Vợ Phúc Hắc Của Tổng Giám Đốc

Chương 14: Chương 14: Hổ không vừa mắt




Trời trong nắng ấm, thời tiết sáng sủa, mùa hè Phong hiên vừa ấm áp ủ rũ, làm cho người ta choáng váng, buồn ngủ.

Ký túc xá Đại Học Y.

Từ Khởi cả người nằm trên mặt đất không kiên nhẫn cuốn người một chỗ, mắt ảm đạm không khỏi trợn trắng, bên tai không ngừng truyền đến tạp âm đáng ghét. Nhìn Lâm Quả Quả hé ra cái miệng nhỏ nhắn nhất khai hợp lại, trực giác muốn dùng khăn tay bịt lại, làm cho thế giới im lặng.

“Từ Khởi nha, cậu ngày hôm qua như thế nào không đi học, tớ tìm toàn bộ trường học cũng không gặp cậu. Cậu đi nơi đó , như thế nào không nói cho tớ, người ta thực lo lắng cho cận nha.”

Lâm Quả Quả phát huy khả năng lải nhải, nhận thức Từ Khởi lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên thấy cô không đến trường học. Ngày hôm qua cô còn tưởng rằng Từ Khởi tránh ở địa phương nào tránh cô. Hôm nay muốn hỏi nhưng là Từ Khởi thật sự không đến, thực quá mức nha, cũng không cấp cô nói một tiếng.

Từ Khởi một tay ngăn lại, cô thật sự thực hối hận khi quen Lâm Quả Quả. Bất đắc dĩ trề môi, bởi vì tự tìm phiền toái cả đêm không ngủ, cho nên muốn tránh hắn ở trong ký túc xá ngủ bù đi. Nếu biết đến hậu quả làm cho Lâm Quả Quả lải nhải, cô nhất định sẽ đến trường học ngủ bù.

Dù sao cô ở nơi nào đều giống nhau.

“Từ Khởi, đêm nay trường học chúng ta tổ chức chào đón tân sinh giáo, cậu đi cùng tớ được không?” Bên tai truyền đến thanh âm cầu xin làm nũng của Lâm Quả Quả. Từ Khởi lại phất tay, vì sao lâm đại tiểu thư ở trước mặt người khác giống như núi lửa bạo long, ở trước mặt cô một bộ dạng cô gái nhỏ.

“Không đi.” Không chút khách khí cự tuyệt, loại tiết mục nhàm chán chỉ làm cô cảm thấy đau đầu, còn không bằng để cô về nhà. Trong đầu đột nhiên hiện lên khuôn mặt lãnh khốc, Từ Khởi đầu càng đau, cô hẳn quên, trong nhà còn có một người phiền toái làm cô đau đầu.

“Không được, nhất định phải đi. Lần này sẽ không giống như trước nhàm chán , năm nay tân sinh viên nhưng là có không ít cựu sinh viên, ngay cả hiệu trưởng cũng coi trọng, tiệc tối nay nhất định rất náo nhiệt .”

Vừa nghe Từ Khởi cự tuyệt, Lâm Quả Quả lập tức khẩn trương khiếu nại, tuy rằng Lâm Quả Quả cô bạn bè vô số, nhưng là cô không đành lòng bỏ rơi Từ Khởi, xem ra cô thật tốt.

“Không đi không đi, không cần thương lượng.” Chê cười, năm trước Lâm Quả Quả cũng là nói như vậy. Kết quả, Lâm Quả Quả nhìn thấy soái ca khẩn trương chuyển thành bộ dáng háo sắc, hành động ngu ngốc của người ở bên khiến cho toàn trường một trận cười. Nghĩ đến cảnh tượng năm trước, Từ Khởi khóe miệng co giật. Một màn khôi hài lúc ấy còn rất mãnh liệt, hoàn toàn làm cho người ta gặp qua tức quên.

“Đi thôi đi thôi, Từ Khởi, đi thôi, vô thôi Khởi Khởi, đi thôi đi thôi tiểu Khởi Khởi.” Lâm Quả Quả không nhìn Từ Khởi vô tình cự tuyệt, siêu cấp vô lại vạch ra một kế hoạch. Khóe miệng không ngừng run rẩy, con ngươi ảm đạm biểu lộ bất đắc dĩ, vô lực gật đầu. Nhìn Từ Khởi rốt cục đồng ý, Lâm Quả Quả vụng trộm đánh cái thắng lợi thủ thế. Biết rõ Từ Khởi ăn mềm không ăn cứng, Lâm Quả Quả cười gian.

Quảng trường Kim Hối, trung tâm lớn nhất thành Phố A. Phương diện gì cần có đều có, bất luận người nghèo người giàu có, đều có thể tới nơi này tiêu xài. Toàn bộ trung tâm tách ra ba khu lớn, khu bình dân, khu an nghiệp, khu người giàu có. Mỗi người đều có thể dựa theo giới hạn của mình đến tiêu xài.

