Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 171: Chương 171: Không điểm cũng thông. (1)




- Xuy...

Thân ảnh lại lần nữa tránh đi hai đạo năng lượng công kích, bỗng dưng nhảy ra ba bước, tay áo của Đỗ Thiếu Phủ run lên, bàn tay vươn ra, huyền khí kim sắc ở đầu ngón tay lóe ra.

Sau đó thủ ấn biến hóa, ngũ chỉ nắm chặt, một quyền đánh tới điểm không gian ẩn ẩn vặn vẹo ở phía trước.

- Phanh!

Tiếng âm bạo vang triệt, không gian chung quanh run lên, sau đó giống như tấm kính phá toái, một cỗ năng lượng to lớn khuếch tán ra, chung quanh lại khôi phục bình tĩnh.

Đỗ Thiếu Phủ mắt nhìn chung quanh, mình vẫn ở tại chỗ, chẳng qua thời gian đã từ buổi sáng đến hoàng hôn.

- Làm sao có thể, làm sao có thể, sao ngươi có thể vô sự tự thông, mấy canh giờ liền phá phù trận!

Khuôn mặt kinh ngạc của Chân Thanh Thuần xuất hiện ở trước mặt Đỗ Thiếu Phủ, đầu óc hắn phảng phất như mất khả năng suy nghĩ, ánh mắt nguyên bản đáng khinh lại xuất hiện một tia không thể tin.

Hắn làm sao cũng không thể tưởng được, Đỗ Thiếu Phủ ở lần đầu tiên chính thức tiếp xúc đến phù trận, có thể ở trong mấy canh giờ trực tiếp phá phù trận của hắn.

Tuy hắn tiện tay bố trí một phù trận nhị tinh mà thôi, bộ dáng hiện tại của hắn cũng chỉ có thể bố trí một ít phù trận cấp thấp, cao cấp muốn cũng không có khí lực bố trí.

Nhưng một phù trận nhị tinh, một Trận Phù sư mới chính thức tiếp xúc phù trận, nếu không ai chỉ điểm, sợ là ba tháng cũng đừng nghĩ ra được, thậm chí căn bản không có khả năng ra.

Nhưng hỗn đản biến thái trước mắt ở trong mấy canh giờ liền phá phù trận của hắn, Chân Thanh Thuần sao có thể không khiếp sợ.

Tiểu tử biến thái này quả thực là Linh Phù Sư trời sinh, vô luận là luyện dược hay phù trận, đều vừa điểm liền thông, thậm chí không điểm cũng thông.

Nhìn bộ dáng khiếp sợ của Chân Thanh Thuần, Đỗ Thiếu Phủ cũng hung hăng trừng đối phương nói:

- Chân Thanh Thuần, ngươi tốt nhất cho ta một lời giải thích!

Chân Thanh Thuần phục hồi tinh thần lại, hít sâu một hơi, nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Giải thích, giải thích cái gì, ngươi cảm thấy ta là cố ý chỉnh ngươi sao?

- Chẳng lẽ không đúng?

Đỗ Thiếu Phủ nổi giận đùng đùng.

- Nếu không cho ngươi đích thân trải qua cảnh này, ngươi cảm thấy mình có thể phá trận nhanh như vậy, ngươi cảm thấy ngươi có thể lĩnh ngộ nhanh như vậy sao?

Chân Thanh Thuần truy hỏi Đỗ Thiếu Phủ.

- Này...

Đỗ Thiếu Phủ ngây cả người, vẻ tức giận phai nhạt đi một ít.

Chân Thanh Thuần hừ lạnh một tiếng nói:

- Hừ, ta sẽ không dạy loại tài trí bình thường, tối hôm nay nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai tiếp tục tu luyện phù trận, tranh thủ sớm để ngươi nắm giữ phù trận, cũng cho ngươi có thể ở Linh Phù Sư sớm ngày đột phá.

Giọng nói hạ xuống, Chân Thanh Thuần hóa thành một cỗ năng lượng chui vào trong tiểu tháp.

Đỗ Thiếu Phủ có chút ngẩn người, gãi gãi đầu, vẻ giận dữ biến mất, sau đó nói:

- Thanh Thuần ca nói rất đúng, cũng rất có đạo lý, nhất định là ta oan uổng hắn.

Trở lại đình viện, Đỗ Thiếu Phủ tắm rửa một chút, thay một bộ y phục sạch sẽ, sắc trời cũng đã vào đêm, liền khoanh chân ngồi ở trên giường, bắt đầu tu luyện Thái Nhất Hồn Quyết, muốn ở trên Linh Phù Sư sớm ngày có đột phá.

Mấy ngày kế tiếp cũng như thế, Đỗ Thiếu Phủ ban ngày chạy đến phía sau núi luyện tập phù trận, buổi tối tu luyện Thái Nhất Hồn Quyết tăng cường tinh thần lực.

Đương nhiên cái gọi là luyện tập phù trận, kỳ thực là mỗi ngày Chân Thanh Thuần bố trí một phù trận, để Đỗ Thiếu Phủ tự mình đi giải quyết, chịu khổ tự nhiên là không thể tránh được, mỗi lần Đỗ Thiếu Phủ đều mặt xám mày tro, kêu thảm thiết không thôi.

Đương nhiên, Đỗ Thiếu Phủ không biết đây là Chân Thanh Thuần muốn cố ý báo thù, tâm còn luôn cảm kích đối phương.

Chẳng qua mỗi ngày Chân Thanh Thuần đều trợn mắt há hốc mồm, Đỗ Thiếu Phủ lĩnh ngộ phù trận càng ngày càng mạnh.

Đến cuối cùng, Chân Thanh Thuần cũng nhịn không được chỉ điểm vài câu.

Bảy ngày nhanh chóng trôi qua, lại là một buổi hoàng hôn.

- Ngươi tiến bộ không tệ, tự mình luyện tập cùng lĩnh ngộ nhiều một chút đi.

Chân Thanh Thuần nói với Đỗ Thiếu Phủ, mắt nhịn không được mang theo vẻ rung động, chỉ có hắn rõ ràng nhất, bảy ngày này, tiểu tử biến thái trước mắt ở phù trận tiến bộ lớn bao nhiêu.

Dù là thế lực đứng đầu bồi dưỡng Linh Phù Sư, ba năm cũng không nhất định có thể lĩnh ngộ nhiều như vậy.

Đương nhiên, đối với chuyện này, Chân Thanh Thuần lại rắm thí nghĩ, hắn tự mình dạy, thế lực lớn khác bồi dưỡng Linh Phù Sư tự nhiên là muốn theo cũng không kịp.

- Ngày mai không tiếp tục sao?

Đỗ Thiếu Phủ còn có chút chưa hết thèm, mấy ngày nay tu luyện phù trận cảm thấy rất hứng thú.

- Ngươi cho rằng ta mỗi ngày bố trí một cái phù trận không mệt sao?

Chân Thanh Thuần trừng Đỗ Thiếu Phủ một cái nói:

- Buổi tối ngươi hảo hảo thổ nạp điều tức, cho ta một ít huyền khí khôi phục là được, sau đó lĩnh ngộ thành quả mấy ngày nay, có một số việc quá nhanh cũng không tốt.

- Ân.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu.

Sáng sớm hôm sau, khi huyền khí trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ tràn đầy, liền rót vào trong tiểu tháp, cuối cùng bị Chân Thanh Thuần không chút khách khí hấp thu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.