen một trắng, một tả một hữu, vô cùng ăn ý hướng về hai bên tường vây biệt thự tường nhảy lên. Hai bóng dáng thân thủ vô cùng nhanh nhẹn, hai chân bám tường, thủ lực chống đỡ, xoay người trên không, nháy mắt vượt qua bước tường cao bốn thước.

( 1 thước bên TQ là 30cm, 4 thước là 120cm)

Chân chạm đất, hai người nhanh chóng che dấu bóng dáng. Mỗi một phút, mỗi một động tác đều rất gọn gàng dứt khoát.

Từ Khởi nhanh chóng đánh giá bốn phía, bốn phía mỗi một góc đều gắn camera theo dõi, Cách đó không xa Lãnh Ngạo Phong đánh cái thủ thế. Từ Khởi nhấc ống quần, đem mạch nhiễu loạn quấy nhiễu nho nhỏ màu đen lấy ra. Chớp thời cơ, chỉ thấy một người lại thêm một người nháy mắt đã đi xa hơn một thước. Trong tay vừa lật, một sợi chỉ bạc tinh tế xuất hiện, nắm đầu câu chỉ bạc, thân thủ chuẩn xác bay lên, chỉ bạc nháy mắt bám vào thân cây cao cách đó không xa.

Đem ròng rọc vòng quanh chỉ bạc đi theo, bám ở trên ngọn cây cao. Từ Khởi thân thủ chuyển động, một đạo âm thanh sàn sạt vang lên, nháy mắt liền khôi phục bình tĩnh. Tất cả quá trình chưa đến 15 phút.

Cấp Lãnh Ngạo Phong ra kí hiệu OK, Từ Khởi thủ lệ bóng dáng thoát ra, đánh đố hiện tại hính thức bắt đầu. Nhìn bóng dáng Từ Khởi, Lãnh Ngạo Phong nhẹ nhàng cười, cũng nhanh chóng đi ra.

Từ Khởi xoay thắt lưng, con ngươi ảm đạm bén nhọn tìm kiếm bốn phía. Quan sát cách đó không xa chỉ có một người đứng gác, khóe miệng nhất thời gợi lên độ cong nguy hiểm. Thân hình cực nhanh, không tiếng động vô sắc len lén tiến lên, hơi thở không biểu lộ một tia gì, tới gần phiá sau. Từ Khởi tay phải vừa lật, một mảnh lưỡi dao rất nhỏ xuất hiện ở tay cô.

Tay trái giống như rắn từ thắt lưng đi lên yết hầu, chuẩn xác kẹp lấy yết hầu phát ra âm thanh. Lệ quang chợt lóe, lưỡi dao tinh tế ở yết hầu xẹt qua, một đường rất nhỏ, máu tươi xuất hiện trên cổ. Thân thủ nắm chặt thân hình người đàn ông, Từ Khởi nhanh chóng đem kéo vào bụi cỏ.

Quay đầu nhìn cách đó không xa, Lãnh Ngạo Phong một tay nắm yết hầu một người đàn ông khác. Tay kia thì hung hăng hướng đem đầu giữ chặt xoay một cái “Rắc rắc…” xương cốt vỡ vụn. Nháy mắt từ giã cõi đời.

Từ Khởi nhíu mày nhìn Lãnh Ngạo Phong, hắn ra tay chính là tàn nhẫn dị thường. Cái người đàn ông kia xương cốt tuyệt đối không chỉ đơn giản là gãy cổ. Nhìn theo hướng Lãnh Ngạo Phong, người đàn ông kia ít nhất đầu và thắt lưng xương đều đã dập nát, chậc chậc, quả nhiên là nam nhân cường thế.

Lãnh Ngạo Phong giương mắt liền thấy Từ Khởi ở cách đó không xa theo dõi hắn. Khóe miệng cười, đối với Từ Khởi vươn hai ngón tay.

Từ Khởi sắc mặt nhất thời biến đổi, đối với Lãnh Ngạo Phong không tiếng động hừ lạnh một tiếng, giống như không có chuyện gì xoay người tiếp tục bắt giữ con mồi khác. Lãnh Ngạo Phong hai giơ hai ngón tay nói cho cô, hắn đã bắt giữ hai con mồi, nói cách khác cô so với hắn thiếu một.

Mới chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi, ai thắng ai thua còn không biết. Nhìn Từ Khởi cũng không quay đầu lại xoay người, Lãnh Ngạo Phong tà ý cười, cũng không để ý xoay người, người thắng nhất định sẽ là hắn .

Đêm tối càng thêm thâm trầm, một cơn mưa máu đỏ tươi chậm rãi bao phủ toàn bộ biệt thự. Hai người như đến từ địa ngục ác ma, tối nay bắt đầu tiến hành một hồi không tiếng động vô sắc mạo hiểm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.