Từ Khởi bất đắc dĩ đi theo Lâm Quả Quả đi vào khu người giàu có. Không nên nhìn Lâm Quả Quả một thân trang phục bình thường mà đem cô cấp hai chữ bình dân, Lâm Quả Quả điển hình là thiên kim tiểu thư. Trong thành Phố A nổi tiếng là thiên kim duy nhất xí nghiệp lâm thị, kẻ có tiền nha.

“Đêm nay là tiệc quan trọng , Từ Khởi cậu nhất định phải hảo hảo cho rằng, như vậy mới có nhân duyên, đào hoa, phải biết rằng cậu đều đã trưởng thành, còn không có chú ý sẽ làm người cười .” Lâm Quả Quả hé ra miệng không ngừng lải nhải, một năm ba trăm sáu mươi năm ngày, Từ Khởi đều là một thân áo sơmi quần bò trắng bệch, như vậy không chớp mắt, làm sao có thể có người chú ý.

Từ Khởi đảo cặp mắt trắng dã, mặc kệ cô. Con ngươi ảm đạm đánh giá bốn phía, khu người giàu có quả nhiên hoa lệ, ngay cả phục vụ cũng là thượng đẳng, quả nhiên có tiền đi phung phí.

“Cô gái kia, cô cút ngay cho bổn thiếu gia.” Một đạo thanh âm rống giận vang lên, đem tầm mắt Từ Khởi nhìn đến, vừa thấy, vô số hắc tuyến rơi đầy mặt.

Nguyên bản ở phía trước Lâm Quả Quả đã dừng lại, thân hình chống đỡ ven đường, vẻ mặt háo sắc nhìn chằm chằm người can ngăn phía trước. Ở trước mặt Lâm Quả Quả là một đám tuấn nam mỹ nữ, ba nam một nữ.

Chính xác mà nói, Lâm Quả Quả dùng ánh mắt háo sắc nhìn chằm chằm thiếu niên mặc áo sơmi màu lam nhạt, thiếu niên ngũ quan tuấn tú hoàn mỹ, khuôn mặt tinh xảo, đôi mắt màu lam nhạt, tinh tế mà đẹp. Mà tiếng hô thô bạo chính xác là từ thiếu niên tóc đỏ, một đầu tóc đỏ trông hắn có vẻ cuồng ngạo bá đạo.

Từ Khởi trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, là hai thiếu niên kia.

“Bổn tiểu thư chắn đương ngươi sao, ngươi gọi cái quái gì.” Lâm Quả Quả không chút nào sợ hãi rống lên, hé ra mặt quả táo còn ác ngoan nhìn chằm chằm thiếu niên tóc đỏ.

Làm cho Từ Khởi không khỏi kinh ngạc, Lâm Quả Quả cũng sẽ đối soái ca rống to, thực hiếm thấy. Mỗi lần gặp đến soái ca đều đã phạm háo sắc, cư nhiên có thể như vậy lý trí, có phải hay không có tiến bộ ?

“Cô…nữ nhân béo này, hảo cẩu không ngăn cản đường cô hiểu hay không.” thiếu niên tóc đỏ vừa nghe Lâm Quả Quả phản bác, tức giận lại lần nữa tăng lên. Thật sự là nữ nhân ghê gớm, vừa thấy nam nhân liền phạm háo sắc, không biết ngay liên sỉ.

“Anh mới cẩu, cả nhà anh đều là cẩu. Một người nam nhân mặc cái gì màu đỏ, yêu nhân.” Lâm Quả Quả tối kị hận người khác nói cô béo lập tức độc miệng phản bác, người này gặp một lần đều chán ghét nhiều một phần.

“Bộ dạng người không ra người, muốn diện mạo không ra diện mạo, chỉ làm đầu độc ánh mắt người khác, cô không thấy áy náy.”

“Thiết, giống anh trưởng thành như vậy, anh so với ngưu lang làm điếm ngưu lang còn có tố chất, anh như thế nào không làm người tốt trấn an bà già không muốn tịch mịch.”

“Cô… nữ nhân này thời mãn kinh đến.”

“Anh… đàn ông ngay cả bà già cũng muốn.”

Từ Khởi mặt đầy hắc tuyến nhìn hai người ầm ỹ càng kịch liệt. Nhìn bốn phía càng ngày càng nhiều người. Không khỏi nhếch khóe miệng lui ra phía sau, tận lực thối lui an toàn. Cô không có thói quen làm cho người ta cảm thản, vẫn là ở giữa đường có vẻ tốt hơn.

Lại nói, người lần trước đem Lâm Quả Quả nguyền rủa chính là tên thiếu niên tóc đỏ này?

Khó trách Lâm Quả Quả không chịu ảnh hưởng mỹ mạo của hắn.

Nhìn hai người càng ầm ỹ kịch liệt, Từ Khởi đột nhiên khóe miệng gợi lên một chút quỷ dị ý cười, xem ra Lâm Quả Quả đem cô tìm tiết mục không sai cho cô xem.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.