Vô Tận Cường Hóa

Chương 24: Chương 24: Thoát Ra Trấn Nhỏ (Hạ)




“Xe tăng Tiger I, lực phòng ngự 35 điểm, giá trị bọc thép 280 điểm, pháo công kích tổn thương 300 điểm. Điểm yếu: nắp, phần bụng, bánh xích.” Giá trị bọc thép của sản phẩm loại cơ giới cũng tương đương với điểm sinh mệnh của sinh vật sống vậy.

Đây là kết quả biết được sau khi dùng Tinh Thần Tham Sát. “Chà chà!” Thẩm Dịch lắc đầu tán thưởng.

Không hổ là nhiệm vụ chính thức, một cỗ xe tăng Tiger công thủ liền so với ngân lang mình trạm trán trong nhiệm vụ tân thủ muốn mạnh hơn nhiều lắm.

Bị xe tăng kích một pháo, dùng thể chất mạo hiểm giả trước mắt, cơ bản không có khả năng sống sót. Uy lực thậm chí so Boss còn mạnh hơn. Cũng may độ linh hoạt rõ ràng chưa đủ, tần suất công kích quá chậm, chỗ hiểm khá nhiều.

Vấn đề là chúng số lượng đông đảo.

Thời khắc này Thẩm Dịch cùng Ôn Nhu hết thảy trốn một chỗ đằng sau cái nhà dột, Ôn Nhu hỏi: “Ba chiếc xe tăng Tiger, làm sao bây giờ? Hỏa lực của chúng ta đấu không lại chúng.” Thẩm Dịch lạnh lùng nói: “Giúp tôi xác định phương vị, để tôi giải quyết.” “Anh đến giải quyết?” Ôn Nhu hơi kinh ngạc, chỉ gặp Thẩm Dịch trên tay đã đột nhiên biến ra một vật. “Hoả tiễn chống tăng dạng đơn giản hóa cho một người sử dụng.” Ôn Nhu kêu lên sợ hãi. “Công tác chuẩn bị của anh làm được cũng không tệ nha, kiểu vô hạn sao?” Ôn Nhu hỏi.

Thẩm Dịch cười khổ lắc đầu: “Làm sao có thể. Đây là loại bình thường nhất, đánh một phát phải đổi đầu đạn một lần, hơn nữa cần thủ công tu chỉnh phương vị mục tiêu, ngoài ra còn có siêu đại vấn đề sức giật. Mỗi một lần sử dụng sẽ tiêu hao người dùng 7 điểm tánh mạng, người bình thường không có trải qua cường hóa, liên tục sử dụng mười ba lần có thể đánh chết chính mình. Bất quá uy lực coi như không tệ, đạn hỏa tiễn công kích tổn thương 300 điểm, động năng họng pháo tăng thêm 50 điểm, 10% hiệu quả phá giáp, vẻn vẹn hữu hiệu với loại vũ khí bọc thép to lớn, không cách nào công kích mạo hiểm giả, công kích người suy yếu 50% tổn thương. Thứ này thuộc về đạo cụ duy nhất một lần, giới hạn sử dụng tại nhiệm vụ lần này, nhiệm vụ chấm dứt, vật phẩm biến mất.” Ôn Nhu nở nụ cười, nàng dùng kính viễn vọng tiếp tục quan sát: “Hướng 11 giờ một cỗ, hướng 12 giờ một cỗ, còn có một chiếc tại hướng 1 giờ, đằng sau mỗi chiếc xe tăng có hơn ba mươi lính Đức.” “Đã biết.” Thẩm Dịch cầm ra một quả đạn hỏa tiễn cài lên: “Tôi bắn ra một phát, mặc kệ trúng hay không, lập tức hoán đổi vị trí.” “Rõ rồi, tôi sẽ yểm hộ hỏa lực cho anh.” Ôn Nhu khẽ giật thanh tiểu liên trong tay.

Thẩm Dịch nghiêng người lộ ra bức tường, ống phóng rốc-két thật dài đã nhắm trúng một cỗ xe tăng Tiger đằng đó. Một tiếng bén nhọn rít gào, đạn hỏa tiễn lướt đi một đường xoáy tới trên mặt đất, đánh trúng ngay chiếc xe tăng kia, oanh một tiếng, một cỗ Tiger cứ như vậy tắt máy. Hơn mười tên lính Đức hét to xông lên, bị Ôn Nhu một đợt tỉa đi mấy cái, toàn bộ ngã gục.

Thẩm Dịch thu hồi ống phóng rốc-két hô to: “Đi mau!” Hai người cùng một chỗ rút lui về phía sau.

Quả nhiên, hai chiếc xe tăng Tiger khác bắt đầu di chuyển họng pháo.

Chỉ một phát, liền san bằng cái nhà công sự che chắn kia, bất quá lúc này hai người đã thoát đi nơi đấy, một lần nữa ẩn mình đi.

