Vũ Đấu Tinh Không

Chương 13: Chương 13: Thái âm hàn thể




Thái lão vuốt vuốt râu, ánh mắt toát lên vẻ thâm thúy nói:

- Chúc mừng cậu đã đột phá, nguyên lai cậu cũng là đấu khí giả.

- Đa tạ Thái Lão, vãn bối vẫn còn kém xa lão nhiều a.

-” Cậu còn trẻ, như mặt trời buổi bình minh, còn ta chỉ là tia nắng nhẹ của buổi chiều tàn. “ Thái lão mỉm cười

Mạc Tuyết chen vào, tò mò hỏi:

- Thái gia gia, đấu khí giả là gì ạ?

- Đấu khí giả là những người tu luyện có năng lực phi thường hàng yêu phục ma.

- Oa, con cũng muốn tu luyện trở thành đấu khí giả. Giọng nói hưng phấn của Mạc Tuyết vang lên, đôi đồng tử đen láy của nàng tỏa sáng.

- Ài... con... không được. Thái lão thở dài, lắc đầu lộ vẻ buồn rầu.

“Kỳ quái, tại sao nàng cũng uống dược tửu như ta mà lại không có biểu hiện gì, mặc dù nàng chỉ là một người bình thường“. Dịch Phong khó hiểu thầm nghĩ.

- “Có lẽ nàng không phải người bình thường, hẳn là... ngươi thử bắt mạch cho nàng, ta muốn xem xét cho kỹ.

- Mạc Tuyết, để ca ca bắt mạch cho muội xem có thể làm tu luyện giả không nhé!

Mạc Tuyết nghe lời, đưa tay cho ra cho hắn bắt mạch. Song chỉ của hắn đặt lên cổ tay nàng, sắc mặt hắn lộ vẻ ngưng trọng. Trong quá trình bắt mạch, sắc mặt hắn lúc thì lộ vẻ đăm chiêu, khó hiểu, một lúc sau thì gật gù mỉm cười ý chỉ “ta đây biết tỏng rồi”, mặc dù hắn chả biết cái quái gì ngoài cảm giác mềm mịn mát lạnh từ cổ tay của nàng.

Người thực sự đang “bắt mạch” cho Mạc Tuyết là Thanh Mai, thông qua Dịch Phong để xem rõ thể trạng của Mạc Tuyết.

Một lúc sau hắn gật gù đứng dậy, chắp tay sau lưng, giáng vẻ âm trầm lộ vẻ cao thâm mạt trắc. Hắn truyền ý niệm: “Thế nào lão bà, có phát hiện gì mới không?”

Thanh Mai đáp: “Quả nhiên đúng như ta suy đoán, tiểu nha đầu này bẩm sinh mang một loại thể chất đặc thù. Trong thiên địa có một số loại thể chất kỳ lạ, trong đó thể chất của nha đầu này gọi là Thái Âm Hàn Thể, người mang loại thể chất này thân thể bẩm sinh trong đan điền mang một viên hàn châu tản ra âm hàn chi khí cực kỳ bá đạo, gây thương tổn kinh mạch, bào mòn sức sống. Hàng tháng vào ngày rằm, lúc trăng tròn, hàn khí phát tác gây ra cơn lạnh thấu xương, tứ chi tê liệt, kinh mạch đông cứng. Theo thể trạng của nha đầu này, nhiều nhất cũng có thể sống thêm được hai năm, đến lúc đó hàn khí bạo phát mà vong mạng.

Sắc mặt Dịch Phong trầm xuống, hai hàng lông mày nhăn lại lộ ra vẻ căng thẳng:

- Lão bà, có cách nào hóa giải được không?

- Theo ta được biết, không có loại đan dược nào có thể hóa giải. Chỉ có vật chí dương trong thiên địa mới có thể hóa giải được. Vật chí dương là vật gì ta cũng chưa rõ lắm.

“Vật chí dương sao “ Dịch Phong chau mày.

“Phong ca ca, kết quả thế nào rồi? Muội có tu luyện được không?” Giọng nói thanh thúy của Mạc Tuyết vang lên.

“ Muội yên tâm, Bây giờ muội đang còn nhỏ, đợi muội lớn lên chút nữa mới tu luyện được” Hắn cười cười vội vã tìm một cái lý do.

“Muội đâu còn nhỏ nữa, muội đã mười sáu tuổi rồi còn gì” Mạc Tuyết chu môi. Nàng mặc dù mười sáu tuổi nhưng cơ thể xanh xao, gầy yếu rất nhiều, nguyên nhân do loại thể chất đặc thù này, nhiều năm qua hẳn nàng đã chịu không ít thống khổ. Dịch Phong âm thầm xót xa.

Thái lão đứng bên trầm mặc, trong ánh mắt toát lên vẻ sầu lo. Nhưng rất nhanh đã bị lão che dấu, mỉm cười nói:

- Tối nay Tuyết nhi và tiểu huynh đệ ở lại dùng bữa với ta nha.

“Vậy để cháu đi chuẩn bị nấu ăn” Tuyết nhi vui vẻ chạy tót ra ngoài.

Đợi cho Tuyết nhi đi xa, Thái lão mới thu lại vẻ tươi cười nhìn Dịch Phong nói:

“Cậu đã biết?”

“Vãn bối đã biết, nàng mang một loại thể chất đặc thù, Thái Âm Hàn Thể nguy hiểm vô cùng nếu không có biện pháp hóa giải e là.” Dịch Phong chau mày.

Thái lão thở dài:

- Thì ra tên của nó là vậy, bao nhiêu năm nay ta dốc lòng nghiên cứu y đạo, cố gắng tìm ra phương pháp hóa giải nhưng lực bất tòng tâm. Chỉ có thể chế ra loại dược tửu này để làm chậm lại quá trình bạo phát của hàn khí. Nhưng xem ra chỉ là muối bỏ biển, hàn khí phát tác ngày càng mạnh. Lão phu cũng là ngọn đèn sắp cạn dầu.

Nói đến đây, mắt lão thoáng ẩm ướt.

Dịch Phong trầm mặc. Muốn hóa giải hàn thể cho nàng, chỉ có cách tìm được vật chí dương trong thiên địa. Mà muốn xông pha thiên hạ tìm kiếm vật chí dương kia, thì ta càng phải dốc lòng tu luyện, ta cần lực lượng, chỉ cần có tu vi cao cường, lực lượng cường đại thì mọi chuyện sẽ được giải quyết.

“Thái lão an tâm, chuyện này cứ giao cho vãn bối”

Ánh mắt hắn, gương mặt hắn giờ đây toát lên một vẻ kiên nghị và chấp nhất mãnh liệt. Bỗng hắn sực nhớ ra “À, ta còn phải tìm ra phương pháp ngưng tụ lại thân thể cho lão bà xinh đẹp nữa chứ.”

“Xi, tiểu tử thúi lẻo mép“. Thanh Mai mắng, môi chu lại. Nhưng trong lòng nàng cảm thấy hết sức vui vẻ, ấm áp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.