Có thể là chứng kiến một cỗ Tiger bị hạ, nhóm lớn mạo hiểm giả lại lần nữa hưng phấn lên. Có người gọi to: “Bà mẹ nó, là ai trâu như vậy, ống phóng rốc-két đều mua nổi?” Ôn Nhu nhìn Thẩm Dịch: “Anh sắp mau trở thành thần tượng rồi kìa, còn không biết điều chút ít?” “Biết điều?” Thẩm Dịch khẽ cười lên: “Cô xem tiểu thuyết YY tự sướng nhiều quá rồi à? Nơi này là thế giới giết chóc a! Giả bộ khù khờ chính là một loại hành vi ngu xuẩn cùng muốn chết. Phải biết rằng cô càng có thực lực, mọi người lại càng tin phục cô, càng chịu đi theo cô. Vì giả đò kém cỏi mà hạ mình, để rồi bỗng chốc nổi tiếng? Chỉ có thể nói loại người này đầu óc không bình thường. Nếu muốn lẫn vào được, lúc nên làm giá thì phải làm giá.” Thế sự phát triển vốn là như thế, mọi người sẽ chỉ đi theo kẻ mạnh, mà phải không kẻ yếu. Trông cậy vào ánh mắt tinh đời của người khác, đó là ý niệm ngu xuẩn nhất. Còn không bằng chính mình biểu hiện màu mè mà có chút ít sự thực.

Dệt hoa trên gấm vĩnh viễn so với đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi tốt hơn nhiều.

Muốn chờ đợi tình hữu nghị tinh khiết, không luận giao bằng thực lực ở loại địa phương như Huyết Tinh đô thị này, đợi đến chết cũng không đợi được.

Đạo lý giống nhau, giả sử trên máy bay, Thẩm Dịch nếu không để người ta biết mình tuy là người mới nhưng đã có được thực lực như một ít mạo hiểm giả già dặn tại độ khó ban đầu, như vậy những kẻ mạo hiểm khác có thể nghe hắn cùng nhau lựa chọn xông hướng bắc hay không cũng là một vấn đề.

Thậm chí để cho hắn cơ hội nói hết lời đều chưa hẳn đã cho.

Đổi thành một người ngay cả nhảy dù cũng quên học như mập mạp đi tổ chức mọi người cùng nhau xông hướng bắc thử xem.

Hậu quả hơn phân nửa chính là mọi người cùng một chỗ đi hướng nam.

Bởi vậy Thẩm Dịch không thèm để ý chuyện bày ra chính mình thực lực cường đại, chỉ cần loại bày ra này không phải tự ngạo đến mức bại lộ tất cả át chủ bài ra ngoài là được.

Giờ phút này như Thẩm Dịch nói, xa xa bắt đầu có người hướng Thẩm Dịch bên này dựa vào, hiển nhiên là hướng về phía ống phóng rốc-két.

Hiệu quả dựng sào thấy bóng.

Ôn Nhu bội phục nói: “Thế giới này mà nói chính là nắm đấm lớn có tác dụng, vậy mà tôi đã không để ý đến chuyện này. Anh nói không sai, điệu thấp không có ý nghĩa không mục tiêu liền là một loại ngu xuẩn. Ống phóng rốc-két của anh đã đem lại cho anh điều anh muốn, bỏ ra số tiền này cũng đáng.” Thẩm Dịch cũng cười nói: “Thứ này kỳ thật không đắt, mới 450 điểm Huyết Tinh, đốt tiền chính là đạn hỏa tiễn, một quả muốn 5 điểm Huyết Tinh.” “Anh mua bao nhiêu đạn hỏa tiễn?” “70, thêm ống phóng rốc-két tổng cộng bỏ ra 800 điểm Huyết Tinh.” Khó trách nhiều mạo hiểm giả như vậy mà chẳng ai có thứ này, 800 điểm Huyết Tinh vật phẩm tiêu hao, với đại đa số mạo hiểm giả mà nói, là có chút xa xỉ. Cũng chỉ có loại phát tài tại cửa khẩu tân thủ như Thẩm Dịch mới mua nổi. “Không biết đủ dùng hay không, giờ vừa mới bắt đầu, muốn một đường giết đi qua, còn không biết sẽ đụng bao nhiêu xe tăng cùng pháo nữa?” Ôn Nhu chân mày cau lại.

Thẩm Dịch âm thanh lộ ra quái dị: “Có đủ dùng hay không tôi không biết, bất quá tôi hiện tại biết rõ một chuyện khác.” “Gì vậy?” “Sặc điệu rơi một cỗ xe tăng Tiger, ban thưởng 25 điểm Huyết Tinh.” Thẩm Dịch chĩa chĩa Huyết Tinh văn chương nói, Ôn Nhu rõ ràng kích động lên.

Bất quá Thẩm Dịch xem ra, loại phương thức chỉ cấp điểm Huyết Tinh không để cho rương hòm này đã là hẹp hòi keo kiệt đến mức không còn cách nào khác để hình dung.

Nhiệm vụ chính thức quả nhiên không như nhiệm vụ tân thủ thu hoạch phong phú a!

“Nói phương vị, còn có hai chiếc đâu rồi, tôi xử một cỗ, cô diệt một cỗ, như thế nào đây? Tôi có thể đưa nó cho cô mượn dùng.” Ôn Nhu cười ngọt ngào: “Cảm ơn, anh thật là người tốt.” Thẩm Dịch sợ run cả mình mẩy, không nghĩ tới chính hắn một tội phạm truy nã cấp độ cao nhất vậy mà có thể nhận được cảnh sát mỹ nữ khen ngợi, quả thật nhân sinh vô thường a!

Theo hai tiếng ầm ầm nổ vang, hai chiếc xe tăng Tiger trúng đạn bốc cháy, đám người mạo hiểm phát ra hoan hô thắng lợi, một lần nữa hướng về trận địa quân Đức phóng đi.

Theo xe tăng Tiger bị phá hủy, đám người mạo hiểm nhao nhao phát khởi phản công riêng phần mình.

Không thể không nói, có không ít người vẫn còn chút tài năng đấy, các loại thủ đoạn công kích đủ kiểu, khán giả không kịp nhìn.

Có người ngự sử phi kiếm, có người thì lại lợi dụng thực vật quanh thân, kể cả cỏ cây tiến hành công kích, còn có chút người có được các loại năng lực công năng đặc dị, có thể điều khiển vật từ xa, thậm chí còn có hai mạo hiểm giả đứng ở phương xa lặng yên làm phép, theo hai tay bọn họ giơ lên, phương xa chính là một đoàn lớn băng, hỏa bốc lên, các loại màu sắc hiện ra trong bầy quân địch, trông rất đẹp mắt.

Những kỹ năng này bởi vì phần lớn là năng lực sơ cấp, lực công kích không mạnh, lúc đối mặt xe tăng Tiger không có tác dụng gì, bất quá dùng để giết người thì lại dư xài.

Thẩm Dịch cùng Ôn Nhu đi theo đại quân về sau, dùng súng trong tay làm lực lượng chủ chiến, thỉnh thoảng lại bắn phá lính Đức bốn phía, một nhóm lớn đám người mạo hiểm từ các nơi cùng nhau tới gần, dùng Thẩm Dịch làm trung tâm, dần dần tập trung lại.

Một kẻ mạo hiểm trúng liền mấy thương, sinh mệnh lực xuống đến tận đáy, nằm rạp trên mặt đất đứng lên không nổi nữa.

Những mạo hiểm giả khác tiếp tục đột tiến phía trước, người mạo hiểm nọ kêu to: “Đợi tôi với, ai tới giúp tôi một chút!” Đáng tiếc không có một người để ý đến y.

Trong chiến đấu ai cũng là bản thân khó bảo toàn, loại sự tình trợ giúp người khác không có chỗ tốt này chính là không ai thèm đi làm, không thừa cơ giết ngươi đã là rất khách khí.

Người mạo hiểm kia đại khái cũng biết mình sẽ không có kết quả tử tế, tức giận đến mắng to lên.

Thẩm Dịch xa xa mắt nhìn kẻ bị thương kia, nói với Ôn Nhu: “Cô chờ tôi ở đây một chút, tôi đi giúp tên kia.” Ôn Nhu hơi kinh ngạc, lại không phản đối, gật đầu một cái nói: “Được, tôi chờ anh.” Thẩm Dịch mạo hiểm mưa đạn tiến lên, tới bên cạnh người mạo hiểm kia, nhìn thoáng qua trầm giọng hỏi: “Còn chịu đựng được sao?” Y cắn răng kêu lên: “Tôi sắp không xong rồi, mịa nó, không có tiền mua thuốc, phải chết ở chỗ này… Tôi muốn về nhà…” Thẩm Dịch cười khổ một cái, duỗi ra một tay đặt trên vết thương người mạo hiểm kia: “Kiên nhẫn một chút, tôi tới giúp cậu.” Người mạo hiểm kia lập tức cảm thấy một dòng nước ấm dũng mãnh vào miệng vết thương, vết thương chảy máu lại lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được nhanh chóng khôi phục, miệng vết thương ngừng chảy máu, cảm giác đau đớn cũng biến mất theo.

Thuật Chữa Bệnh của Thẩm Dịch đã cấp 2, với vết thương bình thường do súng gây nên có thể một lần hồi phục 40 điểm sinh mệnh lực. Người mạo hiểm kia thể chất không cao, cũng chỉ có 100 điểm sinh mệnh lực, lúc nãy còn thừa lại hơn 10 điểm tánh mạng, trải qua Thẩm Dịch trị liệu lập tức khôi phục phân nửa, không khỏi vui mừng quá đỗi. “Thời gian một phút đồng hồ khôi phục, lại chữa cho cậu thêm một lần.” “Cảm ơn anh nhiều!” Người mạo hiểm kia hét lớn.

Thẩm Dịch cũng không quay đầu hướng Ôn Nhu chạy tới, chỉ gặp trong mắt đối phương lấy làm kinh ngạc: “Đây là kỹ năng của anh?” “Ừ.” Một màn mới vừa rồi kia, có không ít mạo hiểm giả đều nhìn thấy, một nhóm người nhao nhao hét lớn: “Người nọ biết trị liệu!” Một đoàn mạo hiểm giả rầm rập toàn bộ hướng Thẩm Dịch chạy tới.

Một gã mạo hiểm béo lùn tráng kiện kêu to với Thẩm Dịch: “Ngươi là bác sĩ? Có năng lực chữa bệnh?” “Đúng, nhưng ta không phải là bác sĩ gì cả.” “Này, tiểu tử, ta bị thương, mau trị cho ta.” Thẩm Dịch dùng Tinh Thần Tham Sát lên gã, sau đó lắc lắc đầu nói: “Không cần phải vậy, ngươi mới mất hơn 10 điểm tánh mạng, vấn đề không lớn, thuật chữa bệnh của ta có hạn chế tinh thần lực, tánh mạng hao tổn không đến 40 điểm, cũng đừng tìm ta trị liệu, quá lãng phí. Hơn nữa ta cũng không thích ngươi xưng hô như vậy với ta.” Người mạo hiểm kia giận dữ, trực tiếp họng súng nhắm ngay Thẩm Dịch hét lớn: “Ta nói cmn ngươi có trị hay không? Đừng thấy cho chút mặt mũi mà lên mặt!” Thẩm Dịch nhìn xem người mạo hiểm kia, trong ánh mắt lóe ra ánh sáng lạnh: “Cho ngươi cảnh cáo, ngươi tốt nhất đừng cầm họng súng nhắm ngay ta.” “Ta cũng cho ngươi cảnh cáo, bác sĩ, chớ chọc tức lão tử. Đừng tưởng rằng cmn có một ống phóng rốc-két thì ngon!” “Ta nói rồi đừng gọi ta bác sĩ, thế kỷ 21, bác sĩ là từ biến tướng mang nghĩa xấu, ta cmn không ưa.” Nói xong, miệng Thẩm Dịch có chút nhếch lên, hắn đột nhiên thò tay nhanh như điện nắm lấy bụng súng của đối phương đẩy lên trời, một loạt viên đạn bắn vào thiên không, đồng thời họng Linh Hỏa Thương chớp liên tục, liên tiếp mấy phát toàn bộ trúng ngực gã mạo hiểm kia.

Gã mạo hiểm kia nằm mơ cũng không nghĩ tới hắn thực dám ra tay, khóc thét ngã xuống, hiển nhiên là nguyên nhân trải qua cường hóa, gã cũng chưa chết đi, nhưng nếu thêm vài phát đạn nữa bắn vào người, gã đúng là vẫn còn không chịu nổi. Thẩm Dịch nhìn xem thân thể của gã trên mặt đất lăn lộn quay cuồng, lạnh lùng nói: “Lặp lại lần cuối, ta không phải là bác sĩ chiến trường gì đó, ta cmn là đồ tể chiến trường.” Một đám mạo hiểm giả xông lại bắt gặp tình cảnh này, tất cả đều ngốc ngay tại chỗ.

Thẩm Dịch một cước dẫm lên thân thể gã mạo hiểm kia, dập tắt hỏa diễm trên ngực gã, chỉ chỉ nói: “Tổn thương giống như vậy mới có thể xin ta giúp đỡ, trị liệu mỗi lần 30 điểm Huyết Tinh.” Đoàng đùng đoàng! Liên tục ba phát nã vào đầu tên kia, rút cạn sinh mệnh cuối cùng của gã, Thẩm Dịch lạnh lùng nói: “Ta không có thói quen lưu lại cho mình mầm tai hoạ.” Tất cả mọi người đã trầm mặc.

Không ai nguyện ý xuất đầu vì một người chết.

Thực tế người này là chủ lực giúp bọn họ đối phó xe tăng, đồng thời cũng là mạo hiểm giả duy nhất có được năng lực trị liệu.

Ngoại trừ biểu hiện ra vũ lực, còn muốn biểu hiện ra phách lực, chỉ có kết hợp cả hai lại, mới có thể nhanh chóng ổn định địa vị quyền uy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.